------------------------ Tề quốc, một trong Cửu U thập nhị quốc, địa vực vô tận.

Có vô số quốc gia và thành trì đều phụ thuộc Tề quốc, khiến Tề quốc trở thành bá chủ một phương. Tại bát hoang cảnh, có rất ít người biết, vua Tề quốc chính là Đông Hoàng của Bát Hoang và là cha của Tề Hoàng. Tề quốc và đông Hoang Tề gia là một nhà. Chỉ có một số người có địa vị khá cao trong Bát Hoang mới mơ hồ biết chuyện này. Mà không chỉ có Tề gia như vậy, mà một ít thế lực khác cũng có quan hệ vô cùng phức tạp với Cửu U thập nhị quốc. Đặc biệt là Vấn gia và Tư Không gia. Mặc dù chuyện này cũng không phải bí mật gì, nhưng người thường lại vĩnh viễn không có cơ hội tiếp xúc được. Tỷ như Lâm Phong, hắn trước kia không biết mấy chuyện như vậy. Chỉ khi hắn có địa vị nhất định, hắn mới chậm rãi tiếp xúc những bí tân này. Theo thực lực trở nên càng cường đại, tầm mắt của hắn càng thêm rộng, thấy càng nhiều hơn. ….. Tề quốc, Hoàng thành, Hoàng cung có một cái cầu thang có khoảng một vạn bậc. Nếu thường nhân đi lên, phải đi hồi lâu mới tới. Nhìn từ xa, cái cầu thang kia cực kỳ đồ sộ, uy nghiêm vô cùng, phảng phất như câdu thang dẫn đến thiên cung. Lúc này, hoàng cung Tề quốc vô cùng náo nhiệt, từng đạo thân ảnh liên tục đi lên cầu thang trên, phảng phất như đang đi hành hương. Mà trên cầu thang có một đám quân sĩ mặc ngân bạch áo giáp thủ hộ. Bất kỳ ai đến hoàng cung của Tề quốc đều phải đạp lên cầu thang kia, không được bay lên. Chỉ có Hoàng tộc Tề quốc được ngự không bay lên. Nên các cường giả Bát hoang cảnh đến nơi đây, cũng đều tuân thủ quy củ, đi từng bước lên. Tuy trong lòng bọn họ rất bất mãn, nhưng cũng không dám tỏ vẻ. Nếu bọn họ là Vũ Hoàng trung kỳ, nhất định cũng đặc ra quy tắc tương tự như vậy. Quy củ vĩnh viễn đều do người nắm quyền đặc ra, mà người có quyền lực lớn nhất, không ai khác ngoài Vũ Hoàng. Nhưng vào lúc, lại có người ngự không bay đi, không hề quan tâm quy tắc Tề gia, phảng phất như quy tắc của Tề quốc vô hiệu đối với bọn họ. Khi nhìn thấy cảnh đó, rất nhiều người đều nhỏ giọng bàn luân, nhưng cũng có không ít người tỏ ra ngưng trọng. Có không ít người nhận ra người thanh niên đang ngự không phi hành ở trên hư không là thanh niên cường giả nổi tiếng tại Bát Hoang cảnh. Danh khí của người thanh niên này phi thường to lớn, thậm chí có thể sánh cùng yêu nghiệt Lâm Phong. Dù ở Bát Hoang cảnh mênh mông, người như hắn cũng không nhiều.

- Hạ Thiên Phàm, hắn cũng dám vi phạm quy củ của Tề quốc?

Hạ Thiên Phàm quả kiêu ngạo, vô số cường giả Bát Hoang đều không dám vi phạm quy củ đó.

- Hạ Thiên Phàm họ Hạ, hắn không phải người Tề gia, càng không phải Vũ Hoàng, lẽ nào chỉ bằng thực lực yêu nghiệt của hắn, mà cũng dám bất kính đối với Đông hoàng?

Từ khi bọn họ thấy Hạ Thiên Phàm bước chân lên cầu thang Hoàng cung, không hề có ai ngăn cản hắn. Mà tướng sĩ Tề quốc trấn thủ trên cầu thang cũng không ngăn cản Hạ Thiên Phàm. Phảng phất như Hạ Thiên Phàm làm như vậy đương nhiên.

- Người này xuất hiện vô cùng đột ngột, thân phận vô cùng thần bí, thực lực lại cường đại đến bất khả tư nghị.

Hắn đã khiêu chiến rất nhiều yêu nghiệt của Bát Hoang, đồng thời cũng đánh bại rất nhiều người. Lai lịch của hắn ra sao, thì vẫn là bí ẩn? Rất nhiều người đều âm thâm suy đoán, nhưng bọn họ vẫn nghĩ không ra, chỉ có nhân vật hạch tâm của Tề gia, mới có thể biết được thân phận chân thật của Hạ Thiên Phàm. Bằng không, làm sao Hạ Thiên Phàm lại tùy ý vi phạm quy tắc của Tề quốc như vậy được.

- Thân phận Hạ thiên phàm nhất định vô cùng phi thường!

Tất cả những người đi tới Tề quốc hôm nay đều là tinh anh của Bát Hoang cảnh, nên khi thấy Hạ Thiên Phàm ngự không phi hành, bọn họ có cảm giác không thoải mái. Phảng phất như Hạ Thiên Phàm đang đứng trên đầu bọn họ vậy.

- Lại có người ngự không phi hành, không biết người nào đây?

- Vị trung niên mặc áo bào trắng kia tựa hồ thâm bất khả trắc, khiến ta sinh ra một loại cảm giác ngưỡng vọng, như khi nhìn thấy sư tôn.

Một vị đệ tử của Vũ Hoàng thầm nói. Vị trung niên mặc áo bào trắng ở chính giữa không có bất kỳ khí tức gì. Khiến cho người ta có một loại ảo giác, phảng phất như hắn đã hòa cùng với thiên địa hư làm một thể, vốn như một bộ phận của phiến thiên địa này.

- Sứ giả đại nhân!

Khi một ít người đã tiến nhập cổ chiến trường, còn sống đồng thời sống đi ra nhìn thấy người trung niên mặc áo bào trắng trong hư không kia, họ nhận ra người kia là sứ giả đại nhân. Thế nhưng, những những người đi cùng với hắn là ai, tu vi của bọn họ đều Tôn vũ, nhưng lại có thể chuyện trò vui vẻ với sứ giả đại nhân, địa vị của bọn họ cũng vô cùng phi phàm. Nhưng cũng có người nhận ra, trong mấy người đó, có người là những nhân vật mới quật khởi ở Bát Hoang, thực lực cường hãn.

- Xem ra đúng như sư tôn đã nói, Bát Hoang và Cửu U đã không còn yên bình nữa.

Sau đó, bọn họ lập tức thấy một đám binh sĩ mặt bạch y giáp của Tề quốc, khom người đối với nhóm người kia:

- Sứ giả đại nhân!

Sứ giả đại nhân mỉm cười, lập tức phất phất tay bảo bọn binh sĩ đứng dậy, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Khi thấy đám người Tề quốc vô cùng lễ phép, Sứ giả đại nhân có chút hài lòng. Đông Hoàng biết làm người, chí ít cũng biết kính trọng hắn.

- Có rất nhiều Vũ Hoàng đều đến rồi, Đông Hoàng quả nhiên có tầm ảnh hưởng rất lớn.

Khi thấy các Vũ Hoàng liên tục kéo tơi, mọi người đều bắt đầu tìm kiếm sư tôn và trưởng bối. Chỉ có Vũ hoàng mới có tư cách không bị quy tắc trói buộc, bay thẳng vào hoàng cung Tề quốc. Bọn họ là những nhân vật đứng ở đỉnh của kim tự tháp, chưởng khống giả chân chính của Bát Hoang cảnh và Cửu U thập nhị quốc.

- Ừ?

Nhưng vào đúng lúc này, mọi người trên cầu thang nhìn thấy một vị cường giả, khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên. Người đó chính là Vũ Hoàng của Thiên Đài, không ngờ người đã biến mất rất lâu như Vũ Hoàng lại xuất hiện lần nữa. Mà lại còn đến Tề quốc tham gia hôn lễ của Tề viêm nữa chứ.

- Hôm nay có rất nhiều Vũ Hoàng cùng sứ giả đại nhân đến.

Nên dù cho Đông Hoàng, Tề Hoàng có ân oán rất sâu cùng Võ Hoàng, cũng sẽ không động thủ với Vũ Hoàng trong hôn lễ của Tề viêm đâu, cùng lắm là làm khó dễ mà thôi. Ngay mấy ngày trước, bọn họ nghe được tin tức từ Đông Hoang truyền ra, hai vi đệ tử cung Thiên Đài Lâm Phong và Như Tà đã đánh bất ngờ Tề gia vào ban đêm. Giết chết một trăm vị cường giả của Tề gia, mà lại toàn thân trở ra được. Khi tin tức này được truyền đến, người trong thiên gạ vô cùng chấn động, họ không ngờ Lâm Phong và Như Tà lại lớn gan như vậy. Đường đường là Vũ Hoàng gia tộc, lại bị hai người giết vào đến tận hang ổ. Mà số người bị giết trong lần tập kích đó, rất có thể còn nhiều hơn vài lần số được báo.

- Ngươi nói thử xem, hôm nay Lâm Phong có tới không?

Vào lúc này, đột nhiên có người mở miệng hỏi.

- Chắc không tới đâu.

Nếu Lâm Phong đến đây, không phải tự nộp mạng cho Tề gia sao? Người Tề gia hận bây giờ là Lâm Phong. Hắn không những giết con cháu Tề hoàng, mà còn năm lần bảy lượt làm lăng nhục Tề gia và chuyện mấy hôm trước nữa. Nếu hắn đến, Tề gia nhất định sẽ không tha hắn còn sống ly khai. Nếu ta là hắn ta nhất định sẽ trốn đi biệt tích. Có người đáp lại.

- Trừ phi hắn to gan lớn mật, không muốn sống nữa thì mới tới đây.

- Ha ha ha.

Ta lại có suy nghĩ khác, cái tên Lâm Phong này là hạng người vô pháp vô thiên. Từ trước tới nay, không việc gì hắn không dám làm, nói không chừng, lần này hắn sẽ thật sự đến đó. Khi nghe người kia nói, có một người thấp giọng cười nói, mà người vừa mới là Vấn Thiên Ca. Sau đó, hắn và Vấn Ngạo Tuyết đi vào bên trong. Khi mọi người nghe Vấn Thiên Ca nói vậy, họ cũng không nói gì, tiếp tục đi lên cầu thang.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play