Nhóm thanh niên Dược Vương Tiên Cung nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ gặp tình huống như này, nếu như chỗ ở của Lâm Phong là gia tộc tông môn thì bọn hắn sẽ dựa theo cấp bậc lễ nghĩa bái phỏng, nhưng đây chỉ là một tiểu viện mà thôi nên bọn hắn không quá để ý cấp bậc lễ nghĩa đã đến trên không nơi Lâm Phong ở, bái kiến hắn.

Nhưng lúc này, Lâm Phong lại nói bọn hắn tự tiện xông vào. Nhìn ánh sáng thánh văn và lực lượng Phá Diệt phun ra nuốt vào liên tục lưu chuyển dưới chân, dường như chỉ cần Lâm Phong khởi động trận pháp, cỗ lực lượng hủy diệt kia có thể nuốt trọn bọn hắn. Con ngươi Lâm Phong rất lạnh, bước chân trên mặt đất có chút chuyển động, lập tức cảm giác uy lực phá diệt phun ra nuốt vào thay đổi càng cường liệt hơn, một tiếng vang nhỏ truyền tới khiến vài tên Dược Vương Tiên Cung quỳ trên mặt đất, hai tay nắm chặt, nổi đầy gân xanh, người này làm nhục bọn hắn như vậy, lẽ nào lại như thế.


- Cút đi, như nếu có lần sau nữa, sẽ trực tiếp giết!


Lâm Phong lạnh lùng nói, lập tức mấy người kia đứng dậy, một vị thanh niên cần khẽ khom người với Lâm Phong, nói:


- Quấy rầy các hạ rồi, lần sau ta nhất định sẽ nhớ bái phỏng.


Dứt lời, đám người Dược Vương Tiên Cung cuồn cuộn bay lên không, khuất nhục rời khỏi nơi đây, để lại một câu nói ý vị thâm trường.


- Đại sư trận đạo này thật cuồng vọng, mấy người Dược Vương Tiên Cung lần này chịu khuất nhục, khẳng định sẽ mang theo oán hận.


Đám người phía xa đã nghe được tất cả mọi chuyện xảy ra trong sân, không khỏi xì xào bàn tán, đại sư trận đạo này tính tình cổ quái, như vậy sợ đã đắc tội Dược Vương Tiên Cung rồi. Hắn ta là đại sư trận đạo ngay cả Vũ Hoàng cũng có thể giết, tính cách có chút điên cũng đương nhiên, nếu như song phương đổi thân phận một chút thì đại sư trận đạo kia chỉ là một hậu sinh vãn bối, lại xông đến trước mặt cường giả Dược Vương Tiên Cung sợ rằng người Dược Vương Tiên Cung cũng sẽ không cho thể diện, song phương đứng ở góc độ không giống nhau đều có các mục đích của bản thân, chỉ bởi vì Dược Vương Tiên Cung thân là một trong những thế lực của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo nên mọi người mới cảm thấy Lâm Phong cực kỳ cuồng vọng. Đám người đương nhiên sẽ không biết Lâm Phong làm nhục người Dược Vương Tiên Cung như thế chỉ bởi vì lúc trước sư tôn Vũ Hoàng dẫn hắn tới xin thuốc, sự khuất nhục nhận đươc còn lớn hơn với việc hắn làm với bọn họ nhiều, lần trước khi đại chiến tranh đoạt tiểu thế giới quyền chưởng khống Lâm Phong đã từng thề, một ngày nào đó chắc chắn hắn sẽ vào Dược Vương Tiên Cung để rửa sạch sự sỉ nhục mà sư tôn hắn phải chịu, còn lần này chỉ do Dược Vương Tiên Cung tự đưa tới cửa mà thôi. Say khi tin tức bên này được truyền đi, thanh danh đại sư trận pháp càng thêm phát sáng, có thể chế tạo trận phù cường đại hơn nữa còn bố trí trận đạo đáng sợ có thể giết Vũ Hoàng, tính cách quái dị, đã trở thành mọi ân tượng của người đối với Lâm Phong, hậu bối Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng không dám mạo muội đến bái phóng, miễn cho giống người của Dược Vương Tiên Cung tự dưng bị vũ nhục. Nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, Tề Vân Kiêu chạy đến bên cạnh Tề Thiên Bảo, lúc này hạ thủ Tề Vân Kiêu có một hàng người ngồi đó, ngày xưa tiểu thế giới Đông Hoàng và Tề Hoàng rõ ràng xuất hiện, hôm nay Bát Hoang Cửu U đã không còn có chuyện của bọn hắn, Vấn gia và Dược Vương Tiên Cung bắt đầu khống chế thủ chưởng, bọn hắn trở về Tề Thiên Bảo.


- Kim Thần Quân, ý của ngươi là, chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến?


Tề Vân Kiêu hỏi Kim Thần Quân. .


- Đại nhân, lần trước ta tiếp xúc với hắn, người kia tính cách rất cổ quái, khó có thể dễ dàng tiếp xúc, hắn cho người khác có cảm giác tựa hồ chính là coi trời bằng vung, vô luận Tề Thiên Bảo ta hay Đại Chu Tiên Cung, hắn căn bản đều không để trong mắt, mà vài ngày trước đệ tử Dược Vương Tiên Cung bị khuất nhục, qua chuyện này có thể thấy được, đối phương không chỉ không quan tâm riêng Đại Chu Tiên Cung và Tề Thiên Bảo ta, chỉ sợ ngay cả người của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo hắn cũng không để vào mắt.


Kim Thần Quân chậm rãi phân tích, theo Tề Vân Kiêu đến nơi này cũng có thể nhìn ra Tề Thiên Bảo coi trọng vị đại sư trận đạo kia, mặc dù chỉ là đại sư trận đạo cảnh giới Tôn Vũ nhưng hắn dựa vào lực lượng trận pháp giết chết một vị Vũ Hoàng, nếu như có thể kéo về thế lực của mình thì giá trị của hắn tuyệt đối mấy vị cường giả Vũ Hoàng không thể so sánh, tương lai thành Hoàng nếu như hắn khắc một bộ đại trận, chẳng phải có thể giết được rất nhiều cường giả Vũ Hoàng một cách dễ dàng sao. Tề Vân Kiêu an tĩnh nghe Kim Thần Quân nói, lại thấy Kim Thần Quân tiếp tục nói:


- Đại nhân, một người cảnh giới Tôn Vũ có thể dựa vào trận pháp giết Vũ Hoàng, mà lại bỏ qua người Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, hắn tuyệt đối không phải một vị đại sư trận đạo đơn giản như vậy, trận đạo của hắn do người phương nào giúp đỡ?


Nếu nói dựa vào chính mình lĩnh ngộ, có thể sao!


- Ngươi nói không sai, điều này ta đương nhiên cũng đã nghĩ đến, sau lưng người này hơn phân nửa có người khác đáng sợ hơn nhiều giật dây, vậy theo như lời ngươi nói đi, yên lặng theo dõi diễn biến a, nếu như hắn đắc tội Đại Chu Tiên Cung, thậm chí ngay cả Đại Chu Tiên Cung Vũ Hoàng đều tru sát, chắc hẳn Đại Chu Tiên Cung sẽ không dừng tay, bọn hắn không chấp nhận nổi loại người này.


Trong ánh mắt Tề Vân Kiêu lộ ra một tia thần sắc thâm ý, thản nhiên nói.


- Đông Hoàng, Tề Hoàng, hai người các ngươi phụ trách tới bên kia theo dõi động tĩnh, nhất định Đại Chu Tiên Cung sẽ ra tay, xem hắn ứng đối như thế nào.


Tề Vân Kiêu nói với Đông Hoàng và Tề Hoàng, hai người này coi như dòng chính của Tề Thiên Bảo nhưng chính hắn cũng không biết tên bọn hắn, cũng không biết trưởng bối của hắn hay hậu bối, bị bắt tới quản lý người của tiểu thế giới, địa vị cũng không cao, bởi vì bọn họ dựa vào mệnh cách thành Hoàng đến, tiềm lực rất có hạn.


- Vâng.


Đông Hoàng khẽ gật đầu, chính thức tới đại thế giới, bọn hắn phát hiện trong tiểu thế giới vẫn tiêu dao hơn, bên trong kia bọn hắn tuyệt đối là vương giả, mà trên đại thế giới, chỉ tính ở Tề Thiên Bảo đã có rất nhiều người có địa vị trên hắn, có thể khoa tay múa chân với hắn, cho dù chỉ là một người hậu bối dòng chính có thiên phú mạnh mẽ cũng như vậy. Tề Vân Kiêu có thể phỏng đoán như vậy, ngoài thế lực của nó tự nhiên cũng giống vậy, bởi vậy đều là hành động thiếu suy nghĩ, Lâm Phong cũng được một chút thời gian an tĩnh. Cũng đúng như bọn hắn dự đoán, người của Đại Chu Tiên Cung cuối cùng không nhịn nổi, Vũ Hoàng bị người khác tru sát, hậu bối dòng chính Chu Thiên Mục bị chém đứt một chân, việc này làm sao họ có thể coi như không có gì, một ngày nọ, khí tức sôi sục mênh mông bao phủ chỗ ở Lâm Phong, huyễn trận phảng phất như lung lay sắp đổ. Chỉ thấy bên ngoài huyễn trận nơi hư không có hơn hai mươi người, tất cả đều người mặc trường bào hoàng kim, đôi mắt kim sắc dường như muốn xuyên thấu huyễn trận.


- Hủy diệt huyễn trận cho ta.


Người đứng giữa lạnh lùng phun ra một câu, lập tức một vị cường giả Vũ Hoàng bước lên phía trước, đứng trên huyễn trận, Thánh khí hoàng kim cuồn cuộn không ngừng nghỉ, trong lúc đó tại dưới hạ không, Thánh khí hoàng kim ngưng tụ thành màn sáng kim sắc đáng sợ, hơn nữa còn không ngừng mở rộng bao phủ toàn bộ hư không bên trong, màn sáng điên cuồng xoay tròn muốn triển áp tiêu diệt tất cả.


- Phá.

..! Cường giả Vũ Hoàng kia nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức màn sáng hoàng kim khủng bố được hội tụ mà thành đè xuống hạ không muốn san tất cả thành bình địa, triển thành phấn vụn.


- Uy lực Vũ Hoàng thật đáng sợ, pháp tắc ngưng tụ có thể hoàn toàn lấy lực phá trận.


Đám người tò mò xung quanh thầm than, Thánh khí hoàng kim ngưng tụ thành màn sáng mang theo huyễn ảnh sương mù không ngừng áp xuống dưới, hư không hóa thành thật thể màu vàng kim óng ánh, mặc dù sương mù hư ảo nhưng vẫn muốn triển áp, mà cường giả Vũ Hoàng Đại Chu Tiên Cung cứ như vậy giẫm đạp trên màn sáng Thánh khí hoàng kim ngưng tụ mà thành, chà đạp xuống dưới.


- Thật to gan!


Một giọng nói cuồn cuộn xuyên thấu hư không, chỉ nghe thấy một tiếng vang truyền ra, trong lòng đám người khẽ run, màn sáng kim sắc dường như bị lực lượng đáng sợ đánh trúng, trong lúc đó phá toái mất, huyễn cảnh bắn ngược lại đồng thời một đôi đại chưởng ấn kinh khủng từ trong huyễn cảnh sương mù truyền ra ngoài, tìm về phía cường giả đang giẫm đạp lên màn sáng. Sắc mặt cường giả Vũ Hoàng đại biến, Thánh khí hoàng kim làm lợi kiếm, nhưng mà đại chưởng ấn đáng sợ kia vẫn cứng rắn chế trụ thân thể hắn, lập tức sương mù bắn ngược lại che hết hư không, Đại Thủ Ấn và cường giả Vũ Hoàng của Đại Chu Tiên Cung biến mất không thấy đâu nữa.


- Không ổn rồi!


Sắc mặt mấy người Đại Chu Tiên Cung đại biến, nhất là cường giả cầm đầu kia, đạp mạnh bước chân, so với vừa rồi càng đáng sợ hơn, Thánh khí hoàng kim giống như thác nước kim sắc thác muốn phá vỡ hư không, triển áp hết thảy, tiếng vang ầm ầm truyền ra, chỉ thấy huyễn cảnh sương mù đã biến mất, pha loãng theo thời gian chầm chậm trôi qua, biến mất không thấy gì nữa. Khi tất cả thay đổi rõ ràng, trong lòng đám người Đại Chu Tiên Cung có chút run rẩy, chỉ thấy cường giả vừa rồi rơi vào trong trận pháp sương mù kia, thân thể bị xuyên thủng đang mềm nhũn nằm trên mặt đất, trên người hắn uy lực pháp tắc lan rộng, phân tán khắp nơi, chết rồi. Mà trước mặt hắn, có hai người trừ Lâm Phong ra còn có Mộc Dịch một mực không hiển sơn lộ thủy, thậm chí không có người chú ý tới Mộc Dịch, mà vị Vũ Hoàng kia lại nằm trước mặt hắn. Lực lượng trận đạo của Lâm Phong mạnh mẽ có thể tiêu diệt được Vũ Hoàng, nhưng thực lực của hắn lại là Tôn Vũ tầng tám, chủ nhân Đại Thủ Ấn kinh khủng vừa rồi hiển nhiên không thể nào là Lâm Phong, chỉ có thể là một người khác, khí tức mênh mông trên người vị cường giả như phong bạo tịch quyển thiên địa, người đã từng không có ai chú ý tới.


- Trung vị Hoàng!


Thần sắc cường giả Đại Chu Tiên Cung lộ ra vẻ đặc biệt khó coi, bên cạnh đại sư trận đạo kia còn có một cường giả trung vị Hoàng.


- Các hạ là người phương nào?


Cường giả trung vị hoàng Đại Chu Tiên Cung lạnh như băng hỏi, hắn phát hiện, mọi chuyện dường như phức tạp hơn so với những gì hắn tưởng tượng.


- Mộc Dịch, Vô Cực Cung.


Lời nói của Mộc Dịch rơi vào trong tai mọi người khiến cho trong lòng đám người có chút rung động, Vô Cực Cung, hai người này là cường giả Vô Cực Cung! Vô Cực Cung có bao nhiêu cường nhân mọi người không biết, nhưng để tiêu diệt một người Đại Chu Tiên Cung thì quá dễ dàng, trong nháy mắt thậm chí Thanh Đế Sơn, đều không thể trêu vào. Lâm Phong chậm rãi bay lên trời, trong đôi mắt đều có ý cười tà, nhìn chằm chằm vào đám người đối diện, lộ ra ý miệt thị nồng nặc:


- Đại Chu Tiên Cung sao, tư thế thật lớn nha, ta đứng ở đây này, tới giết ta đi!


Thần sắc đám cường giả Đại Chu Tiên Cung cứng ngắc, giết người của Vô Cực Cung? Hơn nữa còn là một người có thiên phú về trận đạo vô cùng cao, bọn hắn dám sao? Chỉ bằng tạo nghệ Lâm Phong trên trận đạo có thể thấy được hắn là một hậu bối vô cùng được coi trọng tại Vô Cực Cung a! Khó trách trận pháp của hắn lợi hại như vậy, khó trách hắn coi trời bằng vung bỏ qua cả Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, đám người âm thầm nghĩ, tất cả dường như nên như vậy mới đúng, rất phù hợp với tâm lý chờ mong của tất cả mọi người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play