------------------------ Đoàn người đã bước vào phiến chiến trường này được ba tháng rồi, bọn họ ở phiến không gian tối đen kia ngây người cũng khá lâu, trong khoảng thời gian này vẫn có một số người thử chạy trốn nhưng không có ai ngoại lệ thành công, tất cả đều bị tử khí giết chết hết, những người khác thật ra đều sống rất tốt, cái xác sống kia cũng không có tùy ý giết người, có thể lời hắn nói thực, hắn ở đây quá tịch mịch nên muốn giữ họ lại.
Thế nhưng chuyện này đối với đông đảo tinh anh cường giả mà nói, nó không có lý chút nào, đã ba tháng rồi mà tên xác sống kia không có một điểm ý tứ nào muốn thả bọn họ đi cả, đợi hắn chán ghét thì phải mất bao lâu, một năm, năm năm, hay trăm năm sau? Những người này không chờ nổi, sau trăm tuổi đó là cái tình hình gì, lúc đó hậu bối Bát Hoang vực và Cửu U thập nhị quốc đều đuổi kịp và vượt qua bọn họ rồi, bọn họ đều là thanh niên thiên tài đồng lứa nên nhất định phải không ngừng đi trước, bằng không sẽ bị loại bỏ. Lâm Phong thường xuyên chơi cờ cùng cái xác chết kia nhưng không có hỏi cái gì nhiều, chỉ cần không làm tên kia tức giận đã rất tốt rồi, ở chỗ này lĩnh ngộ áo nghĩa lực lượng tử vong bí truyền cũng tốt, hôm nay sức mạnh áo nghĩa tử vong của hắn cũng đã đến tầng năm.
- Tiểu tử kia!
Lúc này, có một giọng nói truyền vào trong tai Lâm Phong, Lâm Phong mở mắt ra, tâm niệm vừa động nhất thời trong hư không có một đạo quang mang phá không mà đến, luồng ánh sáng kia vậy mà lại là Thiên Cơ kiếm của Lâm Phong, hôm nay trên thân kiếm đã có khí tức tử vong lượn lờ rồi, ngày nào cũng được tử khí rèn luyện nên nó đã ngưng tụ ra tử vong kiếm hồn. Lâm Phong đứng dậy, thân hình lóe lên một cái liền đi đến bàn cờ, xác sống kia đã bày xong cờ và ngồi đó giống như đang đợi Lâm Phong. Cũng giống như thường ngày, Lâm Phong lại an tĩnh ngồi đó chơi cờ, thỉnh thoảng tên kia sẽ càu nhàu một số câu Lâm Phong nghe không hiểu gì cả, thế nhưng từ những gì mà đối phương liên tục càu nhàu trong mấy ngày này thì hắn cũng có thể phỏng đoán, mảnh không gian này đã từng là một khối địa vực to lớn gọi Cửu U vực, sau khi chiến tranh thời kỳ thượng cổ bạo phát, ở đây đã trở thành chiến trường, sinh linh bị đồ thán, hầu như mọi người đều bị giết hết, sau đó Phong Ma đại đế đã đến, bày ra phong ấn, phong kín phiến thiên địa này lại. Thế nhưng, tại sao tên này lại xuất hiện bên trong hoang hải cạnh Bát Hoang vực? Lúc này kim sí đại Bằng Bằng Ma cũng đã đi tới bên này, dừng lại cách đó không xa, giống như rất thích thú khi thấy Lâm Phong cùng cái tên xác sống kia chơi cờ, trong con ngươi màu vàng của hắn lộ ra thần sắc phong duệ, giống như muốn nhìn xuyên thấu tất cả.
- Hả?
Lâm Phong đang đánh cờ cũng sửng sốt một chút, mặc dù hắn không có ngẩng đầu lên nhưng hắn vẫn thấy không ít người chung quanh đang đi lại như trước, ví dụ như thanh niên duy nhất của Tề gia không có quỳ xuống hành lễ với Tề Hoàng chẳng hạn, đám người đại thái tử của Thiên Long Thần Bảo và một ít nhân vật phi thường lợi hại khác nữa.
- Không ổn rồi!
Trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, Kim Sí Đại Bằng luôn luôn kiệt ngạo, đối với Vận Mệnh giả mà hắn cũng dám bất kính, tên này là một nhân vật vô pháp vô thiên, trừ hắn ra thì những người khác cũng không phải hạng hiền lành gì, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng rất cường đại, chí ít cũng có thực lực Tôn vũ tầng tám, từ trước đến nay bọn họ đều không thích tiếp cận với cái xác chết này vậy mà hôm nay lại đồng loạt đi đến nơi này, Lâm Phong biết đám người này muốn động thủ.
- Tiền bối, chừng nào thì người có thể để cho chúng ta rời đi.
Lúc này, Kim Sí Đại Bằng quay về phía xác sống hỏi một tiếng, cả người Lâm Phong đột nhiên trở lên căng thẳng, cái xác chết này do lực lượng Pháp Tắc tạo thành nên thực lực của nó cũng tương đương với một vị Vũ Hoàng, mà cho dù nó không mạnh bằng một vị Vũ Hoàng chân chính, giết những tên Tôn vũ này dễ như trở bàn tay, cho nên những người kia mà xuất thủ thì tất nhiên vừa ra tay, cảnh tượng sẽ long trời lở đất, không để cho cái xác chết kia bất cứ cơ hội nào.
- Chờ ta chán rồi, tự nhiên sẽ để các ngươi đi!
Giọng nói cái xác chết kia vẫn khàn khàn như vậy, hắn không có quay đầu lại nhưng tựa hồ cũng ý thức được đối phương sẽ xuất thủ đối với hắn, kỳ thực ba tháng này tất cả mọi người đều đã phát hiện, cái xác chết kia rõ ràng không biết mình là ai.
- Được, mong tiền bối có thể sớm ngày chán ghét!
Kim Sí Đại Bằng điểu bình tĩnh nói ra, ánh sáng màu vàng lập tức nở rộ, thân thể của hắn hóa thành bản thể, Kim Sí Đại Bằng huyền phù trong không trung, trên người hiện lên kim quang vạn trượng. Vào thời khắc này, kim quang loá mắt dường như muốn cắt nát vẻ hắc ám nơi đây xông lên vòm trời, trên người Kim Sí Đại Bằng lần thứ hai xuất hiện một đôi cánh chim, cánh chim vàng óng như vàng ròng dài đến trăm mét, thiên địa ở dưới ánh sáng tinh khiết màu vàng như run lên.
- Ầm!
Thân thể Lâm Phong đột nhiên lui lại, thân hình Kim Sí Đại Bằng lập tức lóe lên, cánh chim dài đến trăm mét cắt đứt hư không, toàn bộ thiên địa giống như bị ánh sáng màu vàng chém nát. Quá nhanh, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
- Độn!
Lâm Phong biết không còn kịp nữa, nên tâm niệm hơi động bạo phát ra lực lượng không gian cường thịnh, muốn mượn không gian trường bào để lẩn trốn vào trong hư không, trực tiếp biến mất.
- Xuy, xuy!
Hư không dường như bị thu nhỏ lại vì bị cánh chim màu vàng chém nát hết thảy, ngay khi Kim Sí Đại Bằng điểu nói xong, kim quang đã trảm tới rồi, chỉ cần Lâm Phong hơi chậm một chút, thân thể hắn sẽ bị chặt đứt, cái xác sống kia ngẩn người một chút, sau đó trên người nó lập tức hiện lên tử khí ngập trời, hư không giống như bị tối sầm xuống.
- Răng rắc!
Thân thể xác chết kia bị cánh chim màu vàng chặt đứt từng mảnh rơi ra khỏi thân thể, nhưng chuyện này không có nửa điểm ảnh hưởng đến hắn, khí tức tử vong phô thiên cái địa bao phủ Kim Sí Đại Bằng điểu lại, đôi cánh trên người Kim Sí Đại Bằng bao bọc hắn bên trong, tử khí vô pháp ăn mòn cánh chim tinh khiết màu vàng này. Hoàng khí! Đôi cánh Kim Sí Đại Bằng điểu khoác trên người vậy mà lại chính là Hoàng khí không thể phá huỷ, nhanh như thiểm điện, chỉ đáng tiếc cái xác chết kia không có huyết nhục nên hắn có bị chém đứt thân thể thì cũng không có chuyện gì.
- Xé rách!
Lâm Phong mới từ trong hư không đi ra đã thấy thủ hạ của Đông Hoàng cầm trong tay hư không kiếm chém về phía bên này.
- Ông!
Lâm Phong lần nữa mượn lực lượng của không gian trường bào khiến thân thể xuất hiện cách đó vài cây số, lúc hắn vừa rời đi một một giây, kiếm quang cũng chém xuống, hư không quanh đó bị nghiền nát, lực lượng không gian pháp tắc kinh khủng nở rộ, khắp hư không đều bị xé rách ra.
- Rống!
Thân thể của cái xác chết kia triệt để vỡ ra, nhưng mà cái đầu lâu của nó vẫn phát ra một đạo âm thanh gào thét kinh khủng.
- Chết đi… Khí tức tử vong trong thiên địa đểu trở lên bạo động, Lâm Phong xoay người lại điên cuồng bỏ chạy rời khỏi mảnh không gian này, tử khí đáng sợ ăn mòn thân thể hắn, mọi người giống như đều phải chết ở đây vậy.
- Mau chạy đi!
Từng đợt âm thanh gào thét trong hư không truyền đến, cỗ tử khí này thật đáng sợ, nó như muốn mang cả phiến hư không này mai táng.
- Không… Bên cạnh Lâm Phong có một người thân thể bị tử khí ăn mòn, cả người hắn biến thành màu xám đen, sau đó rơi từ trên không xuống, tử vong tại chỗ.
Nếu như không phải Lâm Phong cũng am hiểu sức mạnh của tử vong, hắn cũng sẽ chết rất thảm, lúc này trên người hắn cũng không ngừng thả ra lực lượng sinh mệnh bí truyền để chống lại tử khí, thanh âm bạo liệt ở phía xa không ngừng truyền tới, trong đó còn kèm theo tiếng gào thét đáng sợ, đám người kia dùng Hoàng khí liên thủ lại đối phó cái xác chết kia, bọn họ không chỉ muốn giết chết nó mà còn muốn đoạt mệnh cách Vũ Hoàng trong nó.
- Lâm Phong, bắt lấy!
Lúc này có một giọng nói truyền đến, Lâm Phong lập tức nhìn thấy Quân Mạc Tích quăng đến một cái bình máu.
- Cái này là máu của ta, nó có công dụng bất tử đó!
Quân Mạc Tích quay lại nói với Lâm Phong một tiếng, sau đó lập tức đánh tới phương hướng đang có chiến đấu kia, Quân Mạc Tích là người kế thừa y bát của lão Hoàng chủ nên trên người hắn cũng có Hoàng khí, hơn nữa bản thân hắn có bất tử thể, có sự khắc chế với tử khí.
- Cẩn thận một chút.
Lâm Phong quay lại rống lên một tiếng với Quân Mạc Tích, rồi tiếp tục chạy như điên về phía xa, chiến lực của hắn rất cường đại, nhưng dù sao hắn cũng không có Hoàng khí hộ thể, lực lượng Pháp Tắc tử vong có thể dễ dàng lấy mạng của hắn, những người có Hoàng khí trong tay có thể dựa vào Pháp Tắc trên hoàng khí chống lại Pháp Tắc của kẻ địch.
- Ầm, ầm, ầm… Âm thanh bạo liệt kinh khủng không ngừng truyền đến, cả mảnh hư không này đều đang run rẩy, tử khí bạo loạn không ngừng, cái xác chết kia không có nhằm vào những người khác công kích bằng không tất cả đều phải chết.
- Cái xác kia chắc không mạnh như Vũ Hoàng chân chính, bằng không những người này cho dù có lợi dụng Hoàng khí thì cũng phải chết.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, trong lúc thoáng suy nghĩ đó hắn đã chạy ra khỏi chiến cuộc không biết bao nhiêu xa rồi, hắn cũng không có dùng huyết dịch của Quân Mạc Tích, cỗ tử khí này hắn còn có thể chống lại được.
- Oa, oa… Tiếng kêu của quạ đen đột nhiên truyền ra, trong hư không bất chợt xuất hiện rất nhiều quạ đen cuồng loạn bay múa, hơn mười con quạ đen tấn công về phía Lâm Phong làm cho sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, hắn nhanh chân đạp cự kiếm điên cuồng bỏ chạy ra ngoài, thay đổi một cái phương vị khác trốn đi, nhưng cái không gian này nhường như bị quạ đen phong tỏa, toàn bộ hư không đều tràn ngập quạ đen.
- Lâm Phong!
Một giọng nói thanh thúy truyền đến, Lâm Phong nhìn thấy Y Nhân Lệ, lúc này đôi mắt đẹp của nàng cũng hơi biến sắc, trên người nàng thả ra lực lượng sinh mệnh để chống lại tử khí, hơn nữa nàng còn có nước mắt sinh mệnh do chính Lâm Phong tặng cho nữa nên cũng không sao.
- Những con quạ đen kia có thể phát ra lực lượng Pháp Tắc từ ánh mắt nên, không thể làm chúng tức giận được.
Y Nhân Lệ tận mắt nhìn thấy vài người chết trong tay lũ quạ đen nên đúc kết nói ra.
- Chúng ta bị vây lại rồi, mà cái xác chết kia lại đang phẫn nộ làm cho bọn chúng bạo động!
Như Tà cùng mấy vị sư huynh cũng đã đi tới, nhìn đám quạ đen kia không ngừng tụ lại mà sợ, không gian toàn một màu đen cực kỳ đáng sợ.
- Những con quạ đen kia không có mạng sống, ta sẽ cho chúng đi vào luân hồi!
Hầu Thanh Lâm đi lên rút Thanh Lâm Luân Hồi kiếm chém ra mấy kiếm, vực sâu luân hồi hiện lên ở trước mặt mọi người.
- Sát!
Hầu Thanh Lâm đẩy vực sâu luân hồi về phía quạ đen, trong khoảnh khắc nó đã nuốt hết một đám quạ đen, nhưng đám quạ đen kia nhiều đến mức đáng sợ, không để họ có chỗ nào để trốn.
- Rống… Âm thanh kêu gào thê lương truyền đến, trong nháy mắt đám quạ đen kia như phát điên vậy, cuồng loạn bay lượn, đánh tới người nào thì người đó hẳn phải chết.
- Mộ Bi sư huynh, ngươi mang chư vị sư huynh mai táng xuống, còn ta sẽ đi dẫn dắt đám súc sinh này rời đi!
Lâm Phong nghe thấy tiếng kêu kia, quay lại nói với Mộ Bi một tiếng, khả năng cái xác chết kia đã bị mấy tên điên của các thế lực giết chết rồi, hắn phải nghĩ biện pháp trốn đi ngay, kim sí điểu cùng người Tề gia có Hoàng khí chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Lâm Phong hắn.
- Không được, toàn bộ chúng ta sẽ cùng nhau trốn ở chỗ này.
Mộ bia lắc đầu nói.
- Vô dụng thôi, nhị sư huynh đây là máu của Quân Mạc Tích, nó có tác dụng thần kỳ lắm, ngươi giữ lại đi, cứ tính thế đi ta đi trước đây.
Tâm niệm Lâm Phong vừa động, Thiên Cơkiếm nhất thời nhảy vào trong vân tiêu, quang mang nở rộ, Lâm Phong nhanh lôi điện chạy qua đám quạ đen kia, tuy rằng những con quạ đen kia bị lực lượng Pháp Tắc bao phủ, nhưng bản thân chúng cũng phi thường yếu ớt, bởi vị lực lượng Pháp Tắc cũng không phải do chúng ngưng tụ ra!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT