Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1614 - Yên Lặng Ra Đi


...

trướctiếp

Yêu Dạ Đảo, trong tòa Dược Viên có một nữ tử áo trắng mỹ lệ đang quan sát những cây thảo dược sinh trưởng, bỗng nhiên nàng như cảm giác được điều gì, ngẩng đầu lên nhìn về phía sơn phong ở xa thấy một vài bóng người đứng đó, một người trong đó nàng biết rất rõ, là Lâm Phong.

Bay lên không, Mục Doãn như bạch y tiên tử đang múa trong hư không, một lát sau đã tới trước mặt mấy người Lâm Phong, nàng cười nói:


- Trở về lúc nào thế?



- Vừa tới không lâu, ta mang tới cho ngươi một ít thảo dược, ngươi cầm lấy này.


Lâm Phong thu thập được một vài loại thảo dược ở Dược Vương Tiên Cung cho vào chiếc nhẫn trữ vật, hắn cũng không am hiểu mấy loại thảo dược này nên mang về cho Mục Doãn.


- Ừ.


Mục Doãn mỉm cười nhu hòa cũng không khách khí với Lâm Phong, trực tiếp nhận lấy nhẫn trữ vật trong tay hắn.


- Ta còn phải đi bái phỏng mấy vị tiền bối Yêu Hoàng nữa, Doãn nhi ngươi hãy bảo trọng.


Lâm Phong khẽ gật đầu với Mục Doãn cũng không ở lại đây lâu, thân hình chớp lên rồi lại biến mất, Mục Doãn nhìn bóng lưng mấy người Lâm Phong dần đi xa, bờ môi hơi mím lại nhưng cũng không nói gì chỉ nhìn tấm lưng kia rồi nở nụ cười nhu hòa. Sau khi rời khỏi đó Lâm Phong đi tới một toà yêu đảo cách Yêu Dạ Đảo không xa.


- Ông bạn già.


Lâm Phong hô lớn một tiếng, lập tức tiếng vang ầm ầm truyền ra, một Ma Viên thân hình to lớn xuất hiện, đây là Ma Viên Đại Địa, thấy Lâm Phong đáp xuống trong hư không, khoé miệng không khỏi nhếch lên mỉm cười, nói:


- Lại tới đây chịu hành hạ sao?



- Ba năm trước đây ngươi đã không thể hành hạ ta nữa rồi a.


Lâm Phong cười nói, lực công kích của Đại Địa Ma Viên xác thực đáng sợ đến cực điểm nhưng trên phương diện tốc độ hắn lại hơi có khiếm khuyết.


- Ta dẫn theo mấy vị bằng hữu tới mong ngươi chiếu cố, rèn luyện bọn hắn.


Lâm Phong cười nói.


- Rống.


. . Bên cạnh Lâm Phong, Đại Viên Hoàng và Viên Phi gào lên một tiếng đồng thời khôi phục bản thể, hóa thân thành một cự viên, thấy một màn này Ma Viên Đại Địa sửng sốt một chút, lập tức nhếch miệng mỉm cười:


- Được, giao bọn hắn cho ta.



- Còn một vị nữa.


Lâm Phong nói lập tức Hình Chiến cũng gào thét một tiếng, huyễn hóa bản thể.


- Hoang Giác Chiến Thú!


Thần sắc Ma Viên Đại Địa ngưng tụ, nói:


- Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Hoang Giác Chiến Thú, được xưng chiến đấu huyết mạch, ta thật muốn xem Hoang Giác Chiến Thú thiện chiến hay tộc Yêu Viên ta thiện chiến.



- Tạm thời ta giao mấy vị bằng hữu này giao cho ngươi, hãy dẫn bọn hắn đi làm quen với những Yêu Hoàng khác.


Lâm Phong cười vang nói, lập tức thân hình lóe lên, hộ tống hai người Bát Nhã và Ly Hận rời khỏi đây, Viên Phi và Hình Chiến đều là yêu thú hiếu chiến táo bạo, dường như Ma Viên Đại Địa Ma rất hợp bọn hắn nhưng Bát Nhã và Ly Hận lại không như vậy, Bát Nhã tu phật không cùng đường với yêu, ngược lại không biết nên để vị Yêu Hoàng nào đến dạy đây. Ly Hận hắn am hiểu Ly Hận khúc, khống chế bí truyền sóng âm và bí truyền huyễn chi nên vẫn còn có thể dễ dàng tìm một vài yêu thú hợp với hắn. Lâm Phong ở Yêu Dạ Đảo mấy năm, hắn biết nếu có yêu Hoàng trợ giúp, đối với sự xúc tiến vũ tu võ đạo sẽ vô cùng tốt, hắn hi vọng mấy vị sư huynh đệ tu luyện vài năm ở Yêu Dạ Đảo sau đó hẵng đi, khi đó nếu như có thể trùng kích Vũ Hoàng thì càng tốt. Không lâu sau, Lâm Phong lại trở về Yêu Dạ Đảo, lúc này hắn đã tìm được Hồ Nguyệt.


- Hồ Nguyệt tỷ, ta muốn nhờ ngươi một chuyện.


Lâm Phong đi tới trước mặt Hồ Nguyệt, Hồ Nguyệt là thượng vị Yêu Hoàng, hơn nữa rất quen thuộc những yêu đảo chung quanh Yêu Dạ Đảo, ngày xưa chính nàng đã đưa mình đi dạo chung quanh, tôi luyện mình, nếu như có thể giao Ly Hận và Bát Nhã cho nàng thì Lâm Phong cũng yên tâm.


- Phong đệ vẫn còn phải khách khí với ta sao!


Hồ Nguyệt cười duyên đi đến bên cạnh Lâm Phong, đặt hai tay lên vai Lâm Phong đặc biệt hấp dẫn, nhưng Lâm Phong sớm đã thành thói quen khi bị yêu tinh kia trêu đùa hí lộng, cười khổ nói:


- Hai vị này là sư huynh đệ của ta, hi vọng Hồ Nguyệt tỷ có thể chiếu cố bọn hắn một chút.



- Đến nay ngươi cũng đã quen biết rất nhiều Yêu Hoàng ở Yêu Dạ Đảo rồi, có thể dẫn bọn hắn tới một chỗ nào đó rèn luyện, chuyện này còn phải nhờ đến tỷ tỷ ta sao!


Đôi bàn tay Hồ Nguyệt vuốt ve mặt Lâm Phong, nói:


- Nói cho tỷ tỷ, có phải ngươi muốn rời khỏi Yêu Dạ Đảo hay không?


Thần sắc Lâm Phong sững sờ rồi khẽ gật đầu.


- Tiểu gia hỏa ngươi được lắm, chẳng lẽ ngươi thực sự định vứt bỏ tỷ tỷ mà đi sao, còn có tiểu tình nhân của ngươi nữa.


Đôi mắt Hồ Nguyệt u oán nhìn Lâm Phong khiến hắn có cảm giác không chịu đựng nổi.


- Hồ Nguyệt tỷ, ta và Doãn nhi chỉ là bạn bè, còn Hồ Nguyệt tỷ ta đương nhiên không bỏ được, nhưng ở khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, Thanh Đế Sơn ta ngược lại không để ý nhưng bên phía Vô Cực Cung sẽ có một vài chuyện xảy ra.


Lâm Phong cũng không giấu diếm, Hồ Nguyệt và Thần Vũ mấy vị Vũ Hoàng đối xử với hắn rất tốt, trong lòng Lâm Phong rất rõ tuy hắn thường xuyên bị Hồ Nguyệt trêu đùa hí lộng nhưng tất cả những gì Hồ Nguyệt làm đều vì muốn tốt cho hắn.


- Tiểu gia hỏa, ngươi có phải có chuyện gì gạt tỷ hay không?


Hồ Nguyệt trừng mắt nhìn Lâm Phong, Vô Cực Cung chính là quái vật khổng lồ, nhưng cũng không đáng vì một tên trung vị Hoàng đối xử với Yêu Dạ Đảo bọn họ như thế nào, dù sao Yêu Dạ Đảo cũng là thế lực Đế cấp nhưng Lâm Phong nói như vậy, hiển nhiên Vô Cực Cung muốn bắt Lâm Phong, có phải là vì một vài chuyện bất thường gì không.


- Hồ Nguyệt tỷ, ta vào Vô Cực đế cung, hơn nữa ta còn gặp được Vô Cực Thiên Đế và Vô Cực Cung chủ hôm nay, hơn nữa, Vô Cực Cung chủ, hắn khả năng đã hoài nghi ta có được trận đạo Vô Cực Thiên Đế truyền thừa.


Lâm Phong nói với Hồ Nguyệt khiến cho đôi mắt dễ thương của Hồ Nguyệt nháy nháy mấy cái, nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:


- Tiểu quai quai của ta, vấn đề này khá lớn đấy, trên thực tế, ngươi có thể đạt được hay không?


Lâm Phong nhìn Hồ Nguyệt khẽ gật đầu, khiến Hồ Nguyệt lại lần nữa sửng sốt một chút.


- Đi, lập tức rời khỏi Yêu Dạ Đảo, ta tiễn ngươi đi.


Hồ Nguyệt im lặng một lúc, không nghĩ tới tiểu gia hỏa này thật sự làm lớn chuyện đến vậy, trận đạo Vô Cực Thiên Đế truyền thừa cũng không biết họa hay phúc.


- Tỷ, vậy Yêu Dạ Đảo?


Lâm Phong còn có chút chần chờ, hắn sợ sẽ vì chuyện này mà liên lụy đến Yêu Dạ Đảo.


- Yên tâm đi, sau đó ngươi đi thì chúng ta sẽ nói ngươi tự đi, chúng ta cũng không ai biết, mặc dù người Vô Cực Cung tới, bọn hắn cũng không thể tránh được, Yêu Dạ Đảo thân là thế lực Đế cấp, Vô Cực Cung cũng không dám động đến dễ dàng như vậy, huống hồ đại nhân Yêu Dạ chúng ta cũng không phải yêu thú bình thường.


Hồ Nguyệt nắm tay Lâm Phong chuẩn bị đưa Lâm Phong rời khỏi Yêu Dạ Đảo, ở lại chỗ này đối với Lâm Phong mà nói rất nguy hiểm, một khi Đại Đế của Vô Cực Cung đến tìm, sau đó tìm được Lâm Phong rồi thì Yêu Dạ Đảo muốn bảo vệ cũng không thể bảo vệ được toàn vẹn, Lâm Phong chọn rời đi là đúng, Yêu Dạ Đảo sẽ được an toàn.


- Không cần vội như vậy a, ta còn chưa chào hỏi mấy người Thần Vũ thúc.


Lâm Phong cười khổ, hắn vốn định ở lại mấy ngày, dù sao Vô Cực Cung cũng cách nơi này rất xa, sau khi tin tức truyền tới Vô Cực Cung đám cường giả Vô Cực Cung muốn chạy tới nơi này cũng sẽ mất một thời gian ngắn a.


- Có gì mà phải chào hỏi, cứ giao cho ta được rồi.


Hồ Nguyệt kéo Lâm Phong bay lên không, nhìn Ly Hận và Bát Nhã còn đang sững sờ bên cạnh thì cười quyến rũ nói:


- Hai tiểu gia hỏa ngươi ở chỗ này chờ ta trở về.



- Lâm Phong.


. . Hai người nhìn Lâm Phong ở bên cạnh Hồ Nguyệt một chút, không nói gì huynh đệ bọn hắn vừa mới tụ họp bây giờ lại phải chia tay sao.


- Bát Nhã, Ly Hận, hai ngươi ở đây cố gắng tu luyện, ngày khác trùng kiến Thiên Đài ở đại thế giới, Nhược Tà, hắn cũng đang tu luyện ở Kiếm Sơn.


Lâm Phong vội vàng nói với hai người, thân thể dĩ nhiên bị Hồ Nguyệt kéo theo bay lên trời.


- Nhất định.


Bát Nhã và Ly Hận nhìn Lâm Phong bay lên không thì thào nói nhỏ một tiếng, bọn hắn nhất định sẽ cố gắng khổ tu, chuyện ở cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo vẫn chưa xong, Thiên Đài, nhất định sẽ đứng sừng sững ở đại thế giới, đây là quyết tâm của bọn hắn. Hồ Nguyệt và Lâm Phong đáp xuống một tòa sơn mạch, Mộc Dịch đang ở bên trong.


- Mộc Dịch tiền bối, ta chuẩn bị rời khỏi Yêu Dạ Đảo, ngươi đi theo ta hay ở lại Yêu Dạ Đảo một thời gian nữa?


Lâm Phong mở miệng hỏi Mộc Dịch, thần sắc Mộc Dịch ngưng tụ, nhanh như vậy đã đi sao?


- Mộc Dịch tiền bối tốt nhất nên theo ta cùng đi thôi, khi ở khuyết khẩu Tề Thiên Bảo, Tề Vân Lôi nói Vô Cực Cung muốn tìm ta, có thể đến lúc ấy Thanh Bào Đại Đế xuất hiện đang tìm kiếm người chúng ta lúc trước vào động phủ đế cung tu luyện, nếu như người Vô Cực Cung thật sự tới, chúng ta ở lại Yêu Dạ Đảo cũng không an toàn, bởi vậy Hồ Nguyệt tỷ muốn ta lập tức rời khỏi Yêu Dạ Đảo.


Lâm Phong đương nhiên sẽ không giao phó toàn bộ cho Mộc Dịch, Mộc Dịch và Hồ Nguyệt không giống nhau, hắn và Hồ Nguyệt đã quen nhau năm năm, Hồ Nguyệt đối với hắn như thế nào trong lòng hắn biết rõ, hơn nữa Hồ Nguyệt là yêu thú, đối với trận pháp cũng không có hứng thú quá lớn, Mộc Dịch và hắn tuy rằng cũng rất tốt, hơn nữa còn có ân với hắn nhưng trận đạo mà Vô Cực Thiên Đế truyền thừa có sức hấp dẫn quá lớn, nhất là đối với một người yêu thích trận đạo bởi vậy vẫn nên giữ một vài bí mật thì hơn, nếu như nói ra tất cả chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của hai người.


- Lại còn có cả Vô Cực Cung tham dự.


Thần sắc Mộc Dịch ngưng lại, lập tức nói:


- Được, ta đi cùng với ngươi, cũng có đồng bọn.



- Đi thôi.


Trường bào bay lượn trong hư không, Hồ Nguyệt bọc lấy người Lâm Phong bay lên không, đi ra ngoài Yêu Dạ Đảo, không làm kinh động quá nhiều người. Mấy canh giờ sau, Hồ Nguyệt đã mang theo Lâm Phong ra khỏi Yêu Dạ Đảo, vượt qua hải vực mênh mông đến bầu trời lục địa, Hồ Nguyệt tức thì đáp xuống một tòa sơn mạch.


- Phong đệ, ta đưa ngươi tới đây, sau này con đường của mình đệ hãy đi cho tốt, nếu gặp phải nguy hiểm nhớ phải nói cho ta biết.


Hồ Nguyệt cười với Lâm Phong rồi nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, nhìn vào đôi mắt yêu mị của Hồ Nguyệt, cười nói:


- Hồ Nguyệt tỷ, bảo trọng.



- Ta đi trước, nếu không sẽ không bỉ được tiểu tử ngươi, nhớ về thăm tỷ.


Thân hình Hồ Nguyệt khẽ run, áo bào đỏ phấp phới bay đi xa, dần dần trở nên mơ hồ.


- Ta sẽ.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng.


- Lâm Phong, ngươi đã nghĩ sẽ đi đâu chưa?


Mộc Dịch hỏi Lâm Phong. Lâm Phong lắc đầu:


- Ta đến từ tiểu thế giới nên cũng chưa hiểu rõ về đại thế giới, những nơi đi qua cũng có hạn, tiếp theo trước hết cứ xông xáo bên ngoài rèn luyện một phen, tranh thủ sớm ngày bước vào cảnh giới Vũ Hoàng nhưng trước tiên, ta đây cảnh giới Tôn Vũ bát trọng nên đi lên phía trước đi dạo rồi.



- Cũng tốt, chúng ta rời khỏi địa vực này trước, sau đó ngươi tìm một nơi tu luyện một thời gian, đột phá bích chướng Tôn Vũ tầng tám a.


Mộc Dịch cũng nhìn ra Lâm Phong đã tới biên giới đột phá rồi, nên đi lên trước một bước rồi.


- Đợi đến khi ngươi đột phá đến Tôn Vũ tầng chín ta sẽ đưa ngươi tới một nơi, chỗ đó có lẽ sẽ thích hợp cho ngươi ở lại một thời gian.


Mộc Dịch cười nói, cầu thang đi từ võ tu thông suốt lên cường giả đều phải trải qua vô số rèn luyện, trải qua những đau khổ trùng trùng điệp điệp, bọn hắn sẽ đi qua rất nhiều thổ địa nhưng muốn đi lên phía trước thì tuyệt đối không thể chỉ mãi ở một chỗ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp