Đôi mắt Lâm Phong trở lên băng lãnh, món Hoàng khí của Tề Viêm quả thực khó chơi, trong Hoàng khí ẩn chứa lực lượng Pháp Tắc nên Lâm Phông không có biện pháp nào cùng hắn đối đầu, bằng không đối mặt với công kích ẩn chứa lực lượng hư không Pháp Tắc, Lâm Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đáng tiếc hắn không có Vô Thiên kiếm, bằng không Vô Thiên kiếm vừa ra khỏi vỏ, có thể tự hành công kích, giết địch ngoài vạn dặm ngoài, không cần sợ hãi bất luận cái Hoàng khí gì. Thân thể Lâm Phong trốn trong ngọc Hoàng cung, tùy ý để cơn lốc kia tàn sát bừa bãi quanh thân, Hoàng khí của đối phương không chém hư không, vô pháp đày Lâm Phong vào bên trong hư vô, tòa cung điện này có thể để cho Tề Viêm cảm thấy bất lực.
- Ông!
Một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Phong, đạo thân ảnh này chính là Tề Viêm, hắn không nói bất kỳ một lời nào mà chỉ bổ ra một kiếm, nhanh đến mức không thể tưởng tượng.
- Độn!
Lâm Phong cùng ngọc Hoàng cung đồng thời biến mất, một khắc sau hắn lại xuất hiện bên cạnh Tề Viêm cách đó không xa, mượn không gian trường bào trong nháy mắt độn đi, tránh né công kích tràn đầy lực lượng của đối phương. Trái tim ngọc Hoàng chợt hoá thành cung điện đập tới Tề Viêm, một tiếng động ầm ầm thật lớn truyền ra, trái tim ngọc Hoàng lần thứ hai hóa thành cung điện, hung hăng đập vào thân thể Tề Viêm, tâm niệm Lâm Phong hơi động, hóa ngọc Hoàng cung thành trái tim, thân thể hắn cuồng mãnh bắn về phía một thân ảnh khác trong hư không.
- Để mạng lại đi!
Lâm Phong điên cuồng gào thét một tiếng, các loại lực lượng mạnh mẽ xuyên qua thân thể của đối phương, trong tay Lâm Phong lập tức xuất hiện một cây búa lớn, bổ ra một đạo quang mang đáng sợ về phía đạo thân ảnh này.
- Chết đi!
Một tiếng bạo tạo cực lớn vang lên, đại phủ đánh vào người kia, lại một vị Tôn vũ tầng bảy bị tru diệt tại chỗ, khi ánh mắt Lâm Phong chuyển hướng đến những người khác, tâm thần những người đó sợ run lên, dĩ nhiên không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Lâm Phong, thân thể lui về phía sau, trong giọng nói ẩn chứa các loại lực lượng cường đại, có thể khiến cho người ta bị thất thần trong nháy mắt, bị lực lượng nguyền rủa ăn mòn ý chí, trong khoảng thời gian nháy mắt đó họ cũng đủ bị giết rất nhiều lần rồi, cho dù Tôn vũ tầng bảy cũng phải chết, không thể cấp hắn cơ hội như thế được. Đôi mắt cuồng bạo của Lâm Phong liếc nhìn mọi người, thấy những người đó đám không dám nhích lại gần mình, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi lộ ra vẻ miệt thị:
- Một đám phế vật!
Dứt lời, Lâm Phong lại nhìn lướt qua phía Tề Viêm đang muốn công kích hắn, quát lạnh:
- Dừng tay!
Kiếm của Tề Viêm vừa định chém xuống, đột nhiên nghe được tiếng quát của Lâm Phong, hắn nhìn đối phương, trong con ngươi của hắn hiện lên một đạo hàn mang, hắn hết sức phiền muộn, hết sức biệt khuất, bởi vì Lâm Phong có một tòa cung điện quá cứng rắn, hơn nữa nó còn do lực lượng Pháp Tắc ngưng tụ thành, Hoàng khí không thể làm gì được nó, trên người hắn giống như còn khoác một món không gian Thánh khí nữa thì phải, mặc dù Hoàng khí của hắn rõ ràng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nhưng hết lần này tới lần khác lại không giết được Lâm Phong, hơn nữa Lâm Phong còn ngay trước mặt hắn tru diệt hai người bên hắn, loại cảm giác này làm cho hắn rất biệt khuất, có lực lượng những không chỗ phát tiết ra.
- Nếu không giết chết được ta, thì đi đi, không nên lãng phí thời gian của ta.
Lâm Phong dùng giọng điệu lạnh như băng nói ra.
- Nếu ngươi không có trọng bảo, ta đã trảm ngươi từ lâu rồi.
Tề Viêm băng lãnh đáp lại.
- Ngươi quá vô sỉ!
Lâm Phong miệt thị nhìn Tề Viêm một cái khiến cho ánh mắt Tề Viêm cứng đờ lại, hình như trong tay hắn cũng có Hoàng khí thì phải. Hắn lập tức thấy Lâm Phong bước lên cự kiếm, gào thét rời đi và lưu lại một câu nói lạnh như băng:
- Mong các ngươi sống sót cho tốt!
Tề Viêm không có đi truy kích Lâm Phong, đúng như Lâm Phong nói, nếu không giết chết được hắn, truy kích cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ lãng phí thời gian của song phương, không bằng đi tìm những loại mệnh cách khác còn tốt hơn, chỉ đáng trách một quả mệnh cách chuẩn bị tới tay lại bị tên này cướp đi.
- Những người tiến nhập vào cái chiến trường thượng cổ lần này đều là nhân vật tinh anh, thậm chí một số người còn là nhân vật hạch tâm của một ít thế lực nữa, trên người họ mang theo Hoàng khí nên đối mặt với những người như thế mình không có một chút cơ hội chiến thắng nào.
Lâm Phong cưỡi cự kiếm bay đi, nhưng trong lòng lại phi thường phiền muộn, trên chiến đài chúng Hoàng ước hẹn, hắn có thể cuốn phá phong vân bởi vì lúc đó hắn không có đối với chiến với loại siêu cấp Tôn chủ kinh khủng như thế này, thứ hai họ không được mượn ngoại lực, nhưng ở đây lại hoàn toàn khác, sau này hắn đi ra ngoài cũng phải đối mặt với loại vấn đề này, cuộc chiến sinh tử không thể có nhiều ước thúc giống như cuộc chiến của chúng Hoàng ước hẹn được, ở đây chỉ có giết chết đối phương. Lâm Phong cảm nhận được nguy cơ ngày càng lớn, hắn cần phải nhanh chóng làm cho thực lực của mình trở lên cường đại hơn, chuyện này phải nói cực kỳ gấp gáp mới đúng, hôm nay hắn trong Bát Hoang vực đã coi như nhân vật tầng trên rồi, địch nhân hắn phải đối mặt không hề giống như ngày xưa nữa, mà những người có lực lượng tuyệt đối ở Bát Hoang vực như, Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng và đám người của Đông Hoàng nữa, hắn không cường đại, hắn sẽ phải chết. Vũ Hoàng có thể bảo vệ hắn một đoạn thời gian, không thể bảo vệ hắn vĩnh viễn được, chỉ có thực lực của chính mình tăng lên mới thật sự là vương đạo.
- Hiện tại ta nên tu luyện một phen hay tiếp tục đi tìm kiếm mệnh cách?
Lâm Phong tự hỏi mình một câu, tu luyện đề thăng thực lực không phải chuyện trong thời gian ngắn có thể thực hiện, vạn nhất hắn nhất tu luyện quên luôn thời gian, rồi để lỡ việc lần này chuyến này thì hối hận cũng không kịp, mệnh cách là chìa khoá thông đi Thánh thành Trung Châu, mặc dù đại giới rất lớn nhưng hắn vẫn phải nỗ lực, hắn phải không ngừng trở lên cường đại hơn, nên không có khả năng không tiến nhập Thánh thành Trung Châu, chính vì vậy hắn rất cần mệnh cách.
- Ta đi lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa tử vong!
Lâm Phong tâm niệm vừa động, lập tức cưỡi cự kiếm hướng về địa phương lúc mới gia nhập vào mảnh không gian này điên cuồng bay đi, nơi đó là một góc của tuyết Nguyệt quốc, cũng là khu vực để tiến nhập vào phiến địa vực này, tử khí bên kia hội tụ vô cùng đậm đặc, thậm chí nơi đó còn sinh ra xác chết biết đi cùng với lũ quạ đen, hôm nay hắn rất cần tăng lên thực lực, nên phương pháp hữu hiệu nhất là mượn khu vực này, lĩnh ngộ tử vong áo nghĩa. Khi Lâm Phong đi tới khu vực này, nó vẫn là một mảnh không gian hắc ám tràn đầy tử khí, trong hư không có mấy con quạ đen thỉnh thoảng chớp động, quạ đen không có sinh mạng nhưng không biết làm sao sinh ra được, trước kia có hoạt tử nhân khống chế bọn nó, nhưng hôm nay hoạt tử nhân không còn nữa, bọn chúng vẫn sinh tồn ở đây như cũ. Lâm Phong đi tới bên cạnh căn phòng mà hoạt tử nhân xây, nơi này là nơi có tử khí mãnh liệt nhất, thích hợp cho hắn lĩnh ngộ lực lượng tử vong áo nghĩa nhất.
- Cô, cô!
Quạ đen trong hư không phát sinh ra thanh âm trầm thấp, cho người ta cảm giác rợn cả tóc gáy, thần sắc Lâm Phong trở lên lạnh lùng, tâm niệm vừa động, Thiên Cơ kiếm liền cắt qua hư không, đâm tới đám quạ đen.
- Phốc, phốc!
Tất cả quạ đen bị Thiên Cơ kiếm giết chết, thanh âm phốc phốc đột nhiên tăng lên, quạ đen lại một lần nữa bạo động, điên cuồng hướng về phía Lâm Phong vọt tới.
- Sát!
Trong con ngươi của Lâm Phong bắn ra một đạo sát ý điên cuồng, Thiên Cơ kiếm dường như nổi điên lên trảm sát tất cả quạ đen đang bay tới, huyết mạch của Lâm Phong đồng thời vận chuyển, nộ Long điên cuồng gào thét, tất cả yêu Long đều xuất hiện, bảo phủ thân thể hắn ở bên trong, không cho quạ đen thả ra lực lượng Pháp Tắc xuống người hắn.
- Nuốt!
Một cỗ lực lượng thôn phệ kinh khủng hàng lâm trong hư không, chín đầu yêu Long điên cuồng gào thét, thả ra lực lượng thôn phệ đáng sợ, trong khoảnh khắc, tất cả quạ đen trong hư không bị cuốn vào bên trong Cửu Long, bị nó ngạnh sinh nuốt hết.
- Ông!
Trên người Lâm Phong toàn bộ đều tử khí, giờ khắc này Lâm Phong thả ra lực lượng sinh mệnh áo nghĩa, ngạnh sinh chống cự lại cỗ tử khí có khả năng ăn mòn kia, loại công pháp này chỉ cần có sinh mệnh tồn tại, hắn sẽ không phải chết, lực lượng tử vong của hắn giống như một loại lực lượng nguyền rủa vậy, nếu như hắn chỉ cướp đoạt sinh mệnh lực lượng của đối phương, làm cho tử khí xâm lấn vào bên trong đối phương thì hắn không giết chết được đối phương, mà chỉ làm cho đối phương nhận lấy sự quấy nhiều của tử khí mà thôi, vô pháp phát huy ra lực lượng của chính mình, trừ phi lực lượng tử vong nguyền rủa của hắn trong nháy mắt cướp đoạt toàn bộ lực lượng sinh mệnh của đối phương, hắn mới có khả năng giết chết đối phương. Sinh mệnh lực của cường giả rất ngoan cường!
- Võ hồn không sợ lực lượng tử vong của quạ đen!
Trong lòng Lâm Phong hơi có chút kinh hỉ, lập tức quát lạnh một tiếng:
- Nuốt, nuốt!
Vũ Hồn Cửu Long thiên phệ dường như càng trở lên điên cuồng, điên cuồng cắn nuốt lực lượng tử vong của quạ đen, tử khí đáng sợ không ngừng ăn mòn huyết mạch của Lâm Phong, theo vũ hồn tiến nhập vào bên trong huyết mạch, ăn mòn huyết mạch của hắn, ăn mòn thân thể của hắn, nhưng Lâm Phong cũng đang chậm rãi tiêu hoá cỗ lực lượng này, lực lượng này rất đáng sợ, nhưng đối với hắn mà nói, nó lại là một loại lực lượng cần thiết hắn phải nắm trong tay. Để có lực lượng, giờ khắc này Lâm Phong giống như hóa thân thành người điên, hắn nuốt hết tất cả quạ đen. Qua hồi lâu tất cả đều bình tĩnh lại, Lâm Phong mới bắt đầu an tĩnh tiêu hóa, đi lĩnh ngộ tử vong áo nghĩa, có lực lượng tử vong dung nhập vào bên trong huyết mạch nên việc lĩnh ngộ dường như càng thêm dễ dàng, tử vong dung nhập vào trong huyết mạch, dung nhập vào trong linh hồn, thậm chí thời điểm thôn phệ lực lượng tử vong hắn cũng đi cảm ngộ lực lượng tử vong, lực lĩnh ngộ như thế há có thể yếu sao. Trong nháy, thời gian trôi qua một tháng qua, trên người Lâm Phong tràn ngập tử khí đáng sợ, chung quanh thân thể hắn cũng có tử khí lượn lờ, lực lượng tử vong áo nghĩa của hắn hôm nay đã vượt qua tầng sáu rồi, hắn có thể trực tiếp giết chết cường giả tôn vũ từ tầng sáu trở xuống, nếu như dung hợp thêm các loại áo nghĩa khác bào trong công kích, nó càng đáng sợ hơn. Giờ khắc này trong phòng nhỏ, bóng tối tựa hồ như có thêm một đạo ánh sáng trắng cực kỳ sắc nét, hai điểm bạch sắc kia có vẻ như rất yếu, trong không gian đen nhánh này hai viên cầu bạch sắc kia giống như một đôi ma nhãn vậy, vô cùng yêu dị, Lâm Phong đang tu luyện nên không có phát hiện ra điểm này. Ba tháng sau tử khí xung quanh thân thể Lâm Phong lượn lờ càng thêm cường đại, nó như hóa thành một con ma Long nhảy vào trong vân tiêu vần vũ vậy, một đôi mắt đen kịt tràn đầy khí tức tử vong hiện lên, đáng sợ đến cực hạn, lực lượng tử vong áo nghĩa của hắn rốt cục cũng bước vào tầng bảy, coi như cao giai áo nghĩa! Một ngày này, Lâm Phong rốt cục mở mắt ra đình chỉ tu luyện, khi hắn mở mắt ra hai điểm bạch quang trong phòng cũng lặng lẽ tiêu thất, vô thanh vô tức!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT