Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1328 - Băng Tuyết đế quốc


...

trướctiếp



- - Hắn là nam nhân của ta!


Câu nói của Y Nhân Lệ cùng động tác thân mật khiến người \ Đao gia đều sững sốt, đặc biệt là Đao Hà, đôi mắt vốn đã sắc bén hiện tại càng sắc bén hơn, giống như muốn xuyên thấu Lâm Phong. Liền ngay cả bên trong tròng mắt đen láy của Lâm Phong cũng lướt qua thần sắc khác thường, bất quá chỉ thoáng qua rồi biến mất, ma đồng hắc ám lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người trước mắt, những người này thế nhưng lại muốn giết hắn, chỉ bởi vì hắn cùng với Y Nhân Lệ sao! Nhìn như vậy, bọn họ muốn tác hợp Đao Hà cùng Y Nhân Lệ, quan hệ của gia tộc này và Y Nhân Lệ tựa hồ cũng chẳng phải đơn giản!


- Điện hạ mặc dù vì bảo vệ hắn, cũng không cần tổn hại thanh danh của chính mình.


Đao Cổ ánh mắt thâm thúy, dời khỏi người Lâm Phong, hướng Y Nhân Lệ khách khí nói.


- Ngươi cảm thấy ta như đang nói đùa ư!


Y Nhân Lệ dựa trên người Lâm Phong, hai người tựa hồ càng thân mật hơn, nhưng đôi mắt nàng vẫn như cũ mang theo lãnh ý. Lâm Phong nhìn chằm chằm Đao Cổ, người này là Tôn Chủ cấp bậc nhân vật, nếu như đặt trong Bát Hoang Cảnh, cho dù bên trong thế lực Vũ Hoàng cũng thuộc về nhân vật trọng yếu.


- Đao Cổ, điện hạ cùng người yêu đồng thời trở về đế quốc là chuyện vui, ngươi đây có ý gì!


Lúc này, một ông lão bước lên từ phía sao, người lão giả này thân như trát long, lưng hùm vai gấu, cực kỳ cường tráng, hơn nữa khí tức cũng cường đại, hô hấp lâu dài hùng hậu, vừa nhìn chính là võ tu có huyết thống cường thịnh mạnh mẽ, tương tự, cũng là một vị nhân vật cấp bậc Tôn Chủ.


- Ta chỉ lo lắng điện hạ che đậy vì người ta mà thôi, nếu điện hạ nói không đùa, Đao Cổ ta đương nhiên vui vẻ, Đao gia, cung nghênh điện hạ trở về đế quốc!


Đao Cổ dứt tiếng, ngay lập tức người Đao gia dồn dập nhanh chóng thối lui đến hai bên, nhường ra một con đường, bảo hộ Y Nhân Lệ trong đó.


- Điện hạ, chúng ta về đế quốc đi!


Tôn chủ cường tráng kia cũng cung kính nói, cũng những cường gia khác bảo vệ Y Nhân Lệ, hiển nhiên bọn họ cùng Đao gia, là hai cỗ thế lực khác nhau.


- Phiền phức rồi!


Y Nhân Lệ khẽ gật đầu, sau đó cùng Lâm Phong sóng vai đi về phía trước, hai đại thế lực cường giả hộ vệ bên người, một đường thông suốt không có gì ngăn trở, cũng không mất quá nhiều thời gian, Lâm Phong phần cuối của thông đạo này, mà trước mặt Lâm Phong, xuất hiện mười hai thông đạo uốn lượn, điều này làm cho Lâm Phong nhớ tới lời nói trước đó của Y Nhân Lệ, mười hai lối đi là tọa độ trong hư ảo, chúng tương ứng với mười hai đại đế quốc của Cửu U thập nhị quốc. Người dẫn đường phía trước trực tiếp bước lên một con đường trong đó, đây là con đường làm ra từ không gian hư ảo, đoàn người tốc độ rất nhanh, đi bên trong thông đạo uốn lượn này hơn nửa canh giờ, cuối cùng Lâm Phong cũng nhìn thấy lối ra, cửa ra này tràn ngập không gian dao động cường thịnh, cửa ra này là nơi liên kết giữa không gian hư ảo và không gian thực tế, cũng mang ý nghĩa chỗ này là một vết nứt, nhưng muốn để cho nơi này vĩnh viễn không khép kín, đương nhiên phải nắm giữ dao động khủng bố.


- Điện hạ, xin mời!


Đao Cổ cùng với Tôn Chủ cường tráng kia dừng lại cước bộ, hướng Y Nhân Lệ chỉ dẫn nói, bởi vì cửa ra này rất nhỏ, đây dù sao cũng chỉ là một vết nứt, vết nứt càng lớn thì muốn cầm cố nó mãi không thể khép lại càng khó hơn.


- Chúng ta đi ra ngoài!


Y Nhân Lệ cùng Lâm Phong cùng đi, lối ra vừa cho hai người đi qua, khi Lâm Phong bước lên, hắn phát hiện mình xuất hiện ở một nơi phủ đầy bụi, cách hắn một khoảng, có rất nhiều vách đá to lớn bằng băng, hàn băng trong suốt phảng phất như đang phản chiếu thân ảnh của hắn.


- Trở về rồi!


Y Nhân Lệ nói nhỏ một tiếng, bước chân đi ra bên ngoài, hang đá bên trong băng sơn phủ đầy bụi này vô cùng yên tĩnh, thời điểm Lâm Phong bước tới dòng sông băng phủ đầy bụi, bước chân cũng hơi cứng đờ, cách hắn một khoảng, có hai người đá, tựa như pho tượng hoàn mỹ, nhưng Lâm Phong lại cảm giác được, đây là hai con người chân chính.


- Thủ vệ!


Lâm Phong nhớ tới câu nói của Y Nhân Lệ, hai vị băng nhân này, hẳn là thủ vệ của lối ra, bất quá bọn hắn lại đang nhắm mắt dựa vào trên sông băng, không có bất kỳ phản ứng nào.


- Một cái băng cốc trong thông đạo!


Lâm Phong tự mình đi ra khỏi động phủ, nhưng phía trước vẫn như trước là một thông đạo băng, bọn họ vẫn còn bên trong thế giới đóng băng. Theo thông đạo, một đường đi ra ngoài, cuối cùng, Lâm Phong đi ra thế giới bên ngoài, trước mắt hắn là một màn ầm ầm sóng dậy, kiến trúc thành trì nhỏ bé nhưng mênh mông vô tận kia, cùng với đám người đông đúc như kiến, thu hết vào đáy mắt, mà vị trí của hắn lúc này, là bên trên con sông băng cao vạn mét, hơn nữa, còn là sông băng giữa sườn núi.


- Phía trên đỉnh đầu của chúng ta là cái gì?


Lâm Phong hướng Y Nhân Lệ hỏi một tiếng.


- Đi xem xem chẳng phải sẽ biết sao!


Y Nhân Lệ bước về phía trước, Lâm Phong nhún vai một cái, giờ khắc này trên người hắn còn có vết thương, bất quá cũng không trở ngại hắn ngự không, bước chân cũng đi theo Y Nhân Lệ, đến xa xa, hắn quay đầu lại nhìn lên bầu trời, bên trên sông băng mênh mông, là cung điện mênh mông vô tân, giống như hình thang không ngừng hướng lên trên, gần như không nhìn thấy điểm cuối. Cái kia xa xa nhất một toà cao vút trong mây băng chi Tuyết Điện, mang theo vài phần mơ hồ tâm ý, tựa hồ kết bạn với vòm trời.


- Nếu như kiếp trước có người nhìn qua kỳ cảnh như vậy, sẽ không cảm khái cung điện Potala rộng lớn nữa.


Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, đây hoàn toàn là một cung điện to gấp ngàn lần cung điện Potala, quần bảo cung điện đứng sừng sững bên trên sông băng, rộng lớn mà trang nghiêm.


- Một trong Cửu U thập nhị quốc, Băng Tuyết đế quốc!


Y Nhân Lệ thấp giọng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn nhìn thấy hai vị Tôn Chủ liền đoán được, Y Nhân Lệ tất nhiên là công chúa một trong thượng phẩm đế quốc trong Cửu U thập nhị quốc.


- Điện hạ!


Đao Cổ đi đến cùng chúng cường giả, nhìn Y Nhân Lệ nói:


- Chúng ta hộ vệ điện hạ hồi cung!


Y Nhân Lệ khẽ gật đầu, sau đó đoàn người chuyển động như gió lốc, đi về phía cung điện mênh mông vô tận kia. Y Nhân Lệ nếu như là công chúa của đế quốc, đương nhiên sẽ có cung điện độc lập thuộc về mình, tuy rằng nàng rất ít khi trở về, nhưng cung điện vĩnh viễn sẽ để đó cho nàng. Cung điện Y Nhân Lệ ở nơi xa nhất, cũng tức là chỗ tòa thần điện cao nhất kia, cung điện cổ hình bậc thang cũng tượng trung cho quyền lợi cùng địa vị, càng tới gần thần điện cung điện, địa vị càng cao.


- Các ngươi đều trở về đi thôi!


Khi trở lại cung điện, Y Nhân Lệ nhìn đám người Đao Cổ nói.


- Điện hạ, chúng ta.


. .


- Nếu ta đã trở về, sẽ không có người dám động thủ, ta không muốn bị người khác quấy rối!


Y Nhân Lệ đánh gãy lời nói của Đao Cổ, Đao Cổ gật gật đầu một cái nói:


- Cái kia điện hạ nghỉ ngơi cho tốt, ta đi bẩm báo tuyết chủ!



- Điện hạ, cáo từ!


Một gã Tôn Chủ khác cũng cung kính nói một tiếng, sau đó đoàn người dồn dập rời đi, chỉ có Đao Hà là người cuối cùng rời đi, trước lúc rời khỏi, ánh mắt hắn còn không quên lạnh lùng quét về phía Lâm Phong. Sau khi đoàn người rời đi, ánh mắt của Y Nhân Lệ nhìn về phía Lâm Phong, vừa vặn lúc này ánh mắt của Lâm Phong cũng đang nhìn nàng


- Rất nghi hoặc sao, nam nhân của ta?


Y Nhân Lệ nở nụ cười xinh đẹp, khí chất lãnh ngạo băng sương kia phảng phất trong nháy mắt tan rã, trong lúc nàng nụ cười xinh đẹp phảng phất giống như trăm hoa đua nở, khuôn mặt kiều diễm ướt át khiến người ta say mê. Bên trong tòa thành mênh mông vô tận này, mỗi một toà cung điện đều là toàn thể độc lập, đặc biệt là cung điện của công chúa như nàng, mênh mông bao la, hơn nữa trong hư không còn tràn ngập từng sợi từng sợi khí tức cấm chế, bao vây cả tòa cung điện, vì lẽ đó trừ phi tự mình đến, bằng không những người khác không thể nhìn thấy được gì. Nhìn đôi mắt quyến rũ như nước kia, Lâm Phong cảm thấy rung động trong lòng, tuy nhiên đôi đồng tử đen nhánh vẫn bình tĩnh như trước, nói:


- Công chúa điện hạ của Băng Tuyết đế quốc, sẽ không muốn để ta thành một thành viên trong hậu cung của ngươi đúng khống?



- Yên tâm, hiện tại, ngươi là một người duy nhất, nếu như ngươi đồng ý, có thể, có thể trở thành hiện thực.


. . Y Nhân Lệ trong mắt lộ ra vô hạn mị hoặc, đi tới trước người Lâm Phong, hơi thở như hoa lan:


- Lâm Phong!



- Lâm Phong!


Y Nhân Lệ phun ra câu nói khiến con ngươi Lâm Phong hơi sững lại, tựa như quên đi ý niệm mị hoặc kia, ánh mắt nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ đang gần trong gang tấc, bất kỳ nam nhân đều khó tránh khỏi tim đập thình thịch.


- Ta cứ nói người làm sao lại dễ chết như vậy, nếu như người của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo đánh đổi lớn như vậy, thậm chí hai vị Vũ Hoàng cũng xuất hiện, nếu biết ngươi còn sống sót, không biết có thể tức điên hay không, thậm chí, còn bị người của Bát Hoang Cảnh cười nhạo không biết chừng!


Y Nhân Lệ kiều diễm cười, rất khó tưởng tượng người có khí chất cao ngạo trước đây không lâu.


- Cô chắc chắn?


Đôi mắt đen nhánh của Lâm Phong dần dần phục hồi như cũ, bình tĩnh hỏi.


- Sức mạnh ma chú, cảnh giới Thiên Vũ tầng chín, năng lực chiến đấu khủng bố vượt cấp, nhiều loại sức mạnh áo nghĩa, còn có, khí tức của giọt lệ sinh mệnh, ta làm sao sẽ không biết!


Y Nhân Lệ cười duyên nói rằng:


- Khiến ta khiếp sợ chính là, thiên tài yêu nghiệt Lâm Phong am hiểu kiếm thuật thần thông, thanh niên cường đại am hiểu sức mạnh ma đạo và sức mạnh nguyền rủa thế nhưng lại là cùng một người, chẳng trách ngày xưa ngươi cam nguyện ném Ma Tiêu, sau đó Lâm Phong xuất hiện cường thế đoạt lại.



- Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, Y Nhân tiên tử không phải cũng như thế sao, ngoài áo nghĩa dục, biến ảo, né tránh, sinh mệnh ra, con nắm trong tay áo nghĩa của nước, thánh nữ của lục dục Tiên cung, vốn nên sa đọa trong lục dục, nhưng nàng ở Cửu U thập nhị quốc, lại là công chúa lãnh ngạo cao quý, ta thực sự có chút nghi hoặc, tiên tử nếu như công chúa của đế quốc, vì sao lại ngàn dặm xa xôi đi tới Bát Hoang Cảnh, hơn nữa còn tu luyện lục dục.


Lâm Phong cũng nhìn Y Nhân Lệ, chậm rãi nói. Đây tựa hồ rất khó mà tin nổi, công chúa lãnh ngạo của thượng phẩm đế quốc, tiên tử sa đọa tu luyện lục dục, tựa hồ là hai thái cực.


- Khoảng thời gian ở Băng Tuyết đế quốc này, ngươi sẽ từ từ rõ ràng, dù sao, ngươi bây giờ, là nam nhân của ta, chí ít, trong một trăm ngày này!


Y Nhân Lệ mỗi khi cười đều lộ ra ý niệm mị hoặc.


- Được rồi nam nhân của, kế tiếp ngươi nên hảo hảo chuẩn bị một chút, sau đó còn phải gặp phụ Hoàng cùng mẫu hậu, băng Hoàng cùng với tuyết chủ của Băng Tuyết đế quốc!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp