Ở độ cao hơn 10000m nơi nào đó, đang có ba bóng người ngự kiếm bay về phía trước.

Mà ba người đó chính là Lâm Phong, Thu Tâm Nguyệt và Lang Tà. Lúc này, Thu Nguyệt Tâm đang ngồi bên cạnh Lâm Phong, nắm chặt lòng bàn tay hắn để truyền chút hơi ấm an ủi hắn. Nàng biết rõ Lâm Phong và Mộng Tình đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn, nên Lâm Phong rất buồn. Mặc dù Lâm Phong và Mộng Tình đều không muốn rời xa đối phương, nhưng bọn họ vẫn dứt khoát làm như vậy. Vì bọn họ đều tin tưởng đây là quyết định chính xác, Lâm Phong không thể để Tuyết tộc Tiên Vương thể của Mộng Tình lãng phí, mà Mộng Tình cũng muốn trở nên mạnh mẽ để giúp Lâm Phong, nên cả hai mới ra quyết định như vậy.


- Cổ Giới tộc sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.


Lang Tà cũng biết rõ sự lo lắng của Lâm Phong, nên cũng mở miệng an ủi.


- Nếu như ta không tin tưởng Cổ Giới tộc, ta đã quyết định để nàng ấy ở lại Cổ Giới tộc rồi, nhưng ta vẫn có chút lo lắng.


Lâm Phong mỉm cười nó.


- Sẽ không có chuyện gì đâu.


Chúng ta cứ đi Vọng Thiên Cổ Đô kiếm một chỗ cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày thành Hoàng vẫn hơn. Sau khi nghe Lang Tà nói xong, Lâm Phong nở một nụ cười đồng ý, cả ba tăng tốc bay về hướng Vọng Thiên Cổ Đô. Mặc dù tốc độ Thiên Cơ Kiếm không bằng Cổ Phàm, nhưng lộ trình lần này cực kỳ xa xôi, nên cả ba người Lâm Phong đề ngồi trên Thiên Cơ kiếm. Thỉnh thoảng lại ngồi tu luyện hoặc ngắm phong cảnh phía dưới. …... Vọng Thiên Cổ Đô, một trong mười tám Đại thiên chi chủ thành của Cửu Tiêu, ở đó có vô số danh môn và những thế lực lớn nhỏ khác nhau. Mà diện tích Vọng Thiên Cổ Đô cũng vô cùng mênh mông, dù Cửu U thập nhị quốc cũng không rộng bằng. Vào lúc này, ở một hồ nước bên ngoài Cổ đô đang vang lên những tiếng đàn trầm bổng, khiến người ta vô cùng dễ chịu. Mà trong vô số đình đài lầu các giữa hồ có rất nhiều công tử văn nhã và vô số vị giai nhân xinh đẹp ca múa, khiến cho người ta cảm thấy như lạc vào tiên cảnh. Lúc ba người Lâm Phong ngự kiếm bay ngang cái hồ đó, họ cũng lộ ra vẻ bất ngờ. Họ chưa từng nghe nói bên ngoài Cổ Đô còn có một nơi như vậy.


- Những người này thật có nhã hứng.


Lúc Lâm Phong thấy khung cảnh quanh hồ, thấp giọng nói. Vào lúc này, đang có vô số tiếng đàn thánh thót không ngừng vang lên, khiến cho trái tim của Lâm Phong cũng trở yên tĩnh lại.


- Mặc dù khúc nhạc này nghe rất phong nguyệt, nhưng lại ẩn chứa thiên địa chân ý.


Dù Lâm Phong không hề biết gì về âm nhạc, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được hàm ý của nó.


- Người tấu khúc này có chí hướng vô cùng cao xa.


Lang Tà đang nhắm mặt đột nhiên mở to mắt ra, thì thào nói nhỏ, hắn lập tức đi về phía hồ. Mà khi Thu Nguyệt Tâm thấy Lang Tà đi về hướng đình đài, nàng cũng mỉm cười nói với Lâm Phong một tiếng:


- Chúng ta cũng đi xuống xem một chút đi.


Lúc Thu Nguyệt Tâm vừa dứt lời, Lâm Phong thu hồi Thiên Cơ Kiếm, rồi hai người đáp xuống mặt hồ, trên mặt hồ rộng lớn có rất nhiều thuyền buồm không ngừng nhấp nhô, đầy thanh niên anh tuấn, khí tức vô cùng nội liễm, không phải người thường. Sau đó, ánh mắt của hắn hướng về phía một đình các ở trung tâm. Ở đó đang có những bóng người xinh đẹp đang uyển chuyển ca múa, một điều càng làm Lâm Phong sợ hãi thán phục, chính là tu vi của những mỹ nhân đó đều phi thường cường đại, tệ nhất của là Tôn chủ. Ngay lúc đó, đột nhiên có một giọng nói hào sảng vang lên, thu hút sự chú ý của Lâm Phong, trên một chiếc thuyền bên cạnh đang có một vị thanh niên mặc áo bào trắng, vừa gảy đàn vừa hát.


- Quảng Hàn thiên thượng tiên, rơi vào phàm trần, nhất vũ khuynh thành - Đa tạ Cầm Thương công tử đã quá khen.


Một vị mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần trên đình giữa hồ lên tiếng đáp lễ.


- Khói trên sông mênh mông, mỹ nhân đánh đàn, thật tuyệt.


Một vị thanh niên cầm quạt xếp có làn da trắng nõn, vô cùng phong lưu phóng khoáng, mỉm cười nói:


- Không biết Quảng Hàn cung khuyết sẽ xuất hiện vào lúc nào, để cho ta có cơ hội ngắm nhìn chúng tiên tử đây?



- Thì ra là Bạch công tử, chỉ công tử nguyện ý gia nhập Quảng Hàn chúng ta, sẽ được nhắm mỹ nữ mỗi ngày?


Ngay lúc đó một cô gái che mặt mỉm cười nói. Sau đó liền hướng ánh mắt như làn thu thuỷ khiến cho mọi người vô cùng tâm động về phía Bach công tử.


- Nếu có vị tiên nữ có thể mà cho ta động tâm, ta sẽ cam tâm tình nguyện gia nhập Quảng Hàn Cung.


Người thanh niên trắng nõn kia lập tức mỉm cười nói ra. Tuy giọng nói của hắn không lớn, nhưng lại thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh, Quảng Hàn cung khuyết này quả nhiên bất phàm, dù đã biến mất ngàn năm nhưng khi xuất hiện, lại có thể dễ dàng nhận ra Cầm Thương và Bạch Khởi. Dường như các nàng chưa bao giờ hoàn toàn biến mất. Mà tất cả những người thanh niên chung quanh đều nghe được tin Quảng Hàn cung khuyết có khả năng sẽ tái hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô, nên cố mới nhao nhao tới đây.


- Quảng Hàn cung khuyết?


Lúc Lang Tà nghe mọi người xung quanh nhắc đến cái tên này, hắn mới nhớ ra. Mặc dù Quảng Hàn cung khuyết không cách nào so được với Cổ Giới tộc, nhưng nó cũng là một thế lực khá nổi danh ở Vọng Thiên Cổ Đô, trong đó có vô số mỹ nữ, ai nấy cũng đều tuyệt diễm. Tuy Lâm Phong không biết nhiều về những thế lực ở Vọng Thiên Cổ Đô, nhưng Quảng Hàn cung khuyết này lại rất giống với Quảng Hàn cung ở trái đất.


- Ba ngày sau, Quảng Hàn cung khuyết sẽ tái hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô.


Đến khi đó, tiểu nữ sẽ chờ chư vị bên trong Quảng Hàn cung. Một cô gái xinh đẹp đột nhiên bay lên không, cao giọng nói. Mà khi thang âm của nàng ta biến mất, tiếng đàn cũng dần dần biến mất. Sau đó mọi người đột nhiên nhìn thấy toàn bộ những đình đài lầu các trong hồ đột nhiên chìm xuồng. Sau một lát, chúng đã hoàn toàn biến mất vào trong mặt nước, mà những cô gái xinh đẹp của Quảng Hàn cung cũng đã biến mất.


- Xem ra bọn họ xuất hiện để tạo thế cho Quảng Hàn cung.


Lang Tà thấp giọng nói, mặc dù những đình đài đã biến mất, nhưng tiếng đàn làm người ta xúc động của Cầm Thương công tử vẫn không có ngừng. Mà chiếc thuyền của hắn cũng đang từ từ đi về hướng Vọng Thiên Cổ Đô. Khi tiếng đàn của Cầm Thương dần dần trở nên trầm trọng, những người chung quanh đều cảm thấy một luồng áp lực vô hình bao phủ họ. Khiến cho những chiếc thuyền đi song song với thuyền của Cầm Thương công tử nhao nhao lui lại phía sau. Nhưng khi thấy vẫn có một chiếc thuyên vẫn đi theo thuyền của mình, Cầm Thương công tử lập tức tăng nhanh tốc độ, khảy một khúc nhạc. Mà khi tiếng đàn vang lên lần nữa, những người ở chiếc thuyền bên cạnh lập tức cảm thấy một cổ áp lực kinh khủng tràn về phía họ. Vào lúc này, mỗi một tiếng đàn đều giống như búa tạ khổng lồ đánh vào trái tim họ. Mà mặt hồ cũng bị tiếng đàn ảnh hưởng, hơn lơn những cơn sóng to lớn như muốn phá hủy chiếc thuyền kia. Nhưng ngay lúc đó, trên chiếc thuyền kia đột nhiên xuất hiện một cổ khí tức vô cùng cường đại. Sau đó, một bàn tay khổng lồ xuất hiện, đánh tan những cơn sóng đang lao tới. Khi thấy cảnh đó, Cầm Thương công tử lại tăng thêm tốc độ, liên tục đánh ra từng khúc nhạc, khiến cho mặt hồ nổi lên từng cơn sóng. Mà những tiếng đàn kia cũng hóa thành vô số ký tự ẩn chứa sức mạnh khôn lường lao về phía chiếc thuyền. Cùng lúc đó, trên người Bạch công tử, Bạch Khởi tỏa ra một luồng sát khí dày đặc. Luồng sát khí đó lập tức hóa thành một cơn lốc màu đen, bao phủ cả con thuyền, rồi đánh tan những vắn tự kia.


- Những người này thật rảnh, lại so tài trên hồ.


Vào lúc này, ba người Lâm Phong cùng đạp sóng đi về phía trước, mỉm cười nói.


- Những người xuất hiện ở đây đều là nhân vật kiệt xuất của đám thanh niên trong Vọng Thiên Cổ Đô, nên sao có thể không đọ sức một chút.


Đột nhiên có một người từ trên trời bay xuống, nói.


- Thực lực là thực lực, cần gì phải so tài đọ sức.


Có lẽ chỉ có hai người bọn họ chỉ tranh tài để kiếm chút danh tiếng, còn những người khác chỉ bị vô tình cuốn vào mà thôi. Lâm Phong cười nói. Mà khi người kia nghe được lời nói của Lâm Phong, sắc mặt của hắn trầm xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người Lâm Phong. Lúc Lang Tà cảm nhận được cỗ sát ý đó, thì hắn chuyển mắt về hướng người kia. Đôi mắt thâm thúy như vực sâu vạn trượng của Lang Tà, khiến cho trái tim của người kia lập tức nhảy lên một cái.


- Chúng ta đi Cổ đô thôi.


Sau khi Lang Tà liền lên tiếng, cả ba người lập tức bay lên trời, thẳng hướng Vọng Thiên Cổ Đô. Nhưng ngay kia bọn hắn mới đi được một đoạn ngắn, đột nhiên có một cỗ sát khí xông thẳng về vòm trời. Sau đó có vài đạo công kích trực tiếp đánh về hướng Lang Tà. Thấy thế, Lang Tà lập tức đánh ra một chưởng, phá tan những đạo công kích kia. Sau đó, hắn đánh thêm một quyền xuống mặt hồ, khiến cho mặt hồ xuất hiện những cơn sóng to lơn, nuốt chửng thuyền của đám người vừa mới tấn công hắn. Khi thấy đấm người kia đều đã rơi xuống nước, ba người Lâm Phong lập tức xoay người rời đi.


- Thật lợi hại.


Khi đám người phía sau nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt của họ biến đổi. Mà hai người Cầm Thương và Bạch Khởi cũng lập tức dừng tay, rồi đều nhìn vế phía ba bóng người đang rời đi.


- Không ngờ Cổ Giới tộc cũng xuất hiện.


Cầm Thương thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi lập tức nở một nụ cười. Xem ra Vọng Thiên Cổ Đô ngày càng náo nhiệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play