Trong hư không, tầng mây quay cuồng, một nhóm người Vũ Hoàng đi phía trước đàm luận, bọn người Lâm Phong đi phía sau.
Vũ Hoàng, Vấn Hoàng, Thiên Ma Hoàng vốn hình thành đồng minh, quan hệ cũng không tệ, Lục Dục Vũ Hoàng do ngày xưa thời điểm chúng hoàng ước hẹn từng vào lúc Tề Hoàng muốn giết Mộng Tình đã đứng ra ngăn cản, hôm nay cũng ở chung hòa hợp, còn Tê Phượng Vũ Hoàng, sau khi bị thương bọn người Vũ Hoàng nguyện ý chiếu cố hắn một đoạn đường, hắn tất nhiên sinh lòng cảm kích. Sau lưng mấy vị Vũ Hoàng, hậu bối của bọn họ tức thì cũng chung đụng hòa hợp, Lâm Phong, Vấn Thiên Ca, Vấn Ngạo Tuyết trước đó vốn quen biết, Tiêu Vũ và Lâm Phong cũng quen biết cũ, mặt khác Y Nhân Lệ, Phượng Huyên, Phượng Linh Nhi, ba vị mỹ nữ cũng đều quen biết với Lâm Phong, thật cũng không có lạnh nhạt.
- Vũ Hoàng, ngươi khẳng định ký ức của Tuyết Bích Dao không có bị phong ấn hoặc phá hư sao ?
Mấy vị Vũ Hoàng phía trước đang bàn luận sự tình của Tuyết Bích Dao.
- Ừ, điểm ấy không thể nghi ngờ, cho dù Trung Vị Hoàng phong ấn hoặc phá hư, ta cũng không thể nhìn không ra, trí nhớ của nàng bên trong thần niệm, tựa hồ có một cỗ lực lượng kỳ lạ!
Vũ Hoàng bình tĩnh nói, trong nội tâm cũng có chút nghi hoặc, tình huống của Tuyết Bích Dao, có chút cổ quái. Vấn Hoàng trầm ngâm không nói gì, lộ ra thần sắc kỳ quái, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ ký ức của nàng tự động biến mất hay sao?
- Tuyết Bích Dao thân là thánh nữ của Thiên Khung Tiên Khuyết, lai lịch của nàng có chút thần bí, thẳng đến sau khi tu luyện đến Thiên Vũ mới bắt đầu có tin tức xuất hiện, trước đó, hình như không có bất cứ cái gì!
Vũ Hoàng bình tĩnh nói một tiếng, điều này làm cho mấy vị Vũ Hoàng đều lộ ra một vòng dị sắc, thời gian Thạch Hoàng và Vũ Hoàng thành hoàng cũng đã mấy trăm năm, nhưng bọn họ cũng tại mấy năm trước mới khai sáng Thiên Đài, mấy trăm năm trước, bọn họ đều rất ít lộ ra dấu chân.
- Ta nghe nói có loại năng lực kỳ lạ, công pháp liên quan đến di vong, tu luyện giả thường cách một đoạn chu kỳ có thể quên đi những gì trước đó, duy chỉ có tu luyện võ đạo không bị quên mất, khiến cho tâm vô tạp niệm, trừ võ ra thì không có bất kỳ vật gì khác quấy nhiễu.
Vấn Hoàng thấp giọng nói.
- Quên đi!
Lâm Phong thần sắc ngưng tụ, loại công pháp này rất tàn nhẫn, tàn nhẫn đối với chính mình, quên đi quá khứ của mình, chỉ để lại ký ức võ đạo.
- Thế giới rộng lớn, quả nhiên không thiếu cái lạ.
Y Nhân Lệ đứng bên người Lâm Phong, cười yếu ớt, ánh mắt còn quét nhìn Lâm Phong một cái.
- Tuyết Bích Dao ngược lại là một nữ tử rất tốt, nếu như thật sự tu luyện đại công pháp cường đại hiếm thấy, về sau chỉ sợ sẽ không ngừng lột xác, lần lượt thay đổi trở nên cường đại hơn nữa, khó trách Tề gia lại coi trọng, khiến Tề Viêm cưới Tuyết Bích Dao.
- Hôm nay Tề Viêm đã chết, một nữ tử tốt như vậy lại lưu lạc bên ngoài, cũng thật đáng tiếc, tiểu Thiên, ngươi cũng trưởng thành rồi, không bằng đi tìm Tuyết Bích Dao, mang nàng cưới vào Vân gia của chúng ta, về sau cũng có thể cùng ngươi dắt tay lưu lạc thiên hạ.
Vấn Hoàng quay đầu lại nhìn Vấn Thiên Ca, cười nói.
- Ách.
. . Vấn Thiên Ca ngẩn người, sau đó lộ ra một nụ cười khổ. Mà những Vũ Hoàng khác đều quay đầu nhìn hậu bối của mình, Thiên Ma Hoàng cười nói:
- Nơi đây nữ có nam có, đều là thanh niên đồng lứa nhân tài kiệt xuất, nếu như bọn họ nguyện ý, vừa vặn có thể ghép được mấy đôi!
- Y kiến hay!
Vấn Hoàng cũng cười nói, nơi này có ba thiếu nữ, theo thứ tự là Y Nhân Lệ, Phượng Huyên cùng với Phượng Linh Nhi, tướng mạo của các nàng đương nhiên không cần nhiều lời, vẻ đẹp mị hoặc của Y Nhân Lệ làm cho người khác hít thở không thông, Phượng Huyên và Y Nhân Lệ, Tuyết Bích Dao đều là một trong tứ đại mỹ nữ, đều khuynh quốc khuynh thành, còn tuổi của Phượng Linh Nhi mấy năm trước có phần nhỏ, nhưng hôm nay đã là hoa nhường nguyệt thẹn, duyên dáng yêu kiều, tướng mạo không thua Phượng Huyên bao nhiêu, hoàn toàn có thể xứng đôi với mấy vị nam tử này.
- Chỉ cần các nàng cam tâm tình nguyện, ta ngược lại cũng không có ý kiến gì.
Tê Phượng Vũ Hoàng nhìn Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi, Tê Phượng Sơn nằm ở thế yếu, hắn lại bị thương, có thể nói tràn đầy nguy cơ, nếu như có thể cùng những thế lực này nhờ vả chút quan hệ, ít nhất có thể bảo vệ được hai người Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi.
- Sư tôn, Linh Nhi phải bồi ngươi.
Phượng Linh Nhi nhìn nhìn Tê Phượng Vũ Hoàng, dung nhan của đối phương giống như già nua đi rất nhiều, trên mặt lại xuất hiện từng đạo nếp nhăn, thời điểm nhìn về phía Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi lộ ra thần sắc hiền lành.
- Nha đầu ngốc, nữ hài tử lớn rồi cuối cùng phải tìm một người tốt để gả đi!
Tê Phượng Vũ Hoàng duỗi tay ra, vuốt ve đầu Phượng Linh Nhi, mang theo thần sắc sủng nịch.
- Huyên nhi, ngươi nhìn xem chọn trúng người nào, sư tôn cùng mấy vị tiền bối Vũ Hoàng làm chủ cho người!
Tê Phượng Vũ Hoàng lại đem ánh mắt chuyển qua trên người Phượng Huyên, ôn nhu cười nói. Phượng Huyên nhìn mấy vị thanh niên bên cạnh một cái, tuy nhiên lại khẽ lắc đầu, nói:
- Sư tôn, hiện tại ta không muốn cân nhắc nhi nữ tư tình.
- Nha đầu ngốc!
Tê Phượng Vũ Hoàng mỉm cười lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.
- Y Nhân Lệ, ngươi có chọn trúng vị nào hay không?
Vấn Hoàng cười hỏi Y Nhân Lệ một tiếng, có vẻ rất tùy ý, Y Nhân Lệ tu luyện Lục Dục Thiên Công, nếu như có thể gả vào Vấn gia, trượng phu của nàng nhất định có thể đạt được không ít chỗ tốt. Lục Dục Vũ Hoàng cười lắc đầu nói:
- Y Nhân nhà ta trong tâm đã có nam nhân, phải khiến Vấn Hoàng thất vọng rồi!
Vừa nói, trong lúc lơ đãng ánh mắt của Lục Dục Vũ Hoàng vẫn còn nhìn lướt qua trên người Lâm Phong, tuy nhiên chỉ là thoáng một cái rồi biến mất, chỉ có Lâm Phong cảm giác được, điều này làm cho Lâm Phong có chút ngượng ngùng, yếu ớt nhìn Y Nhân Lệ bên cạnh một cái. Đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ mang theo nụ cười mị hoặc, hướng Vấn Hoàng khẽ khom người:
- Ha ha, thì ra như vậy, ngược lại do ta đường đột, chẳng biết có thể mạo muội hỏi một tiếng hay không, thanh niên mà Y Nhân ưa thích, không biết là vị kiệt xuất tài tuấn nào, nhất định không thể tầm thường a!
Vấn Hoàng tò mò hỏi, chẳng lẽ Y Nhân Lệ đã đọa lạc trên người ai bất thành, vậy mà lại không có tiếng gió truyền tới.
- Tiền bối, người mà Y Nhân thích có lẽ không hi vọng Y Nhân để lộ ra hắn là ai, khiến tiền bối chê cười.
Y Nhân Lệ cười nói, khiến Vấn Hoàng càng thêm hiếu kỳ hơn, bất quá chỉ là khẽ cười, cũng không có hỏi nhiều cái gì.
- Ngược lại thật đáng tiếc, ta còn muốn mang Y Nhân tiên nữ đón vào Vấn gia đây này.
Vấn Hoàng lắc đầu cười nói, sau đó nhìn huynh đệ Vấn Thiên Ca:
- Hai người các ngươi ngược lại nên phấn đấu một chút, sau này nên tìm một tiên nữ ưu tú như nàng.
Mọi người đều bật cười lớn, cũng không có quá để ý, Lâm Phong thì chỉ yếu ớt nhìn thoáng qua Y Nhân Lệ bên cạnh.
- Hôm nay Bát Hoang Cửu U đều rung chuyển bất ổn, thế lực của các đại Vũ Hoàng đều đang phiêu diêu ở trong phong vân, thông đạo Thánh Thành Trung Châu hôm nay cũng sắp mở ra, các ngươi nên khẩn trương tăng tu vi, đến lúc đó đi đến Thánh thành Trung Châu cũng có thể thuận lợi hơn.
Vũ Hoàng cười khẽ nói với mọi người, tất cả mọi người gật đầu.
- Sư tôn, nếu như người trẻ tuổi chúng ta đều đi tới Thánh Thành Trung Châu, mà số lượng Vũ Hoàng ở Bát Hoang lại đang không ngừng giảm bớt, tương lai của Bát Hoang Cửu U phải làm như thế nào?
Tiêu Vũ hỏi Thiên Ma Hoàng.
- Có vài người sau khi tiến nhập Thánh Thành Trung Châu còn có thể trở về, có vài người không tiến nhập Thánh Thành Trung Châu cũng có cơ hội trở thành Vũ Hoàng, tất có đều có số mệnh riêng, điểm ấy các ngươi không cần phải lo lắng, đi tốt con đường của mình là được.
Thiên Ma Hoàng đáp lại. Một hàng thân ảnh cuồn cuộn, xuyên thẳng qua bên trong hư không, qua một lúc, bọn hắn đã sớm cách xa Tề quốc.
- Chư vị, đến Thiên Vấn đế quốc rồi, chỗ này một đoạn thời gian cũng rất tốt, ta cũng sẽ hết sức tận tình.
Vấn Hoàng cười nói với mọi người, Thiên Vấn đế quốc này được Trung Vị Hoàng của Vấn gia đang chủ trì, đế quốc chi quân.
- Đúng lúc ta cũng đang rảnh rỗi, tùy ý đi vòng vòng quanh Thiên Vấn đế quốc một chút, Vấn Hoàng chớ chê ta quấy rối là được.
Vũ Hoàng cười cười, hôm nay Thiên Đài tạm thời giải tán, hắn phiêu bạt xung quanh, tùy ý ở đâu cũng đều giống nhau.
- Ta còn muốn trở về xử lý một vài chuyện, cũng không thể dừng lại ở đây rồi!
Thiên Ma Hoàng và Lục Dục Vũ Hoàng không muốn dừng lại, chuẩn bị trở về Bát Hoang, mà Tê Phượng Vũ Hoàng thì ở lại, dưỡng thương tại Thiên Vấn đế quốc. Mọi người tách ra, đều có tương lai riêng. Hai ngày sau, Thiên Vấn đế quốc, một chỗ địa thế sơn mạch, hai đạo thân ảnh đứng phía dưới khe sâu, rõ ràng là Vũ Hoàng và Lâm Phong, đồng thời, mấy người Hầu Thanh Lâm cũng người ở giữa sườn núi ngắm nhìn, Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi cũng ở đó, Vũ Hoàng cũng không lảng tránh hai nữ tử các nàng.
- Lâm Phong, bí truyền thổ chi đại địa có chút dễ dàng lĩnh ngộ, bởi vì địa phương mà chúng ta đang đứng chính là một đại địa mênh mông, ngươi tỉ mỉ đi cảm thụ, đi lắng nghe nhịp đập của thổ, xem đại địa như một thứ có sinh mệnh.
Vũ Hoàng chậm rãi nói với Lâm Phong đang ngồi xếp bằng.
- Sư tôn, ta đương nhiên hiểu rõ, nhưng cụ thể muốn đi cảm thụ, cũng không có dễ dàng như vậy!
Lâm Phong đáp lại Vũ Hoàng nói.
- Vậy thì tốt, hai chân của ngươi không được rời khỏi mặt đất, ta đến dạy ngươi cảm thụ!
Vũ Hoàng bình tĩnh nói, Lâm Phong gật đầu, phóng thích ra ý thức bén nhạy, cảm thụ được mỗi một sợi rung động của đại địa. Sau một lát, hắn quả nhiên cảm giác được mặt đất tựa như đang ngọ nguậy, cảm giác rất kỳ diệu, mặt đất rõ ràng rất rất vững vàng, nhưng hắn vẫn có ảo giác đại địa đang nhúc nhích. Trong lúc đó, một cỗ cảm giác nguy cơ hạ xuống, thân thể Lâm Phong mãnh liệt lóe lên lùi về phía sau, tiếng vang xuy xuy truyền tới, từng đạo gai sắc bén nhọn xuất hiện khắp mặt đất, giống như từng chui kiếm vậy.
- Ong!
Vị trí sau khi Lâm Phong di chuyển, thổ địa phía dưới lại truyền tới một cỗ dị tượng, sau đó hắn cảm thấy đại địa đang rạn nứt, thân thể của hắn lại lần nữa mãnh liệt dời đi, đã thấy cảm giác nhúc nhích kia càng ngày càng kịch liệt, thanh âm ầm ầm cuồn cuộn truyền tới, hoàng thổ đầy trời, những tường chắn bằng đất lần lượt xuất hiện, ngăn trở thân thể của hắn, đồng thời, từng sợi rung động rất nhỏ không ngừng truyền đến từ dưới chân, tốc độ Lâm Phong tăng vọt, mãnh liệt lóe lên rời khỏi, mà trong nháy mắt mỗi khi hắn rời đi, thổ lợi kiếm cũng liền theo đó xuất hiện. Cả thân thể Lâm Phong phảng phất đều kéo căng lên, theo tần suất nhanh hơn của gai sắc, cảm giác của hắn vậy mà trở nên càng ngày càng nhạy cảm, muốn tránh né ám sát, hắn nhất định phải không ngừng đột phá cực hạn của mình, để cho mình trở nên càng thêm nhạy cảm hơn, đi cảm thụ rung động của đại địa, phòng bị sự ám sát từ bên dưới. Không mất quá nhiều thời gian, mặt đất thủng lỗ chỗ, Lâm Phong không biết đã tránh né bao nhiêu lần ám sát, khắp đại địa giống như sắp sụp đổ, xung quanh vỡ ra, tương tác của Lâm Phong với lực lượng của đại địa đang nhanh chóng tăng cường, người chỉ có đang bị bức bách, tại thời điểm gặp nguy hiểm, tiềm lực mới có thể tăng vọt, Vũ Hoàng đang dùng lực lượng pháp tắc của đại địa không ngừng kích thích Lâm Phong. Bảy ngày sau, Vũ Hoàng và Lâm Phong vẫn chưa từng ngừng nghỉ, từng đạo vẫn thạch từ trên trời giáng xuống, ầm ầm đánh tới hướng Lâm Phong, từng đạo từng đạo thổ lời kiếm từ dưới mặt đất giết tới, lúc thì sẽ có mặt đất nổ tung tóe, khắp không gian hiện lên tư thế trời long đất lở, đặc biệt mạo hiểm.
- Tỷ tỷ, Vũ Hoàng đối với Lâm Phong thật tốt!
Phượng Linh Nhi nhìn thấy Vũ Hoàng một mực rèn luyện Lâm Phong, mỉm cười nói với Phượng Huyên.
- Một khối ngọc thô chưa mài dũa, cường giả đương nhiên ưa thích tạo hình, sư tôn đối với chúng ta không phải cũng như vậy sau, Linh Nhi, về sau khi chúng ta cường đại hơn, nhất định phải báo đáp sư tôn thật tốt!
Phượng Huyên sờ lên đầu Phượng Linh Nhi, ôn nhu nói.
- Ân!
Phượng Linh Nhi nhẹ gật đầu, sau đó tiếp tục xem Vũ Hoàng chỉ điểm Lâm Phong, các nàng cũng ngẫu nhiên có thể từ đó lấy được một tia linh quang.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT