Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1320 - Lâm Phong đã chết?


...

trướctiếp



- Thiên Kiếm tựa như nghe hiểu câu nói của Tề Hoàng, phun ra nuốt vào ánh sáng khủng bố, lôi mang ngập trời phóng về phía Tề Hoàng, vô cùng cường thịnh.



- Nghiệt súc!


Tề Hoàng hừ lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, ngay lập tức sấm sét ngập trời giống như đều đọng lại giữa hư không, cứ như vậy đứng nơi đó, phảng phất như thời gian cũng trở nên yên tĩnh. Sau đó, chỉ thấy Thiên Kiếm giết dữ gào thét một tiếng, ánh sáng vạn trượng không ngừng phun ra nuốt vào, hư không nứt ra, Thiên Kiếm trực tiếp chui vào trong vết nứt kia, khiến con ngươi Tề Hoàng lướt qua một đạo phong mang, Thiên Kiếm này thế nhưng lại chạy trốn.


- Mở!


Bàn tay Tề Hoàng run lên, đánh vào địa phương vừa nãy Thiên Kiếm chui vào, chém hư không ra một vết nứt, sau đó thân thể đi vào trong đó.


- Vù!


Trong chớp mắt khi Tề Hoàng tiến vào hư ảo, Thiên Kiếm từ một nơi khác xuất hiện, sau đó gào thét đi về phía xa, sau một khắc, lại trực tiếp chui vào bên trong hư ảo.


- Một thanh kiếm thật thông minh, xác thực có linh tính !


Vũ Hoàng phóng tầm mắt nhìn theo Thiên Kiếm, kiếm của Thiên Kiếm Hoàng, quả thực bất phàm, bên trong không gian hư ải, vị trí chỉ cần hơi hơi dịch ra một chút, liền có thể hai không gian hoàn toàn khác nhau, tọa độ cùng bên ngoài hoàn toàn khác nhau, cũng mang ý nghĩa, Thiên Kiếm lợi dụng loại thủ đoạn này để chạy trốn, Tề Hoàng muốn bắt được Thiên Kiếm rất khó, có thể lần sau Thiên Kiếm nhảy ra chính là ở bên ngoài ngàn dặm, tọa độ bên trong hư ảo đương nhiên không giống với thế giới bên ngoài. Ví dụ như Bắc Hoang này cách Trung Hoang rất xa, nhưng nếu như bên trong vết nứt không gian tìm được tọa độ, có thể trong chốc lát liền có thể ngang qua hai khu vực này. Rất nhanh, bóng người Tề Hoàng lần nữa đi ra, tuy nhiên sắc mặt của hắn lại đặc biệt khó coi, lại bị một thanh kiếm đùa giỡn.


- Nghiệp chướng, ta sẽ đích thân tới Kiếm Các lấy!


Tề Hoàng hừ lạnh một tiếng, bàn tay run lên, uy thế vô tận đi về phía hạ không, âm thanh nổ vang ầm ầm truyền tới, một ngọn núi dưới hạ không của hắn trực tiếp nổ tung, Tề Hoàng, đang rất khó chịu, lại để Thiên Kiếm chạy mất. Tức giận phát xong, ánh mắt Tề Hoàng lại rơi vào trên người Vũ Hoàng, nhìn thấy Thiên Đài chỉ tổn thất một mình Lâm Phong, trong tròng mắt của hắn không khỏi lướt qua một đạo hàn mang, nhưng khóe miệng nhưng vẫn mang theo ý cười lạnh:


- Thiên Đài, nhưng chỉ có một người chết, vận khí không tệ!



- Nhọc Tề Hoàng quan tâm rồi!


Vũ Hoàng bình tĩnh nói một tiếng, sau đó chỉ thấy Tề Hoàng phất phất tay, khí tức mênh mông bao lấy thân thể những người còn sót lại của Tề gia, nói:


- Đi!


Dứt lời, hào quang lấp loé, Tề Hoàng mang theo những người còn lại của Tề gia rời đi, tuy Tề gia tổn thất một vài cường giả, nhưng ít ra đã lấy được mạng của Lâm Phong, cho dù hắn có thiên phú mạnh mẽ thì thế nào, còn không phải là chết rồi sao, đây chính là kết cục khi đắc tội Tề gia. Bất quá Thiên Long Hoàng lại chưa rời đi, như trước vẫn còn ngây ngốc đứng ở đó, thậm chí, một chút cũng không hề có ý tứ rời đi, trường bào huyết sắc tung bay trong hư không, đôi mắt uy nghiêm của hắn liên tục nhìn chằm chằm vào Vũ Hoàng.


- Thiên Long Hoàng còn có việc?


Vũ Hoàng nhàn nhạt hỏi một tiếng.


- Không có gì, chúng ta nghĩ Thiên Đài nên rời đi trước!


Thiên Long Hoàng cười nói.


- Thiên Long Hoàng từ bao giờ lại trở nên khách khí như thế rồi!


Trong mắt Vũ Hoàng hiện ra hàn mang, Thiên Long Hoàng này làm gì có chuyện đợi hắn đi trước, mà là nhìn hắn, không cho hắn bước vào bên trong không gian hư ảo để cứu Lâm Phong, dù sao, Vũ Hoàng cũng có thể tiến vào không gian hư áo, nếu như Tề Hoàng bước vào vết nứt tìm được tọa độ của Lâm Phong, có thể đem Lâm Phong mang về, hắn muốn chờ lâu một chút, có thể Lâm Phong may mắn vẫn chưa chết.


- Đối với Vũ Hoàng, ta luôn luôn tôn kính!


Thiên Long Hoàng ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nhẹ như mây gió, kỳ thực, Thiên Long Hoàng lúc này đang cực kỳ khó chịu, tổn thất của Thiên Long Thần Bảo hắn một chút cũng không nhỏ, Thiên Đài, thế nhưng chỉ chết một mình Lâm Phong mà thôi, đều do tốc độ giết người của tên khốn Tề Thiên Hành kia quá chậm, nếu không cho dù Thiên Kiếm và Mộc Trần quá mức cường thịnh, đội hình cường thế như vậy thì sao có thể không được, vì phòng song Hoàng của Thiên Đài, hắn cùng Tề Hoàng còn đích thân tới, nhưng cũng không thể đem người của Thiên Đài chém tận giết tuyệt , thật quá đáng tiếc. Tuy nhiên khi Thiên Kiếm trở lại, Tề Hoàng sẽ chuẩn bị đi vào Kiếm Các lấy nó, Lâm Phong cũng chết, thiếu một người uy hiếp trong tương lai, xem như không tồi, còn mấy người đã chết của Thiên Long Thần Bảo, hắn thật không có lưu ý, dù sao thế lực Vũ Hoàng cùng gia tộc Vũ Hoàng không giống nhau, những dòng người đó không phải huyết mạch của hắn, một nhóm chết rồi, có thể đổi một nhóm, Bát Hoang Cảnh không thiếu Tôn giả, còn những Tôn giả có thiên phú chân chính. Điểm này, Thiên Đài, tựa hồ phá lệ làm rất tốt. Song phương giằng co thời gian một nén nhang, Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng, phất tay áo nói:


- Chuyện hôm nay, Thiên Đài nhớ kỹ rồi!


Dứt lời, Vũ Hoàng bao bọc người của Thiên Đài cuồn cuộn di chuyển, trở về Thiên Đài. Nhìn thấy Vũ Hoàng rời đi, trên mặt Thiên Long Hoàng lúc này mới lướt qua một nụ cười chân chính, nhìn thấy Vũ Hoàng ăn quả đắng, trong lòng hắn tựa hồ khá là vui sướng.


- Kinh Cổ, ngươi còn cần tu luyện nhiều hơn, thực lực của Tề Thiên Hành ngươi cũng nhìn thấy, Vô Địch Tôn chủ, có thể dễ dàng giết ngươi, mà thực lực của Mộc Trần, so với Tề Thiên Hành chỉ mạnh hơn chứ không kém.


Thiên Long Hoàng hướng Kinh Cổ nói, cũng không có quở trách hắn, việc đã đến nước này, hắn biết cho dù hắn có quở trách cũng không có tác dụng.


- Vâng, sư tôn!


Kinh Cổ hạ thấp người, cung kính đáp lại, trong lòng hắn cũng hiểu rõ mình chưa đủ mạnh, đối phó với Hầu Thanh Lâm vừa bước vào Tôn chủ cũng khó khăn, hơn nữa lấy thiên phú của Hầu Thanh Lâm, tương lai rất có khả năng cũng sẽ là một Vô Địch Tôn chủ, rất khó đối phó.


- Ừm.


Thiên Long Hoàng khẽ gật đầu, không nói gì nữa, hơn nữa, hắn vẫn không có rời đi, có thể thấy được Thiên Long Hoàng là một người phi thường cẩn thận, lại qua thời gian một nén nhang, Thiên Long Hoàng mới mang theo cường giả Thiên Long Thần Bảo rời đi, Lâm Phong rơi vào bên trong không gian hư ảo lâu như vậy, không thể sống sót. Sau một ngày, tin tức đại chiến ngoài Thiên Nguyên thành truyền khắp Bát Hoang, tốc độ lan tràn có thể nói là doạ người, dù sao sự kiện lần này tuyệt đối được cho là một sự kiện kinh điển, Thiên Long Thần Bảo, Thiên Đài, Tề gia, tam đại thế lực Vũ Hoàng va chạm, Tam Hoàng đồng loạt xuất hiện, khiến toàn bộ Bát Hoang động loạn. Hơn nữa, sau trận chiến này, Dương gia hầu như triệt để bị tiêu diệt, biến mất khỏi vũ đài Bắc Hoang, còn có Hiên Viên gia, sau khi đại chiến qua đi, cường giả Thiên Đài đi tới Hiên Viên gia, tiến hành càn quét, Thiên Long Thần Bảo, cũng không có đi quản Hiên Viên gia, điều này làm cho rất nhiều người có loại cảm khái mèo khóc chuột, thế lực Vũ Hoàng chung quy vẫn là thế lực Vũ Hoàng, một ít thế gia, tốt nhất vẫn không nên chọc vào, xảy ra chuyện, xui xẻo nhất chính là người yếu. Dương gia cùng Hiên Viên gia, chính là ví dụ rất tốt. Lâm Phong chết ở Bát Hoang Cảnh cũng gây nên sóng gió không nhỏ, dẫn tới mấy người thầm than đáng tiếc, một nhân vật yêu nghiệt tương lai vôn nên tung hoành Bát Hoang, cứ như thế bị tiêu diệt, nhưng đáng tiếc, lấy thiên phú khủng bố của Lâm Phong, thành tựu của hắn vốn không thể đoán được, rất nhiều người đều muốn nhìn thấy tương lai của hắn, không nghĩ tới chung quy vẫn không thể nào trưởng thành, chết trẻ. Đương nhiên, vì tiêu diệt Lâm Phong, đội hình mà Thiên Long Thần Bảo cùng Tề gia điều động xác thực có thể nói đáng sợ, Vô Địch Tôn chủ tự mình ra tay, hơn nữa cuối cùng hai đại thế lực Vũ Hoàng đều tổn thương phi thường nặng nề, nhưng trong lòng đoàn người lại cảm thấy, chuyện này đối với Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo mà nói, rất đáng giá, bọn họ diệt trừ một nhân vật tương lai có khả năng uy hiếp đến bọn họ. Cách làm của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo mặc dù người người lên án, nhưng từ lý trí mà nói, chuyện bọn họ làm cực kỳ chính xác, dùng cái giá to lớn, tiêu diệt một nhân vật trụ cột của Thiên Đài trong tương lai. Nếu Tề gia tiểu đánh tiểu nháo giống như trước đây, sợ là kết cục sẽ vẫn giống như trước đây, không chỉ giết không chết Lâm Phong, trái lại bản thân mình hao binh tổn tướng. Ngay khi tin tức này bao phủ Bát Hoang, từ nơi bắt đầu, Trung Hoang lại có một tin tức bão táp truyền tới, Tề Hoàng, vì cướp đoạt Thiên Kiếm mà đi vào Kiếm Các, muốn cường thế cướp giật Thiên Kiếm, nhưng kết cục là, Tề Hoàng, bá đạo đi vào, nhưng rất yên tĩnh đi ra, không có lấy được Thiên Kiếm, cũng không động được vào một sợi lông của Kiếm Các. Tin tức này không khỏi có chút ý vị sâu xa, Tề Hoàng, bên trong Kiếm Các đã gặp cái gì? Thiên Kiếm trở về Kiếm Các, rốt cuộc ai khống chế nó? Còn có, vì sao qua nhiều năm như vậy vẫn luôn có mấy thế lực nhòm ngó Kiếm Các, nhưng Kiếm Các vẫn trước sau đứng sững bên trong Kiếm Thành, nguyên nhân trong đó, có quan hệ với việc Tề Hoàng gặp khi bước vào Kiếm Các hay không? Đương nhiên, tất cả những thứ này đoàn người chỉ có thể suy đoán, chân chính biết được chân tướng, e rằng chỉ có người hôm qua bước vào Kiếm Các Tề Hoàng, còn có bản thân Kiếm Các, nhưng mà chân tướng, cho dù bản thân Kiếm Các cũng không hiểu! Kiếm Các đối với chuyện Thiên Kiếm trở về biểu hiện vô cùng kinh ngạc, vì sao Thiên Kiếm trở về? Kiếm của tổ tiên, không phải đã đoạt xác Lâm Phong, trong cơ thể của thiếu chủ ư? Đương nhiên, tuy rằng Kiếm Các hoài nghi, nhưng Kiếm Các trước sau tin rằng, Lâm Phong, sẽ không dễ dàng chết như vậy, tuy rằng loại tin tưởng này có vẻ hơi mù quáng, nhưng thời điểm nghĩ đến chuyện người của Kiếm Các dốc hết hi vọng đều lên trên người Lâm Phong, tất cả những thứ này liền có thể lý giải, dù sao Kiếm Mộ cùng với cường giả Kiếm Các từng đi theo Lâm Phong một thời gian, bọn họ vì thiên phú của thiếu chủ mà chấn động, sẽ có một ngày, nhất định có thể làm cho Kiếm Các khôi phục vinh quang! Tin tức Lâm Phong đã chết truyền ra, Hiên Viên gia cùng Dương gia, không hưởng thụ được vui sướng, bởi vì bọn họ đã tiêu diệt. Tư Không gia ở Trung Hoang, thiên mâu sắc bén của Tư Không Hiểu của ngóng nhìn hư không, than thở:


- Đáng tiếc cho một thiên tài!


Vấn gia, Vấn Thiên Ca cùng Vấn Ngạo Tuyết sóng vai ngồi ở một toà cung điện trên không, Vấn Thiên Ca nhìn hư không, tự lẩm bẩm:


- Ngươi cứ như thế mà chết rồi sao?



- Có thể, sẽ có kỳ tích không chừng!


Trong đôi mắt giống như nữ nhân của Vấn Ngạo Tuyết lướt qua dị sắc. Yêu Hoàng điện, phía trên một dãy núi kim sắc, vô tận kim khí mênh mông đáng sợ, Đại Bằng cánh vàng thân thể giống như kim đúc, đôi mắt sắc bén đến mức tận cùng dường như muốn nhìn thấu tất cả:


- Đáng tiếc, không thể tự tay tru sát ngươi!


Thiên Khung Tiên Khuyết, Thánh nữ Tuyết Bích Dao như họa tiên đứng ở trong sương, thở dài một tiếng. Trên núi Tê Phượng, hai tuyệt thế mỹ nhân đều ngóng nhìn phương xa, thật lâu không nói gì! Mà ở Bắc Hoang, Thu gia, trong một gian phòng tao nhã, đột nhiên, một cỗ ý niệm khủng bố xông thẳng lên trời, chấn động đến mức người của Thu gia cảm thấy cả thân thể đều lạnh lẽo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp