- Y Nhân Lệ nhìn thấy hai người đánh tới, trên người phát ra tiếng vang ào ào ào, giống như thanh âm nước chảy không ngừng vang lên, bất ngờ bao phủ lấy ánh sáng kim sắc kia.


Thủy chí nhu, hóa thành lao tù bằng nước, muốn ngăn cản thân thể của đối phương, tuy nhiên kim lại chí cương, ý niệm sắc bén tỏa ra ngập trời, thân thể cường giả kia xuyên thấu thủy lao, tựa như có một màn mưa từ trên trời rơi xuống, lại tựa như đại dương mênh mông cuộn tới. Chưởng ấn kim sắc vô cùng loá mắt muốn bắt sống Y Nhân Lệ, nhưng mà Y Nhân Lệ trong chớp mắt khi chưởng ấn sắp chạm tới người, thân thể vô cùng ôn nhu kỳ diệu vặn vẹo né tránh, rõ ràng chính là sức mạnh áo nghĩa né tránh, làm cho thân thể của Y Nhân Lệ giống như rắn nước.


- Giúp ta ngăn trở một người!


Y Nhân Lệ hướng Lâm Phong truyền âm, chỉ thấy giờ khắc này một cỗ bão táp hủy diệt đang cuốn về phía nàng, che ngợp bầu trời, cát vàng cuồn cuộn, vùng thế giới này tựa như muốn bị bão táp hủy diệt, bão táp lần này, so với lần trước Lâm Phong nhìn thấy còn cường thịnh hơn rất nhiều lần. Đôi mắt Lâm Phong tất cả đều là ma ý ngập trời, nhưng hắn rất rõ ràng, hai vị cường giả tấn công Y Nhân Lệ đều là Tôn Vũ tầng sáu, nếu như đối phó với hắn dễ như trở bàn tay, không có cách nào chống đối, muốn kéo dài trong chốc lát cũng cực kỳ khó, Tôn Vũ tầng sáu cùng Tôn Vũ tầng năm cách biệt một cảnh giới, thực lực chênh lệch lại rất khủng bố.


- Ta đối phó với cường giả kim chi áo nghĩa.


Lâm Phong hơi suy nghĩ, ngay lập tức trong tay xuất hiện một quyền trượng, trong khoảnh khắc, lực lượng nguyền rủa khủng bố lan tràn xuất hiện, cực kỳ khủng bố.


- Giết!


Quyền trượng nguyền rủa hóa thành một cây cổ thụ nguyền rủa khủng bố, đập tới phía cường giả nắm trong tay kim chi áo nghĩa, cổ thụ mang theo sức mạnh nguyền rủa khiến ánh mắt cường giả kia khẽ sững lại, nhìn chằm chằm vào quyền trượng nguyền rủa trên tay Lâm Phong, một Thánh khí mạnh mẽ.


- Chụp lấy!


Đại thủ ấn kim sắc bất ngờ chụp lấy quyền trước, bàn tay màu vàng thế nhưng bắt lấy quyền trượng muốn rút lấy nó, kéo thân thể Lâm Phong lên theo.


- Chú!


Lâm Phong phun ra một chữ, ngay lập tức sức mạnh nguyền rủa khủng bố bên trong quyền trượng nguyền rủa lan tràn đến bàn tay kim sắc to lớn, chưởng ấn vô kiên bất tồi thế nhưng dần dần tan rã, đang bị lực lượng nguyền rủa hoà tan, trong nháy mắt hóa thành một vũng nước màu vàng.


- Vù!


Người cường giả kia sắc mắt biến đổi, thu hồi bàn tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay kim sắc của hắn, từng sợi từng sợi kim thủy hòa tan xuất hiện, trong đó thậm chí có từng tia từng tia máu tươi đang chảy ra, khiến sắc mặt hắn ngưng trọng, không thể đụng vào cổ thụ to lớn này, sức mạnh nguyền rủa ẩn chứa trong đó phi thường cường thịnh.


- Ngươi muốn tìm chết, ta sẽ giúp đỡ ngươi!


Người cường giả kia nhìn chằm chằm Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, trên người toả sáng hào quang kim sắc, bàn tay duỗi ra, một tháp cao hư huyễn màu vàng hiện lên, trong đó in dấu hoa văn kim sắc khủng bố.


- Giết!


Tháp cao kim sắc ném ra, lao thẳng tới phía Lâm Phong, tháp cao kia tỏa ra hào quang vạn trượng, muốn đè ép tiêu diệt Lâm Phong.


- Đi ra!


Lâm Phong hơi suy nghĩ, ngay lập tức trong bàn tay xuất hiện một cái giường, giơ tay ném về phía kim tháp đang lao tới.


- Ầm ầm!


Kim tháp vô cùng chói mắt trấn áp xuống, oanh kích ở bên trên cổ giường, Lâm Phong chỉ cảm thấy xương trên cánh tay như muốn gãy vỡ, phế phủ quay cuồng, chân cũng xuyên vào dưới nền đất, chỉ còn dư lại nửa đoạn thân thể ở phía trên. Kim, nặng mà sắc bén, thần thông kim chi áo nghĩa biến thành kim tháp, so với một ngọn núi thật còn nặng hơn.


- Mạng ngươi thật cứng!


Người kia hừ lạnh một tiếng, kim tháp gào thét bay lên không, lần thứ hai hướng về hạ không ép xuống, không gian cũng phát ra tiếng nổ chói tai, cực kỳ đáng sợ.


- Ầm!


Trên người Lâm Phong ma khí ngập trời không ngừng lăn lộn, một tia không gian khủng bố rung động truyền ra, thời gian ngàn cân treo sợi tóc khi kim tháp rơi xuống, thân thể hắn đột nhiên biến mất, phảng phất như xuyên thấu hư không, xuất hiện trước mặt cường giả kia, quyền trượng nguyền rủa đột nhiên đập về đầu đối phương.


- Ầm ầm!


Kim tháp đánh vào bên trên đại địa, mặt đất bị nứt nẻ, Lâm Phong tuy thông qua không gian trường bào rời đi, nhưng vẫn như trước cảm thấy một trận run sợ, cũng còn may trên người còn có tuyệt phẩm Thánh khí.


- Vong hồn chú!


Lâm Phong gầm lên một tiếng, ngay lập tức dường như phía trên chiến trường có mấy vong hồn đang gầm thét, thâm nhập vào bên trong bộ não của đối phương, muốn ăn mòn ý chí đối phương.


- Khu diệt!


Cường giả kia nổi giận gầm lên một tiếng, Kim thân bao phủ toàn thân, bước chân đạp xuống, thân thể đột nhiên biến mất, đánh giết về phía Lâm Phong, tiếng vang ào ào ào khủng bố truyền tới, sức mạnh huyết mạch của hắn bắt đầu lăn lộn, ngay lập tức hư không này phảng phất như hóa thành một thế giới đầy vàng, Lâm Phong cảm giác thân thể của mình nặng nề như núi, toàn bộ hư không đều là kim sắc vô cùng nặng nề. Cường giả Tôn Vũ tầng sáu kia mấy lần ra tay đều không thể giết chết Lâm Phong, có vẻ hơi không kiên nhẫn, nên đã sử dụng sức mạnh huyết thống. Ánh mắt Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, lực lượng không gian gợn sóng, muốn bỏ chạy lần nữa, nhưng lần này hắn chỉ có thể lui về phía sau khoảng mấy mét, như trước bên trong mảnh không gian nặng nề này, tuyệt phẩm Thánh khí tuy mạnh, nhưng thực lực bản thân hắn hạn chế, không cách nào phát huy ra uy lực thật sự, dù nguyền rủa quyền trượng hay không gian trường bào đều như vậy. Nhìn đối phương tấn công về phía mình, ánh mắt Lâm Phong lại nhìn chằm chằm thi thể trên mặt đất, đó là vài người trong những người vừa này hắn giết chết!


- Vong linh chú thuật!


Bên trong quyền trượng nguyền rủa tràn ngập sức mạnh nguyền rủa khủng bố, ngay lập tức thi thể bò lên, vong linh thức tỉnh.


- Giết!


Lâm Phong phun ra một chữ, trong con ngươi vài đạo vong linh lướt qua hắc mang, xông về phía cường giả đang công kích Lâm Phong, cũng cùng lúc này quyền trượng nguyền rủa Lâm Phong lại oanh kích lên thế giới nặng nề kia, hắn biết vong linh không ngăn được sự công kích của đối phương.


- Chú kim!


Kim sắc tan rã, Lâm Phong bước chân nhanh chóng nâng lên, ma khí ngập trời, xông ra khỏi thế giới kia.


- Chạy đi đâu!


Một đạo chưởng ấn kim sắc truy kích thân thể Lâm Phong, nhanh như chớp giật, trong nháy mắt đánh giết tới, Lâm Phong trở tay đánh lại một chưởng, ma khí cường thịnh không ngừng lăn lộn, đại ma chưởng ấn hòa vào sức mạnh của kim chi áo nghĩa.


- Ầm ầm!


Thân thể Lâm Phong bị đánh bay ra ngoài, thời điểm rơi trên mặt đất bước chân liền lùi lại, cánh tay hơi buông xuống, xương cốt gãy vỡ không ít. Tiếng vang ào ào truyền tới, huyết mạch trong cơ thể Lâm Phong bắt đầu lăn lộn, tuy rằng không phải Tôn Vũ, nhưng hắn vẫn có sức mạnh huyết thống, máu dịch trong cơ thể hắn có tinh huyết của Yêu Long. Ý niệm khẽ động, Lâm Phong lấy ra giọt lệ sinh mệnh uống vào, đồng thời áo nghĩa sinh mệnh bao phủ toàn thân, nhanh chóng khôi phục thương thế của chính mình. Nhưng thân ảnh bám dai như đỉa kia căn bản không cho hắn có thời gian thở dốc, thân thể nhanh chóng đuổi tới. Thấy cảnh này bên trong đôi mắt Lâm Phong lướt qua tia sáng cực kỳ yêu dị, mi tâm hắn phảng phất như mở ra, thời khắc này Lâm Phong trở nên vô cùng yêu dị, ma, mà lại là yêu.


- Thần niệm hữu dụng?


Trong con ngươi đối phương lướt qua một tia xem thường, bàn tay kim sắc đánh tới, một chưởng này liền muốn mạng của Lâm Phong.


- Yêu Hải, mở!


Mi tâm Lâm Phong nứt ra, Yêu Hải xuất hiện, trong khoảnh khắc, đại dương Hoang Hải đột nhiên tràn ra ngoài, đây mới thực là hoang, Lâm Phong lấy Linh Lung thánh tiên khí cầm cố vào Yêu Hải. Hoang chi hà lưu khủng bố đánh về phía đối phương, ăn mòn mọi thứ, kim lực phảng phất như cũng muốn tan rã.


- A.


. . Cường giả kia kêu thảm thiết một tiếng, đôi mắt yếu ớt nhất bị hoang ăn mòn, trong nháy mắt vô cùng đau nhói, sau đó không có cách nào mở ra.


- Giết!



- Giết!


Lâm Phong cùng đối phương gần như cùng lúc quát một tiếng, quyền trượng nguyền rủa đập về phía đầu của đối phương, mà chưởng ấn của đối phương cũng xuyên thấu hoang đánh về thân thể của Lâm Phong.


- Chết đi!


Trên người Lâm Phong ma khí ngập trời không ngừng lăn lộn, lộ ra một tia điên cuồng, trên người ngoại trừ một luồng ma khí mênh mông còn có một luồng tiên khí, Linh Lung thánh tiên khí hộ thể, đồng thời sấm sét tôi thân.


- Ầm ầm!


Quyền trượng nguyền rủa mang theo cự lực ngập trời cùng với sức mạnh của nguyền rủa nện lên đầu của đối phương, đập vỡ đầu đối phương, mà đồng thời chưởng lực của đối phương cũng đánh vào lồng ngực Lâm Phong, tiếng vang răng rắc không ngừng xuất hiện, tiếng xương cốt vỡ vụn phi thường lanh lảnh, ngũ tạng lục phủ cũng giống như đều bị vỡ nát. Thân thể Lâm Phong bay ra ngoài mấy mét mới mạnh mẽ ngừng lại, phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, ngực có một bàn tay kim sắc in dấu ở đó, nhưng trong con ngươi của hắn mang thần sắc khát máu như trước, còn lộ ra một tia điên cuồng, liều mạng cuối cùng cũng coi như đã giết chết đối phương, bất quá từ Hoang Hà mang ra từ bên trong Hoang Hải cũng đã sử dụng gần hết. Tình huống của Y Nhân Lệ giờ khắc này cũng không khả quan hơn , tương tự cũng bị thương, cũng may nàng nắm giữ áo nghĩa né tránh, mới có thể vẫn kiên trì.


- Phụ thân!


Giờ khắc này, Đao Hà hướng về xa xa gào thét một tiếng, một nhóm cường giả cấp tốc tới nơi, ngay lập tức khiến cường giả đang tấn công Y Nhân Lệ lộ ra thần sắc điên cuồng, vùng thế giới kia toàn bộ đều là bão táp, cuồng sa bay lượn, như đang có một trận bão táp cát bụi ngập trời.


- Xuy, xụy… Một vệt đao quang trực tiếp giết tới, nhanh đến mức khó mà tin nổi, lập tức bên trên vòm trời xuất hiện một đạo đao quang, từ không trung chém xuống, tiếng vang truyền tới, máu tươi bay ra từ bên trong bão táp, dần dần, bão táp mới lắng xuống, thân thể Y Nhân Lệ lần thứ hai xuất hiện bên trong, thậm chí quần áo cùng mái tóc dài đều hơi có mấy phần loạn xạ, tuy nhiên cũng không có ảnh hưởng chút nào tới khí chất cao ngạo trên người nàng.



- Điện hạ!


Người đến chính là một Tôn Chủ sử dụng đao, hướng Y Nhân Lệ hơi khom người, khá cung kính, cũng cùng lúc này, những cường giả khác giúp Đao Hà dọn dẹp sạch sẽ, cũng đều đến bên người Y Nhân Lệ, khom người hô lớn điện hạ.


- Đa tạ chư vị đúng lúc chạy tới!


Đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ lấp loé, quét nhìn đoàn người một chút, cũng không có gợn sóng gì lớn, sau đó bước chân của nàng lấp lóe đi về phía Lâm Phong, nàng đương nhiên cũng nhìn thấy thi thể của cường giả Tôn Vũ tầng sáu bị Lâm Phong giết chết, trong con ngươi xinh đẹp không khỏi lướt qua một tia dị sắc .


- Rất kích thích đi!


Y Nhân Lệ nhìn Lâm Phong lộ ra một nụ cười rung động lòng người, bất quá cường giả phía sau không thể nhìn thấy, chỉ nghe thấy thanh âm không hề lạnh lùng của Y Nhân Lệ, điều này làm cho phụ thân Đao Hà cau mày, nhìn Đao Hà một chút, trong con ngươi Đao Hà cũng lướt qua một đạo hàn mang, ngay lập tức hai bên đều hiểu rõ trong lòng.


- Điện hạ, người này là ai?


Đao Cổ nhanh chân đi đến trước mặt Lâm Phong, không hề che giấu một tia sát ý, để Lâm Phong hơi sững lại, lão già này muốn tiêu diệt mình a!


- Chú ý ngôn từ của ngươi!


Y Nhân Lệ lạnh lùng phun ra một thanh âm.


- Đao Cổ hiểu rõ, chỉ là lần này điện hạ trở về có chuyện trọng đại, vì an nguy của điện hạ, người này không thể lưu lại!


Đao Cổ bá đạo nói, vô cùng nghiêm khác, không hề che giấu sát ý. Y Nhân Lệ lạnh lẽo quét nhìn Đao Cổ một chút, sau đó đi tới bên người Lâm Phong, cơ thể hơi ngồi xổm xuống, đỡ cánh tay của Lâm Phong, tình cảnh này khiến ánh mắt đám người đều hơi cứng đờ.


- Hắn là nam nhân của ta!


Y Nhân Lệ nâng thân thể Lâm Phong lên, nhìn chằm chằm Đao Cổ, ánh mắt lạnh lùng nói!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play