Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1415 - Cánh Cửa Đoạt Thiên


...

trướctiếp


------------------------ Bên trên Thiên Đài mây mù cuồn cuộn, đột nhiên có một đám mây hạ xuống khu vực này, trên đám mây đó có rất nhiều bóng người.

- Lão sư và chư sư huynh đã trở về.

- Trở về không ít người, chuyến đi này hẳn rất thuận lợi!

Thiên Đài xuất hiện không ít người, Vũ Hoàng không thể mang tất cả mọi người đến chúng Hoàng ước hẹn được, lúc này có không ít người lưu lại bảo vệ Thiên Đài nhìn thấy Vũ Hoàng và mọi người đã trở về, bọn họ đều rất muốn biết kết quả của chúng Hoàng ước hẹn.

- Đi xuống đi!

Vũ Hoàng nhàn nhạt nói một tiếng, những người không phải đệ tử thân truyền đều nhanh chóng hạ xuống phía dưới mà đi, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm hình như có chút lúng túng, vì các nàng vẫn chưa được nhận làm đệ tử thân truyền.

- Sư tôn!

Lâm Phong hô một tiếng, Vũ Hoàng tựa hồ như đã hiểu ý hắn nên quay đầu lại mỉm cười.

- Để cho các nàng đi theo bên cạnh ngươi đi.

- Cảm ơn sư tôn!

Lâm Phong hạ thấp người nở nụ cười, ánh mắt Vũ Hoàng lập tức chuyển qua nhìn xuống phía dưới Thiên Đài, nói với đám đệ tử:

- Mười một đệ tử thân truyền của Thiên Đài ta trong Chúng Hoàng ước hẹn đều một đường thăng cấp, danh chấn Bát Hoang, ta hi vọng sẽ có một ngày trong các ngươi còn có người có thể bước lên hàng ngũ đệ tử thân truyền, làm Bát Hoang biết sự tồn tại của các ngươi, các ngươi sẽ có một ngày danh chấn thiên hạ, mặt khác Thiên Đài cùng Tề gia, Thiên Long Thần Bảo Tư Không gia đã kết oán với nhau nên các ngươi muốn ra ngoài phải đề phòng người của ba thế lực lớn này, các ngươi cần nỗ lực tu luyện, tăng lên thực lực chính mình, mới có thể an toàn!

- Đệ tử hiểu rõ!

Tất cả mọi người đều hơi khom người về phía Vũ Hoàng, Vũ Hoàng gật gật đầu, tâm niệm hơi động khiến tầng mây phá không bay đi, phá tan chư thiên vũ động vòm trời, đám người Vũ Hoàng lập tức biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, đặt chân lên Thiên Ngoại Thiên.

- Thiên Ngoại Thiên?

Địa phương như thế nào đây? Có phải là pháo đài hư không không? Rất nhiều đệ tử có mong ước được đặt chân lên đây, trong lòng họ tràn ngập tâm ý hiếu kỳ và nhiệt huyết, họ chỉ hi vọng có một ngày có thể bước chân lên Thiên Ngoại Thiên nhìn một chút, đây là ước mơ của bọn hắn. Mà lúc này đám người Vũ Hoàng đã xuất hiện trên Thiên Ngoại Thiên, vòm trời ở đây xanh thẳm một màu, bình nguyên rộng mênh mông vô bờ, không khí rất an bình, thôn trang phía xa thỉnh thoảng có tiếng vui cười vang lên bay vào màng nhĩ mọi người.

- Mấy trăm năm rồi nhưng nó vẫn nguyên thủy như vậy, không biết khi nào mới có thể phát triển lên.

Vũ Hoàng nhìn thiên địa mênh mông vô bờ thì nở một nụ cười nhàn nhạt.

- Mấy trăm năm!

Trong lòng Lâm Phong cảm thấy hơi nghi hoặc, hắn lập tức quay lại hỏi Vũ Hoàng:

- Sư tôn, lẽ nào Thiên Ngoại Thiên chính là tiểu thế giới của người?

Ánh mắt Vũ Hoàng rơi vào trên người Lâm Phong, bên trong hai con ngươi yên tĩnh kia lộ ra vẻ mặt cơ trí, khẽ cười gật đầu:

- Đúng, Thiên Ngoại Thiên này kỳ thực là tiểu thế giới của ta, tiểu thế giới này là một thế giới!

- Một thế giới!

Lâm Phong lại nhìn mảnh thiên địa rộng lớn vô biên này một lần nữa, Vũ Hoàng đã từng mang theo hắn đi qua cái tiểu thế giới này nên hắn biết nó vô cùng rộng lớn, hơn nữa nơi đây còn có không ít người ở lại, đang dần dần sinh sôi, bọn họ là cư dân bên trong tiểu thế giới của Vũ Hoàng, tiểu thế giới này mới chỉ có mấy trăm năm lịch sử nên còn hoang sơ, ngàn năm sau nơi này sẽ lại là một loại cảnh tượng khác, vạn năm sau khi chắc chắn nó sẽ là một loại thịnh cảnh.

- Bọn họ cũng không biết mình đang sinh sống trong tiểu thế giới của người khác đi?

Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng, kiếp trước thế giới phát triển chỉ cần mấy ngàn năm đã có thể sinh ra vô số triều đại, nhưng thế giới võ đạo lại không giống như thế, chưa chắc ngàn năm sau hắn có thể nhìn thấy cảnh thịnh vượng của tiểu thế giới này.

- Hoá ra Ngọc Hoàng cung mình chiếm được cũng không phải tiểu thế giới, bí cảnh của mới là một cái tiểu thế giới hoàn chỉnh, cung điện kia kỳ thực giống như Thiên Đài ở bên ngoài, một cái tiểu thế giới mô phỏng.

Lâm Phong nhớ tới lúc hắn lang bạt trong bí cảnh Ngọc Hoàng cung, cái bí cảnh đó mới là một thế giới.

- Lâm Phong, ta đã từng nói qua với con, chờ khi con bước vào Tôn Vũ, ta sẽ cho con cơ hội lột xác một lần nữa, bây giờ con đã trở về, ta sẽ cho con cơ duyên này!

Vũ Hoàng mỉm cười nói với Lâm Phong, Lâm Phong vẫn chưa tách ra cùng những người khác, ngoại trừ Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm ra, tất cả mọi người ở nơi này đều đã tiếp nhận cơ duyên như thế này, mười một đệ tử thân truyền của Thiên Đài có thể danh chấn chúng Hoàng ước hẹn, cùng với việc hắn ban tặng cơ duyên không thoát khỏi quan hệ.

- Lột xác!

Trong con ngươi Lâm Phong bắn ra một đạo ánh sáng sắc bén, nếu như việc này có thể để cho sức mạnh võ đạo của hắn trở nên cường thịnh thì hắn đương nhiên sẽ không từ chối.

- Đa tạ sư tôn!

- Được rồi, các ngươi đều đứng sang bên cạnh đi.

Vũ Hoàng quay lại nói với những đệ tử khác.

- Khà khà, thiên phú của Lâm sư đệ đã rất khủng bố rồi, nếu như trải qua sự gột rửa của bảo vật kia không biết thiên phú của Lâm sư đệ sẽ mạnh đến nhường nào, ta thật sự rất chờ mong!

Hình Chiến cười ngây ngô nói, Lâm Phong không có trải qua bảo vật gột rửa thiên phú cũng đã rất đáng sợ rồi, nếu như lần này lại lột xác nữa thì hắn sẽ càng trở lên nghịch thiên. Tất cả đệ tử thân truyền đều nhanh chóng tránh sang một bên, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm cũng lui sang một bên, chỉ có Lâm Phong đứng bên người Vũ Hoàng. Chỉ thấy Vũ Hoàng hơi phất phất tay, một viên thủy tinh từ trong tay Vũ Hoàng bay ra, chậm rãi rơi vào trong hư không, đồ vật giống như một viên thủy tinh kia toả ra hào quang hóa thành một cánh cửa óng ánh trong suốt, rất đẹp đẽ, ánh sáng của các ngôi sao trên trời giống như bị dẫn dắt xuống, mảnh hư không này nhất thời tỏa ra ánh sáng chói mắt.

- Bảo vật này do ta và Thạch Hoàng trong một lần cơ duyên ngẫu nhiên đạt được, ta và Thạch Hoàng cũng không biết cấp bậc của bảo vật này, cũng không biết làm cách nào để hoàn toàn điều động nó, nên chỉ có thể để chính nó tự phát huy ra uy lực của mình, mặc dù vậy nhưng nó cũng có thể thay đổi số mệnh của con người, nó giống như nắm giữ sức mạnh to lớn có thể thay đổi thiên tạo hóa, khiến thiên phú của người ta lột xác, dựa vào nó mà ta và Thạch Hoàng mới có được ngày hôm nay, trong mấy trăm năm ngắn ngủi quật khởi.

Giọng nói bình tĩnh của Vũ Hoàng khiến Lâm Phong hơi rung động trong lòng, ngay cả Thạch Hoàng và Vũ Hoàng cũng không biết bảo vật này có cấp bậc gì, hơn nữa nó còn nắm giữ sức mạnh đoạt thiên địa tạo hóa, thay đổi số mệnh cùng thiên phú của con người, bảo vật này cũng có chút quá đáng sợ rồi.

- Thế nhân đều cho rằng ta và Thạch Hoàng có đại tài nên trưởng thành muộn, ta không phủ nhận tình huống người có đại tài nên trưởng thành muộn là có, nhưng ta và Thạch Hoàng không có số may mắn như vậy, hai người chúng ta lang bạt từ Càn Vực Thiên Trì đi ra, đều có đại tài nên trưởng thành muộn, mãi mới tiến nhập cảnh giới Vũ Hoàng, trên thực tế sau khi chúng ta rời khỏi Thiên Trì, chúng ta cũng phải trải qua rất nhiều tôi luyện, thiên phú xác thực có tăng lên một chút, tâm chí võ đạo cũng cứng rắn và đầy đủ hơn, từng bước đạp lên hài cốt mà quật khởi, cuối cùng cũng có chút thành tựu nhất định, tham gia chúng Hoàng ước hẹn, nhưng thành Hoàng và chuyện đạt được bảo vật là chuyện sau này.

Vũ Hoàng không có che giấu cái gì, mà rất thản nhiên nói thẳng ra những chuyện không phải quá quang vinh này, khiến Lâm Phong đối với sư tôn càng trở nên kính phục, bất luận thiên phú của Vũ Hoàng có như thế nào thì lòng dạ của người vẫn cứ rộng rãi, trước mặt đệ tử của chính mình nói ra thiên phú của mình cũng không có tốt như thế nhân tưởng tượng.

- Lâm Phong, ngươi đi vào đi, hi vọng vật này hữu dụng đối với ngươi.

Vũ Hoàng quay lại cười nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu sau đó lập tức nhấc chân lên, đi về phía cánh cửa óng ánh kia bước vào bên trong màn hào quang chói mắt đó.

- Vù!

Lâm Phong vỗ một cái lên cánh cửa trong suốt kia rồi nhảy vào bên trên vòm trời, cánh cửa thả ra một luồng ánh sáng khủng bố, mạnh đến mức mắt mọi người đều không thể mở ra được.

- Thật mạnh!

Ngô Dụng thán phục một tiếng.

- Thiên phú của Lâm Phong sư đệ thật đáng sợ!

Mạc Kình Thiên cũng cảm thấy kinh hãi trong lòng, thật sự quá mạnh mẽ, bọn họ biết bảo vật này còn nắm giữ một công dụng nữa là kiểm tra thiên phú của từng người, người đứng bên trong thiên phú càng mạnh, hào quang phát ra càng trở nên chói mắt, sau khi Lâm Phong đi vào, cái bảo vật kia tỏa ra hào quang càng thêm mãnh liệt, khiến mắt họ không thể nhìn thẳng. Vũ Hoàng thấy cảnh này, khoé miệng cũng lộ ra một nụ cười, chỉ thấy ánh sáng lóa mắt bộc phát ra nhằm thẳng phía chân trời bắn đến, giống như nó nuốt lực lượng của thiên địa, đoạt khí vận của thiên địa tạo hóa, hội tụ thành từng đạo từng đạo ánh sáng chiếu xuống người Lâm Phong, gột rửa thân thể hắn.

- Thật thoải mái, không biết cái bảo vật đáng sợ gì nữa?

Lâm Phong đứng đó vỗ một cái lên cánh cửa trong suốt trong, con ngươi hắn hơi khép hờ, giờ khắc này hắn cảm giác thân thể mình như trong vũ trụ mịt mờ, vô số sức mạnh thiên địa tạo hóa không ngừng rót vào trong thân thể của hắn, lỗ chân lông cả người đều cảm nhận được loại cảm giác cực kỳ thư thái này, loại tư vị làm say lòng người này thật sự quá mỹ diệu, nó giống như con người chìm trong cảm giác cực lạc của lục dục, toàn thân không có một chỗ nào không thoải mái. Hắn cảm thấy gân cốt của mình đang chuyển động, mỗi một cái tế bào đều tham lam hấp thu loại sức mạnh tạo hóa này, hắn không ngừng rèn luyện thân thể của chính mình, cái này so với việc dùng sấm sét rèn luyện còn có tác dụng hơn.

- Loại sức mạnh này đang cải tạo cơ thể ta, để cơ thể ta tiến gần tới sự hoàn mỹ!

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, hắn nhắm mắt lại buông lỏng tất cả, thoả thích hưởng thụ loại sức mạnh cải tạo này, chẳng trách hắn thấy mấy vị sư huynh của mình đều có loại cảm giác phi thường quen thuộc như vậy, cải tạo thân thể cũng không phải làm cho sức mạnh trở nên mạnh mẽ đến mức nào, mà làm cho sức mạnh của ngươi phù hợp với nhau, có thể tu luyện loại sức mạnh càng thêm mạnh mẽ hơn, đương nhiên thân thể mạnh mẽ cũng là điều tất nhiên.

- Nếu như ta có thể nuốt nhiều lực lượng thiên địa tạo hóa hơn thì quá hoàn mỹ rồi!

Lâm Phong đột nhiên có một loại ý nghĩ như vậy, nhưng hắn biến loại ý nghĩ này không thiết thực chút nào, hắn lại tiếp tục để nguồn sức mạnh này rèn luyện cơ thể hắn.

- Ào ào ào!

Huyết mạch trong cơ thể bắt đầu gào thét lên, lực lượng đoạt địa tạo hoá của bảo vật giống như bắt đầu cải tạo huyết mạch của hắn, loại cải tạo này không phải để cho huyết mạch của hắn trở nên cường thịnh cỡ nào, mà để huyết mạch và thân thể của hắn cùng thiên địa càng thêm phù hợp hơn, không phải bỗng dưng tăng cường huyết mạch. Tinh lực trên người Lâm Phong trùng thiên, giống như mỗi một giọt máu của hắn đều có thể cảm ứng sức mạnh của thiên địa, cùng thân thể phù hợp, cùng thiên địa phù hợp, phun ra nuốt vào lực lượng của đất trời. Loại phù hợp này để hắn cảm thấy phi thường thoải mái, loại cải tạo lột xác này quả thực là một loại hưởng thụ hoàn mỹ.

- Hống, hống!

Huyết mạch cuồn cuộn chảy, từng con Yêu Long hiện lên xuất hiện quanh người Lâm Phong, mỗi một con Yêu Long đều vô cùng dữ tợn, chín con Yêu Long đều vô cùng uy mãnh hiện ra.

- Vũ hồn cũng có thể rèn luyện!

Trong lòng Lâm Phong run lên, cỗ lực lượng thiên địa tạo hoá kia bắt đầu rèn luyện vũ hồn của Lâm Phong, Yêu Long thét dài không ngừng, trong đó có ba con Yêu Long còn phát sinh ra biến hóa, một cây búa to, một cái cánh chim màu bạc, còn có một cái bóng. Khí tức Yêu Long đang trở nên mạnh mẽ, Hiên Viên búa toả ra hào quang càng ngày càng mạnh mẽ, cánh chim màu bạc càng thêm óng ánh loá mắt, còn cái bóng kia lại lặng yên không một tiếng động!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp