Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1625 - Chạy Nước Rút


...

trướctiếp

Nội tâm Mộc Thanh Ảnh giờ phút này rất loạn, nàng không nghĩ đến Mộc Tiêu lại làm như vậy, nàng càng chưa từng nghĩ tới Mộc Tiêu sẽ làm nam nhân của nàng, Mộc Thanh Ảnh nàng mặc dù so ra kém hơn Mộc Lâm Tuyết nhưng cũng có mỹ mạo động lòng người, có không ít thanh niên ưu tú theo đuổi, hơn nữa thiên phú cũng vô cùng tốt, nàng không có khả năng lại chọn một tên hộ vệ làm nam nhân của mình, nhưng cách làm của Mộc Tiêu lại có ý uy hiếp, điểm ấy nàng đương nhiên cũng thấy rõ ràng.


- Chúng ta đi ra ngoài xem một chút đi.


Mộc Thanh Ảnh nói sang chuyện khác, lập tức thân hình khẽ run, nhảy vào hư không, lúc này chung quanh Hoàng khí nàng luyện chế ra có rất nhiều người, thấy Mộc Thanh Ảnh đi ra, lập tức ai nấy đều lộ ra khuôn mặt tươi cười.


- Thanh Ảnh, chúc mừng ngươi luyện chế được Hoàng khí, hôm nay chính thức gia nhập hàng ngũ đại sư luyện khí.



- Thanh Ảnh, xem ra giải thi đấu luyện khí lần này, ngươi cũng có thể có phong thái rồi.


Đám người nhao nhao chúc mừng, những người này có người thật tâm chúc mừng, cũng có người mang theo ý ghen ghét, nhất là những thanh niên cùng thế hệ, Mộc Thanh Ảnh luyện chế được Hoàng khí, điều này đồng nghĩa với việc nàng có khả năng đoạt được danh ngạch tham gia cuộc tranh tài luyện khí của Mộc phủ, như vậy cơ hội của bọn hắn lại càng thêm mong manh hơn, không kể cũng luyện chế được Hoàng khí như nhau.


- Phụ thân.


Ánh mắt Mộc Thanh Ảnh nhìn về phía một người trung niên, lộ ra một nụ cười mỹ lệ, luyện chế được Hoàng khí đương nhiên trong nội tâm nàng vô cùng cao hứng rồi.


- Thanh Ảnh, không tệ, ngươi đã bắt kịp Lâm Tuyết rồi đấy, lần này ngươi nhất định có thể có được danh ngạch dự thi cuộc tranh tài luyện khí.


Phụ thân Mộc Thanh Ảnh cười nói, thấy con gái mình luyện chế được Hoàng khí, hắn làm sao không cao hứng cho được. Được vinh quang bao bọc, Mộc Thanh Ảnh lập tức quên đi sự không hài lòng vừa nãy, có loại cảm giác phiêu nhiên bởi vì có Mộc Lâm Tuyết nên cho tới bây giờ ở Mộc phủ nàng đều không phải tiêu điểm, sâu trong nội tâm nàng trừ kính nể Mộc Lâm Tuyết ra vẫn có một chút ghen tỵ, trước kia không biểu lộ ra nhưng bây giờ khi đã luyện chế được Hoàng khí rồi, nàng cảm giác mình ít nhất đã có tư cách như Mộc Lâm Tuyết và giống như lời phụ thân nói, Mộc Lâm Tuyết lúc đó chẳng phải chỉ luyện chế được Hoàng khí cấp một đấy thôi à.


- Phụ thân quá khen, Lâm Tuyết tỷ tỷ từ rất sớm đã có thể luyện chế được Hoàng khí rồi.


Mộc Thanh Ảnh cười nói.


- Đều là đại sư luyện khí cấp một cả, không có quan tâm đến chuyện sớm hay muộn gì.


Phụ thân của nàng không hề keo kiệt mà ca ngợi, con gái của mình xuất chúng, hắn đương nhiên cũng có cảm giác trên mặt như rát vàng, rất vinh quang.


- Xùy~~, Xùy~~!


Tiếng vang thanh thúy truyền đến, mọi người dường như cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn, từ trong nội viện của Mộc Lâm Tuyết bên cạnh truyền ra. Lập tức phòng luyện khí bị phá mở, một khải giáp sáng chói rực rỡ bay vào trong hư không, treo ở kia có lưu quang hỏa diễm còn có đại địa rất nặng, một kiện khải giáp đơn bạc lại cho người ta một loại ảo giác, như một lá chắn cứng rắn vô đối, cho dù vật sắc bén đến đâu cũng đều không thể phá vỡ được.


- Hoàng khí cấp hai, hơn nữa còn là khải giáp Hoàng khí có phẩm chất vô cùng tốt.


Trong giây lát đồng tử mọi người co rút lại, có người luyện chế ra Hoàng khí cấp hai rồi, dưới hạ không, hai bóng người cùng bay lên trời, đó chính là nữ nhân đẹp nhất Mộc phủ, Mộc Lâm Tuyết. Một màn này khiến cho thần sắc phụ thân Mộc Thanh Ảnh cứng ngắc lại, vừa rồi hắn vẫn còn nói thiên phú nữ nhi của mình không hề kém hơn Mộc Lâm Tuyết nhưng trong chớp mắt, Mộc Lâm Tuyết cũng đã luyện chế ra được Hoàng khí cấp hai hoàn toàn đè ép vinh quang Mộc Thanh Ảnh vừa mới có chưa được bao lâu. Thần sắc Mộc Thanh Ảnh cũng sững sờ, sự kinh hỉ bị thời gian dần trôi qua hòa tan mất, Hoàng khí cấp hai, Lâm Tuyết đã đạt đến cảnh giới đại sư luyện khí cấp hai rồi, nàng cuối cùng so ra vẫn kém hơn.


- Tiểu thư, chúng ta vẫn còn thời gian, có thể trùng kích được Hoàng khí cấp hai.


Mộc Tiêu dường như nhìn thấu tâm tư Mộc Thanh Ảnh, đứng bên cạnh nàng thấp giọng nói, đôi mất Mộc Thanh Ảnh chuyển qua nhìn về phía Mộc Tiêu, lập tức gật đầu nói:


- Không sai, vẫn còn thời gian, chúng ta cũng sẽ có cơ hội.


Càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập lại đây, rất nhiều người thế hệ trước trong Mộc phủ đều đã bị kinh động, thanh niên dưới 30 tuổi mà đã có thể luyện chế ra Hoàng khí cấp hai rồi, trong Mộc phủ cũng chỉ vẹn vẹn có hai người, một người lớn hơn Mộc Lâm Tuyết không nhiều, cũng đã gần 30 rồi.


- Lâm Tuyết, còn có thời gian mấy tháng cuối cùng, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi tài liệu tốt nhất, nếu như ngươi cần người khối hợp khắc trận cùng có thể nói cho ta biết, ta sẽ dốc hết sức tìm một người trong Mộc phủ cho ngươi.


Nhị gia gia của Mộc Lâm Tuyết mở miệng nói.


- Không cần, ta sẽ tự mình nỗ lực.


Mộc Lâm Tuyết vẫn lắc đầu như trước, muốn tìm người am hiểu trận pháp hơn so với Lâm Phong căn bản không có khả năng, cho dù tìm được cũng sẽ không thể nào giúp được nàng giống như Lâm Phong, đại sư trận đạo có thể sẽ vô cùng kiêu ngạo như nhau, sẽ không chịu cam nguyện giúp đỡ người khác, tuy rằng nàng không biết Lâm Phong vì sao giúp nàng nhưng ít ra nàng có thể cảm nhận được sự chân thật của Lâm Phong, có điều này đủ rồi, nếu như hợp tác cũng không cần hoài nghi.


- Được rồi.


Nhị gia gia biết rõ nha đầu kia rất cố chấp, vậy thì dựa vào bản thân nàng a, nhưng Hoàng khí cấp hai mà muốn thắng Viêm Phong vẫn chưa ổn, gia hỏa Viêm Phong kia một mình hắn cũng đã là đại sư luyện khí cấp hai rồi, hơn nữa còn được Diễm Kim tháp công nhận, Diễm Kim tháp có chút coi trọng Viêm Phong, nếu như còn thêm một đại sư trận đạo và trong giải thi đấu luyện khí Viêm Phong sử dụng tài liệu tốt nhất rất có thể sẽ luyện chế ra hoàng khí cấp ba.


- Được rồi, tất cả giải tán đi.


Lão nhân phất phất tay, lập tức tất cả mọi người đều nhao nhao giải tán, những người xung quanh Mộc Thanh Ảnh cũng đều rời đi, lúc này Mộc Thanh Ảnh đi tới trước mặt Mộc Lâm Tuyết cười nói:


- Lâm Tuyết tỷ, chúc mừng tỷ luyện chế ra được Hoàng khí cấp hai, hôm nay tỷ cũng đã là đại sư luyện khí cấp hai rồi, nếu như có người có thể giúp tỷ khắc trận thì tốt, như vậy sẽ có cơ hội thắng Viêm Phong kia.



- Ta sẽ cố gắng, Thanh Ảnh ngươi cũng không tệ, luyện chế được Hoàng khí rồi, thời gian vẫn còn chúng ta cùng cố gắng lên.


Mộc Lâm Tuyết mỉm cười nói, rồi cầm lấy kiện khải giáp kia đưa cho Lâm Phong nói:


- Khải giáp, ngươi mặc vào đi.


Một màn này khiến cho thần sắc Mộc Thanh Ảnh ngưng tụ, một kiện Hoàng khí cấp hai, Lâm Tuyết cứ như vậy đưa cho Lâm Phong?


- Lâm Tuyết tỷ.


Mộc Thanh Ảnh có chút không thoải mái, thằng cha háo sắc lại nhát gan rốt cuộc đã cho Lâm Tuyết tỷ thuốc mê hồn gì mà lại để tỷ tỷ đối xử với hắn tốt như vậy. Lâm Phong vốn muốn cự tuyệt nhưng thấy Mộc Thanh Ảnh không thoải mái hắn lại hơi buồn bực, cười rồi nhận lấy khải giáp, nói:


- Vậy ta đây không khách khí.



- Ngươi.


. . Mộc Thanh Ảnh không nghĩ tới Lâm Phong lại có can đảm nhận, nhưng lời nàng còn chưa nói hết Mộc Lâm Tuyết đã tiếp tục nói:


- Được rồi Thanh Ảnh, ngươi trở về đi, ta muốn tiếp tục luyện khí.


Mộc Thanh Ảnh há to miệng, giống như muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu:


- Ta cũng đi luyện khí, Lâm Tuyết tỷ, cẩn thận người nào đó.


Thấy Mộc Thanh Ảnh rời đi Mộc Lâm Tuyết cười lắc đầu với Lâm Phong rồi nói:


- Lâm Phong, Thanh Ảnh cũng không phải người xấu, nhưng muội ấy có chút hiểu lầm với ngươi thôi, ngươi đừng để ý.


Lâm Phong gật đầu cười, tiểu thư đại gia tộc, thiên phú mặc dù không tệ nhưng tuổi còn rất trẻ, không được trải qua rèn luyện đổ máu bên ngoài không biết cái gì hiểm ác, tính cách vị tiểu thư này với tâm tính của Lâm Phong ngược lại hắn cũng lười phải so đo với nàng, tuy có chút không thoải mái, nhưng cũng không để trong lòng.


- Nhưng nàng ấy cần phải cẩn thận Mộc Tiêu một chút.


Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức thân thể bay về phía phòng luyện khí, ánh mắt Mộc Lâm Tuyết lóe lên, cẩn thận Mộc Tiêu? Xem ra nàng phải nhắc nhở Thanh Ảnh một chút, Lâm Phong sẽ không thể nào tùy ý nói lung tung. Thân thể đáp xuống trong phòng luyện khí, Mộc Lâm Tuyết nhìn lô luyện khí, nói:


- Hoàng khí cấp hai vẫn chưa được, chúng ta vẫn chỗ xung yếu đâm, nhưng bước đầu tiên cần phải vững chắc.



- Lâm Tuyết.


Lâm Phong mở miệng quát lên, ánh mắt Mộc Lâm Tuyết chuyển qua nhìn Lâm Phong, trong đôi mắt đẹp lộ ra tia nghi vấn.


- Trước tiên ngươi hãy nghĩ thật kỹ muốn luyện chế Hoàng khí gì trong giải thi đấu luyện khí đi sau đó cần phối hợp trận pháp gì, ta chuẩn bị bế quan một thời gian để nghiên cứu trận đạo cho tốt, luyện trận đạo ngươi cần đến mức độ mạnh nhất, hôm nay chỗ khắc trận đạo của đại địa khải giáp thực sự không phải thực lực đỉnh phong của ta, ta còn có thể mạnh hơn thế nữa.


Lâm Phong nói với Mộc Lâm Tuyết, 3000 đại trận đạo có tất cả diệu dụng, hắn yêu cầu Mộc Lâm Tuyết trước tiên cần xác định luyện chế Hoàng khí gì để hắn cân nhắc xem nên khắc trận đạo gì, sau đó bế quan chạy nước rút. Mộc Lâm Tuyết nghe được lời Lâm Phong nói trong đôi mắt lộ ra dị sắc, trận đạo của hắn còn có thể mạnh hơn nữa ư.


- Lâm Phong, thật sự cám ơn ngươi!


Mộc Lâm Tuyết cười nói.


- Ngươi lần thứ mấy ngươi nói cám ơn rồi?

! Lâm Phong cười khổ sau đó nói giỡn:


- Nếu như mỗi lần ta nói không cần cám ơn cũng không có dùng, vậy nếu không ngươi nói một chút xem nên báo đáp ta thế nào.


Đôi mắt dễ thương của Mộc Lâm Tuyết chớp chớp, lập tức lộ ra một tia xinh đẹp, nói:


- Nếu không ta lấy thân báo đáp được không, ngươi dám nhận không?



- Ách.


. . Lâm Phong ngẩn người, lập tức cười khổ nói:


- Không dám, ngươi vẫn nên trước hết suy nghĩ thật kỹ luyện chế Hoàng khí gì đi, ta ra ngoài đi dạo.


Mộc Lâm Tuyết thấy Lâm Phong chuồn lẹ, nụ cười trên mặt không khỏi càng thêm sáng lạn, trừng mắt nhìn bóng lưng Lâm Phong, trong nội tâm trầm lặng nói:


- Người thật nhát gan, ngươi cái gì cũng không cần lại chạy tới đây giúp ta khiến ta nghĩ ngươi thầm thích ta từ lâu chứ, thử ngươi một cái ngươi đã bỏ chạy nhanh như vậy, chẳng lẽ ta đã đoán đúng?


Nghĩ vậy Mộc Lâm Tuyết cười càng thêm xán lạn, lưng dựa vào vách tường, suy nghĩ xem nên luyện chế Hoàng khí gì, Lâm Phong nói hắn còn có thể khắc được trận đạo còn mạnh hơn nữa, nếu như nàng cũng liều dốc toàn lực, lại dùng hỏa diễm có thể dung luyện tài liệu tốt nhất, bọn họ sẽ có cơ hội luyện chế ra đưọc Hoàng khí cấp ba, như vậy sẽ có cơ hội thắng Viêm Phong nhưng nếu như hai người đều luyện chế ra HOÀNG khí cấp ba thì phải so sánh chủng loại hoàng khí xem ai có độ khó lớn hơn, vì vậy vấn đề này hoàn toàn chính xác đáng giá để suy nghĩ. Một thời gian tiếp theo, Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết lại tiếp tục phối hợp luyện khí một thời gian nữa, sau đó Lâm Phong bắt đầu bế quan trùng kích trận đạo, Mộc Lâm Tuyết đã nghĩ kỹ luyện chế loại Hoàng khí nào hắn sẽ nghiên cứu xem nên khắc trận pháp gì để phối hợp với Hoàng khí kia có thể có được tác dụng phụ trợ mạnh nhất. Thời gian trôi qua cực nhanh, cách giải thi đấu luyện khí đã càng ngày càng gần, khi chỉ còn lại bảy ngày cuối cùng Lâm Phong rốt cuộc cũng xuất quan, đẩy cửa phòng ra, tắm dưới ánh mặt trời, Lâm Phong nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.


- Ngươi rốt cuộc cũng đi ra rồi.


Mộc Lâm Tuyết cũng trong sân, thấy Lâm Phong đi ra, không khỏi lộ ra một nụ cười điềm mỹ.


- Đi ra rồi, ta đã chuẩn bị xong, có muốn bây giờ thử trùng kích Hoàng khí cấp ba một lần, ta nghĩ sẽ không rất khó!


Lâm Phong cười nói.


- Không cần, luyện khí căng chặt có độ, vài ngày cuối cùng này, chúng ta không luyện khí nữa, nghỉ ngơi dưỡng sức, mang tất cả tinh lực toàn bộ dùng trong giải thi đấu luyện khí.


Mộc Lâm Tuyết hít một hơi thật sâu, lập tức đi đến bên cạnh Lâm Phong, cười nói:


- Lâm Phong, vận mệnh của ta nằm trong tay ngươi!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp