Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1520 - Con Đường Duy Nhất


...

trướctiếp

Rốt cục thì, Viêm Đế cùng Lão Vấn Hoàng đã trở về, cũng mang đến rất nhiều người, như Lục Dục Vũ Hoàng, Sát Thủ Vũ Hoàng, Thiên Lôi Âm Tự Vũ Hoàng cùng với đệ tử của bọn hắn.

Không có ai bị giết, tất cả đều bình yên trở về. …. Trong một cái sân nhỏ của Kiếm Các đang đặc biệt náo nhiệt. Kiếm Mộ không bao giờ nghĩ tới, Kiếm Các lại trở thành nơi các vị Vũ Hoàng của Bát Hoang tụ tập, khiến cho hắn rất hưng phấn.


- Lần này, may mắn có Viêm Hoàng, ta mới có thể bình yên vô sự đứng chỗ này!


Đôi mắt dễ thương của Lục Dục Vũ Hoàng lưu chuyển, ẩn ẩn khuynh thành mị ý, tràn đầy sự cảm kích. Nếu Viêm Đế không tìm được Đông Hoàng, nàng đã bị giết. Ngay cả Vũ Hoàng còn bị Đông Hoàng dùng pháp tắc làm bị thương, gần như không cách nào chữa khỏi. Nếu không có cơ duyên, thực lực sẽ đại giảm, không có cơ hội tiến về phía trước.


- Ừm, may mắn mà có Viêm Đế một mực theo sau Đông Hoàng, mới khiến cho ta có thể thuận lợi tụ hợp chư Hoàng đến đây.


Lão Vấn Hoàng cũng gật đầu cười nói. Ánh mắt lão nhìn Viêm Đế ẩn chứa mấy phần thâm ý. Người này tự xưng Viêm Đế, nhưng tu vi của hắn chỉ mới Vũ Hoàng cảnh mà thôi. Mà chiến lực của hắn lại có thể rung chuyển Vũ Hoàng trung kỳ, đây tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ!


- Được người nhờ vả mà thôi!


Viêm Đế vẫn đưa cái gương mặt thối kia ra, khiến cho Lâm Phong trợn tròn mắt. Khi nghe vậy, Lục Dục Vũ Hoàng nở nụ cười, nhìn về phía Lâm Phong:


- Tu vị Lâm Phong cũng đã đến Tôn chủ cảnh, thật đáng mừng, khoảng cách với Vũ Hoàng cũng không còn quá xa.


Lâm Phong khách khí cười nói.


- Tiền bối quá khen rồi.



- Chúng ta cũng nên thương thảo cách đối phó Đông Hoàng.


Nếu người này chưa bị trừ diệt, chúng ta chỉ có thể ở chung một chỗ. Một khi phân tán, Đông Hoàng sẽ tiếp tục săn giết! Lão Vấn Hoàng mở miệng nói một tiếng. Khi nghe được tiếng nói của hắn, trong mắt mọi người lộ ra vẻ ngưng trọng.


- Lời Lão Vấn Hoàng hoàn toàn chính xác, Đông Hoàng không chết, chúng hoàng khó có thể bình an.


Lúc này, Thiên Ma Hoàng tiếp tục mở miệng nói


- Không chỉ như vậy, sứ giả đại nhân đã cho kỳ hạn 30 ngày để mang môn hạ đệ tử đưa ra ngoài.


Nếu không mau mang bọn chúng đi, cũng sẽ không còn cơ hội! Lời của hắn lập tức khiến cho mọi nhìn chằm chằm vào hắn. Khoảng thời gian 30 ngày, chỉ cần nhoáng một cái đã trôi qua. Mà Đông Hoàng lại bắt đầu săn giết vào lúc này, rõ ràng muốn bức bọn hắn phải đưa người ra ngoài, nếu không sẽ không còn cơ hội.


- Có đưa được bọn chúng ra ngoài, thì cũng cửu tử nhất sinh!


Khi nghe Vũ Hoàng mở miệng nói, mọi người có cảm giác ngưng trọng. Tất cả những vị Vũ Hoàng ở đây đều tập trung phát triển cơ nghiệp ở Bát Hoang, rất nhiều Vũ Hoàng đều chưa từng rời đi phiến tiểu thế giới này. Bọn hắn đều muốn cường đại hơn một chút, rồi lại đi ra ngoài. Bởi vậy, nên các Vũ Hoàng cũng không biết rõ ràng thế giới bên ngoài như thế nào? Đương nhiên, trong dòng thời gian của Bát Hoang, cũng có rất nhiều vị Vũ Hoàng đi ra ngoài. Nên mới có nhiều vị Vũ Hoàng mất tích, đại đa số người đều bị người đời quên lãng trong dòng thời gian. Chỉ có một ít Vũ Hoàng cực kỳ lợi hại mới được ghi nhơ, thí dụ như Thiên Kiếm Hoàng của Kiếm Các!


- Có lẽ chư vị cũng biết một ít, sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh còn có một thế lực khác, khống chế tiểu thế giới này.


Chúng ta cũng không chọc nổi những nhân vật như vậy. Mà hôm nay, Thí Hoàng Đồng Minh đột nhiên muốn nuốt trọn Bát Hoang Cửu U, hiển nhiên đã chiếm sự viện trợ của những người đó. Nên đệ tử của chúng ta có đi ra thông đạo, vẫn chạy không thoát khỏi trói buộc. Huống chi, cái tên sứ giả kia lại cũng cùng một giuộc với bọn họ!


- Chúng ta nên làm như thế nào đây?


Mọi người đều nhìn Vũ Hoàng, xem thử hắn đã có chủ ý gì rồi.


- Vũ Hoàng, ngài là người của Thủ Vọng Liên Minh à?


Sát Thủ Vũ Hoàng đứng dậy, chắp tay hỏi Vũ Hoàng một tiếng.


- Đúng vậy!


Vũ Hoàng nhìn Sát Thủ Vũ Hoàng, thản nhiên thừa nhận:


- Không chỉ có ta, Đại Viên Hoàng và lão Hoàng chủ của Bất Tử Thiên Cung đều là người cũng Thủ Vọng Liên Minh.


Có lẽ có một số việc, ta không cách nào giải thích rõ được cho các vị. Nhưng chư vị nhất định phải tin tưởng lời nói của ta. Từ lúc ở Tề Quốc, Thí Hoàng Đồng Minh đã lộ ra dã tâm của bọn hắn. Bọn họ sẽ không tuân theo quy tắc, một khi ra ngoài, chắc chắn sẽ bị tóm gọn.


- Ta có thể chứng minh lời của Vũ Hoàng.


Những sát thủ xuất hiện ở Tề quốc, thực sự không phải người Tề gia cùng Tư Không gia. Mà là người của thế lực sau lưng bọn họ. Từ trước tới nay, những nhân vật đó đều không can thiệp vào chuyện của thế giới này. Nhưng hôm nay lại ra tay can thiệp, có ý nghĩa bọn hắn đã muốn khống chế hoàn toàn Bát Hoang Cửu U. Ngay cả sứ giả đều đã bị thu mua! Vấn Hoàng cũng mở miệng nói một tiếng, khiến mọi người càng thêm tin lời của Vũ Hoàng. Bởi vì Bát Hoang, nên Vũ Hoàng mới bị Đông Hoàng đánh trọng thương!


- Vấn Hoàng, những sát thủ kia có liên quan gì đến quy ước giữa hai phe?



- Bọn hắn là người của thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh.


Trước đây, do bị quy ước giữa Thí Hoàng Đồng Minh cùng với Thủ Vọng Liên Minh ước thúc, nên bọn họ không thể tham gia chuyện của Bát Hoang. Sau khi Vấn Hoàng đáp xong, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Vũ Hoàng, mà những người khác cũng đều nhìn về phía Vũ Hoàng. Vũ Hoàng khẽ gật đầu:


- Đúng là như thế.


Nhưng cái quy ước kia bây giờ đã không còn hiệu lực. Nên chỉ cần đệ tử của chúng ta ra ngoài, nhất định sẽ bị Thí Hoàng Đồng Minh bắt giữ!


- Chẳng lẽ chúng ta không có bất kỳ biện pháp nào?


Vào lúc này, thần sắc Sát Thủ Vũ Hoàng trở nên cứng ngắc. Đối với chuyện sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh có một thế lực vô hình, hắn cũng không có quá kinh ngạc. Nhưng chuyện hắn bị dồn ép, biến thành ca chậu chim lồng, hắn rất không cam tâm.


- Còn có một biện pháp!


Lời của Vũ Hoàng khiến cho tất cả mọi người đều tập trung nhìn vào hắn.


- Toàn bộ chúng ta cùng đi ra cái thế giới này là được rồi!


Khi Vũ Hoàng vừa dứt lời, trong đôi mắt của mọi người lộ ra một đạo phong mang. Tuy bọn họ cũng rất muốn đi ra ngoài, nhưng sứ giả đại nhân lại bị đối phương thu mua, họ ra ngoài bằng cách nào đây? Hình như Vũ Hoàng đã biết ý nghĩ trong lòng của mọi người, nên tiếp tục mở miệng nói:


- Chúng ta chỉ còn một con đường có thể đi, nếu như sứ giả đại nhân đã vi phạm quy tắc.


Thì chúng ta sẽ khiến cho hắn phải mở thông đạo, đưa tất cả mọi người chúng ta đi ra ngoài. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có cơ hội thoát khỏi khốn cảnh.


- Bắt cóc sứ giả đại nhân ư.


Khi mọi người nghe tới đó, thần sắc của họ bắt đầu ngưng lại. Sứ giả đại nhân chính là người chưởng khống thông đạo tới Đại Thế Giới, nên địa vị của hắn vô cùng đặc thù. Tất cả mọi người đều cung kính và khách khí với hắn. Từ trước tới nay, sứ giả đại nhân không hề hỏi đến bất kỳ chuyện gì của thế giới này, hắn chỉ phụ trách thủ hộ thông đạo kia. Nhưng hôm nay, sứ giả đại nhân lại vi phạm quy tắc, tự tiện sửa đổi trật tự, nên chúng Hoàng đều có chút tức giận, nhưng bọn hắn lại thật không ngờ, Vũ Hoàng lại muốn động đến sứ giả đại nhân!


- Cái này tựa hồ là lựa chọn tốt nhất!


Mọi người vậy không nói gì, cố gắn tìm biện pháp khác.


- Bắt cóc sứ giả đại nhân, nói dễ hơn làm.


Thiên Ma Hoàng liền cảm thán nói.


- Cho nên mới nói, chư vị phải đồng tâm hiệp lực, ta đã nghĩ ra biện pháp khiến sứ giả đại nhân, Đông Hoàng cùng với Tư Không Vũ Hoàng đến Kiếm thành.


Đến lúc đó, chỉ cần chư Hoàng đồng tâm, chế trụ hắn, chúng ta có thể đi đến Đại Thế Giới. Vũ Hoàng bình tĩnh nói. Khi nói những đó, ngay cả Vũ Hoàng cũng đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. ….. Sau đó không lâu, tin tức chúng Hoàng hàng lâm Kiếm thành lan truyền nhanh chóng. Đồng thời cũng có một số tiếng mắng tức giận đối với sứ giả đại nhân cuồn cuộn truyền ra ngoài. Vũ Hoàng vũ nhục sứ giả đại nhân thần bí, bỏ qua thiên địa quy tắc, ngày khác ắt gặp trời phạt, chết không chỗ chôn. Mà Không chỉ có Vũ Hoàng, các vị Vũ Hoàng cũng đều tỏ ra bất mãn, mắng sứ giả đại nhân không xứng làm sứ giả, hãy cút ra ngoài. Những tiếng mắng kia làm cho tin tức về sự tồn tại của sứ giả đại nhân bắt đầu lan tràn ra. Nhưng mọi người lại không rõ vì sao chư Hoàng lại tức giận mắng cái tên sứ giả đại nhân kia. Cái tên sứ giả đại nhân kia có thân phận gì? Sau vài ngày, lại có tin tức truyền ra, Bát Hoang chư Hoàng quyết định định cư ở Kiếm thành. Bọn hắn cùng với môn hạ đệ tử, đều không sẽ ra ngoài rồi. Mặc dù ý nghĩa của tin tức này chỉ có một số người hiểu, nhưng vẫn nhấc lên sóng to gió lớn. Khiến co tất cả mọi người đều rất tò mò, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, mà lại khiến Bát Hoang chư hoàng định cư tại Kiếm thành? ….. Cùng lúc đó, trong thái dương cổ bảo thuộc Đông Hoang, một đạo thân ảnh mặc áo bào trắng đang đứng đó, sắc mặt lạnh như băng, trên ngươi tràn đầy hàn ý.


- Bọn họ cho rằng ta nghe không được bọn hắn sao?


Sứ giả đại nhân lực rét lạnh nói, mà Đông Hoàng đang đứng bên cạnh hắn, cũng cười lạnh nói:


- Có lẽ, bọn họ cố ý muốn chọc giận sứ giả đại nhân cũng không chừng?



- Ngươi có ý gì, bọn hắn định chó cùng rứt giậu?


Sứ giả đại nhân chau mày, phất tay áo nói:


- Buồn cười đến cực điểm, một đám ếch ngồi đáy giếng mà còn muốn động tới bổn Hoàng?



- Bọn họ tự tìm đường chết!


Đông Hoàng cười lạnh nơi. Sau đó, ánh mắt của hắn xuyên thấu hư không, nhìn về phía Trung Hoang!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp