Sau khi Hồ Nguyệt rời khỏi Lâm Phong, thân hình nàng nhanh chóng phi hành, đôi mắt dễ thương nhìn về phía trước, chỉ thấy phương hướng Yêu Dạ Đảo có một cột sáng có tốc độ nhanh đến cực hạn, còn đáng sợ hơn tốc độ nàng rất nhiều.

Nàng vốn định tiễn đưa Lâm Phong xa hơn một chút nhưng vừa rồi nàng nhìn thấy ánh sang trong hư không, lúc này mới vội vã để Lâm Phong ở lại sơn mạch trong cho Lâm Phong rời đi còn mình thì cấp tốc quay lại.


- Không biết có phải người Vô Cực Cung không, nếu như thật thì tốc độ không khỏi cũng quá nhanh đi.


Hồ Nguyệt thầm nghĩ trong lòng một tiếng, cũng may nàng đã đi trước một bước đưa Lâm Phong rời khỏi nơi đó, mặc dù người Vô Cực Cung đến thật cũng không có khả năng tìm được Lâm Phong. Đúng như Hồ Nguyệt suy đoán, ánh sáng kia chính xác hơn là một người, hơn nữa, người này còn trực tiếp xuất hiện trên không vùng đất Yêu Dạ Đảo.


- Yêu Dạ Đảo!


Người trong hư không, lông mi như đao kiếm, rất sắc bén, khoác trên người một bộ trường bào mộc mạc, thoạt nhìn trông rất bình thường, chỉ có hai con mắt kia của hắn sáng chói như ánh sao đảo qua hạ không, lực lượng thần niệm kinh khủng lan rộng khắp nơi, càn quét trên mỗi một tấc đất của Yêu Dạ Đảo, không cần phải đi hỏi điều gì, trước tiên tìm được người hãy nói. Lực lượng thần niệm lan khắp mọi nơi bao phủ khu vực Yêu Dạ Đảo, lập tức trên Yêu Dạ Đảo rất nhiều yêu thú lộ ra dị sắc, có một loại cảm giác bị nhìn trộm nhưng khi bọn hắn nâng mắt lên nhìn về phía hư không lại không thấy gì. Yêu Dạ Đảo là nơi đàn yêu thú cư trú, cực kỳ mênh mông, tên cường giả chỉ có thể chậm rãi đảo mắt qua, nhưng thời gian dần trôi, lông mày hắn cũng nhíu lại, thân hình chớp lên, lại một lần nữa đổi sang nơi khác tiếp tục quan sát hạ không Yêu Dạ Đảo. Sau khi Hồ Nguyệt trở về, giống như không có chuyện gì vậy, đứng trên đỉnh một tòa sơn mạch, áo bào đỏ trên người bị gió thổi đập vào, qua một thời gian dường như có một ánh mắt lướt qua người nàng lóe lên rồi biến mất, lập tức khiến cho trong đôi mắt đẹp cuả nàng toát ra một tia dị sắc, xem ra nàng nghĩ không sai, thật sự có cường giả Vô Cực Cung đến, người khác có lẽ sẽ không để ý cảm giác bị nhìn trộm lóe lên rồi biến mất nhưng nàng có chuẩn bị mà đến, đương nhiên tinh cảm giác bị nhìn trộm lóe lên rồi biến mất có ý vị như nào, cái này không khỏi khiến nàng cảm thấy may mắn, nếu như không phải nàng đưa Lâm Phong đi, lần này liền thật sự hỏng bét. Thân hình khẽ run, áo bào đỏ vũ động trong hư không, sau một lát, Hồ Nguyệt đi tới trước mặt Thần Vũ, nói:


- Ngươi chẳng lẽ không có cảm giác bị người khác nhìn trộm sao?


Trong đôi mắt đen sắc nhọn của Thần Vũ hiện lên một tia phong mang, nhìn chằm chằm Hồ Nguyệt:


- Quả thật có cảm giác lóe lên rồi biến mất, nhưng ta lại không phát hiện ra điều gì nên cũng không quá để ý.



- Có thể người Vô Cực Cung đến.


Lời Hồ Nguyệt nói khiến cho thần sắc Thần Vũ cứng đờ, chau mày.


- Không cần lo lắng, ta đã đưa đi Lâm Phong rồi, giờ phút này hắn đã không còn ở hải vực mênh mông này nữa, mặc dù thực lực của hắn thông thiên nhưng cũng không có khả năng dọc theo hải vực mênh mông này đi tìm một người.


Hồ Nguyệt lại tiếp tục nói:


- Nhưng nếu hắn không tìm thấy người sợ rằng sẽ trực tiếp tới hỏi chúng ta đòi người, đến lúc đó chúng ta không cần gượng chống, chỉ cần phụ họa hắn là xong.


Thấy trong đôi mắt đẹp của Hồ Nguyệt hiện lên sự vui vẻ, Thần Vũ nhẹ gật đầu:


- Ta hiểu ý ngươi, yên lặng theo dõi kỳ biến.


Hai người ngầm hiểu lẫn nhau, lập tức ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, dứt khoát mặc cho đối phương đi tìm tòi, dù sao đối phương cũng sẽ không tìm thấy Lâm Phong, bọn hắn có gì phải lo lắng. Quả nhiên, trong hư không cường giả tốn không ít thời gian quét trọn toàn bộ Yêu Dạ Đảo lần nữa nhưng cũng không phát hiện ra tung tích của Lâm Phong, lúc này lông mày hắn cũng chau lại lộ ra vẻ đặc biệt sắc nhọn, nhìn thoáng qua hải vực mênh mông nơi xa, hải vực này có ngàn vạn yêu đảo, hắn không có khả năng toàn bộ đi tìm một lần. Nghĩ vậy cước bộ của hắn đạp mạnh hơn chút, lập tức tầng mây quay cuồng không nghỉ, trong hư không xuất hiện một bước đồ sộ, khắp mây trắng đang gầm thét khiến cho trong Yêu Dạ Đảo truyền đến rất nhiều tiếng yêu thú gào thét, ánh mắt lại nhìn về hư không, lập tức bọn hắn thấy một đôi mắt vô cùng sắc nhọn.


- Lại thực sự có người nhìn trộm.


Những con yêu thú mắt trợn tròn xoe, nhưng dường như cũng cảm nhận được cỗ áp lực mênh mông kia nên bọn hắn biết đối phương rất mạnh.


- Xem ra Thanh Đế Sơn và Vô Cực Cung có một vài mối liên hệ, nếu không người Vô Cực Cung cũng sẽ không tới nhanh như vậy.


Thần Vũ nhìn bóng người cường đại trong hư không, âm thầm nghĩ.


- Ở khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, ai đã phế đệ tử Vô Cực Cung ta?


Trong hư không vị cường giả lạnh lùng phun ra một câu, lập tức sóng âm cuồn cuộn khuếch tán khắp Yêu Dạ Đảo. Thần Vũ và Hồ Nguyệt liếc nhau một cái, lập tức thân thể hai người bay lên trời.


- Là hai người các ngươi?


Đôi mắt cường giả kia như lợi nhận, nhìn chằm chằm Thần Vũ và Hồ Nguyệt.


- Tiền bối, ở Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, ta xác thực đã phế một người, nhưng người kia không coi ai ra gì, lại muốn bắt đệ tử Tôn Vũ của Yêu Dạ Đảo ta, ta nghĩ cường giả trung vị Hoàng Vô Cực Cung há sẽ ra tay đối phó với một người Tôn Vũ, cho rằng hắn giả mạo danh Vô Cực Cung nên đã phế tu vi của hắn, mong tiền bối không trách.


Hồ Nguyệt rất khách khí nói.


- Ngươi nói người Tôn Vũ kia đang ở đâu?


Trong hư không cường giả lại hỏi, Tề Vân Lôi bị phế là chuyện nhỏ, Lâm Phong, mới là mục đích của hắn.


- Khởi bẩm tiền bối, đệ tử Tôn Vũ sau khi chúng ta dẫn hắn vào Yêu Dạ Đảo thì đã vội vàng rời đi, không biết cần làm chuyện gì, khi ta hỏi hắn thì hắn nói ra ngoài để rèn luyện, chúng ta cũng không biết hắn đi hướng nào, tiền bối tìm một đệ tử Tôn Vũ có chuyện gì muốn phân phó ư, không biết chúng ta có thể giúp gì được không?


Hồ Nguyệt bình tĩnh ứng phó, vậy mà lúc này chỉ thấy trong hư không có bước chân đạp mạnh của cường giả sau đó xuất hiện trên không nơi Hồ Nguyệt đứng, uy áp kinh khủng ép xuống theo vòm trời rơi trên người Hồ Nguyệt, lập tức Hồ Nguyệt cảm giác toàn thân bị xiết chặt.


- Mở thần niệm của ngươi ra để ta xem suy nghĩ của ngươi.


Ánh mắt cường giả sắc bén như đao, hắn đâu nào tin lời nói một bên của Hồ Nguyệt, người kia liên quan đến chuyện lớn quan trọng, theo sư tôn nói rất có thể liên quan đến việc sư tổ truyền thừa, nhất định phải đưa được hắn về.


- Tiền bối, ta tuy là yêu thú, nhưng dầu gì cũng là nữ nhi, đương nhiên có rất nhiều bí mật giữ cho riêng mình, tiền bối nhìn ký ức của ta không khỏi quá ép buộc đi.


Thần sắc Hồ Nguyệt khẽ biến, đôi mắt dễ thương lộ ra vẻ không vui.


- Hừ!


Cường giả trong hư không hừ lạnh một tiếng, phóng ra ánh sáng thần niệm muốn ăn mòn, việc hắn cần phải làm, há có thể cho phép ngừi khác được cự tuyệt. Ngay giờ phút này, bóng tối xuất hiện, ánh sáng khắp trời đột nhiên biến mất, xung quanh hóa thành màn đêm tối, khắp hư không bị bao phủ trong bóng mờ của đêm tối.


- Hả?


Cường giả kia cau mày, nâng mắt lên nhìn về hư không, không có cái gì chỉ có một màn đêm đen.


- Yêu Dạ.


Trong miệng cường giả Vô Cực Cung phun ra một câu lạnh lùng, hắn vậy mà lại không nhìn thấy được chân thân của đối phương ở đâu, chỉ có đêm tối.


- Ngươi dùng thần niệm để nhìn trộm Yêu Dạ Đảo ta, lúc này ta không truy cứu, chẳng lẽ ngươi còn muốn đụng đến thuộc hạ của ta.


Trong đêm tối có một giọng nói lạnh lùng vang lên, nhìn không thấy tiếng nói ấy đến từ nơi nào dường như đến từ trong màn đêm tối tăm.


- Trí nhớ của nàng liên quan đến một người vô cùng quan trọng đối với Vô Cực Cung, ta nhất định phải tìm cho ra người kia.



- Ngươi muốn xem trí nhớ của nàng, được thôi, đổi lại ngươi cũng cho ta xem trí nhớ của ngươi.


Trong đêm tối giọng nói ấy lại lần nữa vang lên khiến cho trong mắt cường giả kia hiện lên một tia lãnh quang, hắn là cường giả Đại Đế, há có thể bị người khác xem ký ức, làm một cường giả, trong trí nhớ đều cất giấu rất nhiều chuyện không thể cho ai biết và bí mật, hắn cũng không ngoại lệ, ai lại mở ký ức của mình ra cho người khác xem?


- Ngươi đã biết rõ bị người khác xem ký ức là chuyện khiến người khác không thể nào chấp nhận được, vậy dựa vào cái gì lại cưỡng ép thuộc hạ của ta, nàng đã nói người không có thì là không ở đây.



- Cũng bởi vì một câu của nàng mà một chuyến này của ta đi về tay không?



- Ngươi cũng có thể lựa chọn ở lại, nhưng nhớ kỹ không được động tới bất kỳ người nào trong Yêu Dạ Đảo.


Trong đêm tối truyền ra giọng nói vô cùng yên bình, nhưng lộ ra sự chân thật rất đáng tin. Thần sắc cường giả Vô Cực Cung rất lạnh, đại nhân Yêu Dạ chủ của Yêu Dạ Đảo xưa nay thần bí khó lường, thậm chí có rất ít người được nhìn thấy chân thân của hắn, có lẽ ngoài yêu thú cường đại của Yêu Dạ Đảo ra thì không có bao nhiêu người biết rõ bản thể của hắn là loại yêu thú nào, đối với chuyện này trong lòng hắn có một tia kiêng kị.


- Người kia, Vô Cực Cung ta đã định rồi.



- Nếu như ngươi tìm được thì có thể đưa đi, đây là ta cho Vô Cực Cung mặt mũi nhưng nếu như không tìm được, hi vọng Vô Cực Cung cũng có thể cho ta mặt mũi, đừng có ý đồ động thủ với người Yêu Dạ Đảo ta, mặc dù cung chủ Vô Cực Cung đích thân tới, ta cũng vẫn sẽ nói những lời này, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.


Trong đêm tối truyền ra một giọng nói bá đạo lập tức đêm tối chậm rãi biến mất, dương quang chiếu nghiêng xuống, phảng phất như chưa từng có màn đêm xuất hiện, loại năng lực thần bí khó lường này khiến cho cường giả Vô Cực Cung chau mày, Yêu Dạ nói nếu như tìm được thì hắn có thể đưa đi, điều này rõ ràng đã cho Vô Cực Cung hắn mặt mũi, không cách nào bắt lỗi được nhưng hắn không có thói quen bị đối phương dùng tư thế cường thế nói chuyện với mình. Yêu Dạ này tựa hồ rất kiêu ngạo.


- Được, vậy ta đây sẽ ở lại Yêu Dạ Đảo một thời gian.


Cường giả Vô Cực Cung lạnh lùng nói một tiếng, hắn thân là cường giả Đại Đế cũng đã khổ tu thời gian mấy năm cũng chỉ một cái búng tay, hắn thật muốn xem, Lâm Phong sẽ xuất hiện hay không. Hồ Nguyệt hơi thở phào nhẹ nhõm nhưng trong nội tâm vẫn âm thầm có cảm giác kinh hãi, Yêu Dạ đại nhân thật đáng sợ, xem ra chuyện gì cũng không giấu được hắn, chuyện của Lâm Phong hẳn ngài đã biết! Hơn nữa, cường giả Đại Đế của Vô Cực Cung lại muốn ở lại Yêu Dạ Đảo thật khiến nàng thật bất ngờ, quá đáng ghét nhưng thế lực của Vô Cực Cung quá to lớn, Yêu Dạ đại nhân hiển nhiên cũng không muốn va chạm với bọn họ. Lúc này Lâm Phong đang vội vã chạy đi với Mộc Dịch, cường giả Đại Đế nhất định không thể tưởng được, người hắn muốn tìm đã từng chạy như bay qua trên hư không khi hắn xẹt qua bầu trời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play