Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1427 - Bộ xương khô dẫn đường


...

trướctiếp


------------------------ - Cắn nuốt lực lượng tử vong của quạ đen, làm lực lượng này dung nhập vào trong huyết mạch, khiến cho việc lĩnh ngộ tử vong áo nghĩa càng thêm thông thuận.

Lâm Phong cảm thụ được lực lượng áo nghĩa tử vong tầng bảy trên người, trong con ngươi hiện lên một tia hắc ám, tử vong áo nghĩa cùng những loại công kích khác không giống nhau, nó có thể cướp đoạt sinh mệnh của người khác, nếu như phối hợp với lực lượng nguyền rủa, nó sẽ càng trở lên đáng sợ. Tâm niệm vừa động trong tay Lâm Phong đã xuất hiện mấy quả ma bồ đề, Lâm Phong ném chúng vào trong miệng nhai ngấu nghiến, ma khí nhè nhẹ rót vào trong thân thể hắn, đây cũng là một loại phương pháp đề thăng lực lượng ma đạo. Lâm Phong không chỉ nhai ma bồ đề, mà còn nhai một ít mảnh vỡ hàm nghĩa, bên trong Vận Mệnh thần điện hắn chiếm được không ít mảnh vỡ hàm nghĩa, khi hắn muốn lĩnh ngộ lực lượng nào đó hắn sẽ phối hợp với việc hấp thu mảnh vỡ hàm nghĩa của lực lượng đó, làm như vậy hắn có thể khiến cho thực lực của mình đề thăng nhanh hơn.

- Con chim chết tiệt, đừng để ta lại nhìn thấy ngươi!

Trong con ngươi Lâm Phong hiện lên một luồng lực lượng tử vong, hắn đứng dậy, ánh mắt hướng về phía xa xa nhìn lại, giờ khắc này hắn đã thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện hai điểm bạch quang, điều này làm cho ánh mắt của hắn nhất thời run lên.

- Người nào!

Ý chí tử vong trên người Lâm Phong trở lên cường liệt, điên cuồng tràn ngập ra ngoài, làm thế nào nơi này lại xuất hiện quái vật như thế chứ, hơn nữa con quái vật này còn khoác trên người một cái trường bào rất đen nữa, đầu nó bị bao trùm lại, cái gì cũng không nhìn thấy, hình như chỉ có hai điểm bạch quang kia lộ ra bên ngoài, nhìn nó giống như hai con ngươi vậy, nhưng lại có vẻ yêu dị như con ngươi của người chết.

- Ô, ô… Thân ảnh thần bí kia đột nhiên phát ra một loạt âm thanh kỳ lạ, sau đó nó chậm rãi xoay người lại nhìn Lâm Phong, giống như bảo Lâm Phong đi theo hắn vậy.

- Quái vật gì đây?
? Ánh mắt Lâm Phong cứng ngắc lại, thân thể ẩn nấp bên trong hắc bào rất nhỏ, không giống như một con người, nhưng con ngươi của nó lại giống như còn ngươi của người chết, không có nửa điểm khí tức, hết lần này đến lần khác muốn ám chỉ Lâm Phong đi theo nó, điều này làm cho Lâm Phong có chút nghi hoặc.

- Ngươi muốn ta đi theo ngươi?
? Lâm Phong bước tới một bước tiến vào trong hư không, sau đó nói với thân ảnh bên trong hắc bào, hắn từ từ đến gần nhìn xem, thấy được phía sau hai con ngươi kia là một bộ bạch cốt, một cái khung xương của người chết, chỉ có hai tròng mắt lộ ra ở bên ngoài. Hắc bào nhân khẽ gật đầu, vậy mà hắn có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Lâm Phong, loại tình cảnh quỷ dị này làm cho khóe miệng Lâm Phong rung động nhè nhẹ, vào trong mảnh không gian này hắn mới thực sự cảm thấu mọi chuyện đều lộ ra chút quỷ dị, mảnh không gian này chắc chắn không có sinh mệnh tồn tại như ý nghĩa của từ sinh mệnh, bất kể hoạt tử nhân hay mỹ nhân kia, cũng không thể coi là sinh mệnh, hắc bào nhân trước mắt chỉ là một bộ xương khô, tại sao lại muốn hắn đi theo, lực lượng linh hồn khống hắn, làm hắn sinh ra ý thức độc lập sao?

- Đi thôi.

Lâm Phong đạm mạc nói một tiếng, nhưng thật ra hắn rất muốn nhìn, bộ xương khô này muốn dẫn hắn đi chỗ nào. Một bộ hắc bào cùng phiêu động với Lâm Phong trên hư không, có vẻ như rất quái dị, thấy tốc độ đối phương quá chậm, Lâm Phong thẳng thắn đặt nó lên cự kiếm, để cho hắn chỉ dẫn phương hướng, rốt cục hắc bào cũng mang Lâm Phong đi tới một mảnh rừng rậm tám mặt đều có cây cối rậm rạp, cổ thụ che trời, lộ ra khí tức cổ xưa, hơn nữa nơi đây còn tràn đầy sinh cơ. Trong mảnh chiến trường tràn ngập khí tức tử vong này mà vẫn có thể giữ được một mảnh địa phương như vậy quả thực không phải chuyện dễ dàng, chỗ này giống như thế ngoại đào nguyên, mỗi một phiến thực vật đều ẩn chứa tiên khí, sinh mệnh lực rất mạnh, xanh um tươi tốt, so với rất nhiều cây cỏ cổ thụ ở ngoại giới cây cỏ nơi đây có sinh cơ đáng sợ hơn.

- Nơi này có mệnh cách ẩn chứa lực lượng pháp tắc tự nhiên?

Trong ánh mắt Lâm Phong đột nhiên hiện lên một đạo phong mang, trong lúc bất chợt hắn lại nghĩ đến một chuyện, trong mảnh chiến trường tràn ngập khí tức tử vong này mà lại có một mảnh thổ địa như vậy, rất có khả năng nơi này có mệnh cách, chỉ có như vậy mảnh đất này mới có thể tràn đầy sinh cơ như vậy, nơi này có thể ẩn chứa mệnh cách sinh mệnh Pháp Tắc, cũng có thể ẩn chứa mệnh cách tự nhiên Pháp Tắc. Lâm Phong quay đầu lại nhìn bộ xương khô kia, chỉ thấy hắc bào khẽ gật đầu, khẳng định với Lâm Phong đã đến nơi, điều này làm cho tâm thần Lâm Phong hơi co quắp lại, bộ xương khô này là tồn tại dạng gì, tại sao lại dẫn hắn đến đây, hơn nữa nó còn biết nơi này có cất giấu mệnh cách.

- Ông!

Một cỗ linh hồn lực cường thịnh đột nhiên bao phủ lấy bộ xương khô, hắn cũng không có ác ý, chỉ muốn nhìn trộm một chút đối phương có phải có linh hồn của con người đang khống chế hay không, kết quả làm cho Lâm Phong càng thêm rung động, thật sự có linh hồn lực tồn tại bên trong bộ xương khô, nếu như hắn không tỉ mỉ đi nhìn trộm, hắn thậm chí không thể cảm giác được.

- Ngươi là ai?

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào bộ xương khô nói, nhưng sau khi nói xong hắn liền chán nản đến mức hỏi cũng không cần hỏi nữa, bởi vì đối phương vô pháp trả lời hắn. Thấy bộ xương khô tránh sang một bên, Lâm Phong cũng bước vào trong rừng, thần niệm được hắn thả ra an tĩnh cảm thụ lực lượng Pháp tắc tồn tại ở đâu đó, mệnh cách giống như bị ẩn giấu.

- Ông!

Một điểm sáng trong tay Lâm Phong sáng lên, đó là ma hoả đen kịt, chậm rãi thiêu đốt, dung hợp từ lực lượng áo nghĩa của ma lực cùng hỏa diễm.

- Đốt!

Ma hoả trong tay Lâm Phong hóa thành ngàn vạn đốm lửa bắn ra bốn phía bên ngoài, nếu như đây là những bụi cây thông thường, dưới sự thiêu đốt của ma hoả tất nhiên nó sẽ bị thiêu cháy.

- Ông!

Từng luồng hỏa diễm đáng sợ phô thiên cái địa điên cuồng thiêu đốt cây cối, ma hoả thiêu đốt càng lúc càng lớn tràn ngập và mở rộng ra bên ngoài giống như muốn thiêu huỷ phiến thiên địa tràn ngập sinh cơ này đi.

- Ông, ông!

Đột nhiên có một chùm ánh sáng loá mắt toả ra, mỗi một bụi cây cổ thụ, mỗi một cành lá đều ẩn chứa lực lượng sinh mệnh vô cùng cường đại, giống như bất chợt sống lại vậy toả ra ánh sáng màu xanh biếc chói mắt, đồng thời những cái cây này bò tới Lâm Phong với tốc độ cực kỳ nhanh.

- Lực lượng Pháp Tắc, nơi đây thật sự có mệnh cách, nên nó mới làm cho những cây cối kia biến thành thụ yêu!

Vốn Lâm Phong còn có chút hoài nghi bộ xương khô kia, nhưng lúc này hắn lại có thể khẳng định, nơi này xác thực ẩn tàng một viên mệnh cách, nhưng rốt cuộc người nào đang âm thầm khống chế bộ xương khô chỉ dẫn mình đến đây lấy mệnh cách?

- Rầm rầm… Vô số cành lá quấn về phía Lâm Phong, nhiều đến mức phô thiên cái địa, bao phủ vòm trời lại, giống như có nghìn vạn đầu yêu mộc đang lao về phía hắn vậy.

- Ông!

Cả người Lâm Phong đều nở rộ kiếm quang ngập trời, đáng sợ không gì sánh được, những cành cây kia không chỉ muốn quấn lấy hắn, mà còn có rất nhiều cành giống như lợi kiếm muốn xuyên thủng thân thể hắn, muốn giết chết hắn.

- Trảm!

Hai tay Lâm Phong phách ra, trên kiếm khí có ma hoả đáng sợ bám vào, cành cây không ngừng bị chém đứt, Lâm Phong thấy thế xông ra ngoài, nhưng mà một khắc sau càng nhiều cành cây hơn từ trên trời giáng xuống, rậm rạp và đáng sợ, không biết nó có nhiều hay ít, xem ra có người đang sử dụng phép tắc tự nhiên chỉ huy tất cả thực vật ở đây.

- Ông!

Trong tay Lâm Phong xuất hiện một cây quyền trượng, sau đó giơ lên, lực lượng nguyền rủa nhất thời lan tràn ra.

- Nguyền rủa mộc!

- Tử vong trớ chú!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, sinh cơ của cây cối nhất thời trôi qua, giống như trở thành vật chết, kiếm của Lâm Phong lần thứ hai chém ra ngoài, thân thể hắn đón gió bay lên, lúc này Lâm Phong đứng trên vòm trời quan sát phía dưới, liền thấy một gốc cây cổ thụ to lớn giống như thụ yêu vạn năm, thả ra lục quang loá mắt, dường như Vạn Mộc Chi Vương.

- Mệnh cách ở nơi đó!

Con ngươi Lâm Phong trở lên sáng ngời, dường như muốn nhìn xuyên thấu bụi cây cổ thụ to lớn kia, dưới cổ thụ quang mang lưu chuyển cực kỳ đáng sợ, cho nên mệnh cách nhất định trong đó, tuy người này chỉ là một thân cây, nhưng dù sao nó cũng là do lực lượng Pháp Tắc dưỡng dục ra, biến thành vạn mộc vương, muốn lấy mệnh cách từ nó, chỉ sợ sẽ không dễ dàng.

- Có mệnh cách!

Lúc này, hư không phía xa cũng có vài đạo thân ảnh lóe lên, phiến hư không tràn đầy lục quang này bắn thẳng lên bầu trời nên những người ở phụ cận tự nhiên phát hiện ra được, sau đó lập tức bay nhanh tới. Cành lá cổ thụ nhanh chóng vươn vào thiên khung, thụ vương dùng chúng bao bọc thân thể nó vào bên trong, Lâm Phong không ngừng bay lên không, hắn cũng không có lập tức xuất thủ cướp giật, bởi vì lúc này có không ít người tới, nên hắn để cho bọn họ đi thử một chút.

- Ầm ầm!

Xa xa, cuồng phong càn quét, kim quang chiếu rọi thiên địa, lục quang muốn tranh phong cùng trời cao, trong hư không có một đạo thân ảnh nhanh đến mức kinh người, cánh chim kim sắc dài trăm mét trải dài, thân thể giống như kim thân làm bằng vàng ròng, làm cho con ngươi của tất cả mọi người cứng đờ lại, là Kim Sí Đại Bằng, người này mang Hoàng khí trong người nên hắn muốn làm gì thì làm, tốc độ, công kích, phòng ngự đều cực kỳ đáng sợ. Con ngươi kim sắc lạnh như băng liếc nhìn Lâm Phong, mang theo một nụ cười trào phúng.

- Lại thêm một viên mệnh cách khác!

Kim Sí Đại Bằng kiêu ngạo nói ra, thân thể từ vòm trời đáp xuống đất, đôi cánh kim sắc dài trăm mét giống như lưỡi dao sắc bén cắt kim loại vậy, tất cả ngoại vật ngăn trở trước mặt hắn đều bị phá vỡ. Lâm Phong lạnh lùng nở nụ cười, cầm tử vong quyền trượng chậm rãi tiến lên, lực lượng áo nghĩa trên người bắt đầu nổi lên cuồn cuộn, thời khắc này Lâm Phong chuẩn bị cho Đại Bằng Kim Sí một kích trí mạng.

- Phá, phá, phá!

Đại Bằng Kim Sí rống giận gầm lên, tuy thụ yêu có mệnh cách bên trong, nhưng nó cũng không am hiểu việc sử dụng mệnh cách, hơn nữa loại lực lượng Pháp tắc này vốn là loại có công kích rất yếu, không kinh khủng như tử vong Pháp tắc, hơn nữa nó còn là mộc thuộc tính nên bị Hoàng khí ẩn chứa kim pháp tắc trên người Đại Bằng Kim Sí khắc chế, nó không chống đỡ được đại bàng kim sí điểu, cổ thụ che trời không ngừng vỡ ra, vô số lục quang quấn quanh cánh Đại Bằng Kim Sí, nhưng vẫn không đỡ được uy thế của đối phương như trước.

- Đến lúc rồi!

Lâm Phong thấy tên người chim kia đã tiếp cận nơi để mệnh cách, trong con ngươi hắn cũng phóng xuất ra ánh sáng hắc ám đáng sợ, hắn quát lên một câu lạnh như băng

- Chết đi!

- Ông!

Thân thể Lâm Phong đột nhiên tiêu thất, tử vong quyền trượng trực tiếp bổ vào trên người Đại Bằng Kim Sí, lực lượng nguyền rủa đáng trong nháy mắt sợ ập xuống người hắn.

- Ầm!

- Xì xì!

Thân thể Đại Bằng Kim Sí trở lên đen kịt trong nháy mắt, lực lượng tử vong không ngừng cướp đoạt sinh mạng hắn, tuy tốc độ cùng phòng ngự của hắn mạnh nhất, thế nhưng tánh mạng hắn vẫn chỉ là sinh mệnh lực, giờ khắc này hắn cảm giác mình sắp chết, sinh mệnh sắp bị tước đoạt đi.

- A a!

Hắn điên cuồng rống giận một tiếng giống như lúc sắp chết vậy, cánh chim cuồng loạn trong hư không.

- Độn!

Thân thể Lâm Phong đột nhiên biến mất, cánh chim màu vàng kia thật đáng sợ, nó có thể giết chết hắn nên hắn không thể tiếp tục đợi được, vì vậy hắn trực tiếp hạ xuống chỗ cất giấu mệnh cách!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp