Khi giọng nói của Lâm Phong làm rung động tứ phương, thì bên trong Tuyệt Vô Cung lập tức có đạo thân ảnh bay lên trời, phóng về phía cửa.

Mà khi Tịch Dao nhìn thấy vẻ bá đạo của Lâm Phong, trái tim của nàng nhảy lên thình thịch. Trước khi nàng mang Lâm Phong đến Tuyệt Vô Cung, nàng cũng không ngờ Lâm Phong lại bá đạo như vậy, trực tiếp động thủ bên ngoài Tuyệt Vô Cung. Khiến cho nàng không biết nên làm như thế nào.


- Ngươi dám náo loạn Tuyệt Vô Cung ta, thật không biết sống chết!


Cái tên đạo nhân trông cửa cũng bị khí thế khủng bố của Lâm Phong chấn động, nhưng hắn vẫn dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Lâm Phong, lạnh lùng quát.


- Buồn cười!


Vừa dứt lời, Lâm Phong lại đạp mạnh xuống đất một cái nữa, khiến cho cả người đối phương đều bị ép tới mức không thể nổi. Sau đó, Lâm Phong dùng Đại Diễn Thánh Thuật, huyễn hóa ra một cái Đại Thủ Ấn khủng bố, chế trụ thân thể của đối phương. Mà khi người kia bị chế trụ, sắc mặt của hắn càng thêm trắng bệch, nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói:


- Ta chính là đệ tử của Tuyệt Vô Cung, sao ngươi lại dám làm tổn thương ta!


Khi người kia vừa dứt lời, Đại Thủ Ấn kia đè xuống mạnh hơn, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi. Vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều bị chấn nát, thân thể thì giống như một đống bùn nhão, rên rỉ không ngừng. Đúng lúc đó, bên trong có một người đạp không bay đến, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, mà trên người hắn cũng có một luồng sát khí cường đại phóng ra ngoài. Giận dữ nói.


- Ngươi là người phương nào?


Tại sao lại dám làm càn ở Tuyệt Vô Cung! Lâm Phong cũng cao giọng mở miệng nói.


- Lâm Phong ta đến đây để tiếp kiến Tuyệt Vô tiền bối, nhưng lại bị một con chuột nhắt trông cửa vũ nhục, nên ta mới giáo huấn hắn một chút.



- Người này ngông cuồng vô cùng, không hề coi Tuyệt Vô Cung ta ra gì?


Tam sư huynh, hãy mau giết chết hắn Khi nghe tên đạo nhân trông cửa gào thét, Lâm Phong lạnh lùng nhìn hắn một cái, một cỗ khí thế mênh mông giáng xuống, khiến cho người kia cứng ngăc tại chỗ.


- Hắn vũ nhục ngươi như thế nào?


Lúc này, cái tên tam sư huynh có tu vi Tôn Vũ đỉnh phong lạnh lẽo nhìn Lâm Phong, mở miệng nói. Ở khu vực chung quanh, Tuyệt Vô Cung chính là vương giả, không có người nào dám động vào Tuyệt Vô Cung. Nhưng hôm nay, lại có một tên Tôn Vũ tầng tám dám giương oai bên ngoài, còn trực tiếp chấn thương thủ vệ đệ tử, hắn không thể nhịn được. Mà sắc mặt của Tịch Dao lúc này cũng có chút tái nhợt. Cái tên tam đệ tử này của Tuyệt Vô Cung vô cùng cường đại, tu vi Tôn Vũ đỉnh phong. Nên Lâm Phong sẽ gặp chuyện không may rồi.


- Tiền bối, Lâm Phong huynh không biết quy định của Tuyệt Vô Cung, nên khi nghe thủ vệ kia muốn hắn dập đầu ba cái ơbên ngoài Tuyệt Vô Cung.


Thì mới tức giận, ra tay giáo huấn hắn ta, huynh ấy không hề muốn quấy rối Tuyệt Vô Cung. Khi tên tam sư huynh kia nghe Tịch Dao giải thích, hắn cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói với Lâm Phong:


- Đã như vầy, các ngươi hay mau dập đầu ba cái bên ngoài Tuyệt Vô Cung, rồi cút đi, ta sẽ bỏ qua chuyện này.


Khi Tịch Dao nghe được những lời này, thần sắc của nàng lập tức cứng đờ. Mặc dù mới gặp Lâm Phong, nhưng nàng cũng đã hiểu rõ một chút tính tình của hắn. Muốn hắn dập đầu ba cái là chuyện bất khả thi. Khi nghĩ vậy, nàng bắt đầu hối hận khi mang Lâm Phong đến Tuyệt Vô Cung này. Khi Lâm Phong nghe thấy thế, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía đối phương. Sau đó, hắn lại đạp mạnh xuống đất một cái, một cái đại chưởng ấn khủng bố trực tiếp đánh đến vị trí của tên tam đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân. Cái đại chưởng ấn kia ẩn chứa ma quang vô cùng đáng sợ, nhưng lại giống như một cái nham thạch cự chưởng. Khiến cho người ta cảm thấy như cả một ngọn núi đang ép tới. Vào lúc này, sắc mặt của tam đệ tử Tuyệt Vô Đạo Nhân cũng trở nên cứng đờ. Hắn cảm thấy được cái kia cổ uy áp kinh khủng kia đang khiến cho thân thể hắn run bần bậc, ép hắn không thở nổi.


- Hắn ta chỉ là Tôn tầng tám, làm sao có thể mạnh như thế!


Khi đối mặt với một chưởng này, hắn mới biết, hắn không thể phá giải được nó. Chỉ ần khí tức ẩn chứa trong đó, thân thể của hắn đã cảm thấy cứng đờ, khó có thể nhúc nhích. Khi hăn muốn dốc hết toàn bộ lực lượng để đối kháng với một chưởng kia cũng không thể làm được gì, bị bắt gọn ngay tại chỗ. Mà khi những người xung quanh thấy tam sư huynh của họ đánh không lại Lâm Phong, họ cũng lập tức nhao nhao phi ra, tấn công Lâm Phong.


- Cút ngay!


Lâm Phong tiếp tục bước chân đạp mạnh xuống đất, khiến cho khí tức tử vong tràn ngập khắp thiên địa thiên địa. Làm cho tất cả mọi người cảm nhận được một sát khí đang kéo tới, khiến cho bọn họ không thể không thu hồi công kích. Khi Tịch Dao nhìn thấy bóng người màu trắng của Lâm Phong đang trấn áp tứ phương, trái tim của nàng đập thình thịch nhanh hơn nữa, nhìn chằm chằm Lâm Phong. Nàng không ngờ chiến lực của Lâm Phong lại mạnh như vậy, mỗi động tác của hắn đều khiến nàng rung động không ngớt. Vào lúc này, Lâm Phong đã xuất hiện bên cạnh tam đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân, đạm mạc nhìn đối phương:


- Ta hỏi, ngươi trả lời.


Nếu như ngươi nói dối,... giết! Khi Lâm Phong vừa dứt lời, sát ý của hắn đã hội tụ trên người đối phương. Khiến cho sắc mặt của tên đó trở nên trắng bệch.


- Ở cái thế giới này có người nào tên Vô Cực Thiên Đế không?


Ngươi có biết Vô Cực đế cung ở chỗ nào không? Thanh âm của Lâm Phong xuyên thấu màng nhĩ của đối phương, khiến cho hắn ta có chút choáng ván. Mà đôi ma đồng lạnh như băng của hấn dường như đã đánh tan ý chí của đối phương, làm cho hắn ta không dám nói dối.


- Vô Cực Thiên Đế, Vô Cực đế cung!


Khi nghe hai cái tên đó, tam đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân có chút trầm ngâm. Cho tới bây giờ, hắn chưa từng nghe nói trên đại lục này có vị Thiên Đế nào tên Vô Cực Thiên Đế cả. Vị tam sư huynh kia có chút sợ hãi nhìn Lâm Phong, đáp.


- Ta không biết, ta chưa từng nghe thấy cái tên đó.


Khi nghe vậy, Lâm Phong liền hỏi lần nữa.


- Ở cái đại lục này, ai có trình độ trận đạo cao nhất?



- Càn Khôn Đại Đế!


Tên tam đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân không chút do dự trả lời. Sau đó tiếp tục nói:


- Càn Khôn Đại Đế được xưng là đệ nhất trận sư của đại lục, nhưng ngài ấy rất ít xuất hiện.


Khi nghe vậy, Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng.


- Vô Cực Thiên Đế, Càn Khôn Đại Đế!


Không biết hai vị Đại Đế này có phải cùng một người không? Lâm Phong lại lạnh lùng hỏi lần nữa.


- Càn Khôn Đại Đế ở chỗ nào, có phải một cái Đế cung không?


Tên tam đệ tử kia đáp.


- Ở Càn Khôn chủ thành có một cái Càn Khôn Cung, nơi đó được xưng là thánh địa của Càn Khôn chủ thành.


Nó đã đứng sững ở Càn Khôn thành vô số năm, được vô số người kính ngưỡng. Ta không biết Càn Khôn Cung có phải Đế cung trong lời của huynh đài không! Sau khi hắn dứt lời, lại đột nhiên xuất hiện hai cổ khí tức mênh mông, bay vây Lâm Phong.


- Đại sư huynh, Nhị sư huynh!


Khi đám người chung quanh thấy hai người đó thì kích động hô to. Hai người vừa mới xuất hiện chính là hai vị đệ tử mạnh nhất của Tuyệt Vô Đạo Nhân. Cả hai đều có tu vi vô địch Tôn chủ, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ, không người nào có thể chống lại. Đặc biệt tên đại sư huynh, một khi hắn xuất thủ, thủ thì không người nào có tu vi dưới Vũ Hoàng có thể chống lại. Mà khi Tịch Dao thấy hai người đó xuất hiện, nàng càng xiết chặc tay.


- Oanh!


Sau đó, tên nhị đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân bước một bước, khiến cho cả hư không run rẩy. Áo nghĩa hắn am hiểu nhất chính là thổ áo nghĩa, nên một động tác của hắn đều có thể bạt núi lấp biển, mang theo khí thế vô địch. Mà khi thấy tên nhị sư huynh kia động, Lâm Phong cũng chậm rãi bay lên không, bước đến bên người Tịch Dao, kéo Tịch Dao chậm rãi hướng về phía trước. Mà trước mặt hắn, là nhị đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân.


- Cút ngay!


Khi nghe Lâm Phong nói thế, mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Họ không nghĩ tới, khi đối mặt với hai vị vô địch Tôn chủ, mà Lâm Phong vẫn còn bá đạo như vậy, quả thực vô pháp vô thiên. Vào lúc này, sắc mặt nhị đệ tử Tuyệt Vô Đạo Nhân cũng trở nên lạnh lẽo. Hắn liền vận dụng thổ áo nghĩa hóa ra một ngọn núi, đánh về phía Lâm Phong.


- Người nào ngăn ta, chết!


Khi thanh âm của Lâm Phong vừa vang lên, đại thế của hắn đã hàng lâm trên người đối phương. Khiến cho sắc mặt của nhị đệ tử trở nên vô cùng khó coi. Sau khi nhìn thấy Lâm Phong đang đi đạp một bước nữa, khóe miệng người kia co giật một cái. Nhưng khi cảm thấy uy áp trên người của hắn tan biến ngay lúc đó, thì thân thể của hắn liền giãy dụa mãnh liệt. Cố gắn tấp qua một bên, nhường ra một con đường để cho Lâm Phong mang theo Tịch Dao đi qua. Mà Lâm Phong cũng không thèm nhìn đối phương một cái, tiếp tục đi về phía trước. Ở trước mặt hắn vẫn còn có một người, mà người đó chính là đại đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân, có thực lực ngập trời, được xưng là đệ nhất nhân dưới Vũ Hoàng.


- Đại náo Tuyệt Vô Cung, còn muốn sống sót đi ra?


Sau khi người kia dứt lời, hắn và Lâm Phong đồng thời phóng ra đại thế. Đại thế của hai người liền triệt tiêu lẫn nhau, không bị đối phương quấy nhiễu. Nhưng khi Lâm Phong bước chân thêm một bước nữa, sát ý trong người hắn cuồn cuộn trào ra ngoài. Cùng lúc đó, trên lòng bàn tay của hắn cũng xuất hiện một cổ lực lượng vô biên, khiến thân thể của hắn đột nhiên hóa thành một đạo ảo ảnh, biến mất ngay tại chỗ.


- Giết!


Cùng lúc đó, tên đại đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân cũng đánh ra hai quyền. Hắn không chỉ du nhập đại thế đại thế và lực lượng lượng áo nghĩa vào trong Tuyệt Vô thần, khiến cho quyền này có thể phá diệt hết thảy, trấn áp bát phương.


- Đại địa nứt ra!


Khi Lâm Phong vừt lên tiếng, hắn đã xuất hiện trước người đối phương. Khi nắm tay của hắn va chạm với quyền của đối phương, một cổ ánh sáng xuất hiện. Vào lúc này, mọi người đều nhìn chằm chằm những gì đang diễn ra trước mắt, phảng phất như sợ bỏ qua cái gì đó vậy.


- Răng rắc!


Một âm thanh thanh thúy vang lên, cơ thể người được xưng là đệ nhất nhân dưới Vũ Hoàng và là đại đệ tử của Tuyệt Vô Đạo Nhân xuất hiện từng vết nứt. Khi một cơn gió thổi qua, cả người hắn nổ tung, hóa thành một đống bụi. Mà Lâm Phong vẫn nắm tay Tịch Dao, từ từ biến mất trước mặt bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play