Thanh Đế Sơn, tiên khí mênh mông nồng đậm, có hai người đang ngồi dưới một cây to.


- Tề sư đệ, ván cờ này của ngươi cũng như trận đạo của ngươi, thật khiến ta mặc cảm a.


Một âm thanh ấm áp vang lên, người đó mỉm cười lộ ra vẻ thân thiết, dù thua nhưng cũng không hề chán nản.


- Nghịch Trần sư huynh chê cười rồi, chỉ chút tài nho nhỏ này không thể bày ra rồi.


Người được gọi cũng chỉ mỉm cười lắc đầu mà không có vẻ đắc ý gì cả.


- Trận pháp của Vô Cực Cung nếu nói không thể bày ra thì Nghịch Trần ta đây không biết làm thế nào để tăng tiến rồi.


Nghịch Trần Vũ Hoàng nhìn người đối diện, cười nói:


- Ta nghe nói ở khu vực của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có một trận đạo đại sư trẻ tuổi lấy tu vi Tôn Vuc tầng tám khắc trận đạo diệt bảy vị cường giả Vũ Hoàng, hơn nữa còn suýt chôn vùi luôn cả trung vị Hoàng, nhân tài của Vô Cực Cung xuất hiện lớp lớp không biết Phong huynh có biết vị nào của Vô Cực Cung đi đến đó rèn luyện không?



- Tôn Vũ tầng tám khắc ra trận pháp giết cửu Vũ Hoàng và suýt chôn vùi trung vị Hoàng?


Tề Vân Lôi khẽ nhướng mày, nói:


- Việc này là thật?



- Đương nhiên, việc này vừa xảy ra hôm qua, người của Thanh Đế Sơn ta ở Tiên Cung Thiên Bảo đã báo lại nên ta mới biết được.


Nghịch Trần gật đầu nói, cửu đại Tuên Cung Thiên Bảo là khu vực quan trọng trực thuộcThanh Đế Sơn, tuy họ sẽ không can thiệp vào chuyện gì của bên kia nhưng vẫn có người nằm vùng ở đó để xem chuyện gì xảy ra, ngày hôm qua có một thanh niên làm khách ở nhà Tề Thiên Bảo, khắc trận đạo mang khí thế sát phạt mạnh mẽ để giết bảy Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung nên người Thanh Đế Sơn đã cấp tốc báo lại cho bên trên.


- Lực lượng bí truyền không có khả năng bố trí được trận đạo đáng sợ như vậy.


Tề Vân Lôi lắc đầu nhưng hắn cũng hiểu Nghịch Trần Vũ Hoàng sẽ không lừa hắn trong chuyện này.


- Hắn mượn lực lượng bên trong mệnh cách.


Nghịch Trần Vũ Hoàng nói.


- Dù có mượn pháp tắc chi lực thì cũng khó mà thực hiện được trận đại này.


Tề Vân Lôi nói nhỏ, hiện nay Vô Cực Cung cũng không còn nhiều đại trận đạo để các đệ tử có thể tu luyện, ngoại trừ những đệ tử hạch tâm ra thì không ai có thể dùng thực lực Tôn Vũ để uy hiếp trung vị Hoàng, hắn biết có hai người có thể làm được nhưng bọn họ sẽ không ở đó mà rèn luyện mới đúng.


- Nghịch Trần sư huynh, ngươi có biết tên hắn và người nơi nào không?


Tề Vân Lôi hỏi.


- Nghe nói người đó tên Mộc Ân và đang làm khách ở Tề Thiên Bảo.


Nghịch Trần Vũ Hoàng mỉm cười nhìn Tề Vân Lôi khiến hắn ngẩn ra, người này đang ở nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo.


- Mộc Ân…Mộc Ân… Tề Vân Lôi thì thào, dù địa vị ở Vô Cực Cung của hắn không cao nhưng dù sao cũng là một đệ tử trong đó, đối với những thanh niên xuất chúng không thể nào hắn chưa nghe đến, cái tên Mộc Ân này, hắn thật chưa nghe đến.



- Nghịch Trần sư huynh, đúng lúc ta muốn về Tề Thiên Bảo một chút, không nghĩ tới vừa vặn biết chuyện này nên cũng muốn đi gặp tên đó một lần, ta vậy mà chưa từng nghe đến tên hắn.


Tề Vân Lôi nghi hoặc, hơi xấu hổ cười nói, nhân vật như vậy mà ở Vô Cực Cung hắn chưa từng nghe qua, có lẽ Nghịch Trần sư huynh sẽ khinh bỉ hắn a.


- Hả?


Nghịch Trần nhìn Tề Vân Lôi một cái lập tức mỉm cười gật đầu:


- Cũng tốt, ngươi cũng lâu rồi chưa về Tề Thiên Bảo, nhưng Tề sư đệ ngươi chỉ mới đến không lâu nên hãy ở lại đây một chút, ngày mai hẵng lên đường, mặt khác ta sẽ phái ít người hộ tống Tề sư đệ trở về, nếu như đúng với lời nói thì sẽ mời hắn đến Thanh Đế Sơn một chuyến.



- Đã vậy ta đành nghe theo ý sư huynh.


Tề Vân Lôi khẽ gật đầu, không hề nóg lòng, hắn là dòng cửuh Tề Thiên Bảo, vì có chút thiên phú mới được gia nhập Thanh Đế Sơn, hơn nữa tài nghệ của hắn ở trận đạo cũng không tệ nên do cơ duyên xảo hợp mà trong lần lịch luyện lại có thể tiến vào Vô Cực Cung. Tề Thiên Bảo không cho phép những người bị họ khống chế tiếp xúc với Thanh Đế Sơn, một khi tiếp xúc thì bọn họ sẽ quay sang hận Tề Thiên Bảo, nhưng đối với dòng cửuh thì họ lại hi vọng có thể tiến vào Thanh Đế Sơn để tu luyện, mở ra tiền đồ mới cho bản thân, ví dụ như Vấn Ngạo Phong hay Tề Vũ Thần vậy. Thanh Đế Sơn cũng sẽ không hạn chế tương lai của võ tu của mình, dù sao cũng có vài người khi đạt đến trình độ nhất định đã rời khỏi Thanh Đế Sơn vùng vẫy trong thế giới rộng lớn bọn họ cũng không bị trói buộc, nếu Thanh Đế Sơn trói buộc họ thì cũng giống như mua dây buộc mình, vì chuyện này mà Thanh Đế Sơn và cửu đại Tiên Cung Thần Bảo luôn tồn tại mối quan hệ không rõ ràng, Tề Vân Lôi cũng vậy, hắn là dòng của Tề Thiên Bảo trở thành người Thanh Đế Sơn và sau đó lại trở thành người Vô Cực Cung, tình huống này cũng không ít, vì vậy mà ngày đó Nghịch Trần mới cự tuyệt Lâm Phong, mối quan hệ lợi ích này quá phức tạp. … Nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, một bãi đất trống khi trước, hôm nay đã được dựng lên một toà thành mênh mông chit trong một đêm, nó đã được khôi phục cái khí thế uy nghiêm như thế giới cường giả, dù cường giả thì muốn xây lại một thành trì cũng không khó mà huống hồ gì lực lượng của Tề Thiên Bảo cũng không ít, chuyện này đã trở nên rất dễ dàng. Lúc này bên ngoài nói đóng quân của Tề Thiên Bảo có một đám thân ảnh tiến đến, những người này đều mặc trường bào vàng kim óng ánh.


- Người Đại Chu Tiên Cung đến Tề Thiên Bảo tiếp kiến.


Chu Thiên Khiếu đã đến bên ngoài nơi đóng quân, cất tiếng nói vang vọng khắp nơi. Một lát sau thân hình Kin Thần Quân xuất hiện;


- Chu huynh đến Tề Thiên Bảo chúng ta có chuyện gì?



- Chúng ta đến bái kiến Mọc Ân đại sư, mong Kim Thần quân bẩm báo một tiếng.


Chu Thiên Khiếu mỉm cười nói khách khí. Ánh mắt Kim Thần Quân loé lên, trong nháy mắt đã đoán ra được tâm tư của những người này, đại Chu Tiên Cung và Lâm Phong trước có va chạm không nhỏ, hôn qua Lâm Phong đã thể hiện ra lực lượng kinh người nên hôm nay Chu Thiên Khiếu mang những người này đến để giải quyết ân oán ngày đó. Nhưng nếu những người này đến để tiếp kiến Lâm Phong thì Kim Thần Quân ũng không dám tự làm chủ. Đưa người vào nơi đóng quân tiến đến Yêu Vân Phong, không lâu sau một hàng người đã đến cầu treo bên ngoài Yêu Vân Phong.


- Chư vị chờ một lát để ta đi bẩm báo đại sư một tiếng.


Kim Thần Quân nói với mọi người, Chu Thiên Khiếu khẽ gật đầu đáp lại;


- Làm phiền Kim Thần Quân rồi.


Lúc này Lâm Phong đang ngồi bên đình đá nhắm mắt dưỡng thần, Kim Thần Quân đi đến bên cạnh thấp giọng nói:


- Mộc Ân đại sư!


Kim Thần Quân cố ý đè nén âm thanh xuống thấp nhất như sợ quấy rầy Lâm Phong, Lâm Phong mở mắt quay sang Kim Thần Quân cười:


- Có chuyện gì sao?



- Mộc Ân đại sư, Đại Chu Tiên Cung Chu Thiên Khiếu dẫn một ít người đến bái kiến, không biết đại sư có muốn gặp hay không?


Kim Thần Quân chậm rãi nói.


- Chu Thiên Khiếu?


Nghe tên Lâm Phong hơi lộ ta thần sắc thú vị, đám người ngày xưa cao cao tại thượng nói hắn không xứng là người học võ đạo vầ hôm nay lại đến bái kiến hắn.


- Ngươi ra gọi bọn hắn vào đi.


Lâm Phong nói, Kim Thần quân khẽ gật đầu lập tức lui ra, không lâu sau liền dẫn đám người đó vào. Đây là lần đầu tiên Chu Thiên Khiếu nhìn thấy Lâm Phong sau khi đã dịch dung, quả nhiên như lời đồn tướng mạo không có gì lạ, sắc mặt hơi vàng, tu vi cũng chỉ ở Tôn Vũ, dù đi ngoài đường không gây chú ý mấy nhưng ai mà ngờ một người bình thường như thế lại là một đại sư trận đạo cường đại.


- Chu Thiên Khiếu mang người Đại Chu Tiên Cung đến bái kiến Mộc Ân đại sư.


Chu Thiên Khiếu rất khách khí nói, tuy hắn không tình nguyện đến đây nhưng trưởng bối lại nói muốn xem nhuệ khí trên người hắn nên hắn cũng không tiện cự tuyệt.


- Có chuyện gì sao?


Lâm Phong bình tĩnh nhìn Chu Thiên Khiếu hỏi.


- Thời gian trước chúng ta và Mộc Ân đại sư đã xảy ra chút việc không thoải mái, việc này lỗi sai đều ở chỗ chúng ta, ta cũng đã xử lí mấy tên đó, lần này ta đến đây tiếp kiến đại sư để tạ lỗi, mặt khác còn dâng lên thành ý bày tỏ sự áy náy của Đại Chu Tiên Cung chúng ta.


Chu Thiên Khiếu vừa nói vừa đi về trước trình lên chiếc nhẫn trữ cật. Lâm Phong tiếp nhận nó, Chu Thiên Khiếu lui về còn Lâm Phong thì bắt đầu kiểm tra bảo vật bên trong, sau khi thấy được vật quý bên trong hắn liền nở một nụ cười thản nhiên.


- Đại Chu Tiên Cung các ngươi ba lần bảy lượt muốn giết ta, nếu như không phải ta có chút thủ đoạn thì hôm nay chỉ sợ đã không còn ở đây rồi, hiện tại một câu xin lỗi là đủ sao?


Lâm Phong không chút khách khí cất nhẫn vào, nói lời khiến bọn họ ngây ra.


- Mộc Ân đại sư muốn chúng ta phải làm thế nào xin mời nói rõ, Đại Chu Tiên Cung chúng ta chắc chắn sẽ làm được.


Chu Thiên Khiếu áp chế ngạo khí trong lòng mà khách khí.


- Vì để biểu đạt thành ý, các ngươi có thể quỳ nói chuyện.


Lâm Phong chậm rãi đứng lên nhìn xuống dưới bằng ánh mắt kiêu căng, giọng nói bình tĩnh khiến Chu Thiên Khiếu run rẩy, trong lòng hắn đang có ngọn lửa giận muốn bùng phát, bắt bọn họ quỳ nói chuyện ư?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play