Có thể dùng thần niệm dẫn động thiên địa là cảnh giới chung cực của trận đạo, uy lực của nó khỏi phải bàn.
Phải biết rằng, mỗi một trận pháp cường đại đều do vô số phù văn cấu tạo thành, nên cái gọi là “Thánh nhân chấp bút, một nét vẻ thiên địa” chính là Thánh văn. Mặc dù Lâm Phong chưa thấy nhiều Thánh văn, nhưng hắn cũng biết Thánh văn hắn khắc họa nông cạn đến cỡ nào. Dựa vào khả năng siêu cường lĩnh ngộ cùng với khả năng nhìn thấu bổn nguyên, hắn biết rõ, mỗi một Thánh văn đều có rất nhiều văn lộ kỳ diệu. Muốn khắc họa một cái Thánh văn cường đại, phải hiểu rõ tất cả văn lộ tạo nên Thánh văn. Nếu như khắc sai, cũng có thể hình thành Thánh văn, nhưng uy lực của nó lại không hề cường đại, dù hợp thành trận pháp, thì sức mạnh của trận pháp cũng bị suy yếu rất nhiều. Mỗi một cường giả am hiểu trận đạo, đều có thể khắc Thánh văn, khiến cho nó phát huy ra uy lực lớn nhất. Nhưng trong mắt Lâm Phong, cái kia không thể gọi khắc trận, mà chỉ có thể nói sao chép. Trận đạo của Vô Cực Thiên Đế mới thật sự là trận đạo, vô cùng bác đại tinh thâm, mỗi một bút đều yêu cầu sự chính xác rất cao. Như chư thiên đại trận được cấu thành từ 3000 đại trận, mà 3000 đại trận lại được cấu thành từ 18000 tiểu trận. Mỗi một tiểu trận trong 18000 tiểu trận lại do vố số văn lộ cấu thành, mà mỗi một sợi văn lộ đều có lý giải riêng. Mà trận đạo chân chính không chỉ cấu thành từ 3000 đại trận cùng với 18000 tiểu trận, đây chỉ là cách gọi của Vô Cực Thiên Đế mà thôi. Bất kỳ người am hiển trận đạo nào cũng đều biết có rất nhiều cách tổ hợp Thánh văn để tạo thành trận pháp. Nên ai mà bị những con số của Vô Cực Thiên Đế nói ra đánh lừa, thì trình độ của người đó rất khó để tiến thêm. Ngoài yếu tố độ chính xác của Thánh văn, trong tay của mỗi người khác nhau, uy lực của trận pháp cũng bị áo nghĩa của người đó ảnh hưởng. Nếu như dùng lực lượng của áo nghĩa cùng thuộc tính với trận pháp, uy lực của trận pháp đó sẽ được phát huy tối đa và ngược lại. Ví dụ như ngươi muốn khắc tù lao trận thì nên dùng đại địa áo hoặc đại địa pháp tắc thì sẽ thích hợp nhất, nhưng dùng phong áo nghĩa thì uy lực sẽ bị suy yếu. Sau khi nghiên cứu kiến thức của Vô Cực Thiên Đế trong đầu, Lâm Phong không khỏi cảm thấy trận đạo bao la như biển, thứ hắn biết chỉ là một giọt nước trong đại dương mà thôi.
- Xem ra muốn trở thành trận đạo tông sư chính thức, còn cần am hiểu nhiều loại áo nghĩa và pháp tắc, dù Vô Cực Thiên Đế cũng như vậy.
Càng am hiểu càng nhiều loại pháp tắc mới có thể khắc ra nhiều trận pháp có thuộc tính khác nhau. Nên Vô Cực Thiên Đế rất có thể là một người giống Lâm Phong, nhưng cũng có khả năng Vô Cực Thiên Đế chỉ là dùng một loại pháp tắc duy nhất khắc họa trận pháp.
- Muốn phá vỡ màn sáng đang phong tỏa cửa động phủ, nhất định phải khắc họa một bộ phá diệt trận.
Khi biết được thông tin này, Lâm Phong trở nên vô cùng ngưng trọng. Phá diệt trận là một trận trong 3000 đại trận, dùng đại địa áo nghĩa hoặc đại địa pháp tắc để khắc sẽ có hiệu quả mạnh nhất. Mà muốn thoát ra khỏi đây thì chỉ có cách khắc phá diệt trận. Khi nghĩ tới đây, Lâm Phong cười khổ một tiếng, điều kiện để ra ngoài không khỏi quá mức hà khắc. Chẳng lẽ không khắc họa được phá diệt trận, hắn sẽ bị vĩnh cửu bị nhốt trong động phủ? Khi nghĩ vậy, Lâm Phong cảm thấy run rẩy, cảm thấy Vô Cực Thiên Đế không khỏi quá độc ác. Khắc không được đại trận, sẽ không được ra ngoài, mà muốn khắc được một trong 3000 đại trận cũng phải tốn từ 10 năm đến 100 năm. Nên bây giờ, Lâm Phong cảm thấy rất hối hận khi đi vào. Nếu tập trung lĩnh ngộ trận đạo thì tiến độ tu luyện sẽ bị chậm lại. Nhưng uy lực của 3000 đại trận cũng rất cường hoành, so với một kích toàn lực của hắn còn mạnh hơn vài lần. Mà l trận đạo còn có thể dùng trên tu luyện, đối với chuyện luyện khí cùng với luyện đan, thậm chí trị bệnh cứu người cũng có tác dụng rất lớn. Nên dù không có bị vây khốn, hắn cũng khó có thể buông tha? Ngày xưa, khi Viêm Đế bố trí Thánh văn trận pháp ở Thiên Trì Tuyết Sơn, đã khiến cho lực lượng áo nghĩa cuồn cuộn không dứt, thiên địa nguyên khí điên cuồng tụ hội, biến Thiên Trì trở thành Thánh địa tu luyện. Còn trong luyện khí, thì trận pháp càng là thành phần không thể thiếu, phàm là luyện khí đại sư, đều là cao thủ trận đạo. Nếu không có trận pháp, thì binh khí chỉ là cái xác không hồn. Sau khi đã nghĩ thông, Lâm Phong nhắm mắt, bắt đầu đắm chìm trong đống kiến thức trận đạo. Tuy đã nhắm mắt, nhưng tay của hắn lại không yên, nó không ngừng tung bay trong hư không, vẻ ra từng đạo văn lộ. Muốn bắt đầu nghiên cứu trận đạo, nhất định phải bắt đầu từ cái cơ bản nhất, thận trọng từng bước, không ngừng tích lũy. Ngoài ra thì trận đạo còn yêu cầu sự tập trung cao độ, thì mới có thể khắc họa được 3000 đại trận. Dù cái lão gia hỏa Viêm Đế tinh thông trận đạo, thì cũng phải mất hơn một năm mới có thể khắc thành công một trong 3000 đại trận. Còn chuyện hoàn toàn lĩnh ngộ 3000 đại trận, thì tính sơ sơ cũng mất 3000 năm. ….. Một tháng sau, Lâm Phong đã có thể tụ trận văn lại cùng một chỗ, ngưng thành Thánh văn, tốc độ này đã rất nhanh, nhưng Lâm Phong vẫn không dám có chút buôn lỏng, Thánh văn tạo thành cơ sở của 18000 tiểu trận đạo, mà đại trận được cấu thành lại rất nhiều tiểu trận, nên khoảng cách của hắn tới chuyện hoàn thành phá diệt trận vẫn còn rất xa. Cái gọi tu luyện không quan tâm tuế nguyệt hoàn toàn có thể áp dụng cho việc nghiên cứu trận đạo. Đã từng có một vị trận pháp đại sư vô cùng lợi hại bế quan nghiên cứu trận đạo ngàn năm, mới có được chút thành tựu. Nhưng Lâm Phong lại không có nhiều thời gian như vậy, dù có chỉ dẫn và cảm ngộ của Vô Cực Thiên Đế, nhưng để hoàn toàn thông hiển một trong 3000 đại trận cũng tốn rất nhiều thời gian, mà những người không có sự chỉ dẫn của Vô Cực Thiên Đế còn tốn nhiều thời gian hơn. Nên truyền thừa trận đạo của Vô Cực Thiên Đế đối với ngoại giới mà nói, là bảo vật vô giá. Trong nháy mắt, nửa năm đã trôi, nhưng Lâm Phong vẫn không ngừng khắc họa Thánh văn, chưa có giây phút nào ngơi nghỉ. Một khi đã quyết định không tha, hắn sẽ toàn lực ứng phó, nêm giờ khắc này, trước mặt Lâm Phong đã xuất hiện một bộ tiểu trận rồi. Nếu có người nhìn thấy hắn chỉ dùng nữa năm, mà một người bình thường như Lâm Phong đã có thể khắc ra một cái tiểu trận, họ sẽ phải sợ hãi thán phục về thiên phú của hắn. Trên đại thế giới, cũng đã từng có một vị trận pháp đại sư tình cờ chiếm được một trong 3000 đại trận của Vô Cực Thiên Đế. Sau khi hắn dốc hết lực lượng đi cảm ngộ, cộng thêm khổ tu hơn mười năm, thì hắn xuất quan, hắn mới chỉ có thể khắc ra hình thức ban đầu của đại trận. Mà uy lực của đại trận đó cũng mới chỉ bằng một phần mời miêu tả, nhưng đã khiến vô số người sợ hãi thán phục 3000 đại trận đạo của Vô Cực Thiên Đế. …. Lại một năm nửa trôi qua, Lâm Phong từ từ hạ tay xuống, đôi mắt mở ra, lộ ra thần sắc thất vọng, thì thào nói nhỏ một tiếng.
- Một năm rồi!
Trong một năm nay, hắn không có làm bất cứ chuyện gì khác, chỉ tập trung khắc trận. Nhưng càng về sau, hắn càng phát ra hiện cái phá diệt trận này vô cùng ngoằn ngoèo và khó khăn, không biết dùng bao nhiêu thời gian mới có thể lĩnh ngộ xong. Điều này không khỏi làm cho Lâm Phong có vài phần lung lay, nhưng hắn vẫn tử nhủ với lòng không thể buôn bỏ. Kỳ thật, tốc độ của Lâm Phong đã rất nhanh rồi, nếu để cho người khác biết được hắn đã lĩnh ngộ đến trình độ này, tất cả đều sẽ kinh hãi. Cũng không phải ai cũng như Viêm Đế, tên kia vốn tinh thông trận pháp, nên có thể hoàn thành trong một năm cũng hình thường. Vào lúc này, trong một cái động phủ khác, Lục Nghiêu đã hoàn toàn buông tha việc tiếp tục lĩnh ngộ 3000 đại trận mà lại bắt đầu tu luyện. Hắn cảm giác dựa theo hắn tiến độ của hắn, có lĩnh ngộ 10 năm đến 100 năm nửa đều không nhất định có thể lĩnh ngộ đi ra. Nên hắn cảm thấy rất chán chường, dứt khoát khổ tu để tăng cường lực lượng. Hy vọng khi đột phá Vũ Hoàng cảnh, có thể mở động phủ ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT