Khi nhìn thấy Lâm Phong thật sự đi vào Đế cung, sắc mặt Tịch Dao trở nên ngơ ngát.
Nàng không nghĩ hắn sẽ thật sự muốn vào Đế cung. Mà không chỉ có Tịch Dao, những người xung quanh đó cũng cảm thấy ngở ngàng khi Lâm Phong đi vào. Vô Cực Thiên Đế được xưng là người khống chế 3000 đại trận đạo, 18000 tiểu trận đạo, có thể diễn hóa thành vạn vật trận. Nên Đế cung của ông ấy sẽ có vô số sát trận, làm cho tất cả mọi người đều rất cẩn thận. Mặc dù rất nguy hiểm, nhưng bọn họ lại không cam lòng đứng bên ngoài, bọn họ chỉ đang đợi một cơ hội. Giờ phút này, khi thấy Lâm Phong bước vào, có nhiều người đều động lòng.
- Tên nhóc kia, mau đứng lại!
Đúng lúc này, một âm thanh vang lên, khiến cho Lâm Phong lập tức ngừng. Sau đó, hắn thấy một lão già mặc trường bào màu tím đang chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, mỉm cười nói:
- Vô Cực Thiên Đế nổi danh có trận đạo vô địch, một tên Tôn Vũ tầng tám như ngươi mà cũng dám đi vào, quả thật to gan.
Sau khi nghe xong, Lâm Phong nhìn lão già mặc trường bào tím một cái, trên mặt nở một nụ cười, nhưng lại khiến cho người cảm thấy rất giả dối. Bình tĩnh nói.
- Tu vi của vãn bối đã đến bình cảnh, nên nghe nói Đế cung của Vô Cực Thiên Đế có truyền thừa, thì đi tìm.
Nếu như đã đến nơi này, làm sao không vào thử một chút chứ. Lão già mặc trường bào màu tím lập tức mĩm cười, nói.
- Tốt, không nghĩ tới tiểu hữu còn trẻ mà đã này có dũng khí như vậy, ta sẽ theo tiểu hữu, nếu có gặp nguy hiểm, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Nhưng trong mắt Lâm Phong, hành động của hắn ta vô cùng giả dối.
- Đa tạ tiền bối!
Cổ nhân có câu “kính lão đắc thọ”, vãn bối xin nhường tiền bối đi trước.
- Tiểu hữu cứ đi trước đi, ta phía sau thì mới có thể chiếu cố cho tiểu hữu.
Sau khi nghe xong, Lâm Phong khẽ gật đầu, mỉm cười quay người trở lại, tiếp tục đi vào Vô Cực Đế cung. Hắn đương nhiên minh biết lão nhân kia chỉ muốn lấy hắn làm người dò đường, nhưng đối phương là Vũ Hoàng, nên Lâm Phong cũng không tiện phản bác. Khi những người chung quanh nhìn thấy hai người thật đi vào Vô Cực Đế cung, họ lập tức rục rịch.
- Có lẽ hắn biết chút tin tức gì đó, đi!
Khi Lục Nghiêu vừa dứt lời, hắn và đồng bọn lập tức chạy theo sau Lâm Phong. Mà khi những người khác thấy cảnh đó, không ngừng có người chạy theo sau Lâm Phong vào Đế cung. Vào lúc này, Lâm Phong cũng không cố đoán ý nghĩa của người khác nữa, chỉ tập trung bước vào Đế cung. Chuyện bọn họ bước vào Vô Cực đế là chuyện của bọn họ.
- Hô.
. . Ngay khi Lâm Phong giơ chân bước chân vào cánh cửa Đế cung, hắn có cảm giác như vừa mới xuyên một cái trận pháp bảo hộ. Sau đó, hắn thấy bốn cánh cửa uy nghiêm xuất hiện ngay trước mắt, trên mỗi một cánh cửa có khắc một chữ, lần lược là càn, khôn, khảm, ly. Khi lão già áo tím đi vào sau Lâm Phong, thấy bốn cánh cửa, đôi mắt của lão nheo lại, cười nói:
- Tiểu hữu, cánh cửa nào mới là sinh môn?
- Có lẽ bốn cánh cửa đó đều có sinh môn.
Khi Lâm Phong vừa dứt lời, trong mắt lão già áo tím lập tức lóe lên sự vui vẻ, nhưng câu nói tiếp theo của Lâm Phong lại làm cho sắc mặt của lão ta cứng lại:
- Mà bốn cánh cửa kia cũng có thể đều là tử môn!
Sau một lúc, lão già áo tím cười nói:
- Nếu Vô Cực Thiên Đế đã lưu lại Đế cung cho hậu bối, chắc sẽ có sinh môn.
Không biết tiểu hữu chuẩn bị đi vào cánh cửa nào?
- Càn!
Khi Lâm Phong vừa nói xong, hắn lập tức bước chân về hướng cửa càn! Khi thấy vẻ tùy ý của Lâm Phong, ánh mắt của lão già áo tím liên tục lóe lên, dường như đang suy nghĩ gì đó, thầm nói.
- Kẻ này có thể tỏ ra bình tĩnh như vậy, rất có thể hắn đã chiếm được các khối vô cực đồng do Vô Cực Thiên Đế lưu lại, ta nên đi cùng hắn.
Sau đó, lão già áo tím đi theo phía sau Lâm Phong, bước cửa Càn. Mà bọn người Lục Nghiêu nhao nhao đuổi theo, đi vào cửa Càn. Trừ những người còn bên ngoài hoặc hành động quá chậm, hầu như mọi người đều chọn cửa Càn. Sau khi đi qua cửa càn, trước mặt Lâm Phong xuất hiện một cái cầu thang dài vô tận, trên tất cả bậc thềm đều có khắc hai chữ sinh, tử! Mà dưới cầu thang không ngừng có một cỗ khí tức kỳ diệu mà khủng bố thoát a. Khiến cho hắn có cảm giác, chỉ cần bước sai một bước, sẽ đạp vào tử lộ. Khi những người phía sau thấy cây thanh dài vô tận trước mặt, sắc mặt của họ trở nên vô cùng khó coi, thầm nói.
- Sinh tử lộ.
Tất cả bọn họ đều nghe nói qua, sinh tử lộ là một loại sát trận vô cùng đáng sợ, chỉ cần sai một bước, không thể quay về. Sau một lúc, lão già áo tím nhìn chằm chằm Lâm, cười nói.
- Tiểu hữu, cái sinh tử lộ này nên đi như thế nào?
- Tiền bối, vãn bối chưa từng đi qua sinh tử lộ, làm sao có thể biết nên đi như thế nào?
Khi thấy vẻ mặt ngây thơ của Lâm Phong, sắc mắt lão già mặt áo tím liền lộ ra vẻ không hài lòng thản nhiên nói:
- Tiểu hữu nói giỡn à.
Nếu như tiểu hữu đã mang lão phu đến nơi này, làm sao có thể không biết? Lâm Phong có chút không vui, lạnh lùng đáp.
- Tiền bối tự nguyện đến, sao lại nói ta mang tiền bối đến đây.
- Hừ!
Sau khi nghe vậy, lão già áo tím lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái. Sau đó, lão lập tức chậm rãi đi lên phía trước. Khi đi đến sinh tử lộ, từ trong ống tay áo của lão lập tức bắn ra một đạo ánh sáng bay đến một bậc thang. Ngay khi đạo ánh sáng kia chạm vào bậc thang, lập tức có một đạo ánh sáng hủy diệt bao phủ bậc thang đó. Mặc dù luồng ánh sáng kia chỉ xuất hiện trong vài giây ngắn ngủi, nhưng mọi người đều cảm thấy luồng ánh sánh kia có thật hủy diệt bất kỳ người nào ở đây. Khi thấy cảnh đó, sắc mặt của lão già áo tím trở nên rất khó coi, lão chậm rãi quay người, nhìn Lâm Phong, cười nói:
- Tiểu hữu, ngươi vẫn nên tiếp tục dẫn đường đi thì hơn.
Sau khi nghe vậy, Lâm Phong khẽ chau mày một cái. Hắn biết rõ lão giá đó muốn lời dụng hắn để dò đường, nhưng không ngờ lão lại thực sự coi hắn là quả hồng mềm. Nếu như hắn không có được lộ tuyến an toàn do một tia thần niệm của Vô Cực Thiên Đế, hắn chết là cái chắc.
- Tiền bối, trong Đế cung chắc chắn sẽ có rất nhiều trận pháp nguy hiểm.
Nên chúng ta cần phải làm đồng tâm hiệp lực nghiên cứu cách hóa giả trận pháp, chứ không phải lấy người ra dò đường. Lâm Phong bình thản nói với lão già áo tím. Ngay sau đó, một vị cường giả Vũ Hoàng cũng mở miệng nói tiếp.
- Hắn nói rất đúng, lấy người dò đường là tiểu đạo.
Ở phía trước chắc chắn còn có không ít khảo nghiệm đang chờ đợi chúng ta. Nếu bây giờ không hóa giải được, thì làm sao có thể ứng phó với thử thách phía sau. Lão già áo tím lập tức nhìn người kia, hỏi.
- Các hạ cho rằng, chúng ta nên làm như thế nào?
- Theo ta biết, sinh tử lộ có vài cách bố trí khác nhau, thập tử vô sinh chính là tử lộ, cửu tử nhất sinh một đường sống, chín đường chết.
Nên chúng ta phải thử nghiệm một chút. Khi vị cường giả Vũ Hoàng vừa dứt lời, thì hắn lập tức bước chân lên, bắn ra một đạo ánh sáng vào chỗ khắc chữ tử trên bậc thứ nhất. Nhưng không hề có phản ứng gì, đến khi hắn tiếp tục bắn ra một đạo ánh sáng vào vị trí khắc chữ tử của bậc thanh thứ hai, thì luồng ánh sáng hũy diệt lại tái hiện.
- Cửu tử, xem ra rất có thể cửu tử nhất sinh!
Sau khi vị cường giả Vũ Hoàng kia vừa dứt lời, hắn lập tức huy động trường bào, bắn ra tám đạo ánh sáng đến tám bậc thang tiếp theo. Khi những đạo ánh sáng đó chạm vào những tám bậc thang tiếp theo thì đều hiện liên luồng ánh sáng hủy diệt. Khi thấy mọi chuyện, Lâm Phong thầm nói nhỏ một tiếng.
- Khẳng định người này có am hiểu trận đạo, nên mới có thể đoán ra cửu tử nhất sinh.
Cùng lúc đó, lão già áo tím lại quay sang nhìn Lâm Phong, cười nói.
- Tiểu hữu, cửu tử nhất sinh chi lộ đã hiện, xin mời tiểu hữu đi trước.
Sau đó, Lâm Phong liền nhìn lão già áo tím một cái, khẽ gật đầu, nói:
- Tốt, ta đi trước đây.
Vừa dứt lời, Lâm Phong hóa thành một cơ gió, lướt qua từng bậc thang cầu thang, an toàn đi qua bên kia.
- An toàn đi qua.
Khi mọi người thấy cảnh đó, trong đôi mắt họ lộ ra một tia ánh sáng, lập tức nhao nhao bước lên trước, chuẩn bị đi qua sinh tử lộ. Ngay lúc đó, lão già áo tím lại mỉm cười tiến lên, nói:
- Chư vị đừng nóng vội.
Để tránh xúc động tử lộ, nên từng người đi lên. Ta xin đi trước đây. Sau đó, lão đi đúng theo con đường lúc nảy Lâm Phong đi. Ngay khi lão sắp đến nơi, lão thấy trong đôi mắt của Lâm Phong hiện lên một đạo hàn ý lạnh như băng, mà trong bàn tay của hắn cũng xuất hiện một tia kiếm quang. Lão lập tức nhận ra Lâm Phong đang định làm gì, lạnh lùng quát một tiếng:
- Ngươi muốn làm gì?
- Lấy mạng của lão già ngươi!
Sau đó, Lâm Phong liền phóng ra một đạo kiếm quang về phía cầu thanh.
- Ngươi dám!
Lão già kia liền nổi giận gầm lên một tiếng, cùng lúc đó, lão cũng đánh ra một trảo để ngăn chặn đạo kiếm quang của Lâm Phong. Nhưng mà một kiếm kia quá nhanh, chỉ trong nháy mắt, nó đã chạm đến cầu thang.
- Ông!
Một luồng ánh sáng hủy diệt kinh khủng liền xuất hiện, khiến cho lão già áo tím chỉ kịp kêu thảm một tiếng, oán độc nhìn Lâm Phong. Toàn thân hắn đang bị luồng ánh sáng kia hóa thành hư vô.
- Đừng cho mình thông minh, muốn hại ta mà còn muốn sống ư?
Sau khi nghe Lâm Phong lạnh lùng nói vậy, đám người đối diện đều khẽ run một cái. Cái lão Vũ Hoàng này tự cho mình đúng, dùng Lâm Phong dò đường, nhưng lại chết trong tay Lâm Phong, rất oan a. Sau khi thấy thân thể của lão già áo tím bị tiêu diệt, Lâm Phong quay người, trực tiếp đi vào một cánh cửa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT