Từ khi tin tức truyền ra ngoài, Kiếm thành trở nên sôi động, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về Kiếm thành.
Đông Hoàng săn giết Bát Hoang chư Hoàng, khiến chư Hoàng tề tụ Kiếm thành. Chỉ thẳng mũi dùi vào sứ giả đại nhân cùng Đông Hoàng, làm sao có thể không hấp dẫn người khác. Vào lúc này, đám người Lâm Phong đang hành tẩu bên trong Kiếm thành, bên người hắn còn có Vũ Hoàng, Vấn Hoàng, cùng với Viêm Đế. Bởi vì Đông Hoàng, nên bọn hắn không dám xem thường. Tại Bát Hoang, Đông Hoàng có thể thông qua bảo vật thần bí kia để tìm thấy bọn hắn, nên bọn họ không dám đi lẻ. Bởi vậy, nên mục tiêu của bọn hắn không chỉ có sứ giả đại nhân, mà còn có Đông Hoàng. Bọn họ nhất định phải hủy diệt cái kiện bảo vật kia. Ngay lúc đó, trong hư không đột nhiên xuất hiện một đạo kính quang chiếu xạ tại mọi người. Mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng lại khiến đám Lâm Phong đều dừng bước.
- Hắn sắp tới!
Một khi kính quang hàng lâm, có nghĩa Đông Hoàng đã có thể xác định vị trí của bọn họ, nên chắc hẳn hắn sắp tới đây. Khi bọn Lâm Phong dừng lại, có người nhận ra hắn.
- Lâm Phong kìa, Vũ Hoàng còn có Vấn Hoàng nữa.
Tin tức quả nhiên là thật, Bát Hoang chư Hoàng đều tề tụ ở Kiếm thành! Do đám Lâm Phong không hề che giấu nên rất dễ bị người khác nhận ra. Khi thấy Vũ Hoàng, rất nhiều người đều có chút kích động. Đây chính là cường giả Vũ Hoàng cao cao tại thượng, hiếm khi xuất hiện trước công chúng, bọn họ không kích động sao được.
- Bọn hắn vẫn dám ra ngoài sao?
Khi thấy các vị Vũ Hoàng, trong lòng rất nhiều người thầm lo cho họ. Đông Hoàng là cường giả Vũ Hoàng trung kỳ, nếu như hắn đến đâythì các vị Vũ Hoàng sẽ vô cùng nguy hiểm.
- Tên đạo sĩ kia là người nào vậy?
Chẳng lẽ cũng là Vũ Hoàng! Có người chú ý đến Viêm Đế, gia hỏa này mặc đạo bào, tỏ ra tiên phong đạo cốt, nhưng đôi mắt lại cho người ta cảm thấy hắn rất gian manh, giống như tên lừa đảo.
- Ngươi không biết sao, người đó chính là Tân Viêm Hoàng của Hỏa Diễm Sơn.
Khi tu vi của hắn vẫn còn là Tôn giả, đã độc hại tám vị cường giả Vũ Hoàng. Mà hôm nay, khi bước vào Vũ Hoàng cảnh, thực lực của hắn cực kỳ đáng sợ. Ngay cả Bằng Hoàng cũng bị thua thiệt trong tay hắn. Có người đắc ý, nói về sự tích vinh quang của Viêm Đế. Mặc dù gia hỏa này hay tự cao, nhưng cũng đã làm ra vài chuyện phi thường oanh động, nên vẫn có rất nhiều người biết hắn.
- Oanh!
Khi người kia vừa dứt lời, một cỗ tuyệt thế hung khí bộc phát. Khiến cả người Lâm Phong nổi da gà, và một cỗ thiên địa đại thế chèn ép hắn, khiến hắn hít thở không thông. Nhưng ngay khi khí tức cổ đáng sợ kia hàng lâm, Viêm Đế cũng đạp mạnh xuống đất một cái. Lập tức có một cái màn sáng xuất hiện, khiến cho mọi người chói mắt, còn đám Lâm Phong đã biến mất không còn tung tích.
- Oanh!
Ngay khi Lâm Phong biến mất, một cỗ lực lượng đáng sợ phá tan nơi Lâm Phong vừa rồi đứng. Sau, Đông Hoàng liền xuất hiện trong hư không.
- Lại là ngươi!
Khi Đông Hoàng thấy Viêm Đế, nộ khiếu một tiếng, tên đạo sĩ thúi âm hồn bất tán hết lần này tới lần khác phá chuyện của hắn. Nhưng lại có tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi và bản lĩnh dùng Thánh văn câu thông thiên địa, nên hắn không thể làm gì được tên đó. Lần trước, cái tên khốn khiếp kia lại đuổi theo hắn, khi hắn muốn giết ai đó, người nọ sẽ đuổi tới, mang người rời đi, khiến ch hắn tức chết đi được!
- Oanh Tạch.
..! Ngay lúc đó, trong hư không xuất hiện cuồng vũ lôi điện. Sau đó, mọi người liền thấy một đạo thân ảnh lăng không đi đến, người này khoác một bộ áo bào trắng, toàn thân đều được lôi điện bao phủ. Mà trên mười ngón tay của hắn cũng có từng tia lôi điện quấn quanh, tùy ý du tẩu, giống như những con mãng xà!
- Người đó là ai vậy?
Khi người đó xuất hiện, mọi người liền chú ý đến hắn, họ vô cùng muốn biết hắn là ai? Chỉ nhìn cách hắn đùa bỡn với sấm sét, đã có thể nhìn ra hắn cực kỳ không đơn giản.
- Sứ giả đại nhân.
Khi thấy người đó xuất hiện, đám người Lâm Phong phá không bay lên, tới trước mặt sứ giả đại nhân. Khi bọn họ nhìn thấy hắn tùy ý đùa bỡn với sấm sét, trong lòng cảm thấy vô cùng kiêng kị. Tất cả bọn họ đều không ngờ, vị sứ giả đại nhân có địa vị cao cả kia lại am hiểu lôi pháp tắc.
- Nghe nói gần đây, có rất nhiều người bất mãn đối với bản sứ!
Giờ phút này, sứ giả đại nhân đã không còn vẻ ôn hòa của lúc trước, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh giá. Những tia sét ở đầu ngón tay của hắn, thỉnh thoảng sẽ lan tràn ra xung quanh thân hắn, nhưng lại không có chạm đến mặt đất, có thể thấy lực khống chế đáng sợ của đối phương.
- Sứ giả đại nhân nói đùa rồi.
Chúng ta làm sao dám bất kính đối với ngài cơ chứ! Ngay khi Vũ Hoàng dứt lời, hắn đột nhiên nhìn thấy Tư Không lão Vũ Hoàng cũng đến. Bây giờ, đối phương có tam đại Vũ Hoàng trung kỳ. Ở tại cái tiểu thế giới này, đội hình cở này vô cùng đáng sợ.
- Ngươi cho rằng ta rất ngu ngốc à?
Trong đôi mắt Sứ giả đại nhân bắn ra một đạo ánh sáng sắc bén như một đạo sấm sét, đâm vào đôi mắt Vũ Hoàng, khiến cho Vũ Hoàng cảm thấy tê liệt.
- Vũ Hoàng ngươi là người mằng ta nhiều nhất, ngươi nói ta không xứng làm sứ giả, sẽ chết không có chỗ chôn.
Bây giờ lại định giả ngây thơ? Khi sứ giả đại nhân vừa dứt lời, một tia sét bổ vào người Vũ Hoàng.
- Ta thật có nói những lời đó.
Nhưng sứ giả đại nhân ngươi cũng đã vi phạm chức trách của mình. Nên ta nói ngươi không xứng, tựa hồ cũng không sai nha! Trong lúc Vũ Hoàng đang nói chuyện với sứ giả đại nhân, cũng có vài vị Vũ Hoàng bao vây hắn. Cùng lúc đó, Đông Hoàng cũng bắt đầu cùng giằng co với Lão Vấn Hoàng, mà Tư Không lão Vũ Hoàng cũng giằng co cùng lão Hoàng chủ.
- Nói rất hay, ta thân là sứ giả, vốn không nên quản chuyện của thế giớ này, nhưng lại có người vũ nhục ta, trù ta chết không có chỗ chôn, sao ta không xuất thủ cho được?
Sứ giả đại nhân đương nhiên cũng thấy hành động của Lão Vấn Hoàng cùng với lão Hoàng chủ. Nhưng hắn lại không thèm để ý chút nào, trong tiểu thế giới này, không có người nào có thể là đối thủ của hắn. Những người này chỉ là ếch ngồi đáy giếng, nên hắn sẽ cho bọn hắn một bài học đắt giá. Khi sứ giả đại nhân vừa dứt lời, Cửu Tiêu thần lôi cũng bắt đầu gào lên, khiến cho đám người Vũ Hoàng lộ ra vẻ ngưng trọng. Vào lúc này, trong lòng bọn họ đều rất khẩn trương, nếu như không thể bắt được sứ giả đại nhân, Bát Hoang chúng Hoàng tuyệt đối sẽ gặp tai nạn.
- Vũ Hoàng, Lâm Phong, các ngươi hãy lui lại đi.
Viêm Đế mở miệng nói một tiếng. Vũ Hoàng bị trọng thương, tu vi của Lâm Phong trong cuộc chiến giữa các Vũ Hoàng không có bất cứ tác dụng gì? Nên hai bọn họ sẽ rất nguy hiểm, bọn hắn cần phải ly khai! Sau khi nghe Viêm Đế nói, Vũ Hoàng và Lâm Phong triệt thoái về phía sau. Bên trong đôi mắt của sứ giả đại nhân đột nhiên hiện lên một tia sát ý, lạnh lùng nói:
- Ta thân là thiên địa sứ giả.
Nên hôm nay, ta sẽ dùng lôi phạt, giáng tội tại các ngươi.
- Giết!
Khi Sứ giả đại nhân vừa dứt lời, thiên địa lập tức sôi trào, mây đen cuồn cuộn kéo tới. Vào lúc này, đám người Lâm Phong cảm thấy vô cùng khiếp sợ giống như đang đối mặt với lôi kiếp. Vô số tia sét đáng sợ giăng khắp trời, khiến cho cả phiến thiên địa này hóa thành tử sắc. Sau đó không lâu, từ trên trời có vô số tia sét gián xuống, khiến cho mọi người đều biến sắc. Những tia sét kia có tốc độ quá nhanh, không cách nào tránh né.
- Oanh Tạch.
..! Khi những tia sét đánh xuống, trước mặt hắn và Vũ Hoàng xuất hiện một đạo thân ảnh chống chịu những tia sét kia, Thủ Vọng Chi Phụ.
- Đi!
Thủ Vọng Chi Phụ lập tức mang theo Lâm Phong và Vũ Hoàng đi. Khi thấy cảnh đó, Sứ Giả Đại Nhân hừ lạnh một tiếng phóng một tia sét về phía Vũ Hoàng.
- Cút.
Ngay lúc đó, một tiếng gào thét vang lên, phía trước sứ giả đại nhân xuất hiện một tên đạo sĩ. Hắn ta đánh ra một ngọn lửa màu đen, thôn phệ hết tia sét. Khi thấy ngọn lửa đen kịt kia, sứ giả đại nhân cũng cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm.
- Tự tìm cái chết!
Sau một giây lát, sứ giả đại nhân vừa gầm lên một tiếng vừa đánh ra một tia sét. Tia sét lập tức xuyên thấu hư không, đánh vào tên đạo sĩ kia, khiến cho tên đạo sĩ đó phải lui lại, nhưng hắn vẫn chặn trước mặt Sứ Giả Đại Nhân.
- Ngươi tu luyện Lôi Phạt Tâm Kinh sao?
Khi nghe thấy tiếng của tên đạo sĩ, đôi mắt sứ giả đại nhân trì trệ trong giây lát. Sau đó, hắn lập tức nhìn chằm chằm Viêm Đế, nói:
- Ngươi là người phương nào?
Làm sao lại biết Lôi Phạt Tâm Kinh?
- Công pháp lôi hệ cũng không nhiều lắm, mà có̀ uy lực yếu như vậy, cũng chỉ có Lôi Phạt Tâm Kinh mà thôi.
Khi thấy nụ cười trào phúng của Viêm Đế, sứ giả đại nhân cứng đờ, trong tròng mắt lập tức bắn ra coi hai tia sét về phía mắt Viêm Đế. Lôi Phạt Tâm Kinh là công pháp do một vị cường giả cấp Đại Đế sáng tạo, có uy lực vô cùng mạnh. Nên khi bị Viêm Đế nói bảo là đồ bỏ đi, sứ giả đại nhân vô cùng tức giận. Trên thực tế, Lôi Phạt Tâm Kinh hoàn toàn không yếu, nó có thể khiến cho lôi pháp tắc ngưng tụ thành thiên lôi. Nên có lực sát thương đáng sợ và tốc độ công kích thần tốc. Nhưng Viêm Đế làm sao có thể để cho sứ giả đại nhân thấy thoải mái được, coi như công pháp tái thế, hắn cũng sẽ nói thành đồ bỏ đi!
- Ngươi thì biết cái gì!
Sứ giả đại nhân liền trào phúng nói.
- Trong công pháp Lôi Hệ, còn có Vô Thượng Diệt Thế Lôi Kinh, Thần Phạt Tội Nghiệt Cổ Kinh, Nguyên Thiên Thần Lôi Kinh, Lôi Phạt Tâm Kinh của người chẳng lẽ không phải đồ bỏ đi?
Giọng nói hài hước của Viêm Đế khiến thần sắc sứ giả giả đại nhân cứng đờ. Mấy công pháp Viêm Đế nói, đều là tuyệt thế thân công, có uy lực vô biên, nên hắn còn có thể nói gì được nữa?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT