------------------------ Lúc Lâm Phong bước lên cự kiếm lại đột nhiên cảm thụ được một luồng sát niệm, hắn bỗng nhiên xoay người lại, trong con ngươi của hắn dường như có sát ý phóng ra ngoài, con ngươi lộ ra vẻ vô cùng lạnh lẽo, một luồng sát niệm, Lâm Phong không để ý đến, nhưng nó lại không tiêu tan đi, mà đánh tới Lâm Phong.
- Diệt!
Lâm Phong nói ra một chữ, sát kiếm phóng ra ngoài, luồng sát niệm kì lạ kia bị phá vỡ thành vô số điểm sáng nhỏ, trực tiếp rơi trên người Lâm Phong. Lâm Phong cau mày, nhìn thoáng qua cái sát niệm bị diệt này, nhưng nó lại biến mất không thấy gì nữa, giống như dung nhập vào trong quần áo của hắn.
- Loại thủ đoạn gì đây?
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, cái đồ vật đã biến mất kia hóa thành những điểm sáng nhỏ không có lực sát thương, hắn thậm chí còn không cảm nhận được nó.
- Truy tung?
Trong lòng Lâm Phong thầm suy đoán như vậy, rất có thể là một loại truy tung thuật, Lâm Phong không suy nghĩ nhiều, tâm niệm vữa động cự kiếm lần thứ hai phá không bay đi, tiếng kiếm rít nhanh như sét, bay thẳng đến Kiếm Thành. Lúc Lâm Phong đến Kiếm Thành, thân hình hạ thấp xuống, giờ khắc này, trong hư không như có rất nhiều âm thanh kì diệu bay vào trong màng nhĩ của hắn, giống như âm thanh giết chóc, mà cũng giống như âm thanh muốn tế thế cứu người, loại âm thanh không biết tên nhưng phi thường kỳ diệu này làm cho Lâm Phong có cảm giác tâm phiền ý loạn. Lâm Phong đứng bên trên cự kiếm, tâm thần chăm chú, ánh mắt bình tĩnh, trường bào hơi lay động, một luồng thần niệm được phóng ra ngoài, hắn đã chuẩn bị tốt để chiến đấu, dường như hắn đã suy đoán đúng, hắn bị người ta truy lùng, người của Thí Hoàng Đồng Minh đã khóa chặt hắn. Một luồng âm thanh sát phạt không ngừng bay vào trong tai của hắn, ngày càng mạnh, giống như toàn bộ thế giới cùng hợp tấu nên âm thanh của sự giết chóc, Lâm Phong đứng dưới vòm trời, đón nhận ánh sáng thái dương và kèm theo luồng âm thanh sát phạt đó, hắn cũng cảm nhận được sự giá rét thấu xương, lạnh lẽo như đang ở Cửu U.
- Âm ba thuật thật lợi hại, cùng thiên địa hòa làm một sao!
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, loại sóng âm này đi trước hắn, giống như từ trong không gian hiện ra trước mặt hắn, hòa tấu trong thiên địa, dường như muốn tấu lên cùng thiên địa, sinh ra âm ba cộng hưởng. Ánh mắt bình tĩnh của hắn nhìn xuống phía dưới chỉ thấy đoàn người vẫn đi lại như trước, tản bộ trên đường lớn, hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp, âm thanh giết chóc này cùng thiên địa cộng minh nhưng hình như chỉ ảnh hưởng đến một mình hắn mà thôi. Trong lòng hắn dần dần sinh ra sát niệm, sinh ra khí tức sát phạt lạnh lẽo từ trong địa ngục, âm thanh này càng ngày càng mãnh liệt, tựa như muốn đánh sụp ý chí hắn, một luồng sát ý trong cơ thể hắn loạn lên, đấu đá lung tung, giống như lực lượng sát phạt chân chính. Lâm Phong ngồi xếp bằng, áo bào trắng phiêu động như trước, trong miệng phát ra những âm thanh kỳ diệu, lực lượng nguyền rủa nhất thời sinh ra bao phủ toàn bộ thân thể hắn, âm thanh này tinh lọc trục xuất âm thanh giết chóc kia, hóa thành một loại lực lượng nguyền rủa kỳ diệu, xâm nhập vào trong cơ thể hắn, từ từ khu trục xuất luồng sát niệm kia ra ngoài, dường như nó muốn làm cho tất cả mọi thứ trở lại bình thường. Lực lượng nguyền rủa bác đại tinh thâm, không chỉ ẩn chứa công kích trớ chú giết chóc quỷ dị, mà nó còn làm cho bản thân tinh lọc các loại lực lượng nguyền rủa khác, có thể tăng cường bản thân, tụ tập khí thế tứ phương, âm thanh tám hướng, lực lượng tự nhiên, bàn thân nó có vô vàn diệu dụng, tu luyện tới cực hạn thậm chí có thể điều khiển tự nhiên, làm xác chết sống lại. Lúc này Lâm Phong sử dụng một loại tinh lọc chú ngôn, có thể làm tâm linh tĩnh lặng, loại trừ tất cả các loại lực lượng rối loạn khác. Tâm linh được bảo vệ, linh đài thanh minh, trên người Lâm Phong như có ánh sáng trắng thuần tịnh, âm thanh sát phạt ở ngoại giới vô pháp đâm vào trong màng nhĩ hắn, càng không cách nào tại tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn. Trong thiên địa giống như an tĩnh trở lại, ánh sáng mặt trời trở nên ấm áp hơn, yên lặng hiền hòa, đúng lúc này Lâm Phong cũng khống chế cự kiếm ngừng lại, đứng tại trong hư không, sát khí cuồn cuộn như thuỷ triều ập đến đáng sợ như yêu thú hung mãnh, từ tám mặt đánh về phía Lâm Phong, sát khí bực này so với sát khí Lâm Phong gặp phải bên ngoài Vấn gia còn đáng sợ hơn. Nếu Thí Hoàng Đồng Minh đã tập trung vào Lâm Phong, chuẩn bị ám sát hắn, đương nhiên chúng cũng hiểu rõ về thực lực Lâm Phong, nếu không phải sát thủ đáng sợ, chúng không thể nào giết chết Lâm Phong, nó giống như người ngu nói mớ vây.
- Xuy… Vòm trời bên trên đột nhiên bùng lên một luồng ánh sáng đẹp đẽ, sát khí kinh khủng mang tất cả chôn vùi xuống, một đạo kiếm quang sáng loá mắt hiện ra, Lâm Phong ngẩng đầu lên chỉ thấy một vầng thái dương trong hai tròng mắt, đối phương lợi dụng ánh sáng mặt trời để che tầm mắt của hắn, sát kiếm nhanh như thiểm điện, chỉ cần thời gian một cái hô hấp đãcó thể lấy được mạng của hắn.
- Giết!
Lâm Phong hét lên một tiếng, lực lượng tử vong nguyền rủa hung mãnh tràn ra, trên người hắn hiện lên một cỗ ma khí bá đạo, cùng lúc đó kiếm rít trường không, cả người Lâm Phong như hóa thành một thanh lợi kiếm vô cùng sắc bén, toàn thân hắn đều là kiếm quang loá mắt, thiên cơ Kiếm lập tức phá không chém giết về phía đối phương, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
- Xuy, xuy!
Sát khí đáng sợ đột nhiên xuất hiện phía sau hắn, lúc này đây thân thể Lâm Phong giống như bị một cỗ hàn khí kinh khủng tập trung lại, cỗ khí tức này rất lạnh, dường như muốn đóng băng thân thể của hắn lại, cỗ khí tức này và sát khí của sát thủ trên bầu trời hoàn toàn tương phản với nhau, một cái chói chang như mặt trời vậy, một cái lạnh lẽo như băng sương. Một tiếng ông minh truyền ra, phía trước có vô số kiếm quang phá không bắn về phía Lâm Phong, một đạo thân ảnh mặc bạch y vũ động trên hư không, giống như một vị mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp đang múa kiếm, làm cho người ta trầm mê vô pháp tự kiềm chế mình, là huyễn kiếm, từng đạo huyễn lực còn nhanh hơn kiếm quang, ám sát đến Lâm Phong. Lần này sát thủ muốn ám sát Lâm Phong mạnh hơn hai người trước nhiều lắm, mỗi một người đều là sát thủ tinh anh, Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân giống như bị khóa kín, bất kỳ một cái động tác nhỏ nào của hắn cũng sẽ ảnh hưởng đến sự biến ảo khi đối phương xuất kiếm.
- Chỉ Xích Thiên Nhai!
Lâm Phong nói ra một câu, trong hư không lập tức xuất hiện từng đạo thiên nhai lộ, ba người kia giết về phía Lâm Phong đột nhiên phát hiện mình không thể nào chạm đến thân thể hắn nữa.
- Ông!
Một đạo thân ảnh từ bên trong Thiên Nhai Chỉ Xích đi ra, người này là một vị nữ sát thủ ảm hiểu huyễn lực, trên khuôn mặt mang theo nụ cười mị hoặc, câu hồn đoạt phách, Lâm Phong dường như bị rơi vào ảo giác, cô gái xinh đẹp kia đang múa kiếm, chậm rãi cởi ra quần áo mình ra. Đúng lúc này, bên trong con ngươi đen kịt của Lâm Phong hiện lên một nụ cười lạnh như băng, loại cấp bậc huyễn thuật này kém quá xa so với mị lực của Y Nhân Lệ.
- Giết!
Bên trong ma nhãn của Lâm Phong trong đột nhiên bắn ra từng đạo ma quang, làm cho thần sắc cô gái kia run lên, đôi mắt đẹp của cô gái không còn thần thái như vừa rồi nữa, tử vong khí không ngừng xuyên qua con ngươi nàng rồi vào trong cơ thể, kiếm của Lâm Phong chém giết ra, huyết quang nhất thời nở rộ, cô gái kia bị chém bay đầu.
- Ông!
Một đạo kiếm quang đáng sợ xuất hiện lần thứ hai, sau khi cô gái kia chết không ngờ vẫn còn một vị bạch y nữ tử đi ra, ám sát Lâm Phong, lúc này hai người gần nhau trong gang tấc, kiếm quang kinh khủng đâm về phía yết hầu Lâm Phong, khiến Lâm Phong muốn tránh cũng không kịp.
- Thủ đoạn thật quỷ dị!
Lâm Phong xác định mình đã chém chết cô gái vừa nãy, nhưng mà cô gái này giống như ẩn nấp trên người cô gái vừa chết kia, sau đó giết về phía hắn.
- Rống!
Tiếng rống giận rung động thiên địa bộc phát, một đạo hư ảnh ma vương cuồng phách hiện lên, hội tụ trên người Lâm Phong. Âm thanh cuồn cuộn chấn cho thiên địa rung chuyển, dưới loại cục diện này Lâm Phong không dám mượn lực lượng của không gian trường bào trốn vào trong hư không, hắn sợ tình huống hắn hiện thân trong hư không sẽ bị những sát thủ kia phân thây mất.
- Ầm!
Thiên địa khẽ run lên, bàn tay Lâm Phong đánh về phía kiếm quang, bàn tay kia dường như không phải bàn tay của hắn, mà là bàn tay to lớn che trời của cuồng bạo ma vương, nó so với toàn bộ thân thể đối phương còn muốn lớn hơn, nó có thể mang sát thủ kia ép chết. Kiếm quang đâm vào bàn tay cuồng ma, nhưng không thể phá hủy nó.
- Ông, ông, ông!
Giữa hư không liên tục xuất hiện bốn tên sát thủ, bốn người từ bốn phương vị bất đồng trực tiếp đâm về phía Lâm Phong, giờ khắc này Lâm Phong lộ ra vẻ rất nhỏ bé, tám mặt thọ địch, hơn nữa toàn bộ địch nhân đều là sát thủ lợi hại, từ việc bọn họ phát động ra sát thủ ám sát Lâm Phong đã có thể suy đoán ra thực lực chân chính của Thí Hoàng Đồng Minh có đáng sợ dường nào. Phá hủy hết thảy lực lượng sát phạt đánh về phía Lâm Phong rất khó, dưới loại cục diện này hắn thậm chí vô pháp mượn lực lượng không gian trường bào bỏ chạy, thủ đoạn này cũng không phải thuấn di chân chính, mượn lực lượng không gian áo nghĩa khiến cho hắn có thể trong thời gian ngắn ngủi dịch chuyển đến vị trí khác, nhưng lúc này tám mặt đều có địch, hình thành một một cơn lốc giết chóc vô hình mang hư không bao phủ lại, khiến hắn vô pháp mượn lực chạy trốn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT