Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1442 - Uy Hiếp


...

trướctiếp


------------------------ Phần lớn mệnh cách bên trong cổ chiến trường, đều có sinh mệnh ký thác lên trên, kì thực đó là do một số tình huống đặc thù nên chúng mới tồn tại, mệnh cách bị tách ra chỉ có khí đơn thuần có cường thịnh pháp tắc khí tức, cũng sẽ không tạo thành lực phá hoại gì, Lâm Vô Thương tự mình lựa chọn viên mệnh cách đại địa, có lẽ trong tương lai nó sẽ tại có thành tựu cường đại.

- Cảm ơn ca ca!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Vô Thương lộ ra vẻ đặc biệt đáng yêu, hai tay đặt trên mặt Lâm Phong, nhéo qua nhéo lại khiến Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải bên cạnh Lâm Phong đều phá lên cười, tiểu gia hỏa này. . .

- Vô Thương, mẫu thân cho con một cái nhẫn trữ vật con bỏ viên đá kia vào, đồ vật ca ca cho con là bảo bối, không thể tùy tiện lấy ra nghe chưa!

Nguyệt Mộng Hà cười nói, lập tức trợn mắt nhìn Lâm Phong:

- Tiểu Phong, đồ vật con đưa cho Vô Thương là bảo vật gì!

- Mệnh cách, mượn nó có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, thời điểm trùng kích cảnh giới Vũ Hoàng có thể dùng đến, để Vô Thương mang nó trên người, có lẽ sẽ có chút cảm ngộ về pháp tắc, đối với lực lượng đại địa sẽ có sự tương tác rất mạnh!

Lâm Phong tùy ý cười nói, nhưng lại khiến Nguyệt Mộng Hà cùng với Lâm Hải có chút run rẩy, ẩn chứa lực lượng pháp tắc, chí bảo trùng kích Vũ Hoàng mới dùng đến, lực lượng pháp tắc, đây là thứ lần đầu tiên bọn họ nghe được! Ánh mắt hai người nhìn về phía Lâm Phong lộ ra thần sắc vui mừng, có con như thế họ còn lo lắng Vô Thương sẽ có thành tựu thấp ấy sao, con trai trưởng Lâm Phong của họ nhất định sẽ trở thành Vũ Hoàng, vợ chồng bọn họ đều tin tưởng vào điều này.

- Ông!

Hai đạo cuồng phong lao đến, trong phiến không gian này lập tức xuất hiện hai đạo thân ảnh, hai người này chính là cường giả Kiếm Các Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu, hai huynh đệ bọn họ đều là nhân vật Tôn chủ. Lông mày Lâm Phong nhíu lại, trong ánh mắt lóe lên một đạo ý chí sắc nhọn, giống như rất không hài lòng.

- Thiếu chủ!

Kiếm Lăng Tiêu cùng Kiếm Lăng Không nhìn thấy Lâm Phong không vui thì trong lòng họ khẽ run lên, cả hai không khỏi có chút khom người với Lâm Phong hô một tiếng.

- Bình thường các ngươi cũng vô lễ như thế hả?

Lâm Phong nói một tiếng lạnh nhạt, bên trong giọng nói bình tĩnh ẩn chứa một tia hàn ý, khiến thân thể Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không run rẩy.

- Thiếu chủ, hai người chúng ta chỉ thấy bên này có hào quang trùng thiên, nên muốn đến nhìn một chút xem sự việc như thế nào!

Kiếm Lăng Tiêu cảm thấy Lâm Phong không vừa ý, nên trong lòng không khỏi hơi sợ hãi, vị thiếu chủ này so với ngày xưa càng lăng lệ ác liệt hơn rồi, tu vi đã bước vào Tôn Vũ tầng sáu, rất nhanh sẽ đuổi kịp bọn họ, tốc độ tu luyện thật khủng khiếp.

- Các ngươi muốn nhìn xem bảo vật gì xuất hiện?

Giọng nói của Lâm Phong vẫn lạnh lùng như trước, hắn bảo Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không trấn thủ ở Tuyết Nguyệt quốc, để bọn hắn bảo hộ an nguy hoàng thất Tuyết Nguyệt, chứ không phải bảo bọn hắn thấy bảo vật lập tức đi ra, không có chào hỏi một tiếng, nơi này chính là nơi ở của phụ thân cùng mẫu thân hắn nghỉ ngơi, hiển nhiên bọn hắn đối với cha mẹ của mình, không có kiêng kị giống như đối với mình, bọn họ là tùy ý mà làm.

- Tiểu Phong, bỏ qua đi.

Lâm Hải biết rõ vì sao Lâm Phong tức giận, nhưng thực lực của hai người kia hắn biết rất rõ, đây chính là nhân vật cấp bậc Tôn chủ đích thực, mặc dù họ không biết vì sao Lâm Phong trở thành thiếu chủ của bọn hắn, nhưng loại nhân vật này Lâm Phong cũng không thể gây khó dễ cho bọn họ.

- Làm sao có thể cứ bỏ đi như vậy!

Bước chân Lâm Phong vượt qua, một cỗ kiếm ý ngập trời lập tức bùng nổ ra, giống như cuồng phong, phải nói hủy diệt phong bạo mới đúng, trong khoảnh khắc phong bạo mang hai người Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu bao phủ bên trong.

- Chết!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, ý chí tử vong lập tức bao phủ Kiếm Lăng Tiêu cùng với Kiếm Lăng Không trong chớp mắt, ý chí tử vong đáng sợ khiến thân thể Kiếm Lăng Không cùng Kiếm Lăng Tiêu run rẩy, khí tức tử vong điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể của bọn hắn, lúc này hai người bọn họ đã bị tử vong bao phủ. Thần sắc hai người trở lên kinh hãi, thân thể không ngừng run rẩy giống như sắp chết, bọn hắn chưa từng có cảm giác tuyệt vọng như thế, họ cảm giác Lâm Phong chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, bọn hắn chắc chắn sẽ phải chết.

- Thiếu chủ thứ tội!

Phốc một tiếng thân thể hai người quỳ xuống, giờ phút này bọn hắn mới ý thức được vấn đề ở đây rất nghiêm trọng, trước kia bọn hắn tôn trọng Lâm Phong bởi vì Lâm Phong chính là người nắm giữ kiếm báu của lão tổ, nhưng giờ phút này Lâm Phong đã cường đại đến mức có thể đơn giản cướp đoạt tính mạng bọn họ rồi.

- Nếu như có lần nữa, giết không tha!

Lâm Phong nói ra một cấu lạnh như băng, sau đó thu hồi lực lượng tử vong, lúc này hai người mới run rẩy đứng dậy, họ chỉ cảm thấy toàn thân đều là mồ hôi.

- Đa tạ Thiếu chủ!

Hai người cúi thấp đầu hơn nói một tiếng, trong nội tâm kịch liệt dao động, thật đáng sợ, hôm nay thiếu chủ đã phát triển đến trình độ khủng bố như thế này rồi, có thể đơn giản giết chết bọn hắn.

- Cố gắng làm việc cho tốt, rồi các ngươi sẽ có cơ hội chứng kiến Kiếm Các quật khởi, hai người các ngươi, cũng sẽ đạt được cơ duyên nên có!

Giọng nói của Lâm Phong nhu hoà đi một ít, hai người khom lưng gật đầu.

- Lui ra đi.

Lâm Phong yên tĩnh nói ra một tiếng, lúc này Kiếm Lăng Không cùng với Kiếm Lăng Tiêu mới dám rời đi, nhưng trong lòng họ không cách nào yên bình, thiếu chủ phát triển thật đáng sợ, về sau nhất định phải an phận thủ thường, lấy thiên phú của thiếu chủ sớm muộn cũng bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, đến lúc đó Kiếm Các của bọn hắn sẽ quật khởi, bọn hắn cũng sẽ đạt được cơ hội thiếu chủ chiếu cố, đột phá cảnh giới hiện tại.

- Hô.

. Lâm Hải phun ra một ngụm khí, chỉ cần thời gian ba bốn năm, thực lực Tiểu Phong đã đáng sợ đến loại trình độ này rồi, tùy ý động cũng khiến hai vị cường giả khủng bố của Kiếm Các hít thở không thông, giống như sắp chết, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hơn nữa hôm nay Tiểu Phong cũng càng lúc càng trưởng thành hơn. Lâm Phong làm như vậy cố ý uy hiếp bọn hắn, lúc Lâm Phong hắn không ở trong Tuyết Nguyệt quốc, Kiếm Lăng Tiêu cùng Kiếm Lăng Không chính là cường giả mạnh nhất, nếu như bọn họ có ý định xấu đối với người nhà của hắn thì đó tuyệt đối là tai nạn, ví dụ như lần này chẳng hạn, bọn hắn không có bất kỳ thông báo nào chỉ nhìn thấy ánh sáng pháp tắc bay lên đã trực tiếp vọt vào, điều này chính là không hề cố kỵ sự hiện hữu của hắn, nếu như hắn không ở nơi này, cha mẹ của hắn còn không phải là khách khách khí khí đối với bọn họ hay sao. Lý do Lâm Phong uy hiếp bọn hắn mạnh mẽ như vậy, bởi vì làm như thế, bọn hắn sẽ hiểu được chính mình nên làm như thế nào cho phải!

- Ca ca thật lợi hại!

Lâm Vô Thương nắm tay Nguyệt Mộng Hà ngẩng đầu nhìn Lâm Phong nói.

- Đương nhiên, ca ca con là lợi hại nhất, sau này Vô Thương lớn lên cũng sẽ giống như ca ca, trở thành tuyệt thế cường giả, như vậy sẽ không có người nào dám bắt nạt phụ thân, mẫu thân nữa!

Nguyệt Mộng Hà sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn Lâm Vô Thương, cười nói ra.

- Vâng, sau khi con lớn lên con nhất định sẽ giống như ca ca, không để cho bất luận kẻ nào bắt nạt phụ thân mẫu thân!

Cái đầu nhỏ của Lâm Vô Thương hơi nâng lên, trong cặp mắt to tròn mang theo vẻ đáng yêu.

- Vô Thương!

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lóe lên mà đến, Vô Thương lập tức rụt rụt cái đầu nhỏ lại, nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều trước mắt, thấp giọng hô:

- Tiểu Nhã tỷ tỷ!

- Tiểu gia hỏa còn muốn trốn ở đây à!

Tiểu Nhã vọt tới bên người Vô Thương, mang tiểu gia hỏa này bế lên, rồi lập tức ném nó lên trời, sau đó lại đỡ lấy.

- Ca ca!

Vô Thương trên không trung làm bộ đáng thương nhìn Lâm Phong, khiến Lâm Phong dài mặt ra ngạc nhiên nghĩ, nha đầu kia. . . Ánh mắt Tiểu Nhã chuyển qua, trừng Lâm Phong bằng nhất nhãn, hôm nay tiểu Nhã đã xinh đẹp hơn rất nhiều, chính thức bước vào thời kỳ đẹp nhất của thiếu nữ.

- Ca ca ngươi không đến nhìn tiểu Nhã tỷ tỷ, nên tỷ tỷ chỉ có thể chơi cùng ngươi thôi.

Tiểu Nhã cười hì hì nói, còn tiểu Vô Thương sắp khóc rồi. . . Lâm Hải cùng Nguyệt Mộng Hà nhìn nhau mỉm cười, đối với nha đầu kia bọn họ đối đãi như con gái ruột rồi. Lâm Phong đi lên phía trước, lúc này tiểu Nhã mới yên tĩnh xuống, phồng miệng lên nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi bao lâu rồi chưa trở về!

- Đây không phải trở về rồi sao!

Lâm Phong nhéo nhéo gương mặt tiểu Nhã, lập tức ôm Vô Thương từ trên tay nàng qua, Vô Thương lộ ra vẻ sợ hãi, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ ngực mình.

- Hừ.

Tiểu Nhã vẫn bỉu môi, tức giận nhìn Lâm Phong.

- Được rồi, ca ca xin lỗi muội.

Lâm Phong xoa đầu tiểu Nhã, cưng chìu nói ra.

- Cái này còn tạm được.

Tiểu Nhã thấp giọng nói ra, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc ôn hòa, lôi kéo tay Lâm Phong nói:

- Ca, Hân Diệp tỷ tỷ cùng Phỉ Phỉ tỷ đều đang nghĩ xem ca đang ở đâu đó, chúng ta mau đi nhìn các nàng một chút!

- Tiểu Phong, con cùng tiểu Nhã đi đi!

Nguyệt Mộng Hà đi tới nói với Lâm Lâm, rồi đón lấy Vô Thương.

- Vâng.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Vô Thương nói:

- Đợi một lát rồi ca ca trở lại thăm đệ!

- Vâng.

Vô Thương khéo léo nhẹ gật đầu, tiểu Nhã lập tức đi theo Lâm Phong rời khỏi nơi đây. Hoàng cung Tuyết Nguyệt quốc cùng trận pháp bao bọc tiểu thế giới có một cái thông đạo đặc thù, nơi đây chỉ có người thân tín canh gác và lối vào cũng có một cái sát trận nữa, đây là một vị trí cực kỳ trọng yếu, toàn bộ hoàng cung đều biết chỉ có vài người thân tín mới biết lối đi này. Lâm Phong cùng tiểu Nhã bước vào trận pháp không gian, đi thẳng vào trong tiểu thế giới, thẳng đến chỗ Hi Hoàng từng ở, Hân Diệp và Liễu Phỉ đều ở trong đó. Không bao lâu sau, hai người đã đi tới bên cạnh nơi này, Hân Diệp cùng Liễu Phỉ giống như đã sớm có cảm giác, sau đó lại nghe được nơi xa có thanh âm gào thét, các nàng cũng ngẩng đầu lên nhìn bóng người vừa đến, ánh mắt các nàng lập tức cứng ngắc tại chỗ, bước chân giống như quên bước đi, trong nháy mắt đã qua bốn năm thời gian. Cái phiến không gian này có rất nhiều cổ thụ xanh biếc, lộ ra vẻ đặc biệt xinh đẹp, Lâm Phong đi đến bên cạnh hai người, tươi cười ôn nhu, mang các nàng ôm vào trong ngực, Hân Diệp và Liễu Phỉ đều an tĩnh nằm trong ngực hắn, cả hai đều không nói gì, chỉ im im lặng lặng cảm thụ thời khắc ấm áp này.

- Hì hì!

Tiểu Nhã đứng phía sau, trên mặt lộ ra nhè nhẹ an bình ngọt ngào vui vẻ, thấy Lâm Phong cùng Hân Diệp tỷ tỷ các nàng cùng một chỗ, nàng cũng cảm thấy rất ngọt ngào, thật cao hứng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp