Khi tin tức vị trí của Vô Cực đế cung ở Tứ Tượng Vực truyền ra, rất nhiều người đều biết được.
Nhưng cũng có vô số nghi hoặc, họ không tin Vô Cực đế cung lại ở Tứ Tượng Vực. Nói ra thì có chút buồn cười. Ngày xưa, trước khi Vô Cực Thiên Đế vẫn lạc, Vô Cực đế cung là cổ thế lực kinh khủng nhất Tứ Tượng Vực. Nhưng sau khi Vô Cực Thiên Đế chết, đám đệ tử và kẻ thù của Vô Cực Thiên Đế đã đào sâu ba thước ở Tứ Tượng Vực, nhưng lại không tìm thấy Vô Cực đế cung. Mà hôm nay, vị trí Vô Cực miếng đồng chỉ lại chính là vị trí lúc trước của Vô Cực đế cung. Trên đường trở về Yêu Dạ Đảo, Thần Vũ Vũ Hoàng cũng đã giải thích cho Lâm Phong tất cả mọi chuyện. Mà Thần Vũ Vũ Hoàng còn nói cho Lâm Phong một tin tức khác, vị trí được mô tả, là vị trí cũ của Vô Cực đế cung. Tại Tứ Tượng Vực, Vô Cực đế cung tọa lạc bên ngoài một Tiên Sơn, mà gần đó lại có một cái tuyệt địa, có thể làm cho người ta cửu tử nhất sinh. Mà vị trí của Vô Cực đế cung được đánh dấu ở trên bản đồ là cái tuyệt địa kia. Sau khi nghe xong, Lâm Phong cũng không biết nói gì hơn. Hắn cũng không ngờ Vô Cực đế cung lại ở bên trong một tuyệt địa? Mà cũng chỉ có giải thích như vậy, mới có thể lý giả tại sao những cường giả kia không tìm ra Vô Cực đế cung. Nhưng dù vậy, Lâm Phong vẫn quyết định đi đến Tứ Tượng Vực một chuyến. Ít nhất cũng phải nhìn một cái, nếu thật sự cửu tử nhất sinh, hắn sẽ buông tha. Nhưng Lâm Phong cũng không vội đi Tứ Tượng Vực, hắn phải tranh thủ đề thăng một ít thực lực ở Yêu Dạ Đảo đã. ….. Vào lúc này, bên trong Yêu Dạ Đảo đang có một vị nữ tử xinh đẹp đang phối chế dược tề. Khi nhìn thấy cảnh đó, Lâm Phong lại nhớ tới Tiêu lão. Ngày xưa, khi Tiêu lão phối chế dược tề, cũng rất cẩn thận tỉ mỉ và cực kỳ chuyên chú như vậy. Đối với một đại dược sư, thuốc là sinh mạng thứ hai của bọn hắn. Tuy Doãn nhi không phải dược sư, nhưng nàng cũng đam mê phối chết dược tề.
- Lâm Phong!
Khi Mục Doãn thấy Lâm Phong đi tới, trong đôi mắt của nàng lộ ra một tia vui vẻ. Ở trong một ngôi nhà cỏ bên cạnh, còn có một vị lão giả đang ngồi, vị lão giả này khiến cho người ta có vẻ rất tự nhiên, phảng phất như sinh ra đã như thế. Mà khi thấy lão nhân đó, Lâm Phong liền cung kính hô một tiếng.
- Hỏa Tình tiền bối!
- Ân.
Lão yêu hầu gật đầu. Từ trước đến nay, lão ưa thích trầm mặc, nên mới không nói gì.
- Doãn nhi, đoạn thời gian này, ta chuẩn bị bế quan một khoảng thời gian.
Sau đó lại ly khai Yêu Dạ Đảo, nên ta sẽ không thể tới thăm ngươi được. Mục đích của Lâm Phong đến thăm Doãn nhi là để tạm biệt nàng, miễn khi Doãn nhi đi tìm hắn, lại đến lúc hắn đang tu luyện.
- Ân, huynh ở bên ngoài nhớ cẩn thận một chút.
Doãn nhi gật đầu cười, nhu hòa nhìn Lâm Phong.
- Tuy Yêu Dạ Đảo là yêu đảo, nhưng so với thế giới nhân loại, lại thêm vài phần thuần phác!
Khi Lâm Phong thấy Doãn nhi tươi cười, thấp giọng nói. Tuy trên đảo thường xuyên có một ít yêu thú cường đại đánh nhau, nhưng những yêu thú kia đều phi thường thống khoái, chỉ cần cảm thấy khó chịu, sẽ đại chiến một trận. Nên cũng vô cùng thú vị, khiến cho bầu không khí trở nên náo nhiệt không ít, và Lâm Phong cũng cảm thấy lũ yêu thú đối với hắn đều rất tốt, mặc dù thường xuyên hành hạ hắn, nhưng cũng vì tăng lên thực lực của hắn.
- Thì ra huynh cũng cho rằng như vậy.
Nơi đây rất thích hợp với muội! Tuy Yêu Dạ Đảo rất tốt, nhưng nơi đây chỉ có thể khiến cho thực lực của hắn tăng lên trong nhất thời, không có khả năng tăng lên mãi mãi. Nếu muốn lớn mạnh, hắn vẫn phải đi ra bên ngoài tôi luyện. Không có người có thể một mực bế quan, mà trở thành tuyệt thế cường giả, dù thiên phú của hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng sẽ gặp bình cảnh. Sau khi nói chuyện phiếm gần hai canh giờ, Lâm Phong đứng dậy ly khai, bắt đầu bế quan khổ tu. Hắn không định tăng cảnh giới, mà chỉ cầu sức chiến đấu và sự lĩnh ngộ áo nghĩa tăng lên. Vào lúc này, hắn có gia tăng thêm vài cảnh giới nữa, cũng không có bao nhiêu tác dụng, trừ phi thành Vũ Hoàng, sức chiến đấu của hắn mới tăng thêm một đoạn dài. ….. Một tháng sau, bên trên biển đang có từng tiếng rống kinh thiên động địa vang lên.
- Rống!
Vào lúc này, Đại địa ma viên đang nổi giận gầm lên một tiếng, trên người tràn ngập ma ý, nhanh chóng chạy đi. Mỗi bước chân của nó đều khiến cho mặt đất vở tan, núi sông rung chuyển.
- Ầm ầm!
Một đạo ma chưởng mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa được Lâm Phong đánh ra. Một chưởng kia giống như từng viên thiên thạch, khiến cho phạm vi trăm mét bị hủy diệt. Cùng lúc đó Đại địa ma viên cũng gào thét một tiếng.
- Trốn chỗ nào!
Cánh tay của hắn được đại địa pháp tắc gia trì, biến thành một cái cự chưởng khổng lồ. Thân là cường giả Vũ Hoàng, nên hắn có thể dung nhập pháp tắc lực lượng của mình vào trong hư không. Cộng thêm đại thế, hắn có thể dễ dàng điều động pháp tắc của phiến hư không này, khiến chúng hóa thành lực lượng công kích.
- Đại địa Băng Liệt!
Mặc dù một chưởng kia của Đại Địa ma viên có gia trì phong pháp tặc, nhưng Lâm Phong đã mau mắn trốn thoát, bay ra khỏi phạm vi công kích.
- Ầm ầm!
Khi chưởng kia đánh xuống, mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố sâu vô cùng lớn. Nhưng đại địa ma viên vẫn cuồn cuộn lao tới, những nơi nó đi qua, mặt đất đều xuất hiện vô số hố to. Mỗi chưởng của nó ẩn chứa vô số ma khí, lại thêm lực lượng vô cùng bá đạo, nó không tin Lâm Phong lại có thể chịu được.
- Xùy~~!
Ngay lúc đó, một đạo kiếm quang có tốc đọ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi đã phá tan những chưởng kia. Mà Lâm Phong cũng lập tức thi triển phong áo nghĩa, tránh khỏi tầm công kích của Đại địa ma viên.
- Oanh!
Sau một lúc truy đuổi Lâm Phong, Đại địa ma viên cũng đã ngừng lại, tức giận nhìn chằm chằm Lâm Phong, nộ hống một tiếng.
- Lâm Phong, ngươi là tên khốn kiếp!
Vào lúc này, Đại địa ma viên cảm thấy rất phiền muộn, dù hắn có lực công kích vô cùng đáng sợ, nhưng hắn lại không đánh trúng Lâm Phong. Tốc độ của Lâm Phong quá nhanh, mà đại thế lại không có hiệu quả với đối Lâm Phong. Hắn am hiểu cận thân, nên khi phát động viễn trình công kích, lực công kích không đủ mạnh, bị Lâm Phong phá vỡ mất. Mà tên Lâm Phong lại khi dễ tốc độ của hắn, nên đại địa ma viên sao có thể không giận cho được! Dù Vũ Hoàng có tốc độ chậm, cũng nhanh hơn cường giả Tôn chủ rất nhiều. Nhưng bởi vì đại địa ma viên lại là Yêu Hoàng am hiểu lực lượng, không am hiểu tốc độ, lại gặp cái tên Lâm Phong có tốc độ biến thái. Cho nên đại địa ma viên thân là Yêu Hoàng lại có tốc độ không bằng Lâm Phong.
- Rốt cuộc ta cũng không sợ bị người ngược đãi nữa rồi!
Lâm Phong cười nói. Lúc trước, hắn đã bị đại địa ma viên hành hạ không ít lần trên hòn đảo này. Nếu như lúc vừa mới bắt đầu, Đại địa ma viên đã dùng một quyền phá không, trực tiếp trấn áp hắn, đánh cho hắn không đứng dậy được. Nhưng bây giờ, hắn đã có thể tự bảo vệ mình. Khi thấy vẻ đắt ý của Lâm Phong, Đại địa ma viên nói.
- Không chơi!
- Này, ông bạn già, ngươi cũng nên cho ta thử một lần chứ!
Vừa dứt lời, Lâm Phong xông về phía Đại địa ma viên với tốc độ vô cùng kinh khủng, nhanh đến chỉ còn lại tàn ảnh.
- Bạo!
Khi nắm đấm Lâm Phong đánh vào trên lồng ngực nở nang của đại địa ma viên, một cỗ ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi bốn phương tám hướng. Lực lượng khủng bố ẩn chứa trong nắm đấm đó khiến cho đại địa ma viên ngẩn người, lập tức ngẩng đầu, nhìn thân hình bé nhỏ của Lâm Phong.
- Ầm ầm!
Vào lúc đó, thân thể Đại địa ma viên chấn động một cái, cứng rắn đánh bay Lâm Phong. Nhưng hắn cũng lùi lại vài bước, duỗi bàn tay to lớn che ngực. Sau một lúc, hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, trong mắt của đại địa ma viên có chút khó có thể tin. Lập tức mở miệng nói lớn.
- Tiểu nhị, ngươi có thể ra ngoài chơi được rồi.
- Ta cũng đang có ý đó, ông bạn già, lần sau gặp lại nha!
Vừa dứt lời, thân hình Lâm Phong lóe lên, phất tay tay tạm biệt với đại địa ma viên, sau đó liền biến mất. Khi nhìn thấy Lâm Phong ly khai, đại địa ma viên liên nhếch miệng cười, thầm nói.
- Gia hỏa này, ngày càng biến thái a!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT