Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1454 - Quyết Đấu Âm Luật


...

trướctiếp


------------------------ Bảy tên sát thủ bao phủ tám hướng, sát khí vô tận hội tụ thành một cái lưới đáng sợ muốn xé rách Lâm Phong, lần này bọn chúng xuất động lực lượng ám sát kinh khủng như vậy, không cho Lâm Phong sống.

- Hư không độn.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, cả người hắn mượn lực lượng của hư không trường bào, trốn vào trong không gian hư vô, giống như biến mất khỏi hư không vậy. Bảy tên sát thủ thấy một màn như vậy, sắc mặt cũng chưa từng biến ảo qua, kiếm mạc tạo thành một cái lưới tuyệt sát giăng trong hư không, chỉ cần Lâm Phong vừa xuất hiện, hắn sẽ bị xé nát trong nháy mắt. Lúc thân thể Lâm Phong xuất hiện, lực lượng Thánh tiên khí kinh khủng trên người hắn điên cuồng kích thích ra, lúc kiếm mạc bao phủ xuống muốn đoạt tính mạng hắn cũng là lúc Lâm Phong phun ra một đạo âm thanh lạnh lùng:

- Hư không yêu thuật, Chỉ Xích Thiên Nhai!

Giờ khắc này, thân thể Lâm Phong gần như chìm vào trong không gian hư vô, toàn bộ hư không thác loạn cả lên, kiếm mạc ẩn chứa lực lượng xé rách kinh khủng rơi xuống, hư không cũng bị lực lượng xé rách hủy diệt, nhưng Lâm Phong lại không bị tổn thương chút nào, Lâm Phong vẫn đứng ở đằng kia, nhưng hình như hắn và mọi người không ở cùng trong một phiến không gian thì phải, giống như lực lượng hư không vận dụng đến cực hạn, sẽ tiến nhập vào bên trong không gian hư vô. Thần sắc bảy tên sát thủ rốt cục cũng hơi đổi, vừa rồi Lâm Phong mượn Thánh khí trốn vào trong hư vô, nhưng lúc này đây hắn chân chính vận dụng lực lượng thần thông, chỉ có lực lượng cực hạn của áo nghĩa mới có thể làm được. Đương nhiên Lâm Phong không có khả năng tự mình vận dụng lực lượng cực hạn áo nghĩa, hắn đã lấy Thánh tiên khí cùng hư không áo nghĩa dung hợp vào nhau, thúc giục hình thái mạnh nhất của Chỉ Xích Thiên Nhai, khiến cho bản thân hắn tiến nhập vào trong không gian hư vô giữa Chỉ Xích Thiên Nhai, bảy thanh kiếm của đối phương rõ ràng đã đâm trúng hắn, nhưng lại như cách xa tận chân trời, không hề trong cũng một không gian. Lâm Phong trốn vào hư không trong nháy mắt nên kiếm mạc không có chém giết được hắn, một cơn lốc hư không đột nhiên hội tụ lại, Lâm Phong mượn không gian vặn vẹo phóng lên cao, một đạo ánh sáng loá mắt đột nhiên nở rộ giữa không gian, ánh sáng chói mắt kia tràn ngập ý chí tử vong. Một đạo thân ảnh trực tiếp bị bổ ra, đạo thân ảnh này là bóng người trên đầu Lâm Phong, bị Lâm Phong dùng một kiếm chém chết, còn bản tôn Lâm Phong xông thẳng về phía vòm trời, đột phá vòng vây sau đó dừng lại trên hư không, quan sát từng tên sát thủ phía dưới, ánh mắt lạnh đến cực hạn. Thần sắc sáu tên sát thủ rất băng lãnh, ngẩng đầu nhìn thân ảnh trong hư không, trong con ngươi bọn chúng lộ ra hàn mang, một kích tất sát như vậy mà lại để hắn trốn thoát.

- Ông!

Thân thể của sáu tên này đồng thời lui về phía sau, thân ảnh của bọn họ lập tức trở nên hư ảo, gần như cùng với không khí giao hòa cùng một chỗ, hoàn toàn biến mất.

- Thủ đoạn thật quỷ dị!

Thần sắc Lâm Phong cứng đờ lại, hình như tất cả sát thủ của Thí Hoàng Đồng Minh đều có loại thủ đoạn ẩn nấp kinh khủng như này thì phải, toàn bộ khí tức đều biến mất, giống như nơi đây chưa từng có người vậy, hoặc là bọn họ biết tiến vào bên trong không gian.

- Ta bắn, ngươi giết!

Lúc này, có một đạo âm thanh truyền vào trong tai Lâm Phong, làm cho ánh mắt Lâm Phong hơi cứng đờ lại, hắn lập tức phát hiện bên cạnh hắn xuất hiện một người, trường bào màu đen mang toàn bộ thân thể người này bao phủ lại, trên đầu đội mũ rộng vành nên Lâm Phong không thấy rõ khuôn mặt hắn, trong tay hắn có một bộ cung tiễn vô cùng loá mắt.

- Tốt!

Lâm Phong khẽ gật đầu, thủ vọng giả nhưng không phải vị vừa nãy, bọn họ thực sự quá giống nhau, từ trang phục cho đến giọng nói khàn khàn, thứ duy nhất làm cho Lâm Phong biết đây là một vị thủ vọng giả khác chính là, thân thể bọn họ cao không bằng nhau, vị thủ vọng giả này hình như thấp bé hơn một chút. Thủ vọng giả giương cung lên, tên phá không bay đi, giết qua phía một tên sát thủ trong hư không, gần như cùng lúc tên phá không bay đi thân thể của Lâm Phong cũng động, thân ảnh nhanh như gió, cả người hắn giống như hóa thành hư huyễn.

- Xuy, xuy!

Trong không gian hư vô có một thanh kiếm loá mắt đâm về phía mũi tên, nhưng đằng sau mũi tên còn có một đạo kiếm quang càng thêm sắc bén đồng thời đâm ra cùng lúc hắn xuất kiếm, một kiếm này bắn ra kiếm quang càn quét trong phạm vi mười trượng, phá diệt hết thảy mọi thứ trong đó, một thân ảnh có sắc mặt trắng bệch xuất hiện, hắn bị một kiếm kia sống sờ sờ chém chết. Gió thổi qua, thân ảnh thủ vọng giả đi tới bên cạnh Lâm Phong, lại một mũi tên phá không bay ra, phía trước có một đoàn khí lưu nhanh chóng cuốn tới phía hắn. Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, tại chỗ bổ ra một kiếm, kiếm theo mũi tên mà đi, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, tử khí tràn ra, hư không cũng bị chặt đứt, mặc dù năng lực ám sát của những sát thủ này vô cùng kinh khủng, nhưng nếu bạo lộ ra mặt đối mặt cùng Lâm Phong chém giết, chúng không cùng một cấp bậc, thủ vọng giả lấy tên chỉ dẫn Lâm Phong, Lâm Phong chém ra tử vong kiếm, tiên huyết trên hư không vẩy ra, lại một người nữa chết đi.

- Bọn chúng đang lẩn trốn!

Dường như con ngươi sau cái khăn che mặt của thủ vong giả có kim quang, nên hắn có thể nhìn thấu tất cả, đôi mắt chuyên dùng để đối phó sát thủ của Thí Hoàng Đồng Minh, sát thủ Thí Hoàng Đồng Minh trước mặt bọn họ có dung nhập vào trong hư không cũng không có chỗ che giấu. Lúc này, trên cung của thủ vọng giả xuất hiện ba mũi tên, đồng thời hướng về ba vị trí phá không bay đi, nhanh đến mức không thể tưởng tượng. Lâm Phong vừa muốn bước ra thì đúng vào lúc này, âm thanh tiêu sát kinh khủng xuyên qua màng tai, theo hư không tiến vào trong thân thể của hắn, cái cảm giác sát phạt kinh khủng này xuất hiện lần thứ hai, không chỉ có hắn, mà thủ vọng giả cũng bị âm thanh sát phạt ăn mòn tâm trí, cung tên trong tay hơi cứng lại, cung tên trong tay chậm rãi hạ xuống, nhìn luồng khí lưu đang cuồn cuộn ở về phía trước.

- Thất sát tới!

Giọng nói khàn khàn của thủ vọng giả vang lên, chỗ cuối cùng của luồng khí lưu kia có một đạo thân ảnh xuất hiện, thân ảnh kia mặc một cái trường bào màu xanh, hai tay cầm một cây tiêu, từng luông sát phạt chi âm từ trong tiếng tiêu kia truyền tới.

- Thân ảnh thật phiêu dật!

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, người đối diện giống như theo gió mà đến, cách hắn khoảng một dặm thì dừng lại, miệng vẫn thổi tiêu như trước, không coi ai ra gì, trường bào màu xanh theo gió mà động. Lâm Phong đã gặp vài nhân vật trong thất sát, bọn họ không giống với sát thủ thông thường, vì họ rất mạnh, thực lực và thiên phú của họ đều mạnh mẽ, giống như Bạch Thu Lạc của Tây Hoang Lạc Thiên Các chẳng hạn, hình như hắn là một trong thất sát, thiên phú của hắn cường đại không thể nghi ngờ. Thất sát, bảy tên sát thủ được Thí Hoàng Đồng Minh trọng điểm bồi dưỡng, khoảng thời gian từ lần trước bọn họ lộ diện đến bây giờ cũng đã qua rất nhiều năm rồi, Lâm Phong hắn cũng trở nên cường đại, thất sát ngày xưa có thực lực không tầm thường, hôm nay đã mạnh hơn rất nhiều. Mấy tên sát thủ khác cũng hiện thân lần nữa, không có tiếp tục ẩn nấp nữa, chúng đều xuất hiện bên cạnh thất sát, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong và thủ vọng giả, muốn giết chết Lâm Phong vẫn phải nhờ thất sát xuất thủ.

- Lâm Phong!

Thanh âm của thất sát cuồn cuộn mà ra, theo sát khí tiến vào thân thể Lâm Phong, ánh mắt Lâm Phong vẫn bình tĩnh, trong con ngươi đen kịt và lạnh lẽo kia dường như có một dòng suối từ địa vực u ám chảy qua, âm thanh nước chảy tràn ngập ra, dần dần hóa thành Cửu U ý, một cỗ lực lượng vô hình xuyên qua thân thể đối phương, thâm nhập vào trong cơ thể hắn. Đây là âm luật thần thông, đối phương dùng thất sát khúc, còn Lâm Phong dùng Cửu U khúc, trong hư không có hai loại sóng âm vô hình va chạm với nhau. Nếu như đây chỉ đơn thuần luận khúc thì thất sát khúc không thể so sánh với Cửu U ma khúc của Lâm Phong được, chỉ có điều Lâm Phong lĩnh ngộ Cửu U ma khúc còn rất yếu, hơn nữa thành tựu của hắn trên phương diện âm luật không có mạnh bằng đối phương, bởi vậy mới có tình huống hắn bị áp chế như bây giờ, mặc dù bị áp chế nhưng Cửu U khúc vẫn càng ngày càng mạnh hơn và tỏ ra cực kỳ bá đạo, ma khúc cũng ẩn chứa ma lực, ma vốn liều lĩnh, bỏ qua tất cả, càng chiến càng mạnh, về sau thất sát khúc và Cửu U ma khúc đồng thời dẫn động hư không hợp minh, giống như có hai cỗ lực lượng vô hình bao phủ toàn bộ hư không lại, phiến không gian giữa Lâm Phong và đối phương, có một luồng sóng âm kinh người ba động, nếu lúc này có người đi vào, người đó sẽ bị sóng âm giết chết. Thân ảnh Thất sát bắt đầu chuyển động, đi tới Lâm Phong, cầm tiêu mà động, khi hắn bước ra lực lượng sóng âm trong thiên địa cũng cuồn cuộn hướng ra phía trước, theo hắn cùng chuyển động.

- Khả năng vận dụng thiên địa đại thế có thể nói kinh khủng!

Lâm Phong cảm thấy kinh ngạc, con ngươi lạnh lẽo nhìn thẳng vào đối phương, song trọng Ma Ảnh đồng thời hiện lên, tiếng rống giận dữ không ngừng truyền ra, cước bộ của hắn cũng bước về phía trước đi tới, kéo theo lực lượng đại thế, sóng âm trong không gian cũng ép về phía trước, nhìn rất kinh khủng, giống như sắp nổ tung.

- Sát!

Thất sát giận dữ hét lên một tiếng, rồi đột nhiên thu tiêu lại, thân thể bước về phía trước một bước, toàn bộ hư không tràn ngập cự lực, điên cuồng ép về phía Lâm Phong, sóng âm tạo thành một cơn lốc hủy diệt muốn phá huỷ hết thảy.

- Rút lui!

Lâm Phong quay lại nói với thủ vọng giả một tiếng, không biết thứ hạng của tên sát thủ này thứ mấy, mà tu vi thật đáng sợ, Tôn vũ tầng tám, hơn nữa nhìn lực lượng thiên địa đại thế hắn nắm trong tay có thể nói rất kinh người, nếu đổi thành công kích thực tế, sợ rằng lực lượng của hắn có thể gấp hai mươi lần công kích bình thường rồi, giờ khắc này hắn kéo theo đại thế khắp xung quanh đi đến, một bước bước ra có bao nhiêu tự tin, giống như Lâm Phong hẳn phải chết. Mạnh! Mà không phải mạnh bình thường, nhân vật như vậy có thể đơn giản chém giết Tôn vũ tầng chín thông thường, thảo nào một đường đi tới, hắn luôn cảm thấy một luồng sóng âm không ngừng xuyên qua thân thể tiến nhập vào trong người hắn, lúc trước hắn không có lộ diện qua, thẳng đến khi tám tên sát thủ ám sát thất bại, hắn mới tự mình đi ra giết Lâm Phong. Thí Hoàng Đồng Minh xuất động lực lượng kinh khủng bực này, không muốn lưu hắn lại trên đời này nữa. Cuồng ma phụ thể trên người Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong có chút bành trướng, cuồng ma giận dữ thét lên không ngừng, lúc này Lâm Phong đã hóa thân thành ma vương, liên tục giẫm chận tại chỗ thể hiện sự giận dữ.

- Muốn bạo liệt rồi!

Thủ vọng giả và sát thủ Thí Hoàng Đồng Minh đều tránh ra, vì phiến không gian này giống như đã đến điểm cực hạn nên sắp nổ tung rồi. Một tiếng huýt gió từ trong hư vô truyền ra, vào giờ khắc này thiên địa giống như bị tịch diệt, toàn bộ hư không rốt cục cũng nổ tung, sóng âm sát phạt đáng sợ và Cửu U khúc xuyên thấu vào trong thân thể Lâm Phong, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, Ma Ảnh sau lưng Lâm Phong bị nghiền nát, cuồng ma giận dữ hét lên một tiếng rồi tan biến mất, thân thể Lâm Phong bị vô số sóng âm tràn vào, một tiếng hừ buồn bực vang lên, trong miệng Lâm Phong có tiên huyết tràn ra, lúc này hắn có loại cảm giác sắp chết, bị sóng âm vô hình giết chết. Lúc này trên người thất sát cũng hiện lên một luồng ma ý, trong con ngươi cũng có ma quang, đó là kết quả khi Cửu U ma khúc tiến vào cơ thể hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp