Đồng tử cường giả Sơn Kiếm Hoàng co rút lại vô cùng sắc bén, đôi con ngươi như hai đạo lợi kiếm chém về phía trước vậy, thực lực hai tên đệ tử hậu bối của hắn như nào trong lòng hắn hiểu rõ, vừa rồi hắn thậm chí không them quan tâm khi song phương chiến đấu, bởi vì trong mắt hắn giết hai tên hộ vệ thì không có bất kỳ chuyện gì phải lo lắng cả nhưng trong thời chớp mắt hai tên đệ tử Kiếm Sơn đã phải bỏ mạng tại đây.

Mộc Thanh Ảnh cũng ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn Mộc Tiêu, từ bao giờ Mộc Tiêu lại có thực lực mạnh mẽ như vậy? Nàng đương nhiên sẽ không nghĩ tới Lâm Phong bởi vì từ đầu đến cuối Lâm Phong dường như căn bản không có ra tay mà lui về phía sau để trốn, chiến cũng không dám chiến. Chỉ có Mộc Lâm Tuyết không kinh ngạc, phối hợp luyện khí với Lâm Phong đã lâu như vậy, nàng đương nhiên biết Lâm Phong có bí truyền đại địa cực hạn hơn nữa tạo nghệ đạo trận của Lâm Phong rất mạnh cho nên nàng căn bản không lo lắng cho an nguy của Lâm Phong, một cao thủ trận đạo sao có thể không chuẩn bị một vài trận phù để phòng thân chứ, nhưng trên thực tế Lâm Phong thậm chí ngay cả trận phù cũng không sử dụng.


- Tiền bối làm gì vậy, ta nghĩ tiền bối Kiếm Sơn sẽ không bởi tài nghệ của hậu bối không bằng người ta nên ra tay đối phó với hai tên hộ vệ của Mộc phủ ta chứ?


Mộc Lâm Tuyết cảm nhận được nhuệ khí trên người cường giả Kiếm Hoàng phía đối diện, nhàn nhạt nói một tiếng.


- Rất tốt.


Kiếm Hoàng hừ lạnh một tiếng, kiếm quang lạnh như băng như muốn đâm thủng Lâm Phong và Mộc Tiêu, lập tức người hắn run lên hóa thành một cây kiếm, trong chớp mắt biến mất trước mặt đám người, hắn không còn mặt mũi nào để ở lại chỗ này nữa rồi, đường đường là đệ tử Kiếm Sơn vậy mà lại chết trong tay hai tên hộ vệ của Mộc phủ, hơn nữa còn chết một cách dễ dàng.


- Chúng ta trở về đi.


Mộc Lâm Tuyết quay đầu lại nói với Lâm Phong và Mộc Tiêu, bốn người đều nhấc chân lên đi vào Mộc phủ, Mộc Thanh Ảnh đi tới bên cạnh Mộc Tiêu cùng hắn trò chuyện gì đó, tựa hồ hiếu kỳ vừa rồi Mộc Tiêu sao lại làm được như thế. Trong phòng luyện khí của Mộc Lâm Tuyết ở Mộc phủ, Mộc Lâm Tuyết đưa ngọc giản giao cho Lâm Phong, nói:


- Lần này ta chuẩn bị thử nghiệm luyện chế một kiện khải giáp Hoàng khí, trong này là phương pháp luyện chế, đã bao gồm yêu cầu khắc trận pháp bên trong, ngươi xem đi.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, cầm lấy ngọc giản, dùng thần niệm xâm nhập vào trong, mỗi lần trước khi Mộc Lâm Tuyết luyện khí đều đưa yêu cầu luyện chế binh khí bí phương cho hắn xem qua, đây không thể nghi ngờ chính là sự tín nhiệm đối với hắn, nếu không đại sư luyện khí sư có bất luận một loại bí phương luyện khí nào đều vô cùng trân quý, sẽ không để lộ ra ngoài, nên hai người phối hợp luyện khí với nhau nhất định phải vô cùng tín nhiệm lẫn nhau.


- Trận pháp này có thể cải tiến, ta có thể khiến nó trở nên tốt hơn, nhưng không biết có phù hợp với khải giáp Hoàng khí này hay không?


Sau khi xem xong Lâm Phong nói với Mộc Lâm Tuyết, khiến cho đôi mắt dễ thương của Mộc Lâm Tuyết có chút chấn động, lập tức cười nói:


- Xem ra trước kia ngươi đều không dốc toàn lực để khắc trận.



- Ngươi không phải cũng không dùng toàn lực đó sao!


Lâm Phong đáp lại, hai người nhìn nhau mỉm cười, Mộc Lâm Tuyết chăm chú nhìn Lâm Phong, mở miệng nói:


- Chúng ta cùng dốc hết toàn lực thử xem ta có thể đột phá luyện khí cực hạn hay không?



- Bất kỳ yêu cầu gì của ngươi, ta đều sẽ không từ chối.


Lâm Phong cười nói.


- Cảm ơn ngươi, Lâm Phong.


Trong lòng Mộc Lâm Tuyết hơi nóng, từ trong đôi mắt Lâm Phong nàng dường như có thể thấy được sự chân thành tha thiết, thậm chí nàng cũng không hỏi Lâm Phong vì sao, nếu như nên nói, Lâm Phong tự khắc sẽ nói cho nàng biết.


- Chúng ta động thủ đi, ngươi làm hết sức có thể cải tiến, không thử biến báo, làm sao có thể đủ đột phá cực hạn, hy vọng có thể một lần đã thành công a.


Mộc Lâm Tuyết thở sâu, đại sư luyện khí muốn luyện chế ra Hoàng khí tương xứng với đẳng cấp của bản thân xác suất tương đối thấp, nhưng nếu hai người hợp tác có thể đẩy xác xuất thành công lên cao không ít, bởi vậy khi luyện khí cần hai người phối hợp lẫn nhau rất nhiều, dù sao thiện hỏa diễm, linh hồn, trận đạo toàn tài vẫn tương đối ít. Sau khi hai người thương lượng xong, bắt đầu động thủ luyện khí, Mộc Lâm Tuyết vẫn như cũ lấy hỏa diễm để thiêu cháy lô luyện khí trước, lúc này nàng nâng lực lượng hỏa diễm lên rất mạnh, Lâm Phong cảm nhận được lực lượng pháp tắc hỏa diễm đang nhảy nhót, hỏa diễm càng mạnh mẽ càng khó có thể thuận buồm xuôi gió khống chế, cần lực lượng linh hồn cường đại hơn để phụ trợ. Dung kim, đánh bóng, tôi phôi, thành hình, mỗi một động tác Mộc Lâm Tuyết đều cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành, không dám sơ ý lơ là dù chỉ một chút, Lâm Phong rất bình tĩnh một bên quan sát, rốt cuộc đợi đến lúc khí phôi thành hình, hắn bắt đầu khắc họa trận pháp, lần này luyện chế khải giáp Hoàng khí có tính phòng ngự, bởi vậy hắn cũng không chuẩn bị khắc Trận Đạo Phá Diệt mà suy diễn từ các tiểu trận đạo khắc vào mặt khác khắc họa lực phòng ngự siêu cường binh thuẫn trận nói, Lâm Phong đối với cái này một hồi đạo lý giải xa không có Phá Diệt Trận Đạo hoàn mỹ, nhưng hắn tận hắn có khả năng, cẩn thận tỉ mỉ khắc họa tại có hạn trong không gian khắc họa lấy từng cái nhỏ trận đạo, tùy ý bọn hắn đan vào cùng một chỗ.


- Gia hỏa này, hắn triệt để lật đổ trận pháp ban đầu, khắc họa trận đạo phòng ngự của mình nhưng trận đạo nếu khắc ra, tuyệt đối so với trận đạo trong Hoàng khí kia còn mạnh mẽ hơn, cũng không biết trình độ phù hợp sẽ như thế nào?


Mộc Lâm Tuyết khống chế được tiến trình luyện khí, ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua Lâm Phong đang khắc trận, trong nội tâm run lên. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong khắc trận nghiêm túc như vậy, cố gắng để đạt tới hoàn mỹ, thời gian một lần cũng rất dài nhưng càng về sau, Mộc Lâm Tuyết càng kinh hãi, nếu như trận đạo này được khắc ra một cách hoàn mỹ thì sẽ là trận pháp phòng ngự đơn thể, có thể đạt tới Hoàng khí cấp bậc, hơn nữa những thứ tài liệu thượng đẳng cũng dung luyện thành dụng cụ, tâm nàng bắt đầu khiêu động, rất chờ mong lần này có thể cho ra đời Hoàng khí như nào. Trong phòng luyện khí của một nội viện khác, Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu giờ phút này cũng đang chạy nước rút luyện chế Hoàng khí, đây là lần đầu tiên bọn hắn chạy nước rút, lúc này trên trán Mộc Thanh Ảnh đã đổ mồ hôi, lô luyện khí hạ bích lục yêu hỏa vô cùng chói mắt, Mộc Tiêu lúc này đã khắc họa trận pháp xong, bắt đầu đập vũ khí, luyện chế ra đại đao, rất nhanh có thể thành hình rồi. Trong lòng Mộc Thanh Ảnh có chút lo lắng, nàng biết rõ, muốn tham gia giải thi đấu luyện khí thì đầu tiên nàng nhất định phải trổ hết tài năng trong Mộc gia, tuy nói giải thi đấu luyện khí không giới hạn chế danh ngạch, nhưng Mộc phủ không cho phép quá nhiều người đi dự thi, người luyện khí không tốt mà đi dự thi sẽ ném hết mặt mũi Mộc phủ đi, ít nhất trước tiên nàng phải lấy được danh ngạch của Mộc phủ đã nên nàng nhất định phải luyện chế được Hoàng khí, đây là lần đầu tiên trùng kích. Đường cong đại đao càng ngày càng hoàn mỹ, thậm chí đã bắt đầu phát ra âm thanh khinh minh, nàng và rất nhiều người giống nhau chỉ có thể luyện chế ra hoàng khí tầm thường như đao kiếm này, còn cổ kính, quyền trượng và hoàng khí đặc thù, một không có bí phương luyện chế, hai không có năng lực luyện chế, loại Hoàng khí đặc thù yêu cầu khả năng luyện chế cao hơn, độ khó cũng lớn hơn. Rốt cuộc, thân lao Bích Lạc cũng hiện lên lục mang yêu dị, phảng phất như muốn uống máu vậy, trong lò luyện khí không ngừng rung động.


- Ngưng.


Mộc Thanh Ảnh quát to một tiếng, lập tức đao mang xông lên vòm trời, phá tan nóc phòng luyện khí trực tiếp xông lên.


- Hoàng khí.


Trên mặt Mộc Thanh Ảnh lộ ra thần sắc mừng rỡ, nàng luyện chế ra được hoàng khí rồi.


- Thanh Ảnh, chúng ta thành công rồi.


Mộc Tiêu cũng rất cao hứng, hắn trợ giúp Mộc Thanh Ảnh luyện chế ra hoàng khí rồi, mặc dù dung thủ đoạn đặc thù để có được vị trí này nhưng Mộc Tiêu cũng đã bỏ ra cố gắng rất lớn, nhất là trong khoảng thời gian này, hắn dồn toàn bộ tâm tư vào việc này, hắn biết rõ muốn có được Mộc Thanh Ảnh thì đầu tiên hắn phải làm Mộc Thanh Ảnh không cách nào rời khỏi hắn, mà để Mộc Thanh Ảnh không rời khỏi hắn chỉ có một biện pháp đó là luyện khí, chỉ có luyện thì Mộc Thanh Ảnh mới không thể không có hắn.


- Đúng vậy, chúng ta thành công rồi.


Mộc Thanh Ảnh nở nụ cười vui vẻ sáng lạn với Mộc Tiêu. Mộc Tiêu nhìn dung nhan xinh đẹp của Mộc Thanh Ảnh chậm rãi tiến lên một bước, dùng tay nhỏ nhẹ chạm vào gương mặt Mộc Thanh Ảnh dường như là giúp nàng lau mồ hôi, thấp giọng nói:


- Thanh Ảnh, ngươi thật đẹp.


Thân thể Mộc Thanh Ảnh có chút cứng đờ, lập tức sắc mặt thay đổi, quát:


- To gan.


Mộc Tiêu nghe thấy tiếng gầm liền lui về phía sau vài bước, sắc mặt cũng thay đổi, nói:


- Thanh Ảnh, ta.


. .


- Mộc Tiêu, ngươi quá làm càn rồi.


Mộc Thanh Ảnh lạnh lùng nói. Trong lòng Mộc Tiêu hung ác, lập tức mở miệng nói:


- Thanh Ảnh tiểu thư, ngươi thật đẹp, kỳ thật ta từ sớm đã thầm thích ngươi, vì ngươi mà điên cuồng, nếu như không phải vì ngươi, ta cũng không cố chấp luyện khí như thế, Mộc Tiêu biết thân phận địa vị của mình, không nên có ý đồ gì, vừa rồi đã chọc giận tới Thanh Ảnh tiểu thư, ta đã biết mình nên làm gì.



- Tiểu thư, bảo trọng.


Mộc Tiêu chậm rãi lui về phía sau, lập tức quay người rời khỏi đây, đưa lưng về phía Mộc Thanh Ảnh trong con ngươi hắn hiện lên phong mang, Hoàng khí cũng đã luyện chế ra rời, hơn nữa thời gian các giải thi đấu luyện khí cũng không còn nhiều, Mộc Thanh Ảnh sẽ không để hắn đi, hắn đang đợi Mộc Thanh Ảnh gọi hắn lại.


- Đứng lại.


Quả nhiên, Mộc Thanh Ảnh đã tỉnh táo lại, hít một hơi thật sâu, đè nén nội tâm kích động.


- Tiểu thư còn cần Mộc Tiêu cống hiến sức lực gì sao?


Mộc Tiêu nói với Mộc Thanh Ảnh.


- Ngươi không được đi.


Mộc Thanh Ảnh nói.


- Nếu như không phải vừa rồi nhất thời xúc động thì ta nhất định sẽ yên lặng để tiểu thư trả giá, nhưng ta đã, ta biết tiểu thư xem thường Mộc Tiêu, bởi vậy ta không còn mặt mũi nào ở lại chỗ này nữa, tiểu thư nếu như muốn giết ta, Mộc Tiêu cũng không thể nói gì hơn.


Mộc Tiêu cúi đầu, lấy lui làm tiến. Thần sắc Mộc Thanh Ảnh cứng đờ, ánh mắt lóe lên tia sang bất định, mà lúc này phía ngoài hư không đã xuất hiện rất nhiều bóng người, Mộc Thanh Ảnh vậy mà cũng luyện chế được Hoàng khí rồi.


- Thanh Ảnh, ngươi thành công rồi sao?


Một giọng nói tràn đầy sự vui mừng truyền đến, phụ thân Mộc Thanh Ảnh, điều này làm cho trong lòng Mộc Thanh Ảnh càng loạn hơn, nàng không thể mất đi Mộc Tiêu, nếu không một mình nàng không có khả năng lại luyện chế ra được hoàng khí.


- Mộc Tiêu, vừa rồi ta nhất thời kích động, ta chưa từng xem thường ngươi, hơn nữa, đối với ngươi, ta cũng rất thưởng thức, chỉ nhất thời không cách nào tiếp nhận chuyện vừa rồi, ngươi đừng để ý.


Mộc Thanh Ảnh hạ giọng nói.


- Ý của tiểu thư là nguyện ý tiếp nhận Mộc Tiêu?


Ánh mắt Mộc Tiêu nóng rực, nhìn chằm chằm Mộc Thanh Ảnh.


- Cho ta thời gian để suy nghĩ đã, có thể chứ?


Mộc Thanh Ảnh bất đắc dĩ nói.


- Mộc Tiêu nhất định sẽ dốc hết toàn lực vì tiểu thư trả giá tất cả, cho dù cả tính mạng.


Trong lòng Mộc Tiêu kinh hỉ, hắn đã thấy hy vọng, bây giờ trước hết tạm thời đến bước này đã, khi thời gian cách giải thi đấu luyện khí gần hơn chút nữa hắn sẽ lại đột phá cửa cuối cùng và cũng là cửa tốt nhất, đặt Mộc Thanh Ảnh dưới thân hắn, đến lúc đó, Mộc Thanh Ảnh lại càng đừng hòng rời khỏi hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play