Vào lúc này, tất cả đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân đều cảm thấy như đang nằm mơ, đại sư huynh của bọn họ, người được chư vị sư đệ ngưỡng mộ và khâm phục.
Người có tu vi Vô địch tôn chủ, đại đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân, được xưng đệ nhất nhân dưới Vũ Hoàng, lại bị người ta giết chết bằng một chiêu. Thanh niên cường giả có vinh quang vô hạn, cứ như vậy bị một quyền của người ta đánh cho thân thể nổ tung, do hắn quá yếu, hay do Lâm Phong quá mạnh? Đến lúc này, khi người Tuyệt Vô Cung nhìn về hai bóng người đã biến mất phương xa, trong nội tâm của họ vẫn chưa hết rung động. Đặc biệt là vị nhị đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân, toàn thân hắn lúc này đang chảy ra mồ hôi lạnh, hô hấp trầm trọng. Nếu vừa rồi, hắn không tránh đường, chỉ sợ hắn cũng đã trở thành người chết. Hắn biết rõ thực lực của đại sư huynh hắn mạnh như thế nào, dù hắn nắm giữ áo nghĩa cực hạn, ở trước mặt đại sư huynh, hắn cũng không đỡ nổi mấy chiêu. Nhưng giờ đây, chỉ có một quyền mà đã khiến cho đại sư huynh của hắn chết không toàn thây! …... Vì sớm đã rời đi, nên Lâm Phong cũng sẽ không biết suy nghĩ của đám người Tuyệt Vô Cung. Lúc này, hắn đã mang theo Tịch Dao đi đến Càn Khôn chủ thành. Càn Khôn Đại Đế là người có trình độ trận đạo cao nhất tiểu thế giới này, mà hắn còn lưu Càn Khôn đế cung bên trong Càn Khôn chủ thành. Nên Càn Khôn Đại Đế rất có thể là Vô Cực Thiên Đế. Cộng thêm cái tiểu thế giới này có rất ít cường giả Đại Đế, mà người am hiểu trận đạo thì gần như bằng không. Nên với uy danh trận đạo của Vô Cực Thiên Đế trên đại thế giới, thì chuyện hắn là người có trình độ trận đạo cao nhất tiểu thế giới này cũng bình thường. …… Bảy ngày sau, Lâm Phong đã nhìn thấy một tòa thành trì mênh mông rộng lớn, Càn Khôn chủ thành. Cùng lúc đó, khi Tịch Dao thấy Lâm Phong ngự kiếm bước vào Càn Khôn chủ thành, trong mắt nàng lộ ra vài phần khác thường. Người thanh niên thần bí mà cường đại kia giống như một điều bí ẩn, khiến cho nàng vô cùng tò mò. Hắn nắm giữ sức chiến đấu đáng sợ, có thể đơn giản giết chết đại đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân, nhưng lại không biết điều gì về thế giới này. Hắn hỏi nàng rất nhiều vấn đề kỳ quái, kà những vấn đề đó đều là những chuyện mà tất cả mọi người đều biết. Khiến Tịch Dao có đôi lúc hoài nghi, người này có phải người một mực khổ tu trong núi sâu, đến khi tu vi có thành tựu nhất định thì mới nhập thế. Nhưng người có thể dựa vào bế quan khổ tu, mà đến loại cảnh giới này, quả rất đáng sợ. Tóm lại, Tịch Dao hoàn toàn nhìn không thấu Lâm Phong. Nếu nàng biết thế giới này chỉ là một góc của Cửu Tiêu đại lục, một tiểu thế giới trong vạn ngàn thế giới, thì nàng sẽ hiểu tất cả. Trong mắt Tịch Dao, Lâm Phong không chỉ thần bí, mà còn không hiểu phong tình, giống như một cục đá vậy. Nàng đã xuất ra tất cả vốn liếng, nhưng lại vô dụng đối với Lâm Phong, hắn vẫn nhìn nàng một cách lãnh đạm. Nhiều lúc, nàng còn hoài nghi Lâm Phong là gay, nếu không thì sao có thể không động lòng trước vẻ đẹp nghiên nước nghiên thùng của nàng được. Tạm rời ra những dòng suy nghĩ của Tịch Dao, chúng ta quay lại với nhân vật chính Lâm Phong. Vào lúc này, hắn đã đưa mắt nhìn Càn Khôn thành, trong chủ thành này, tu vi trung bình của mọi người cao hơn tòa thành của Tịch Dao không ít. Ở đây có thể tùy ý nhìn thấy Tôn Vũ, mà cường giả Tôn chủ cũng không ít, thậm chí còn có thể thấy mấy vị Vũ Hoàng thâm bất khả trắc. Nhưng hết thảy đều không có quan hệ với Lâm Phong, chuyến này hắn chỉ vì Càn Khôn Đại Đế mà đến, nhìn thử Càn Khôn Đại Đế có phải Vô Cực Thiên Đế không mà thôi.
- Chúng ta đi xuống dưới tìm Càn Khôn đế cung đi!
Khi vừa dứt lời, Thiên Cơ Kiếm hạ xuống trước mặt một vị Tôn Vũ, hỏi:
- Các hạ!
Người kia nhìn Lâm Phong một cái, khi thấy Lâm Phong có tu vi Tôn chủ, không khỏi cung kính một chút.
- Càn Khôn Cung ở đâu vậy?
Lâm Phong lập tức hỏi. Khi vị Tôn Vũ nghe thấy vậy, nói nhỏ lên tiếng.
- Lại là Càn Khôn Cung!
Khi Lâm Phong nghe thế, trong đôi mắt hiện lên một tia dị sắc, hỏi:
- Có rất nhiều người tìm Càn Khôn Cung sao?
- Tiền bối, mấy năm gần đây có rất nhiều người đi tới tìm Càn Khôn Cung, không biết muốn gì nữa.
Sau đó, người kia liền chỉ đường đến Càn Khôn Cung cho Lâm Phong. Khi Lâm Phong bay lên trời lần nữa, hắn đã xác định có người của đại thế giới đã đến đây. Chắc trước hắn rất lâu, đã có người tìm thấy các khối miếng đồng, nên đã mạo hiểm tiến vào trong tuyệt địa, nhờ cự tượng tiếp dẫn tới phiến thế giới này. Càn Khôn Cung cũng không ở trung ương Càn Khôn chủ thành, mà ở một góc ngoài rìa của chủ thành, một tòa cung điện nguy nga như một tòa thành, chỉ là một tòa cung điện, nhưng lại trông không đến phần cuối. Vô luận chiều rộng hay chiều dài, đều không thể nhìn thấy hết được. Khi Lâm Phong đi vào Càn Khôn Cung, hắn cũng cái Đế cung mênh mông này làm rung động. Hắn chưa bao giờ nghĩ trên đời lại có một tòa Đế cung to lớn giống như tòa thành trì vậy. Mà bên trên cửa của đế cung, còn có khắc hai chữ, Vô Cực.
- Vô Cực đế cung!
Đế cung này rất giống với hình ảnh của Đế cung trong các khối đồng. Nhưng trong năm khối đồng đó chỉ là hư ảnh, không thể hiện được hết sự hùng vĩ của Đế cung. Mà cái đế cung ở trước mắt chính là Vô Cực đế cung thật sự.
- Vô Cực!
Cùng lúc đó, khi Tịch Dao nhìn thấy hai chữ Vô Cực trên cánh cửa uy nghiêm của Đế cung, nàng đã liên tưởng tới Vô Cực Thiên Đế đang được Lâm Phong tìm kiếm. Chẳng lẽ Vô Cực Thiên Đế trong lời của Lâm Phong là Càn Khôn Đại Đế! Vô Cực đế cung đã trong tiểu thế giới của Tứ Tượng tuyệt địa không biết bao nhiêu lâu. Nên Lâm Phong dám khẳng định, hắn tuyệt đối không phải người thứ nhất đến đấy, có lẽ trước đây rất lâu, đã có người đến nơi này rồi. Đúng lúc này, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy rất nhiều ánh mắt đang theo dõi mình. Khi Lâm Phong nhìn lại cũng gặp không ít người quen, bọn họ đều là những người được cự tượng tiếp dẫn cùng một đợt với hắn. Mà rất nhiều đứng đó đều là cường giả Vũ Hoàng, nên tốc độ của những người này cũng nhanh hơn hắn không ít. Khi bọn hắn nghe ngóng một lúc, cũng có thể đoán được Càn Khôn Đại Đế rất có thể là Vô Cực Đại Đế. Nhưng khi tới bên ngoài Vô Cực đế cung, bọn hắn lại chần chờ, bồi hồi bên ngoài Đế cung, không dám lập tức bước vào trong đó. Vô Cực Thiên Đế am hiểu trận đạo, đã từng tru sát rất nhiều cường giả khủng bố, nên chắc chắn sẽ bày ra vô số sát trận trong Đế cung. Bởi vậy nên khi thấy đế cung xuất hiện trước mặt, mọi người không dám đi vào. Bọn họ đang đợi chờ một người dẫn đường giống như lúc bên ngoài Tứ Tượng tuyệt địa. Có người dẫn đầu dẫn đường, có nghĩa có hi vọng, nên bọn họ quyết tâm chờ đợi. Nếu có thể an toàn đi vào, thì dại gì không làm. Đúng lúc này, phương xa lại có hai người cuồn cuộn lao đến, khi thấy Lâm Phong, hai người kia hô to một tiếng.
- Đúng hắn!
Lâm Phong lập tức nhận ra hai người đó, Lục Nghiêu và tên thanh niên đã từng giật dây Lục Nghiêu đối phó với hắn. Vào lúc ấy, hai người này cũng bị cự tượng quăng tứ tung, nhưng lại gặp nhau vào lúc nửa đường, nên kết bạn đến nơi này. Lúc đầu, bọn hắn còn cho rằng tốc độ của bọn hắn đã rất nhanh, nhưng lại không ngờ tốc độ của những cường giả kia và Lâm Phong còn nhanh hơn.
- Ta muốn bước vào Đế cung, ngươi bên ngoài chờ ta.
Nếu không muốn chờ, thì cũng có thể rời đi! Sau khi nghe Lâm Phong nói xong, sắc mặt Tịch Dao trở nên cứng đờ, nói:
- Lâm Phong, huynh điên rồi.
Đây là Đế cung của Càn Khôn Đại Đế đó, được vạn chúng ngưỡng thị. Sao huynh lại muốn đi vào? Đại Đế là tồn tại bực nào, một cái tát của hắn cũng có thể đưa bọn họ đi lên bàn thờ. Nhưng Lâm Phong lại dám tự tiện bước vào Đế cung, trong mắt của Tịch Dao, Lâm Phong đang phát rồ. Nhưng trong lòng nàng cũng có một tia nghi hoặc, vì sao Lâm Phong lại tìm kiếm Vô Cực đế cung, chẳng lẽ bên trong thật sự có ẩn tình gì? Nhưng Tịch Dao có nghĩ như thế nào, Lâm Phong vẫn bước chân vào Đế cung. Hắn nắm giữ một tia thần niệm của Vô Cực Thiên Đế, nên hắn phải vào thử một lần. Nếu như Càn Khôn Đại Đế là Vô Cực Thiên Đế, thì Càn Khôn Đại Đế đã vẫn lạc, chỉ lưu lại Đế cung nên không nguy hiểm lắm!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT