Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1479 - Rút lui


...

trướctiếp


- Cứu ta!

Lúc này có một tiếng thét truyền đến tai mọi người, ánh mắt mọi người lập tức nhìn sang thấy được Tư Không Vũ Hoàng đang bị hai gã cường giả Thí Hoàng đồng minh giết thê thảm, một cánh tay bị chém còn đẫm máu văng ra, không gian xung quanh đều đã bị pháp tắc lực lượng phong tỏa. Vị Vũ Hoàng đang cùng thủ hộ giả giằng co khẽ liếc mắt thoáng qua bên này, sau khi thấy một màn như vậy, đôi mắt lập tức lóe lên một đạo hàn quang, trong đầu hắn lúc này nhất thời hiện lên rất nhiều suy nghĩ.


- Trước nay Tư Không Vũ Hoàng luôn sóng vai cùng Tề Hoàng, nay Tề Hoàng và Đông Hoàng không ra tay, còn có thể trông cậy được người nào cứu mình nữa đây!

Vấn Hoàng đột ngột mở miệng nói khiến nội tâm mọi người rung động, cục diện này cũng quá loạn, những người ở đây đều là cường giả cấp bậc Vũ Hoàng nhưng hiện tại lại cảm thấy nơi này chỉ còn là một mảnh hỗn độn, thậm chí bọn họ cũng không thể biết rõ hiện tại đang có bao nhiêu phe phái đang đấu nhau, điều này rất kì cục. Không nói đến Vấn gia và Tư Không gia từ lâu đã không ưa nhau, vậy nên Vấn Hoàng rất hi vọng không có bất kì người nào cứu Tư Không Vũ Hoàng.


- Tư Không gia không phải có Trung vị Hoàng à, sao đến giờ vẫn chưa chịu xuất hiện chứ?

Trong hư không có một giọng nói vang lên làm cho mọi người hiểu ra, vị Vũ Hoàng vừa nói không hề xuất hiện, những cường giả đang giằng co với nhòm người Thí Hoàng Đồng Minh vẫn dùng sát ý cực mạnh mẽ tập trung hướng đến vị Trung vị Hoàng kia khiến cho tên đó cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. “Xuy, xuy…” Có một cỗ sát ý đột nhiên lan tràn khắp thiên địa và nó cũng tập trung trên người Trung vị Hoàng nhưng người phát ra cỗ khí thế này vẫn không xuất hiện. Ngay lúc này có một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, cánh tay Tư Không Vũ Hoàng đã bị chém đứt, nhìn qua hết sức thê thảm, hai tên sát thủ của Thí Hoàng Đồng Minh cùng lao đến mà không ngừng sát phạt hắn, đến cả cơ hội để thở dốc hắn cũng không có, sắc mặt trở nên trắng bệch.


- Các người là ai?

Tư Không Vũ Hoàng tức giận gầm lên một tiếng, Thiên mâu hiện lên trên không trung đảo quanh nhìn khắp thiên địa nhưng hai gã sát thủ kia cũng không vừa, sát nhập vào không gian Thiên mâu mà đánh, sản sinh ra Pháp tắc lực lượng khiến cho mọi thứ bị rung chuyển. Lại có thêm một người còn thê thảm hơn Tư Không Vũ Hoàng, không ai khác là Viêm Hoàng, thân thể ông ta lúc này đã như ẩn như hiện, Thiên Ma Hoàng và một Thủ hộ giả đã giúp hắn chặn được công kích của một tên Vũ Hoàng nhưng thân thể hắn gần như sắp biến mất trong hỏa diễm, lúc bấy giờ Pháp tắc lực lượng của Vũ Hoàng sắp chết đang lan tràn ra.


- Phó Hắc, đến đây!

Viêm Hoàng không nhúc nhích mà chỉ hét lên kêu tên Phó Hắc.


- Sư tôn!

Đôi mắt Phó Hắc đỏ như máu, hắn muốn tới gần hơn nữa nhưng không dám, ngọn lửa trên người của Viêm Hoàng có thể đốt cháy được cả Vũ Hoàng chứ nói chi hắn.


- Sau khi ta chết, ngươi quay về giả tán Hỏa Diệm Sơn.

Viêm Hoàng khẽ nói với hắn, Phó Hắc gật đầu mà sắc mặt ngày càng tái, sư tôn Viêm Hoàng của hắn thật sự sắp chết!


- Pháp tắc lực lượng hỏa diễm của ngươi một mình hắn cũng không chịu nổi nên sẽ làm lãng phí không ít, để cho tiểu gia hỏa này cũng nhận được một ít đi, tương lai hắn cũng sẽ vì ngươi mà báo thù!

Lúc này lão nhân bên cạnh Lâm Phong đột nhiên cất tiếng nói rồi đấy Lâm Phong tiến lên phía trước một bước. Ánh mắt Viêm Hoàng nhìn sang lão nhân kia rồi đến Lâm Phong, sau đó ông khẽ gật đầu:


- Được, đồ đệ của Thạch Hoàng thì được, hơn nữa còn là thiên tài yêu nghiệt khó gặp, đến đây, vị tiền bối như ta cũng nên giúp hắn.

Vừa dứt lời, pháp tắc lực lượng tỏa ra từ người Viêm Hoàng, toàn bộ đều là pháp tắc lực lượng hỏa diễm, chúng dần hóa thành những tia sáng. Đột nhiên chúng trở nên như có sức sống bay đến phía Lâm Phong và Phó Hắc, xuyên vào đầu họ, trong khoảnh khắc đó thân thể bọn họ khẽ run rẩy, cảm nhận được một luồng pháp tắc lực lượng chạy dọc theo kinh mạch trong cơ thể.


- Hỏa diễm!

Lâm Phong cảm nhận được kinh mạch toàn thân như đang có một luồng hỏa diễm đi qua, nóng cháy vô cùng, cả người dường như cũng muốn bốc cháy theo, đây đích thị là pháp tắc lực lượng hảo diễm đang tẩy rửa cơ thể hắn, chỉ tiếc rằng hắn không phải cấp bậc Vũ Hoàng, nếu không đã có thể thu thập được luồng lực lượng này rồi.


- Viêm Hoàng sẽ chết, đây là luồng pháp tắc lực lượng hỏa diễm mà chỉ có lúc chết mới xuất hiện, công dụng của nó tẩy rửa thân thể ngươi nên hãy hưởng thụ nó thật tốt.

Lão nhân quay sang giải thích cho Lâm Phong, hắn khẽ gật đầu, nhắm mắt lại rồi quên tất cả, an tĩnh mà cảm thụ lực lượng thuần khiết đang chạy dọc trong cơ thể. Thân thể Lâm Phong đã trải qua cuộc rèn luyện khốc liệt, hôm nay lại có thểm một lực lượng pháp tắc thuần khiết chạy vào nên cảm giác châm chích do hỏa diễm tạo ra ngày càng mãnh liệt, trong lúc bất tri bất giác, trên người hắn đã dấy lên ngọn lửa, cả người đều chìm trong nó, không chỉ Lâm Phong mà còn cả Phó Hắc cũng đang trong tình trạng như thế, thậm chí phía sau hắn còn xuất hiện một thân thể của lửa, trông giống như một vị thần linh. Bản thân thân thể Phó Hắc thuốc hệ hỏa nên đương nhiên sẽ vô cùng phù hợp với lực lượng hỏa diễm này, được nó tẩy rửa lại càng lột xác hơn, sự bi phẫn trong lòng cũng đã hóa thành một lực lượng cường đại giúp hắn điên cuồng mà cảm ngộ cảm giác cỗ lực lượng này mang tới.


- Không….

. Lúc này lại có một tiếng thét truyền ra, Tư Không Vũ Hoàng đã bị một kiếm đâm xuyên đầu, toàn bộ đều bị nổ tung, pháp tắc lực lượng tràn ra ngoài rồi thân ảnh hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía chân trời, cuối cùng chỉ còn lại tiếng hét vẫn còn vang vọng trong hư không.


- Tư Không Vũ Hoàng cũng chết!

Thần sắc mọi người cứng ngắc, thân thể Viêm Hoàng bên kia cũng gần như biến mất, đến bây giờ đã có năm vị Vũ Hoàng chết rồi, tình cảnh này thê thảm cỡ nào chứ. Nhóm Thí Hoàng đồng minh hôm nay có lợi thế lớn, đám Vũ Hoàng bị giết chết nhiều, còn lại dù trúng độc nhưng giết chết cường giả dưới cấp Vũ Hoàng của nhóm đồng minh cũng không khó khăn gì, còn hai vị vừa giết chết được Tư Không Vũ Hoàng lúc này lại hướng về phía Tề Hoàng!


- Chư vị đã hãy giúp ta trừ kẻ gian a!

Tề Hoàng thấy mình bị hai người này nhắm vào liền thay đổi sắc mặt nói với mọi người!


- Vừa rồi trong lúc mọi người bận đối phó với kẻ gian, Đông Hoàng các người thân là chủ nhà lại chỉ biết khoanh tay đứng nhìn, bây giờ còn mặt mũi để cầu người khác cứu.

Vũ Hoàng đang bận chiến đấu vẫn không quên phun ra một câu lạnh lùng khiến cho sắc mặt Đông Hoàng và Tề Hoàng trở nên khó coi.


- Hôm nay chúng ta cùng chung mối thù, Vũ Hoàng ngươi lại có lòng dạ hẹp hòi bỉ ổi như vậy!

Đan Hoàng hừ lạnh một tiếng, thân ảnh phiêu động tiến lên liên thủ cùng đám Tề Hoàng và Đông Hoàng đối phó với hai tên sát thủ.


- Ta và bọn họ cùng chung mối thù lâu rồi, thật ra Đan Hoàng ngươi khá thân thiết với hai người bọn họ mà họ lại không hề bị trúng độc, có vẻ như ngươi đã giúp bọn họ giải độc, đúng không?

Vũ Hoàng lại nói lần nữa, lời vừa phát ra khiến cho mọi người khẽ suy nghĩ, chuyện này tựa hồ càng ngày càng li kì. Thí Hoàng đồng minh rốt cuộc có quan hệ với Đông Hoàng hay không, còn độc có phải do Đan Hoàng hạ? Những Vũ Hoàng đều là nhân vật khôn khéo, các loại khả năng họ đều đã nghĩ tới nhưng nếu thật sự như vậy thì vì sao Thí Hoàng đồng minh lại tru diệt Tề Viêm rồi sau đó còn giết Tư Không Vũ Hoàng – người trước nay vẫn có mối quan hệ tốt với Tề gia, hôm nay thậm chí còn muốn đối phó với Tề Hoàng, nếu như nói đây là khổ nhục kế thì cũng quá kinh khủng đi. Bên này đang chiến đấu rất mãnh liệt, bốn Trung vị Hoàng đang đánh nhau, một vị của Thí Hoàng đồng minh đã bị sát khí khóa lại, chỉ cần hắn khẽ động thôi sẽ chịu một kích mà chết ngay; một vị khác đang giằng co cùng thủ hộ giả, quanh thân vị này xuất hiện chín cây cung tiến như đang hút lấy không khí thiên địa mà tùy thời có thể phóng ra với sức sát thương vô cùng đáng sợ, vậy nên tên Trung vị Hoàng đối diện không dám tùy ý công kích những người khác, nếu như hắn xuất thủ, vị thủ hộ giả này sẽ khiến cho bọn hắn phải trả giá đại khai sát giới.


- Lui!

Cuối cùng có một giọng nói của Trung vị Hoàng đang đứng dưới mặt đất phát ra chấm dứt cục diện giằng co này, thân ảnh các vị Thí Hoàng đồng minh lui ra, chuyện này hôm nay không thể hoàn thành rồi. Những sát thủ Thí Hoàng đồng minh đều rút lui một cách có trật tự, mặc dù lui về nhưng trên người họ vẫn tràn ngập khí thế sát phạt, tùy thời đều có thể tung chiêu, đây cũng là do bọn họ đã có nhiều năm hoạt động, chuyện này đã thành thói quen. Thủ hộ gỉa và chúng Hoàng cũng không hề đuổi theo, thực lực của những người này rất mạnh, bọn họ cũng không dám tiếp cận đối phương quá gần, còn hai gã đang đứng gần Đông Hoàng vẫn chưa chịu rời đi. Hai gã còn lại thậm chí còn áp sát Tề Hoàng hơn, phảng phất như có ý định muốn giết hắn thật sự.


- Không nghe được sao?

Thấy hai người này không đi, một Trung vị Hoàng lên tiếng quát lạnh, thân ảnh hai người kia chợt lóe lên rồi bay ra xa, dần biến mất.


- Chư vị, ngày khác chúng ta lại đến!

Hai gã kia chậm rãi bay lên, họ không chắc chắn rằng có thể giết chết được những người phía dưới mà đối phương cũng không chắc chắn có thể lưu lại bọn họ, vì vậy, rất nhanh sau đó toàn bộ đám người Thí Hoàng đồng minh đều biến mất, chỉ còn lại những thi thể trên mặt đất. Viêm Hoàng lúc này đã ngã xuống, đồng thời Lâm Phong và Phó Hắc cũng mở mắt ra, khi thấy thân ảnh kia hóa thành tro tàn trong mắt liền xuất hiện tia đau thương nhưng đúng lúc này, một tia sáng chợt bay về phía chân trời.


- Không cần quá thương tâm, Viêm Hoàng cũng không phải hoàn toàn chết đi!

Vũ Hoàng chậm rãi nói, một vị cường giả Vũ Hoàng cũng không thể giết được thần niệm của hắn nên đương nhiên sẽ không bị giết chết hoàn toàn. Thần sắc Lâm Phong ngưng trọng rồi sau đó khôi phục lại bình thường, tên Viêm Đế kia không phải là ví dụ sống sờ sờ sao, nhưng việc như vậy cũng không biết qua bao nhiều năm mới có thể khôi phục được.


- Đáng trách, chúng ta không có cách nào khiến bọn họ lưu lại.

Lâm Phong nhìn nơi bọn người kia biến mất mà lạnh lùng nói, hôm nay những Vũ Hoàng chết chính là tai nạn không mong muốn nhất.


- Cùng cảnh giới mà muốn lưu lại hay giết chết đối phương cũng không phải chuyện dễ dàng, trừ phi cao cấp hơn thôi!

Vũ Hoàng nhàn nhạt nói khiến Lâm Phong hơi suy nghĩ, cảnh giới Vũ Hoàng không biết được phân chia như thế nào a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp