Vào lúc này, cả quảng trường đều đang bị một cỗ khí thế đè nép, Nghịch Trần Vũ Hoàng cứ như vậy nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Mặc dù không có phóng thích khí tức của mình, nhưng vẫn khiến Lâm Phong cảm nhận được một cỗ áp lực to lớn. Nhưng thần sắc của Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh, không nói lời nào.


- Ngươi cho rằng ta không có tư cách nhìn Đế Cung Đồ?


Nghịch Trần Vũ Hoàng bình tĩnh nói. Nhưng Lâm Phong vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.


- Lâm Phong thật không có ý này.


Đến hôm nay, Đế Cung Đồ đã xảy ra một ít biến hóa nhỏ, nên vẫn chờ người của Yêu Dạ Đảo cùng hai đại thế lực khác đến vẫn hơn. Khi nghe vậy, Nghịch Trần Vũ Hoàng liền trầm mặc một lát. Sau đó lập tức nhìn Lâm Phong, nở một nụ cười, nói:


- Rất tốt, ta sẽ chờ một chút.


Đệ tử của Thần Vũ Vũ Hoàng rất có cá tính.


- Đa tạ tiền bối thành toàn.


Sau khi Lâm Phong cám ơn Nghịch Trần Vũ Hoàng, hắn lập tức an tĩnh chờ. Mà những người khác cũng rất muốn biết, Đế Cung Đồ đã có biến hóa gì?


- Lâm Phong, ngươi đã nói, đợi đến lúc Thần Vũ Vũ Hoàng đến rồi.


Thì ngươi sẽ để cho Thần Vũ Vũ Hoàng nói cho chúng ta biết, vị trí của Đế Cung Đồ, ngươi sẽ không quên chứ?


- Yên tâm đi, chuyện ta đáp ứng, tất nhiên sẽ làm được.


Lâm Phong đáp lại một tiếng. Mà khi nghe được thanh âm thản nhiên của Lâm Phong, mọi người cũng hơi yên lòng một chút, kiên nhẫn chờ đợi. Sau hai canh giờ, phương xa có một tiếng cuồn cuộn truyền đến, lại có một vị cường giả đến rồi. Người này khoác trên người một bộ trường bào giống Tần Chính, nhưng màu sắc lại hơi khác. Người đó rõ ràng là cường giả của Tần Lĩnh Tiên Cung. Mà khi thấy người đó, Tần Chính liền cung kính hô một tiếng.


- Sư tôn.


Ánh mắt của cường giả Tần Lĩnh Tiên Cung liền nhìn về phía Tần Chính, hỏi:


- Đế Cung Đồ ở đâu?


Nghe vậy, Tần Chính liền nhìn về phía Lâm Phong, mà Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng đứng dậy, cười nói:


- Đế Cung Đồ đang trên người hắn, người này tên Lâm Phong, đệ tử của Thần Vũ.


Hắn nói, cần phải có đủ các vị cường giả của bốn đại thế lực đều đến, mới có thể lấy ra Đế Cung Đồ. Người kia đưa ánh mắt về phía Lâm Phong, hỏi.


- Có đúng như thế không?


Lâm Phong lập tức cung kính nói với cường giả của Tần Lĩnh Tiên Cung.


- Vãn bối chắc chắn sẽ cho tiền bối một câu trả lời thuyết phục.


Người kia cũng lập tức gật đầu, nói.


- Vậy thì tốt, ta sẽ chờ câu trả lời của ngươi!


Sau một lúc, thì cường giả của Thần Đạo Cung và Thần Vũ Vũ Hoàng cũng cùng nhau bay tới bay tới.


- Lâm Phong!


Khi Thần Vũ Vũ Hoàng thấy Lâm Phong, liền hô một tiếng. Mà Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng nhìn Thần Vũ Vũ Hoàng một cái, nói.


- Thần Vũ huynh, ngươi cuối cùng đã tới.


Huynh đã dạy ra một tên đệ tử rất giỏi đó. Khi Thần Vũ Vũ Hoàng nghe vậy, trong mắt hắn liền hiện ra một đạo phong mang, nói:


- Ta chỉ mang Lâm Phong đến Yêu Dạ Đảo mà thôi.


Lâm Phong thực sự không phải đệ tử của Thần Vũ ta, mà ta cũng không dạy hắn được. Thần Vũ Vũ Hoàng cũng không phải nói ngoa, hắn chỉ có thể cho Lâm Phong một ít trợ giúp. Lâm Phong là thập tuyệt thiên tài, hắn muốn dạy cũng không được, dù sao thì mỗi người đều am hiểu lĩnh vực khác nhau. Nghịch Trần Vũ Hoàng đạm mạc nói:


- Vậy sao!


Chúng ta đã từ biệt gần hai năm, Thần Vũ huynh còn nhớ rõ ước hẹn của chúng ta không?


- Ngạo Phong, ngươi mau ra đây!


Khi Nghịch Trần Vũ Hoàng vừa dứt lời, Vấn Ngạo Phong khẽ gật đầu, lập tức đi ra.Thần Vũ Vũ Hoàng cũng nhìn Vấn Ngạo Phong một cái, hắn biết rõ Nghịch Trần có ý gì? Tu vi của Vấn Ngạo Phong hôm nay đã là Vũ Hoàng cảnh. Nghịch Trần Vũ Hoàng thản nhiên nói.


- Đệ tử của ta đã là Vũ Hoàng, nên trận chiến này đã không còn ý nghĩ nữa rồi.


Câu nói ngày xưa của Thần Vũ vẫn canh cánh ở trong lòng hắn.


- Nghịch Trần, ta không nghĩ tới ánh mắt của ngươi lại thiển cận như vậy!


Thần Vũ đạm mạc nhìn lướt qua Nghịch Trần, nói:


- Một năm rưỡi trước, Vấn Ngạo Phong là Tôn Vũ đỉnh phong, ta không biết hắn đã lĩnh ngộ được đại thế hay chưa?


Nhưng ít ra cũng lĩnh ngoộ được bảy tám phần, mà áo nghĩa của hắn cũng đã đến cực hạn, khoảng cách với Vũ Hoàng chỉ một bước ngắn. Mà khi ta dẫn Lâm Phong đi, hắn mới chỉ có tu vi Tôn Vũ tầng bảy, ngay cả áo nghĩa tầng chín cũng không có. Nên chuyện Vấn Ngạo Phong trở thành Vũ Hoàng sớm hơn hắn, có gì đáng khoe khoang. Mà ngươi không chỉ mang một mình Vấn Ngạo Phong đến Thanh Đế Sơn, người khác hay đứng ra cho ta xem một chút nào. Mọi người thấy Nghịch Trần cùng Thần Vũ đối chọi gay gắt, không khỏi có chút buồn bực. Bọn họ đến đây vì Vô Cực Đế Cung Đồ, chứ không phải nhìn hai người này cãi nhau.


- Mấy người các ngươi, hay mau đứng ra đây cho Thần Vũ tiền bối nhìn một cái nào.


Khi Nghịch Trần Vũ Hoàng vừa dứt lời, lập tức có bốn năm người đi ra từ trong đám người đang đứng quan sát. Bọn họ đều là những người đã từng chiến đấu với Lâm Phong.


- Cảnh giới của bọn chúng cao hơn Lâm Phong không ít.


Nhưng nếu như Nghịch Trần ngươi thích so sánh, thì ngươi hay tùy ý chọn lựa ba người. Ta sẽ cho Lâm Phong đánh ba người họ cùng một lúc, nếu Lâm Phong chết trận, ta cũng sẽ không nói gì? Giọng nói hùng hồn của Thần Vũ Vũ Hoàng khiến cho mọi người đều bất ngờ. Mọi người đều thấy Thần Vũ rất điên cuồng và vô cùng tò mò, tại sao hắn lại hắn tự tin như vậy? Dù sao thì người được Nghịch Trần Vũ Hoàng bồi dưỡng, đều không phải là hạng người yếu ớt. Cùng lúc đó, vì cường giả của Tần Lĩnh Tiên Cung đang khoanh tay trước ngực, hăng hái nhìn một màn ở trước mắt. Nhưng vị Vũ Hoàng cường giả của Thần Đạo Cung lại đột nhiên nói.


- Hai vị không cần so tài nữa, ta còn đang chờ nhìn thấy Đế Cung Đồ đây này!



- Chuyện này vẫn chưa xong đâu, ta sẽ chống mắt lên nhìn, bao lâu Lâm Phong mới thành Vũ Hoàng.


Nghịch Trần Vũ Hoàng lạnh lùng nói, hắn không đánh bạc trên người đám Tề Vũ Thần bọn, chỉ có Vấn Ngạo Phong mới là đệ tử chân chính của hắn.


- Bây giờ, tất cả mọi người đều tới rồi, ngươi nên đưa Đế Cung Đồ ra đi.


Nghịch Trần Vũ Hoàng liền nhìn Lâm Phong, lạnh lùng nói.


- Mấy khối đồng đó đã không dùng được nữa rồi!


Khi Lâm Phong vừa dứt, bầu không khí liền trở nên yên tĩnh. Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy cổ an tĩnh không bình thường.


- Nhưng trước khi Vô Cực đồng mất đi tác dụng, vẫn bối đã kịp sao chép lại Đế Cung Đồ.


Chỉ cần mấy vị Vũ Hoàng tiền bối nhìn qua, sẽ minh bạch những chuyện đã xảy ra. Khi Lâm Phong lên tiếng lần nữa, trong mi tâm của hắn lập tức có bốn đạo thần niệm bay về hướng bốn vị Vũ Hoàng. Trong thần niệm của Lâm Phong có Đế Cung Đồ hoàn chỉnh, nhưng Lâm Phong cũng sẽ không để cho bọn hắn thấy đạo thần niệm của Vô Cực Thiên Đế. Lâm Phong biết rất rõ, nếu như hắn không mang Đế Cung Đồ hoàn chỉnh giao ra, những người này sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Huống hồ, bọn hắn có chiếm được vị trí cụ thể, cũng không có cách nào tiến vào Vô Cực đế cung! Khi bốn vị Vũ Hoàng cường giả thấy những gì được lưu trong thần niệm, trong đôi mắt của bọn họ hiện lên một đạo phong mang. Mà khi đám người chung quanh nhìn thấy một màn này, họ vô cùng tức giận. Lâm Phong không hề cho họ thấy gì. Sau một lúc, vị cường giả của Tần Lĩnh Tiên Cung thản nhiên nói một tiếng.


- Tốt.


Nhưng Nghịch Trần lại lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái. Hắn cũng không ngờ Lâm Phong đã sớm đã có được khối đồng thứ năm, nhưng lại không đưa ra, mà lại lừa bốn khối Vô Cực đồng khác tới tay. Đương nhiên, Nghịch Trần Vũ Hoàng sẽ không nói ra những lời này.


- Lâm Phong, ngươi sẽ không quên lời hứa của mình chứ?


Đúng lúc này, trong đám người có người nóng nảy, hô to. Lâm Phong nói với Thần Vũ Vũ Hoàng.


- Yên tâm đi.


Vũ thúc, ta cũng không biết nơi đó là nơi nào, thúc có thể nói cho chư vị ở đây không? Thần Vũ nhẹ gật đầu, ánh mắt quét về phía mọi người:


- Nơi được ghi trên Đế Cung Đồ, Tứ Tượng Vực!



- Tứ Tượng Vực!


Khi nghe mọi người nghe vậy, có người lên tiếng.


- Tại sao lại là nơi đó.


Trước kia, Vô Cực đế cung cũng ở tại Tứ Tượng Vực. Từ khi Vô Cực Thiên Đế vẫn lạc, đám người muốn tìm Vô Cực đế cung đã lật ba thước đất của Tứ Tượng Vực lên. Nhưng họ vẫn không tìm được gì.


- Nếu không tin ta, ngươi có thể hỏi bọn hắn!


Khi nghe Thần Vũ Vũ Hoàng nói, mọi người đều nhìn về phía ba vị Vũ Hoàng còn lại, bọn hắn đều nhẹ gật đầu.


- Đích thật là ở Tứ Tượng Vực.


Chúng ta sớm đã nhận ra bản đồ vẽ nơi đó, nhưng Tứ Tượng Vực quá mênh mông vô tận, nên mục tiêu tìm kiếm cũng quá lớn. Lão già râu bạc của Dược Vương Tiên Cung nhàn nhạt nói một tiếng. Hắn lại hướng mũi dùi chỉ về phía Lâm Phong. Tứ Tượng Vực lớn như vậy, ai mà biết Đế cung ở đâu, có lẽ Lâm Phong đã cất giấu thứ gì đó?


- Điều ta đáp ứng chư vị, thì ta đã làm được.


Nếu các ngươi muốn các khối đồng đó, thì hãy cầm lấy đi. Sau khi dứt lời, Lâm Phong liền ném bốn khối đồng vô dụng đó ra. Sau đó lập tức nói với Thần Vũ Vũ Hoàng:


- Vũ thúc, chúng ta đi thôi!



- Tốt!


Thần Vũ Vũ Hoàng cũng nhẹ gật đầu, lập tức mang theo Lâm Phong rời đi. Trước khi Thần Vũ Vũ Hoàng đến, Lâm Phong không thể rời đi. Nhưng một khi Lâm Phong đã giao bản đồ cho bốn đại thế lực, cũng không cầnngăn cản hắn. Mặc dù có người cảm thấy rất không thoải mái, cũng chỉ có thể nhìn Thần Vũ Vũ Hoàng mang Lâm Phong ly khai!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play