- Đến lúc rồi.


Y Nhân Lệ đột nhiên đứng dậy, nhìn Lâm Phong mỉm cười nói:


- Bất kể thế nào, gặp được huynh, ta rất vui.


Dứt lời, Y Nhân Lệ cử động, hướng về phía hồ bên ngoài đình, không chỉ có cô ấy, những cô gái khác trong đình cũng lần lượt bay lên, đáp xuống trên mặt hồ, trên người có những chiếc váy trắng dài, không hề vương chút mau sắc nào, giống như sen trắng nở rộ. Những thanh niên trong đình đều hướng mắt về phía đó, chỉ thấy tiên tử cung Quảng Hàn cùng nhau nhảy múa, áo trắng phất phớt, có thêm nhạc tiên tấu vang, ánh trăng soi sáng mặt hồ, làm nổi bật lên thân hình hoàn mỹ mê người của họ, phần da thịt lộ ra trắng ngần như tuyết, mỗi người đều như ngọc cốt băng cơ, xốp mềm như tuyết, sáng long lanh dưới ánh trăng.


- Đây có phải nữ nhân trong cõi trần!


Đám người lơ đãng nảy ra ý nghĩ, cho dù thanh niên trong đình cổ đã nhìn thấy nhiều người đẹp nhưng đến lúc chín tuyệt đại giai nhân cùng nhau nhảy múa, cái cảnh đẹp đập vào thị giác vẫn rất mạnh mẽ, từng thân thể uyển chuyển kia dường như đã khắc sâu vào tâm trí họ, ban đầu họ nghĩ những nữ tử trong Quảng Hàn sẽ mang cốt cách phong trần nhưng hôm nay khi gặp thì lại phát hiện không hề có chút nào, chỉ có khí chất không thể khinh nhờn và xinh đẹp. Dường như họ không thuộc về trần thế mà bước ra từ cung Quảng Hàn. Ánh mắt Lâm Phong cũng hơi thất thần, Y Nhân Lệ trong lúc nhảy cũng thỉnh thoảng ném về phía hắn một ánh nhìn, dường như muốn nhìn thấy tâm hồn hắn khiến hắn muốn tiến đến phía trước ôm nàng vào lòng mãi không buông tay. Trong hư không, một cung điện hiện ra, dường như Nguyệt Cung, thân thể chín tiên tử dần dần bay lên, bay vào Nguyệt cung, sau một lúc, bóng hình biến mất, trên Nguyệt Cung, bóng hình cuối cùng của họ vẫn còn như cũ, nhưng lại dần dần mờ đi, cuối cùng là biến mất cùng lúc với Nguyệt Cung, chỉ còn lại duy nhất bóng hình mờ ảo trong tâm trí đám thanh niên, vứt đi không được. Tất cả đểu ngẩn ra, thế là đi rồi sao?


- Thật tuyệt.


Khóe miệng Lâm phong lóe lên nụ cười, người đẹp đột nhiên xuất hiện, chính ngay lúc mọi người nghĩ có thể nói chuyện lâu hơn thì lại phát hiện chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, cái kiểu đẹp mông lung lúc gần lúc xa này đủ ấn tượng cho mọi người, muốn hối tiếc thì cũng không kịp nữa.


- Ta còn chưa kịp biết tên cô ấy.


Lang Ta thì thầm, cười nhạt, mỹ nhân băng thanh ngọc khiết ban nãy trước mặt hắn nhưng lại lạnh như gió sương, dường như chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể tới gần, nhìn thấy cô ấy nhảy múa rồi biến mất còn bản thân lại chưa biết tên cô ấy, bất giác có chút thẫn thờ hụt hẫng.


- Tiên tử Quảng Hàn cung danh bất hư truyền, nếu như tiếp xúc thêm một thời gian nữa thì e rằng ta cũng sẽ trầm luân mất.


Cầm Thương thì thầm, lúc chưa gặp còn nghĩ bản thân tâm chí cứng cỏi nhất định sẽ không bị họ mê hoặc, nưng đến lúc gặp rồi thì lại có một cảm xúc kì lạ nói không thành lời, tuy chưa đến mức bị mê hoặc nhưng ít nhất đã để lại một hình bóng trong tâm trí hắn.


- Các vị công tử, tiên tử đã đi, muốn gặp các nàng thì phải đợi dịp tới.


Nữ tử xinh đẹp dẫn mọi người tới xuất hiện, nói khẽ với đám người, mọi người quay lại nhìn nàng đã không còn kinh ngạc như lần đầu nữa, bất giác so sánh cô với những mỹ nhân ban nãy, gần như có một cách biệt không nhỏ.


- Y Nhân.


Lâm Phong lầm bầm, cười nhạt đứng dậy, Y Nhân Lệ là cô gái duy nhất hắn không cách nào nắm bắt, một trong tứ đại mỹ nhân của Bát Hoang, cộng thêm dáng vẻ quyến rũ kia, có thể nói mỹ nhân đúng thứ nhất thứ hai của Bát Hoang, lúc còn là Công chúa của Băng Tuyết đế quốc, cô ấy đã lạnh lẽo như sương tuyết, nét đẹp khác người ấy khiến Lâm Phong đến nay chưa thể quên, nhất là nét u buồn triền miên đó, khiến người khác khó mà quên được, đó gần như là khoảng thời gian điên cuồng nhất của hắn, hết lòng ham muốn, buông bỏ tất cả xiềng xích trong lòng, dường như giao hợp nam nữ là việc đẹp đẽ nhất nhân gian, quên hết tất cả. Sau khi đoàn người đi ra khỏi Quảng Hàn cung, ánh mắt trời đã chiếu xuống, khiến cả đám cảm thấy như tỉnh mộng, dường như tất cả những gì đã trãi qua chỉ là một giấc mơ đẹp, cảm giác này vô cùng lạ lùng, đều được tạo ra từ sự chênh lệch, hai bên bờ hồ ngoài đình cổ vẫn có rất nhiều người đang chờ đợi, nhì thấy đoàn người đi ra nhanh như vậy, sắc mặt bất giác cứng đơ, không biết đám người vừa trải qua chuyện gì.


- Không ngờ Giới Vương thể và Thần Ấn vương thể lại cùng nhau xuất hiện vào hôm nay, thật tiếc ta đến chậm một bước, chưa thể cùng các vị đi vào Quảng Hàn cung.


Lúc này, trên bờ hồ, một thanh niên khoác áo cửu sắc, sặc sỡ chói mắt, chỉ thấy nét mặt hắn thanh tú, nhưng lại có một cảm giác nhu hòa khó nói thành lời, khiến cho người khác có cảm giác rất dễ thân thiết.


- Thương Tâm công tử.


Nhìn thấy thanh niên khoác lông vũ cửu sắc, sắc mặt đám người khẽ sững sốt, người chuyên làm trái tim phụ nữ tổn thương


- Thương Tâm công tử, mọi người có chút nghi ngờ, tại sao Thương Tâm công tử bây giờ mới xuất hiện ở đây.



- Cuối cùng Thương Tâm công tử cũng đến, tiểu thư đã đợi rất lâu rồi.


Cô gái dẫn đường trong đình cười nói, tức thì Thương Tâm công tử bước vào hư không, sau một hồi thì đáp xuống giữa đình, mỉm cười nói:


- Sao có thể khiến tiểu thư đau lòng đây, ta phải vào Quảng Hàn cung thôi.



- Mời công tử.


Nữ tử khách sáo nói khiến sắc mặt đám người hiện vẽ ngạc nhiên, Thương Tâm công tử này không hổ là kẻ si tình, không lẽ cả tiên tử Quảng Hàn cung mà hắn cũng chinh phục được.


- Có cơ hội sẽ lại tụ tập với các vị.


Thương Tâm công tử nở nụ cười nói với đám thanh niên, sau đó ánh mắt hắn nhìn qua Lâm Phong:


- Cổ nhân có Thập tuyệt thể tung hoành đại lục, hôm nay được gặp người có Thập tuyệt, thật vinh hạnh, hy vọng Lâm Phong huynh cũng có thể giống như Thập Tuyệt Lão Tiên khi xưa, càn quét anh hào trong thiên hạ.



- Đa tạ.


Lâm Phong mỉm cười gật đầu với Thương Tâm công tử, người này đúng không tệ.


- Mời các vị cứ tự nhiên.


Nữ tử dẫn đường nói với mọi người, sau đó đưa Thương Tâm công tử vào Quảng Hàn cung, điều này khiến các anh kiệt có mặt tại đây có một cảm giác khác thường, Thương Tâm công tử lại có thể ra vào Quảng Hàn cung tự do, không biết tiểu thư mà cô gái kia nói là vị tiên tử nào. Cô gái kia đưa Thương Tâm công tử rời đi, Lang Tà lên tiếng nói với Lâm Phong:


- Thập Tuyệt Lão tiên mà hắn nói là tên điên mấy nghìn năm trước đã tung hoành Cố đô trước, có người gọi ông ta là Thập Tuyệt Lão Tiên, còn phần đông cổ Thánh tộc lại gọi ông ta là Thập Tuyệt Điên Loạn, là một tên cuồng chiến đấu, cũng giống huynh có Thập Tuyệt thể, nhưng sau đó đã mai danh ẩn tính, đến nay cũng không biết đã đi đâu.



- Thập Tuyệt Lão Tiên.


Lâm Phong thì thào, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, không ngờ trước đây cũng có người tung hoành Vọng Thiên Cổ đô, nhưng con đường võ đạo, Vương thể hay thể chất bình thường đều cơ hội có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh, trong đám người này, chỉ có Giới Vương thể và Thần Ấn vương thể, nhưng những người khác cũng không ai dám coi thường, ví dụ tên Sở Xuân Thu, có thể nuốt cổ Hoàng ý, cũng là nhân vật vô cùng đáng sợ, đương nhiên, thể chất mạnh thì có càng nhiều cơ hội. Ngay tại lúc này, một ánh mắt mắt sắc bén phóng đến trên người Lang Tà, khiến ánh mắt Lang Tà trở nên thâm sâu, ánh mắt hắn nhìn qua, Thần Ấn Vương thể Độc Cô Bất Bại.


- Đấu với ta một trận.


Thân thể Độc Cô Bất Bại phá không mà ra, hướng đến giữa hồ Hàn Nguyệt, trên người có 360 cổ ấn sáng chói mắt, rọi sáng hư không, mỗi cổ ẩn dường như ẩn chứa một sức mạnh đáng sợ. Lang Tà thân là Giới Vương thể của Cổ Giới tộc, đâu có sợ người khiêu chiến, bước chân lên, hư không như phát ra một âm thanh trầm đục, hắc bào cuồn cuộn, đuổi theo Độc Cô Bất Bại.


- Vương thể giao chiến.


Đám người nhìn thấy cảnh tượng này bỗng nhiên con ngươi thu lại, Thần Ấn Vương thể và Giới Vương thể cùng xuất hiện, Vương thể sắp va chạm a.


- Vù.


Bước chân Sở Xuân Thu cũng bước ra đuổi theo.


- Thú vị.


Dương Diễm mỉm cười bước ra, những người khác cũng lần lượt bay lên, đương nhiên không thể bỏ qua va chạm giữa Vương thể. Lâm Phong bay lên, đuổi theo phía sau như một cơn gió, ánh mắt ẩn hiện vẻ sắc bén, thề giới này đã thêm phần đặc sắc, nhất là Vọng Thiên Cổ Đô, một trong các Thiên Chi Chủ Thành, rất nhiều thiên tài, va chạm là tất nhiên, càng khiến người khác sôi máu, bây giờ, Thần Ấn Vương thể và Giới Vương muốn bắt đầu một trận giao chiến. Đám người lần lượt bay lên, một cảnh tượng rất hùng vĩ, cuối cùng, đám người phía trước dần dần dừng lại, đứng trên phía mặt hồ, còn phía trước, có hai bóng người đứng đó, làm gợn lên từng đợt sóng, Lang Tà và Độc Cô Bất Bại, đám người dừng lại ở một khoảng cách rất xa hai người, để họ có đủ không gian. Lúc này 360 đạo thần ấn quanh Thần Ấn Vương thể phát sáng, dường như mỗi đạo hào quang đều ẩn chưa một đạo cổ ấn, ẩn chứa các loại thần uy khác nhau, nếu như cả 360 đạo thần ấn cùng nhau oanh tạc, uy lực không biết mạnh đến cỡ nào. Hắc bào của Lang Ta phất phớt, toàn thân lưu chuyển giới quang hùng mạnh, nuốt chửng vạn vật.


- Đi!


Bàn tay Độc Cô Bất Bại khẽ rung, cổ ấn các phương đan xen vào nhau, hóa thành một kim sắc thủ chưởng, tấn công dữ dội về phía đối phương. Bước chân Lang Tà khẽ run, giới quang bao bọc thiên địa chi quang, hoàng kim cự thủ bị nuốt vào giới quang, ngay sau đó biến mất.


- Lợi hại, sức mạnh đều rất đáng sợ.


Trong lòng đám người khẽ run, 360 đạo cổ ấn xung quanh Thần Ấn Vương thể có thể đan xen thành các loại cổ ấn công kích, biến hóa vô cùng, còn Giới Vương thể lại có thể nuốt chửng đòn tấn công của tất cả.


- Ầm ầm!


Bước chân Độc Cô Bất Bại nhấc lên, sóng nước dưới chân nứt toạc, cuồn cuộn dữ dội, cơ thể hắn đột nhiên đến gần Lang Tà, 360 đạo quầng sáng khắp người sáng rực, đan xen vào nhau, hư không ngưng tụ thành từng đợt cổ ấn, điên cuồng tấn công, phảng phất như vô cùng vô tận, cuồng mãnh vô biên.


- Thần Ấn Vương thể, đây mới chỉ có 360 đạo cổ ấn, đã có thể tùy ý đan xen thành các loại ấn pháp khác nhau, thật cuồng bạo, nếu như hắn ta bước vào Hoàng, nghe nói sẽ có 3600 cổ ấn, nếu vậy thì sức mạnh của hắn còn đáng sợ như thế nào nữa chứ.


Lâm Phong run sợ trong lòng, không hổ Thần Ấn Vương Thể, quá cường hãn, chỉ có ngưới có sở trường về Giới lực như Lang Ta mới đủ sức hóa giải những đợt tấn công như cuồng phong bão táp này, nếu đổi lại hắn, hoặc trốn hoặc cố gắng ngạnh kháng, nếu không thì sẽ bị cổ ấn giết chết!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play