Vọng Thiên Cổ đô là một trong những tòa thành quan trọng nhất Đại thế giới, nên cửa vào Cổ đô có hình dáng một con cổ yêu đang há miệng, nhìn lên bầu trời.
Lúc ba người Lâm Phong bước vào bên trong, họ cảm nhận được sự phồn hoa đô hội của Cổ Đô. Vì là một tòa thành quan trọng, nên trong Vọng Thiên Cổ đô có rất nhiều thế lực cường đại. Cũng vì vậy, nên chỉ cần đưa mắt liềc nhìn một cái, đã thấy được một quần thể kiến trúc to lớn và lộng lẫy như hoàng cung. Mà Vọng Thiên Cổ đô được tạo thành từ vô số tòa cung điện hùng vĩ. Còn người bình thường, bọn họ chỉ có thể trở thành một du khách của Cổ đô, trong Cổ đô vô tận này, không hề có nơi cho bọn họ. Nếu họ muốn chiếm cứ một chỗ cắm dùi bên trong, chỉ có thể dùng thực lực để dựng lên một tòa cung điện.
- Lâm Phong, huynh có muốn đi đâu trong Vọng Thiên Cổ đô?
Lang Tà nhìn Lâm Phong, hỏi một tiếng.
- Có một nơi, nhưng bây giờ không phải lúc đi đến đó.
Lâm Phong tùy ý nói. Mục đích của hắn khi đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, không chỉ lịch lãm rèn luyện bản thân, mà còn vì đến chỗ kia.
- Nếu huynh đã không muốn đi đâu, hãy theo ta đi bái phỏng một vị tiền bối ở đây đi.
Lang Tà mở miệng nói, người có thể khiến cho Vương thể Cổ Giới tộc như hắn gọi tiền bối, hiển nhiên là một người có ảnh hưởng không nhỏ trong Vọng Thiên Cổ đô. Những người Lang Tà tiếp xúc đều là người đứng đầu của một thế lực khủng bố, hoặc thiên phú và thực lực được hắn tán thành như Lâm Phong. Nếu không Lang Tà cũng không rảnh rỗi đi gặp họ.
- Tốt.
Lời đề nghị của Lang Tà rất tốt, nên Lâm Phong sẽ không cự tuyệt. Mặc dù Lang Tà còn rất trẻ, nhưng hắn sớm đã xông xáo bên ngoài rất lâu, nhưng không lộ ra thân phận Cổ Giới tộc, nên cũng khá ít người biết hắn. Mà chỗ Lang Tà định tới bái phỏng là một thế lực lâu đời của Vọng Thiên Cổ đô, một gia tộc cổ xưa đến mức rất nhiều người đều gọi nó là Cổ tộc, hoặc Thánh tộc. Mà cái tên Thánh tộc là thứ chứng mình trong cổ tộc đó đã từng xuất hiện qua cường giả Thánh Đế, và Thương tộc là một trong những Thánh tộc ở Vọng Thiên Cổ Đô. ….. Lúc này, ba người Lâm Phong đã xuất hiện trước cửa vào phủ đệ Thương tộc. Chữ Thương trong cái tên Thương tộc là thương thiên chi ý, mà thứ Thương tộc am hiểu nhất cũng là thương thiên chi lực. Nên khi Lâm Phong nghe Lang Tà giới thiệu sơ lược về Thương tộc, hắn cảm thấy rất run sợ. Thánh Đế gia tộc tuyệt đối là một thế lực siêu cấp kinh khủng, dù những thế lực như Vô Cực Cung và Diễm Kim tháp đều chỉ có thể ngước nhìn. Mà hắn cũng nghe Lang Tà nói, trong Vọng Thiên Cổ đô không chỉ có Thương tộc được gọi Thánh tộc. Nên có thể thấy được, Thập Bát Thiên Chủ thành của Cửu Tiêu đáng sợ đến mức nào.
- Ngày xưa, ở Tuyết Vực tỷ thí, Đế Lăng được xưng thương thiên huyết mạch, nên hắn mới có thể đối khán Đoạn Vô Nhai.
Nhưng đáng tiếc, hắn không có xuất thân tốt, nên dù cho huyết mạch của hắn có mạnh mẽ, cũng không người bồi dưỡng. Nếu như hắn được sinh ra ở Thương tộc, số phận của hắn đã rẽ sang một hướng khác rồi. Lâm Phong thầm nói. Tuy nói xuất thân của một người vô cùng trọng yếu, nhưng cũng không thể nói những người có xuất thân bần hàn sẽ yếu hơn những người có xuất thân tốt, nhưng con đường của bọn họ nhất định sẽ quanh co hơn những người có xuất thân tốt. Điển hình như Lâm Phong, để đi đến được cảnh giới như ngày hôm nay, hắn phải trải qua rất nhiều gian nan, vất vả. Còn những người có huyết mạch Đại Đế thì con đường của họ sẽ dễ hơn. Nhưng Lâm Phong cũng không hối hận về lựa chọn của mình, những thứ gian nan vất vả đó chỉ để ma luyện cho hắn mà thôi. Mà khi những người gác cổng của Thương tộc thấy ba người Lâm Phong đi tới gần, họ lập tức chặn lại, hộ vệ Thương tộc đều mặc một bộ áo giáp màu bạc cực kỳ uy nghiêm, mà thực lực của bọn họ đều là Tôn chủ.
- Trong Tiểu thế giới, nhân vật cấp Tôn chủ là cự phách một phương, còn trong Thương tộc, Tôn chủ chỉ làm gác cổng.
Lâm Phong cười khổ một tiếng, hắn thấy Lang Tà bước lên trước, thản nhiên nói với những thủ vệ kia.
- Xin hãy thông báo cho Thương Lăng tiền bối một tiếng, có Lang Tà đến viếng thăm.
Khi Lang Tà vừa dứt lời, ánh mắt đám thủ vệ kia lập tức trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm Lang Tà. Họ không ngờ người trẻ tuổi đó lại gọi thẳng tên của gia chủ hiện nay của Thương tộc bọn họ. Nhưng khi nhìn thấy khí chất hiên ngang của Lang Tà và khí chất bất phàm của Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm, bọn họ không dám khinh thị. Tuy đối phương chỉ có tu vi Tôn Vũ đỉnh phong, nhưng lại dám gọi thẳng tên gia chủ, đối phương rất có thể là hậu nhân của Thánh tộc.
- Xin các vị chờ một lát.
Một tên thủ vệ đánh giá Lang Tà một cái, rồi lập tức đi vào trong phủ thông báo. Sau khi người kia tiến vào không bao lâu, lập tức có một hàng thanh niên nam nữ đi ra. Mà khi thủ vệ nhìn thấy đám thanh niên nam nữ đó, đồng tử của cả bọn lập tức hiện lên sự bất ngờ. Sau đó nhìn kỹ ba người Lâm Phong một cái, âm thầm suy đoán ba người Lâm Phong rốt cuộc là người phương nào mà lại được đám thiếu gia, tiểu thư trực tiếp nghênh đón. Người đi đầu hàng đám thanh niên nam nữ kia là một thanh niên mặc một trường bào mộc mạc, nhưng rất sạch sẽ và chỉnh tề. Gương mặt hắn vô cùng nhu hòa, nhưng lại ẩn chứa sự kiên cường, giống như sự kết hợp giữa cương và nhu. Đặc biệt là lúc hắn ta mỉm cười, sự kết hợp đó càng rõ hơn. Người đó là đệ nhất thiên tài dưới Vũ Hoàng cửa Thương tộc, Thương Khiếu. Mà những còn lại đều là thành viên hạch tâm Thương tộc, nhưng đều có điểm chung là không có một ai có tu vi Vũ Hoàng cả, giống như được sắp xếp từ trước vậy.
- Ta thường được nghe gia chủ đề cập về Lang Tà huynh, hôm nay gặp mặt, mới thấy huynh quả nhiên rất phi phàm.
Thương Khiếu cười nói, rồi đi đến bên cạnh Lang Tà, nói:
- Lang Tà huynh từ xa đến đây, chắc cũng đã rất mệt mỏi.
Mời huynh mau vào trong, gia chủ đã thiết yến tẩy trần cho huynh. Khi Thương Khiếu vừa dứt lời, hắn liền quay sang nhìn Lâm Phong vả Thu Nguyệt Tâm một cái, rồi mỉm cười gật đầu. Cùng lúc đó, Lang Tà cũng âm thầm đánh giá Thương Khiếu một cái, rồi nói.
- Thương Khiếu.
- Không nghĩ tới Lang Tà huynh lại nhận ra ta.
Thương Khiếu khách sao nói. Sau đó hắn dẫn ba người Lâm Phong đi vào phủ đệ của Thương tộc. Mà khi những thủ vệ kia thấy cảnh đó, họ cũng âm thầm nói nhỏ một tiếng.
- Xem ra ba người kia quả thật là người của một thế lực cường đại nào đó.
Nếu không thì đám người Thương Khiếu thiếu gia đã tới đón, mà gia chủ cũng không thiết yến chờ đợi. Dù cường giả Đại Đế cũng chỉ được đãi ngộ như vậy mà thôi. …. Thương tộc là Thánh tộc, nên tất cả kiến trúc bên trong đều vô cùng khí phái. Sau khi trèo lên 108 bậc thang, ba người Lâm Phong đến một cái sân trống trải, nơi đó đã bày sẳn tiệc rượu, mà cũng có không ít người đang nói chuyện. Lâm Phong chỉ nhìn một chút đã phát hiện ra tất cả những người đó đều là cường giả Vũ Hoàng.
- Lang Tà hiền chất.
Khi thấy ba người Lâm Phong xuất hiện, gia chủ Thương tộc, Thương Lăng đứng dậy, nhìn Lang Tà mỉm cười nói.
- Dù đã nhiều năm không gặp, nhưng vãn bối vẫn cảm thấy phong thái tiền bối lại càng hơn trước.
Lang Tà cũng nở một nụ cười vui vẻ, đáp lại. Sau đó liền liếc nhìn thoáng qua hai hàng người chỉnh tề bên cạnh, không khỏi cười nói:
- Tiền bối không cần khách khí thế đâu.
- Nếu hiền chất đã đến Thương tộc ta làm khách, ta phải tỏ lòng hiếu khách một chút chứ.
Mau ngồi xuống đi. Thương Lăng mỉm cười nói ra, rồi chỉ vào một chổ ngồi bên cạnh hắn. Lang Tà liền khẽ gật đầu, rồi lập tức đi về hướng chủ tọa. Cùng lúc đó, Thương Khiếu cũng đi tới bên cạnh hai người Lâm Phong, chỉ vào hai chổ ngồi khác, nói:
- Mời hai vị theo ta.
Khi nghe vậy, Lâm Phong nhìn về phía Lang Tà, mà Lang Tà cũng quay đầu định nói điều gì đó, nhưng hắn lập tức thấy Lâm Phong mỉm cười nói:
- Tốt.
Trong bữa tiệc tràn ngập Vũ Hoàng này, hắn thật sự không có tư cách ngồi mâm trên, nên lập tức đi theo Thương Khiêu. Đâu phải ai cũng có thân phận Cổ Giới tộc vương thể như Lang Tà đâu. Lúc Lang Tà thấy Lâm Phong tỏ ý, hắn cũng không nói gì nữa, lập tức đi đến vị trí của mình. Mà Thương Khiếu cũng dẫn Lâm Phong ngồi vào một vị trí gần vị trí của đám hậu bối của Thương tộc. Bên cạnh vị trí của Lâm Phong có một vị thiếu nữ xinh đẹp, mà thiếu nữ này chính là người đi song song với Thương Khiếu khi ra đón tiếp ba người Lâm Phong, địa vị nàng chắc ngang với Thương Khiếu trong Thương tộc.
- Ta tên Thương Nguyệt, huynh tên gì?
Thiếu nữ kia liền mỉm cười ngọt ngào với Lâm Phong, nói.
- Lâm Phong.
- Huynh cũng là Cổ Giới tộc sao?
Câu hỏi của Thương Nguyệt lập tức khiến Lâm Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Không phải.
- Không phải!
Khi nghe vậy, Thương Nguyệt liền tỏ ra vẻ bất ngờ, nói:
- Vậy sao huynh là đồng hành với Lang Tà huynh?
- Vì ta và huynh ấy cùng đường, nên mới đi cùng.
Lâm Phong khẽ cười nói.
- Nói như vậy, thì huynh cũng là Cổ tộc sao?
Thương Nguyệt tiếp tục cười hỏi, khi Lâm Phong nghe xong, hắn cũng không khỏi thầm nghĩ trong lòng; “Xem ra họ an bài mình bên cạnh một thiếu nữ xinh đẹp như Thương Nguyệt vì có lý do.”
- Ta chỉ một người bình thường, không phải xuất thân từ danh môn Cổ tộc nào.
Lâm Phong mỉm cười nói, rồi lập tức bưng chén rượu lên uống một hơi. Mà khi Thương Nguyệt nhìn thấy một màn này, nàng cũng chỉ nở một nụ cười, không nói gì nữa. ….. Cùng lúc đó, Thương Lăng và Lang Tà cũng đang nói chuyện với nhau.
- Sợ rằng khi Quảng Hàn cung khuyết tại hiện sẽ nhấc lên một hồi phong ba to lớn.
Mà người đứng mũi chịu sào, lại là những người tuổi trẻ như hiền chất.
- Có phải cái Quảng Hàn cung khuyết biến mất ngàn năm ngàn năm này có rất nhiều cổ kinh thất truyền không?
Lang Tà hỏi.
- Ừ, từ cổ chí kim, có vô số anh hùng tuấn kiệt bị người của Quảng Hàn cung khuyết mê hoặc, nên Quảng Hàn cung khuyết thu thập được rất nhiều sách cổ và kinh thư.
Thậm chí trong đó cong một ít kinh thư phi thường cường đại và cổ kinh của một số Thánh tộc đã diệt vong. Cũng bởi vậy mà Quảng Hàn cung khuyết này có sức hấp dẫn rất lớn đối với những thanh niên như hiền chất. Đã rất nhiều người không tin chính mình sẽ bị Quảng Hàn cung khuyết mê hoặc, nên đi vào trong đó. Thương Lăng mỉm cười nói.
- Do tâm trí của bọn họ còn chưa đủ cứng cỏi.
Lang Tà yên bình nói, trong giọng nói của hắn ẩn chứa sự tự tin rất lớn.
- Ha ha, rất nhiều người đều cho như vậy, nên mới không thể tự kiềm chế.
Mà Lang Tà hiền chất thân có vương thể Cổ Giới tộc, nên đừng nói tới. Thương Lăng cười nói, Quảng Hàn cung khuyết này đã dụ dỗ không ít hậu bối ưu tú, nhưng bọn hắn tình nguyện, nên ai cũng không thể nói gì. Nhưng Quảng Hàn cung khuyết cũng vì chuyện này, mà đắc tội một cỗ thế lực Thánh tộc, nên phải biến mất ngàn năm. Còn chuyền tại sao lại đắc tội, thì rất nhiều người đều suy đoán, Quảng Hàn cung khuyết đã chiếm được truyền thế cổ kinh của Thánh tộc, nên mới bị vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT