------------------------ Người đoạt được mệnh cách là thủ hạ của Đông Hoàng, tu vi Tôn vũ tầng bảy, hắn cũng tu luyện hư không bộ, am hiểu lực lượng hàm nghĩa hư không, nên cước bộ cực kỳ mạnh, mỗi một lần xuất hiện đều ngoài trăm thước, hơn nữa không gian chỉ có cái bóng của hắn, tốc độ nhanh kinh người.
- Ông, ông, ông!
Thanh âm giận dữ từ phía sau truyền đến, giống như âm thanh lợi kiếm phá không chém tới, đôi mắt cường giả kia nhất thời ngưng lại, ánh mắt hắn hướng về phía hư không sau lưng nhìn lại, chỉ thấy Lâm Phong đang đạp trên cự kiếm, chạy như điên tới chỗ hắn, cự kiếm kia giống như vì tốc độ mà sinh, cực kỳ nhanh chóng. Tay trái Lâm Phong nắm lấy một quả do Ngọc Hoàng cung biến thành, tay phải của hắn rỗng tuếch, một cỗ lực lượng hư không đáng sợ ba động ở trong tay hắn.
- Ngươi muốn chết!
Người nọ là thủ hạ của Đông Hoàng, một mực lịnh lãm trong Cửu U thập nhị quốc, bởi vậy hắn không biết đến thực lực của Lâm Phong ra làm sao, chỉ thấy một tên Tôn Vũ tầng bốn đỉnh phong cũng dám đuổi theo hắn, khiến con ngươi hắn không khỏi hiện lên một đạo sát ý kinh khủng, thân thể hắn bỗng nhiên gian chuyển quá, đại thủ ấn xé rách hư không bay thẳng đến chỗ Lâm Phong, tràn đầy lực lượng tê liệt đáng sợ. Lâm Phong và cự kiếm không có giảm tốc độ, thân thể của hắn giống như một khắc sau sẽ bị hư không chưởng ấn xé rách ra.
- Sát, sát!
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, trên người hắn tràn ngập lực lượng nguyền rủa đáng sợ, tử vong thần thông xuyên qua thân thể đối phương, cướp đoạt sinh mệnh lực của đối phương, ma nhãn lạnh như băng đồng thời làm cho tâm thần cường giả kia run rẩy kịch liệt, ý niệm của hắn bị thương nặng. Tay phải Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một thanh đại phủ, một tiếng nổ ầm ầmvang lên, đại phủ từ trên vòm trời đánh xuống, thanh âm răng rắc thanh thúy truyền ra, hư không thủ ấn bị một búa chặt đứt, thân thể của đối phương bị bổ ra trong nháy mắt, hóa thành hai đoạn, rơi xuống đất.
- Ông!
Thân thể Lâm Phong lao qua, bắt thi thể kia lại, Lâm Phong lập tức lấy không gian giới chỉ trên người đối phương thu lại, một luồng thần niệm xâm nhập trong đó, quả nhiên mệnh cách ẩn chứa lực lượng đại mộng Pháp tắc an tĩnh nằm bên trong, Lâm Phong thu nó lại. Hắn vừa xoay người thì một đạo thân ảnh cấp tốc lao đến, nhanh như thiểm điện, đạo thân ảnh này chính là đầu đại bằng kia, tuy hắn không phải Đại Bằng Kim Sí chân chính, nhưng trên người đầu đại bằng cấp bậc tôn chủ này vẫn chảy xuôi huyết mạch Đại Bằng Kim Sí, nếu hắn hóa thành bản thể, cả người hắn giống như kim thân, tốc độ cực kỳ nhanh, còn nhanh hơn Tôn chủ thông thường còn là người thứ nhất chạy tới.
- Rống!
Trên người Lâm Phong xuất hiện hư ảnh một cuồng ma đang ngửa đầu rít gào, thân thể hắn tràn ngập ma ý khiến hắn biến thành bộ dạng vô cùng cuồng dã, tràn ngập cảm giác mạnh mẽ không gì sánh được, lúc ma ý sôi trào thì cặp con ngươi đen kịt kia cũng trở lên điên cuồng.
-Ầm ầm!
Đầu Đại Bằng bay thẳng đến chỗ Lâm Phong liều chết, cánh chim chém qua, so với đao kiếm càng thêm sắc bén hơn, bằng là loài chim có đôi cánh rất đáng sợ, nó tụ tập tốc độ, phòng ngự, công kích làm một thể, hắn có huyết mạch Đại Bằng Kim Sí nên dùng cánh chim công kích còn cường đại hơn Thánh khí.
- Rống, rống!
Cuồng ma trên người Lâm Phong gầm thét dữ dội, máu huyết trong cơ thể hắn cũng đang sôi trào mãnh liệt, hắn không có tránh lé, bước chân chợt hướng về phía trước bước ra, một bước chân giống như dầy xéo thiên địa, thân thể cùng thiên địa hòa làm một, đã trải qua đoạt thiên môn rèn luyện nên thân thể hắn càng thêm hoàn mỹ, giống như có thể hoà hợp vào thiên địa, cảm ngộ và điều động lực lượng thiên địa đại thế càng thêm đáng sợ, giờ khắc này hai tay của hắn giơ cao đại phủ, lấy lực lượng cuồng ma đem đại phủ bổ ra ngoài, cùng thiên địa hòa làm một thể.
- Ầm, ầm ca!
- Bùm!
Thanh âm bạo liệt hỗn tạp cùng tiếng kêu thảm thiết hoà cùng một chỗ, chỉ thấy cánh chim của đại bàng kim sí điểu đánh về phía Lâm Phong bị ngạnh ngạnh sinh sinh đập bể, cánh chim màu vàng bạo liệt, xuất hiện từng đạo từng đạo khe hở đáng sợ, trên cánh chim có tiên huyết màu vàng thẩm thấu ra, thân thể đại bàng hướng phía dưới rơi xuống. Lâm Phong bạo phát toàn bộ lực lượng của thân thể khiến ma khí ngập trời, cuồng ma rống giận, hơn nữa hắn còn được lực lượng thiên địa đại thế sáp nhập vào trong đó, làm cho lực lượng của hắn đạt tới một trình độ kinh người, bản thân đại phủ cũng là một cái tuyệt phẩm thánh khí ẩn chứa Pháp tắc, nhiều thứ chất chồng như vậy mà một chiêu không đánh cho kim dực bị bạo liệt mới kỳ quái.
- Xuy xuy!
Máu huyết màu vàng trên người đối phương sôi trào, cánh chim chuyển qua phi độn muốn chạy trốn khỏi nơi này.
- Ông!
Hư không đột nhiên rung động, thân thể Lâm Phong biến mất, tay trái của hắn trong nháy mắt đánh về phía đối phương, một luồng lực lượng hư không dùng quỹ tích kỳ diệu bay đến chỗ bằng điểu, ánh sáng loá mắt nở rộ, thân thể bằng điểu đột nhiên cứng đờ lại, không gian xung quan thân thể hắn giống như hoá thành một cái lao tù, nhốt hắn trong đó.
- Thành công!
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hắn bên trong tiểu thế giới của sư tôn nghiên cứu thủ đoạn Thánh văn này rất lâu rồi, vào giờ khắc này rốt cục nó cũng thành công, tuy rằng Đại Bằng Kim Sí điểu bị vây trong trạng thái bị thương, nhưng tốc độ của hắn vẫn rất là nhanh, cuối cùng hắn vẫn bị Lâm Phong sử dụng Thánh văn lực lượng nhốt bên trong.
- A a!
Đại Bằng Kim Sí điểu giận dữ hét lên một tiếng, cả người hắn phóng xuất ra kim quang đáng sợ, mỗi một cái lông vũ giống như hóa thành lợi kiếm vô cùng sắc bén, hắn muốn dùng chúng cắt nát lao tù. Âm thanh răng rắc truyền ra, Thánh văn lao tù đang dần tan vỡ, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn ngủi này Lâm Phong đã đến, hai tay giơ đại phủ lên, hội tụ lực lượng vô tận vào trong đó, từ trên trời cao hạ không đánh xuống, đối phó với loại người có phòng ngự mạnh mẽ như Đại Bằng Kim Sí, lực lượng là thứ so với bất luận công kích gì đều có hiệu hơn.
- Rống!
Cuồng ma trên người Lâm Phong điên cuồng gầm thét lên, đại phủ hung hăng đập vào trên lưng đại bàng kim sí điểu, ầm ầm, âm thanh bạo liệt đáng sợ truyền ra, cả người đại bàng kim sí điểu bị rạn nứt, tiên huyết màu vàng vẩy ra, trong cái miệng của hắn cũng không ngừng phun ra máu màu vàng.
- Như vậy còn không chết!
Ánh mắt Lâm Phong lộ ra vẻ điên cuồng, lại thêm một búa từ bầu trời hung hăng đánh xuống.
- Ầm, ầm, ầm… Từng tiếng động đáng sợ quanh quẩn trên hư không, Lâm Phong giống như càng lúc càng trở lên điên cuồng, như biến thành ma vương cầm khai thiên đại phủ trong tay bổ Đại Bằng Kim Sí điểu từ trên bầu trời xuống dưới nền đất, đại địa xuất hiện một cái động khẩu khá sâu.
Lúc này Đại Bằng Kim Sí đã hấp hối rồi, máu huyết màu vàng nhuộm khắp thân thể hắn, mặc dù hắn có phòng ngự đáng sợ, nhưng không chống đỡ công kích được điên vậy như vậy, lúc này kim thân đã bị hé mở, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể giống như bị chấn vỡ vụn ra, lúc này hắn chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng. Lâm Phong đạp chân lên đầu hắn, rút một tờ kinh thư từ trong tay hắn ra, tâm niệm vừa động thì đại phủ cũng xuất hiện trong tay Lâm Phong, con ngươi đen kịt nhìn chằm chằm vào đối phương đang hấp hối, trong con ngươi đó chỉ có hàn mang lạnh như băng.
- Chắc ngươi không ngờ người là con chim đầu tiên bị ta giết đâu, Đại Bằng Kim Sí thì sao, cuối cùng cũng phải chết.
Trong con ngươi Lâm Phong hiện lên vẻ điên cuồng, thân thể hắn lập tức phóng lên cao, mang theo đại phủ đáng sợ từ trên bầu trời đáp xuống, hung hăng chém vào đầu Đại Bằng Kim Sí, âm thanh ầm ầm đáng sợ truyền ra, con ngươi không cam lòng của hắn đang hấp hối rốt cục nhắm lại, mình là thần điểu mang trong mình huyết mạch của Đại Bằng cánh vàng, vậy mà lại bị nhân loại sống sờ sờ đập chết, chết một cách vô cùng nhục nhã . Thân thể Lâm Phong nhảy ra khỏi hố sâu, đôi mắt cuồng phách quét nhìn mấy đạo thân ảnh trên bầu trời, thanh niên cầm lợi kiếm cấp bậc Hoàng khí cũng đã đến, và đang đứng trên hư không quan sát Lâm Phong, các phương hướng khác cũng xuất hiện vài vị cường giả, có người thuộc hạ của Đông Hoàng, cũng có người là vũ tu cường đại, ánh mắt lạnh như băng của bọn họ đều rơi trên người Lâm Phong, Lâm Phong dĩ nhiên giết chết Đại Bằng cánh vàng thuộc hạ của Đông Hoàng, mệnh cách cùng một tờ cổ kinh đều ở trên tay hắn. Cường giả kia của Tề gia tên Tề Viêm, thân phận chân chính của hắn là con của Đông Hoàng, thân đệ Tề Hoàng ! Ánh mắt Tề Viêm chăm chú quan sát Lâm Phong đang cầm đại phủ trong tay đứng phái dưới, hư ảnh cuồng ma phía sau hắn ngửa đầu nhìn trời, tràn đầy ma ý cuồng vọng và đáng sợ, giống như muốn tranh phong cùng thiên địa.
- Ông!
Trong lúc bất chợt thân thể Tề Viêm hơi động, hư không lóe ra quang mang vạn trượng từ trên trời hạ xuống, một cơn lốc tàn sát bừa bãi trong thiên địa, muốn tru diệt Lâm Phong trong nháy mắt, kiếm của hắn không phá nổi tọa cung điện thần bí kia, nhưng Lâm Phong dĩ nhiên không né tránh đi vào, vậy hắn sẽ toàn lực tru diệt Lâm Phong vậy. Tại thời điểm thân thể hắn biến mất, trái tim Ngọc Hoàng trong tay Lâm Phong cũng hóa thành cung điện, chợt hướng về phía bầu trời đập tới, Ngọc Hoàng cung đột nhiên đánh tới khiến Tề Viêm bị văng ra ngoài, làm hắn không có cơ hội giết Lâm Phong, hầu như trong nháy mắt đó Lâm Phong cũng lôi kéo ngọc hoàng cung điện đập xuống vị trí một người trong hư không cách đó không xa.
- Sát!
Một cổ ma âm đáng sợ xuyên qua thân thể người nọ, làm cho đối phương bị đình trệ trong chốc lát, thân thể run rẩy kịch liệt, hôm nay lực lượng tử vong áo nghĩa của Lâm Phong đã đạt đến tầng năm đỉnh, lực lượng ma đạo tới tầng sáu, lực lượng nguyền rủa cũng đến tầng năm, lực lượng sóng âm đạt tới tầng ba, tử vong ma nguyền cùng lực lượng nguyền rủa đồng thời xuyên qua thân thể đối phương, uy lực của nó rất đáng sợ, cường giả cấp bậc Tôn chủ cũng phải sợ run lên.
- Trảm!
Thiên Cơ kiếm giận dữ phóng ra, nhanh đến mức không thể tưởng tượng, Kiếm hồn trong thiên cơ kiếm tự phát sinh ra công kích có dung hợp kiếm thuật, nháy mắt hoang vu xuyên thấu đầu của đối phương, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, cường giả tôn vũ tầng bảy trực tiếp bị thuấn sát. Đây cũng là diệu dụng của Kiếm hồn, trong kiếm ẩn chứa rất nhiều Kiếm hồn nên Lâm Phong không cầm kiếm thì chỉ cần tâm niệm hơi động, Kiếm hồn bên trong kiếm cũng có thể tự động hưởng ứng ý niệm của Lâm Phong, phát sinh ra kiếm thuật Lâm Phong đã lĩnh ngộ, trong nháy mắt chém giết địch nhân. Trước đây Lâm Phong cầm vô thiên kiếm trong tay nhưng không nắm được kiếm linh bên trong kiếm, nên không phát huy ra được uy lực chân chính của vô thiên kiếm, toàn bộ công kích đều do vô thiên kiếm tự mình ra tay, còn kiếm hồn của thiên cơ kiếm là do Lâm Phong tự dùng linh hồn mình rèn luyện thành, nên nó và hắn có linh hồn tương liên, loại cảm giác nắm trong tay lực lượng đáng sợ này thật là kỳ diệu, vô luận là thiên cơ kiếm thất lạc ở phương nào, hoặc là bị người nào cướp đi, thì hắn đều không thể nắm giữ thiên cơ kiếm, bởi vì kiếm này là một bộ phận thân thể của Lâm Phong.
- Thật đáng sợ!
Những người khác thấy Lâm Phong giết người trong nháy mắt thì trong lòng âm thầm sợ run, nhưng mà lúc này trong hư không có một cơn lốc hư không đáng sợ ập đến, đem cung điện mênh mông kia đều bao vây lại, đánh giết về phía Lâm Phong, bản thân hoàng kiếm ẩn chứa lực lượng, quá mức kinh người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT