Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1329 - Y Nhân Lệ mê hoặc


...

trướctiếp



- - Băng Hoàng, tuyết chủ!


Ánh mắt Lâm Phong nhìn Y Nhân Lệ, hỏi:


- Đều là Vũ Hoàng?



- Đúng!


Y Nhân Lệ mỉm cười gật đầu, Băng Tuyết đế quốc, băng Hoàng cùng tuyết chủ, đều là cường giả Vũ Hoàng.


- Cửu U thập nhị quốc hẳn có đẳng cấp khác với Bát Hoang Cảnh, chỉ thua Thánh Thành Trung Châu thần bí nhất, nghe Tiểu Nhã nói Thánh Thành Trung Châu độc lập với thế giới bên ngoài, rốt cuộc là tồn tại như thế nào?


Lâm Phong nói nhỏ trong lòng một tiếng, trong lòng lại có nhàn nhạt chờ mong, Thánh Thành Trung Châu, trung tâm Cửu Tiêu đại lục, đây là nhận thức chung của người sinh sống trên này, nhưng mà, Lâm Phong cũng rất ít nghe có người nói đến Thánh Thành Trung Châu, hình như ít có ai hiểu biết nhiều về nó. Chuyện này Lâm Phong cũng cảm thấy khá nghi hoặc, âm thầm suy đoán, Thánh Thành Trung Châu, có lẽ cũng không phải nơi có thể tùy ý đặt chân.


- Y Nhân tiên tử, Thánh Thành Trung Châu, ngươi nghe nói qua bao nhiêu?


Lâm Phong hỏi Y Nhân Lệ một tiếng, có lẽ nàng sẽ biết một vài tin tức cũng không biết chừng.


- Ta chỉ nghe nói Thánh Thành Trung Châu là trung tâm của Cửu Tiêu đại lục, chỉ có nắm giữ thực lực mạnh mẽ, mới có cơ hội đặt chân, ta cũng từng hỏi dò qua tin tức của Thánh Thành Trung Châu, tuy nhiên, dù mẹ hay sư tôn ta đều chỉ ngậm miệng không nói gì, chỉ nói đợi tới thời điểm ta được biết, thì sẽ biết.


Trong đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ cũng lộ ra hiếu kỳ đối với trung tâm của Cửu Tiêu đại lục.


- Tuy nhiên ta nghe nói, chúng Hoàng ước hẹn của Bát Hoang Cảnh, cùng với ước hẹn của Cửu U thập nhị quốc đế quốc, có chút quan hệ với Thánh Thành Trung Châu.


Y Nhân Lệ còn nói một câu, khiến đôi mắt Lâm Phong sững lại, ngoại trừ chúng Hoàng ước hẹn của Bát Hoang Cảnh, Cửu U thập nhị quốc cũng tồn tại ước hẹn đế quốc ư? Trong những người mà Lâm Phong quen biết, chân chính đặt chân qua Thánh Thành Trung Châu, ngoại trừ những đại đế trong lời đồn ra, cũng chỉ có Tiêu lão cũng Tiểu Nhã, cùng với mẫu thân nuôi của Mộng Tình, nhưng phiền muộn chính là, Tiêu lão cùng mẫu thân của Mộng Tình, tựa hồ cũng không muốn mình đi tới Thánh Thành Trung Châu.


- Có thể những Vũ Hoàng đó từng đi vào, chỉ im miệng không nói mà thôi!


Lâm Phong tự nói trong lòng một tiếng, vùng đất này nắm giữ mấy năm lịch sử, cũng từng xuất hiện một vài nhân vật thiên tài, Ma Hoàng tuyệt thế, Thiên Kiếm Hoàng, bọn họ đều từng trên mặt đất bao la này lưu lại vết chân của mình, thế nhưng, bọn họ vì sao lại mai danh ẩn tích không có tin tức? Bọn họ đi nơi nào? Còn có, các đại thế lực Vũ Hoàng cùng tiền bối của thế gia Vũ Hoàng, bọn họ lẽ nào đều còn ở lại Bát Hoang? Vũ Hoàng tuy cũng có ngày đại nạn, nhưng ít ra tính toán ngàn năm qua mới có thể thượng vị Hoàng, số lượng chắc không ít, nhưng Bát Hoang Cảnh lẽ nào không có cường giả có thể xung kích đến cảnh giới Đế sao? Tất cả những thứ này, tựa hồ cũng hướng về phía Thánh Thành Trung Châu, có thể đến nơi đó, hắn có thể tìm được dấu chân của những tiền bối đó, chiêm ngưỡng truyền thuyết của bọn họ. Giống như dự liệu của Y Nhân Lệ, xa xa hư không truyền đến từng đạo từng đạo khí tức dâng trào, Lâm Phong và Y Nhân Lệ cùng chuyển mắt nhìn, sau đó liền nhìn thấy trong hư không có một đám người mặc áo giáp tướng sĩ băng tuyết đạp không mà tới.


- Điện hạ, băng Hoàng cho mời!


Ánh mặt trời phản chiếu lên áo giáp băng tuyết của người dẫn đầu, hào quang loá mắt, nhưng âm thanh của đối phương lại mang theo vài phần ý lạnh. Hơn nữa còn là lấy giọng điệu trên cao nhìn xuống, nói chuyện với Y Nhân Lệ! Lâm Phong cau mày, thái độ bất kính của đối phương, tựa hồ có ý vị sâu xa, Y Nhân Lệ dù sao cũng là công chúa điện hạ, vậy mà những tướng sĩ mặc áo giáp này lại dám càn rỡ như thế. Lại nghĩ tới việc Y Nhân Lệ bị ám sát trong đường hầm, cùng với sự bảo vệ của đám người Đao Cổ đối với Y Nhân Lệ, làm cho Lâm Phong mơ hồ cảm giác được, bên trong Hoàng cung Băng Tuyết đế quốc này, có đại nhân vật bất hòa với Y Nhân Lệ. Hơn nữa, thậm chí còn là nhân vật có cùng cấp bậc thân phận với Y Nhân Lệ, công chúa, hoặc Hoàng tử. Bất quá thực lực của những tướng sĩ này xác thực rất cường hãn, tu vi của quân sĩ phổ thông cũng đều là Tôn Vũ cấp thấp, mà người cầm đầu này, lại là Tôn Vũ tầng bốn, nếu như một ngày nào đó Tuyết Nguyệt có đội hình cường thịnh như thế, chắc chắn sẽ rất khủng bố.


- Các ngươi đang nói chuyện với ai đấy!


Y Nhân Lệ sớm đã thu lại toàn bộ mị hoặc, tái hiện khí chất lãnh ngạo, hình như ở trước mặt người của Băng Tuyết đế quốc, đây mới là Y Nhân Lệ nàng. Tựa hồ cảm nhận được hàn ý trên người Y Nhân Lệ, tướng sĩ kia tựa hồ có vẻ hô hấp không thông, bất quá nghĩ đến những gì mình đã cống hiến, liền lại ngẩng đầu, từ trên nhìn xuống, lạnh lùng nói:


- Điện hạ, lời ta đã mang tới, cáo từ.


Dứt lời, tướng sĩ này liền bay lên không, không chút ý tế để điện hạ là Y Nhân Lệ vào trong mắt.


- Nam nhân của ta, chàng thấy sao, bọn họ khi dễ Y Nhân như vậy kìa!


Y Nhân Lệ sóng thu lưu chuyển, giống như hồn nhiên không để ý chuyện vừa rồi, ánh mắt quyến rũ nhìn Lâm Phong.


- Lấy thực lực của ngươi giết bọn họ cũng không khó đi!


Lâm Phong không hề bị lay động, bình tĩnh nói. Y Nhân Lệ u oán nhìn Lâm Phong một chút, phảng phất như đang trách cứ Lâm Phong không vì nàng ra mặt.


- Nói đi, giá trị của ta ở đâu?


Lâm Phong thấp giọng hỏi một câu. Con ngươi Y Nhân Lệ lướt qua một tia dị sắc , cười yếu ớt nói:


- Chỉ cần làm nam nhân của ta đã có thể biết rồi!


Lâm Phong nhún vai một cái, nói:


- Có lẽ ta không quen không rõ ràng bị người khác lợi dụng, Y Nhân tiên tử vẫn nói rõ ràng thì tốt hơn, bằng không Lâm Phong sợ sau này nếu như xảy ra chuyện gì, không thể bảo đảm nhất định sẽ đứng về phía Y Nhân tiên tử.


Lâm Phong nói xong, ánh mắt chuyển qua, con ngươi thâm thúy nhìn về phía Y Nhân Lệ, đôi tròng mắt trong suốt kia, vô cùng sạch sẽ. Ánh mắt của Y Nhân Lệ vẫn như trước mang theo oán niệm, rất say lòng người.


- Thế lực Vũ Hoàng ở Cửu U thập nhị quốc kỳ thực chỉ có mười hai đế quốc, so với Bát Hoang Cảnh thì ít hơn, nhưng thực lực của Cửu U thập nhị quốc so với Bát Hoang Cảnh chỉ mạnh chứ không yếu, hơn nữa trong mười hai đế quốc đều có vài nước phụ thuộc, biên giới mênh mông, diện tích gấp năm lần Bát Hoang Cảnh, còn nguyên nhân chân chính để mười hai đế quốc đứng sừng sững không ngã là thần điện truyền thừa của mười hai đế quốc.


Y Nhân Lệ từ trong ánh mắt Lâm Phong hiểu Lâm Phong cần cái gì, Lâm Phong, phải hiểu rõ tin tức thật sự, vì lẽ đó, nàng cũng không tính gạt hắn.


- Nơi đó, là nơi tượng trưng cho Băng Tuyết đế quốc, băng tuyết thần điện!


Y Nhân Lệ nói xong, chỉ về thần điện cao vút trên mây kia, nằm sâu bên trong đám mây, tựa như chân chính đứng sững trên bầu trời.


- Ta nghe nói thần điện bản nguyên của mười hai đế quốc đến từ Thánh Thành Trung Châu, thế nhưng chân tướng cụ thể thế nào ta cũng không hiểu, ta chỉ biết, thần điện, cho dù Vũ Hoàng của đế quốc cũng không thể tùy ý đặt chân vào, chỉ có trước khi hẹn ước đế quốc trăm năm một lần mới sẽ mở ra, minh ước của đế quốc, tương ứng với chúng Hoàng ước định của Bát Hoang Cảnh, ta thậm chí suy đoán, Vũ Hoàng của Bát Hoang Cảnh và Vũ Hoàng của mười hai đế quốc sẽ có va chạm, theo ta được biết, minh ước của đế quốc cùng chúng Hoàng ước hẹn sẽ mở ra cùng một ngày!


Lâm Phong nghe thấy câu nói của Y Nhân Lệ thì sắc mặt khẽ biến, hiển nhiên Y Nhân Lệ làm cho hắn giật mình, minh ước của đế quốc cùng chúng Hoàng ước hẹn của Bát Hoang Cảnh lại mở ra cùng một ngày, có vô số liên hệ, hơn nữa, trước khi minh ước của đế quốc mở ra, thần điện mới sẽ mở ra, mà căn cứ theo lời nói của Y Nhân Lệ, thần điện của mười hai đế quốc trong Cửu U thập nhị quốc, bắt nguồn từ Thánh Thành Trung Châu, tất cả những thứ này đều biểu thị, chúng Hoàng ước hẹn cùng minh ước của đế quốc, đều liên quan đến Thánh Thành Trung Châu.


- Chuyện này có liên quan tới ta sao?


Lâm Phong có chút nghi hoặc nói.


- Đương nhiên có liên quan, trong lịch sử của Băng Tuyết đế quốc, người thống trị của đế quốc xưa nay không cho phép nữ nhân của Hoàng thất bước vào bên trong băng tuyết thần điện, mãi đến tận khi tuyết chủ xuất hiện, nàng muốn phá bỏ quy củ này, tuy nhiên lại gặp phải lực cản trước nay chưa từng có, cuối cùng, song phương đều thối lui một bước, nữ nhân muốn bước vào bên trong băng tuyết thần điện, tiền đề nàng phải có nam nhân!


Thanh âm của Y Nhân Lệ dần dần nhỏ dần, giống như muốn từ từ xâm nhập vào trong lòng Lâm Phong. Tuy nhiên nghi hoặc của Lâm Phong lại càng sâu, hướng Y Nhân Lệ hỏi:


- Ta không hiểu, vì sao hai bên đều thối lui một bước kết cục sẽ là nữ nhân phải có nam nhân!



- Thực tế người khống chế Băng Tuyết đế quốc vẫn là nam nhân, mà nghe đồn, chủ nhân truyền thừa của băng tuyết thần điện lại là nữ nhân, bởi vậy người điều khiển Băng Tuyết đế quốc các đời xưa nay không dám để cho nữ nhân đặt chân vào băng tuyết thần điện, hắn muốn cho con cháu đời sau mình đều nhận được sự chúc phúc của thần linh, nhưng bởi vì bây giờ tuyết chủ cường thế, băng Hoàng không thể không thỏa hiệp lùi một bước, kết cục của việc lùi một bước dù là, nữ nhân muốn bước vào thần điện nhất định phải có nam nhân, bởi vì nữ thần Băng Tuyết sẽ không tặng truyền thừa của thần điện cho một nữ tử không thuần khiết!


Thân thể Y Nhân Lệ dựa vào trên người Lâm Phong, trong ánh mắt lộ ra mấy phần mê hoặc, dường như muốn khiến Lâm Phong vì nàng mà sa đọa.


- Nói như vậy, nữ nhân muốn đặt chân vào thần điện, kỳ thực không cần sống chung với nam nhân, chỉ cần nữ nhân này không thuần khiết đã có thể.


Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía khuôn mặt mỹ lệ gần trong gang tấc, thấp giọng hỏi.


- Đúng!


Y Nhân Lệ gật đầu.


- Vậy ngươi cần gì phải tìm ta?



- Bởi vì ta hiện tại người ta vẫn thuần khiết, chưa bị đâm a!


Y Nhân Lệ đôi mắt như nước, quay sang Lâm Phong phun ra một làn gió thơm, ám chỉ xích lõa cùng với dụ hoặc thế này đủ khiến cho bất kỳ người đàn ông nào điên cuồng.


- Nam nhân của ta, ngươi hiện tại đã biết rõ ta muốn lợi dụng ngươi như thế nào sao, ta muốn ngươi, làm cho ta không còn thuần khiết!


Một loại lợi dụng như vậy, tuyệt đối bất kỳ nam nhân nào cũng khó có thể chống lại, thánh nữ của lục dục Tiên cung trong Bát Hoang Cảnh, công chúa của Băng Tuyết đế quốc, muốn lợi dụng Lâm Phong, cùng nàng đồng thời sa đọa.


- Tại sao lại là ta?



- Lúc mới bắt đầu ngươi nói muốn đi theo ta, ta cũng chưa hề nghĩ tới, nhưng sau đó phát hiện nguyền rủa giả cùng Lâm Phong là một người, ta thừa nhận, ta động lòng, nếu muốn sa đọa, vì sao lại không lựa chọn một nam nhân ưu tú mà sa đọa!



- Nếu như ở chiến trường hư ảo không gặp phải ta thì thế nào?


Lâm Phong hỏi.


- Vậy ta liền ở Cửu U thập nhị quốc lựa chọn một người, có lẽ, sẽ là Đao Hà!


Y Nhân Lệ vẫn cười cười như trước, nhưng trong lòng Lâm Phong phảng phất như có một sợi dây đang rung động, bởi vì sự tàn nhẫn của nữ nhân này, tàn nhẫn đối với mình, vì bước vào băng tuyết thần điện, nàng tựa hồ không để ý chút nào giao chính mình cho một nam nhân xa lạ.


- Đáng giá không, ngươi dù sao cũng là thánh nữ của lục dục Tiên cung, công chúa của Băng Tuyết đế quốc, huống hồ, chính ngươi cũng nói, nữ thần Băng Tuyết, sẽ không để truyền thừa của thần điện ban tặng cho một nữ tử không thuần khiết!



- Từ khi ta lựa chọn lục dục Tiên cung, liền sớm muộn sẽ có một ngày phải sa đọa, còn truyền thừa của thần điện, ta chỉ tin tưởng tín niệm của ta!


Y Nhân Lệ chậm rãi cười nói:


- Được rồi nam nhân của ta, sa đọa trong lục dục, không phải rất tốt sao, tu vi của ngươi bây giờ đã đạt tới Thiên Vũ đỉnh cao, có lẽ, Y Nhân có thể trợ giúp ngươi đột phá thành Tôn, huống chi, Y Nhân cũng không phải làm người ta chán ghét như vậy đi!


Lâm Phong lắc đầu cười khổ, một cái vưu vật như vậy, sẽ làm người khác chán ghét sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp