Tên đội trưởng chấp pháp đội của Tề gia nộ quát một tiếng. Lâm Phong và Như Tà đã giết nhiều người như vậy, mà bọn hắn còn có đường hoàng ly khai, Tề gia sẽ trở thành trò cười của Bát Hoang.
- Chết!
Lâm Phong hàng lâm trước mặt một tên cường giả Tôn vũ tầng chín, lực lượng nguyền rủa hung mãnh lao ra. Mặc dù bị Lâm Phong giết chết không ít người, nhưng Phù Thiên đại trận vẫn ngưng tụ được Đoạt thiên kiếm.
- Cút ngay!
Người nọ phóng xuất ra võ hồn, lực lượng hư không vô tận phong tỏa nguyền rủa.
- Giết chết hắn!
Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong hét một tiếng. Nhưng đột nhiên có vài cường giả bay về phía Lâm Phong. Họ vốn là người người bị trớ trú giết chết nhưng lại đột nhiên xuất thủ, họ đang kéo tên cường giả đang đánh với Lâm Phong lại. Sắc mặt người nọ cứng ngắc, hắn liên tục dùng lực lượng hư không tấn công những người kia. Lúc này,tựa hồ hắn còn chưa ý thức được, những người kia chỉ là những xác chết, bị vong linh nguyền rủa làm sống lại.
- Chết đi!
Trong con ngươi của Lâm Phong hiện lên một tia điên cuồng, thân thể của hắn lao về phía đối phương.
- Ngươi muốn chết!
Sắc mặt của người kia cực kỳ khó coi, hắn dùng lực lượng hư không xuyên thấu thân thể Lâm Phong. Nhưng kia chạm đến đến lực lượng nguyền rủa, cánh tay của hắn dần dần tan rã, nhưng lực lượng nguyền rủa vẫn không ngừng ăn mòn thân thể hắn. Theo từng luồng sinh mệnh lực bị tước đoạt, sắc mặt hắn dần dần trở nên trắng bệch. Ngay khi đó, Lâm Phong chém ra một đạo kiếm quan cắt bay đầu người nọ. Cùng lúc đó, Đoạt Thiên kiếm cũng dần dần tiêu thất.
- Đi.
Như Tà đánh ra một chưởng vào Phù Thiên đại trận, có Thánh văn phát sáng, chậm rãi mở Phù Thiên đại trận ra.
- Lâm Phong!
Như Tà lại hô lên một tiếng. Lúc này Lâm Phong vẫn liên tục xuất hiện trước mặt những cường giả còn lại, nguyền rủa bọn họ.
- Đi!
Sau khi Như Tà thấy Lâm Phong lao ra, cả hai cùng bay về phương xa. Giờ khắc này, đám người Tề gia cũng không ngăn cản hai người bọn họ ly khai nữa. Một lúc sau, Phù Thiên đại trận vẫn tỏa sáng như trước, nhưng thân ảnh của Lâm Phong và Như Tà đã biến mất từ lâu. Họ chỉ lưu cho Tề gia một đống thi thể. Ngay lúc đó, đột nhiên có một cổ uy áp hàng lâm Tề gia, làm cho đám người Tề gia vô cùng kích động. Trong hư không, một đạo thân ảnh xuất hiện.
- Tề Hoàng!
Tề Hoàng trở về chậm một bước, Như Tà và Lâm Phong đã chạy được một lúc rồi. Mà bên cạnh Tề hoàng còn có một người nữa. Khi Tề Thiên Hành và Tề Hoàng về tới Tề gia, thứ in vào mắt của bọn họ, cũng chỉ có thi thể của người của Tề gia. Mấy trăm cổ thi đó hầu như đều là cường giả Tôn vũ cảnh.
- Người nào làm?
Tề hoàng lạnh lùng nhìn mọi người, trong đôi mắt của hắn vô cùng uy nghiêm, khiến cho mọi người cảm nhận được một cổ uy áp đáng sợ, phảng phất như tánh mạng của bọn họ không còn trong tay mình. Chỉ cần Tề Hoàng muốn, bọn họ sẽ lập tức biến mất.
- Lâm Phong và Như Tà!
Khi mọi người đang còn run sợ, còn có một thanh âm đáp lại. Sau khi âm thanh đó chấm dứt, trong thiên địa đột nhiên có một cổ sát ý kinh người xuất hiện.
- Lâm Phong!
Vào lúc này, cả người Tề Thiên Hành tràn ngập sát ý. Lúc trước, khi không tru diệt được Lâm Phong, Tề gia đã đã bị cả Bát Hoang cười cho thúi mũi. Nên bọn họ mới ra tay đối phó với đệ tử Thiên Đài, khiến cho không ít đệ tử Thiên Đài tử vong. Nhưng hôm nay, Tề gia lại bị Lâm Phong đánh lén, chém giết mấy trăm cường giả Tôn Vũ. Mà Lâm Phong và Như Tà còn bình yên ly khai nữa chứ.
- Hôm nay, toàn bộ Bình Minh thành đều biết, chỉ cần một hai ngày, tin tức có thể truyền khắp Bát hoang, thậm chí truyền tới Tề quốc.
Vì Tề gia đã khởi động Phù Thiên đại trận nên cả Bình Minh thành đều biết có chuyện xảy ra. Khi tin tức Tề gia gặp nạn truyền ra, có người bảo Tề gia vô năng, đã liên minh cùng Thiên Long Thần Bảo, lại dùng hai vị Vũ Hoàng và một vị vô địch Tôn chủ xuất động truy sát Lâm Phong. Không những không có giết được hắn, mà lại còn bị hắn chơi một vố. Khi liệp sát đệ tử Thiên Đài, lại bị Lâm Phong và Như Tà đột nhập vào Tề gia, trắng trợn tàn sát, như chổ không người.
- Vì sao bọn chúng biết ta không ở Tề gia, tra!
Tề Hoàng lạnh lùng ra lệnh, vì sao bọn chúng có thể biết hắn rời Tề gia, hắn vừa mới đi vào sáng sớm hôm nay, tối đó, Lâm Phong và Như Tà đánh tới. Chắc chắn có người đã để lộ thông tin, nhưng đó là ai. Tin tức Lâm Phong và Như Tà tàn sát Tề gia giống như một cơn cuồng phong cuốn qua cả Bình Minh thành. Không ngừng ở đó, nó còn càn quét cả Bát Hoang. Bây giờ đang có rất nhiều người đều đang nghị luận về chuyện đó. Tề gia dùng đủ loại thủ đoạn, mới chỉ săn giết được một lượng nhỏ đệ tử của Thiên Đài. Mà Lâm Phong đã đi thẳng đến Tề gia, càn quét một đợt, cho Tề gia một cái giáo huấn sâu sắc, người Thiên Đài không phải các ngươi có thể tùy ý sát hại, nếu không thì phải trả một cái giá đau đớn. Về phần rốt cuộc là người nào đã để lộ tin tức, thì vẫn là một bí ẩn. …… Mấy ngày sau, trong một cái động phủ trong một tòa sơn mạch tại Đông hoang. Cả cái động phủ đó đang bị một luồng nguyền rủa mãnh liệt bao phủ. Mà Như Tà cũng đang khoanh chân ngồi đàng hoàng trong động phủ đó. Vào lúc này, ánh mắt của hắn đang không ngừng nhìn vào sâu trong động phủ.
- Còn mấy ngày nữa Tề Viêm tổ chức hôn lễ rồi, hy vọng đệ có thể vượt qua!
Như Tà thì thào nói nhỏ. Lúc hắn và Lâm Phong ly khai Tề gia đãbắt đầu ẩn nặc. Khi Tề Hoàng tìm tòi toàn bộ Bình Minh thành, bọn họ đã tiến nhập vào trong Ngọc Hoàng cung, nên Tề Hoàng không thể tìm được. Từ khi bọn họ đi tới phiến sơn mạch này, Lâm Phong vẫn đắm chìm trong trong tu luyện. Lúc ở Tề gia, hắn dung nhập Nguyền Rủa quyền trượng vào cơ thể, khiến cho hắn trở nên vô địch, chỉ cần dùng một ánh mắt đã có thể giết người. Nhưng hắn không thể mang theo cổ lực lượng nguyền rũa kia mãi.
- Ừ?
Đúng vào lúc này, Như Tà khẽ nhíu mày, hắn lập tức thấy nguyền rủa trong động phủ hóa thành một vòng xoáy, không ngừng phu ra nuốt vào. Mà cái vòng xoáy kia càng ngày càng mãnh liệt, nuốt trọn nguyền rủa. Lúc Như Tà hoàn toàn không cảm thụ được khí tức nguyền rủa nữa, vòng xoáy kia cũng tan biến. Một lúc sau, sâu trong động phủ có tiếng bước chân chậm vang lên, ngay sau đó có một bóng người.
- Xong rồi chứ?
Như Tà cưởi hỏi Lâm Phong. Lúc này, trên người Lâm Phong đã không có khí tức của nguyền rủa. Bây giờ, khí tức của hắn đã trở lại bình thường, nếu không để ý, còn có thể tưởng hắn là phàm nhân.
- Ừ!
Lâm Phong gật đầu đáp. Sau khi tốn vô số công sức, hắn rốt cục đã hóa giả được lực lượng nguyền rủa của nguyền rủa quyền trượng. Hắn đang dung nhận chúng vào trong cơ thể, nên mặc dù không có nguyền rủa quyền trượng, uy lực của nguyền rủa của hắn vẫn kinh khủng như trước.
- Nếu đã xong rồi, mau lên đường thôi!
Vừa dứt lời, Như Tà nhảy từ trên cự thạch nhảy xuống, mỉm cười nới với Lâm Phong:
- Trong hôn lễ của Tề Viêm chắc chắn sẽ có vô số đại nhân vật và anh tài của Bát Hoang và Cửu U thập nhị quốc tham gia.
Chúng ta cũng đi tham gia náo nhiệt một chút đi.
- Nếu Tề hoàng thấy hai người chúng ta, hắn chắc chắn sẽ tru diệt chúng ta đó.
Lâm Phong nhún vai nói.
- Đông hoàng đã mời thiên hạ anh kiệt, mà lại có sứ giả đại nhân đến.
Ngươi cho rằng Tề Hoàng sẽ dám động thủ đối phó chúng ta sao? Dù sao thì Tề gia hắn cũng không phải không có giết qua đệ tử của Thiên Đài chúng ta. Chúng ta chỉ ăn miếng trả miếng thôi. Như Tà tỏ ra không thèm để ý, cười nói. Nếu Tề hoàng thật sự giết bọn hắn trong tiệc cưới của Tề Viêm, Tề Hoàng sẽ vô cùng mất mặt với người trong thiên hạ.
- Tề hoàng không động thủ được, Tề Thiên Hành cũng sẽ ra mặt.
Lâm Phong cười nhạt nói. Nếu Tề Thiên Hành vì Tề gia mà giết hai người họ, người khác cũng không thể nói gì hơn. Dù sao Tề Thiên Hành cũng không phải Vũ Hoàng, nên không cần chú ý quy tắc.
- Thiên Đài Chúng ta cũng không phải không có vô địch Tôn chủ!
Như Tà nhún vai nói. Sau đó, hai người nhìn nhau cười, xuất phát đi Tề quốc. Hôn lễ của Tề Viêm chỉ sợ sẽ không yên bình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT