- Giờ khắc này, trên người Thiên Long Hoàng khoác Long bào huyết sắc, tràn ngập khí thế uy nghiêm bá đạo, hắn bước ra một bước, đến trước người Vũ Hoàng.



- Song Hoàng!


Con ngươi đoàn người cứng lại, hành động săn giết lần này, lại dẫn ra hai vị Vũ Hoàng, Vũ Hoàng của Thiên Đài, cùng với Thiên Long Hoàng của Thiên Long Thần Bảo, bởi vậy có thể thấy được, quyết tâm của Thiên Long Thần Bảo đối với chuyện tiêu diệt Thiên Đài mãnh liệt đến đâu, Thiên Long Hoàng còn tự mình giáng lâm.


- Đây đã là lần va chạm thứ hai của Vũ Hoàng Thiên Đài và Thiên Long Hoàng, mục đích của Thiên Long Hoàng, ngoại trừ tru diệt đệ tử Thiên Đài, kì thực còn là vì chèn ép hai Hoàng, Thạch Vũ.


Trong lòng mọi người hiểu rõ, nếu không phải thế, Thiên Long Thần Bảo, lần này sẽ không quyết tâm như vậy. Thiên Kiếm lần nữa vọt ra từ bên trong hư ảo, bất quá chỉ treo cao trên đỉnh đầu Tề Thiên Hành, Lâm Phong lại như trước bị bàn tay không gian to lớn kia trói lại, không gì phá nổi, thực lực của hắn, không thể dao động bàn tay kinh khủng kia. Cách Lâm Phong không xa, đôi mắt khổng lồ của Cùng Kỳ không ngừng lấp loé, vẻ mặt không dễ nhìn lắm, bây giờ Vũ Hoàng xuất hiện, cho dù hắn muốn giúp Lâm Phong cũng không thể, nếu như sử dụng lá bài tẩy, Thiên Long Hoàng phát hiện, hắn và Lâm Phong chắc chắn sẽ chết ngay tại đây, cái đó là truy sát của tám vị Vũ Hoàng trong Bát Hoang. Huống hồ, loại cục diện này cho dù hắn có sử dụng lá bài tẩy, cũng không nhất định hữu dụng.


- Răng rắc!


Lúc này, huyết tế Long Đài trong hư không phát ra một đạo tiếng vang lanh lảnh, tựa như đang muốn nứt ra, điều này làm cho Thiên Long Hoàng nhíu mày, sau đó cười nói:


- Tề Thiên Hành, tiếp tục làm chuyện của các ngươi đi, ta nghĩ Vũ Hoàng sẽ không thể không để ý tới chúng Hoàng ước định của Bát Hoang mà động thủ!



- Được!


Tề Thiên Hành lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, sau đó bàn tay đột nhiên run lên, muốn bóp nát Lâm Phong, nhưng mà hắn phát hiện vẫn như trước không có tác dụng, bàn tay của hắn, thế nhưng không có cách nào cử động.


- Trục xuất hắn vào bên trong hư ảo, để hắn tự sinh tự diệt không phải được rồi sao!


Thiên Long Hoàng phun ra một đạo thanh âm, thần sắc Vũ Hoàng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, một cỗ khí tức cuồn cuộn xuất hiện, khiến Thiên Long Hoàng hơi có chút nghiêm túc, nhìn chằm chằm Vũ Hoàng nói:


- Vũ Hoàng sẽ không thể không để ý tới ước hẹn của Bát Hoang đúng không?



- Vừa nãy ngươi mở miệng, tựa hồ đã nhúng tay vào rồi nhỉ?


Vũ Hoàng lạnh lùng nói.


- Ngươi không phải cũng ngăn cản Tề Thiên Hành bóp chết Lâm Phong sao, lẫn nhau mà thôi, ngươi không ra tay làm rối, ta tuyệt đối sẽ không nói gì!


Thiên Long Hoàng cười lạnh một tiếng. Canh tay còn lại của Tề Thiên Hành đột nhiên nâng lên, không gian giận dữ gào thét, hư không vỡ vụn, cỗ khí tức vĩnh hằng hiu quạnh kia lần nữa xuất hiện, cực kỳ đáng sợ, Tề Thiên Hành, muốn trục xuất Lâm Phong vào bên trong hư ảo, để Lâm Phong chết ở trong vết nứt.


- Giết sạch người Thiên Long Thần Bảo và Tề gia, sau đó ngươi trở về mộ kiếm!


Ánh mắt đen nhánh của Lâm Phong nhìn vào vết nứt băng lãnh kia, nói một câu. Nghe thấy lời nói của Lâm Phong, ánh mắt đoàn người cứng đờ, đặc biệt là những cường giả đang đứng cười của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo, phảng phất như đều cảm nhận được sự điên cuồng của Lâm Phong, hắn không định dùng Thiên Kiếm để đối phó với Tề Thiên Hành, mà là, ra lệnh cho Thiên Kiếm, tru diệt bọn họ.


- Xuy!


Thiên Kiếm phảng phất cũng cảm nhận được một tia điên cuồng trên người Lâm Phong, ngay lập tức xông lên, tấn công đám cường giả kia, trực tiếp xuyên thấu hư không, nhanh đến mức khó mà tin nổi.


- Ầm ầm!


Người kia không phải cường giả vô địch, tốc độ không thể đánh đồng với Thiên Kiếm, Thiên Kiếm khủng bố tỏa ra hào quang vạn trượng, chém lên trên người bọn họ, đồng loạt cường giả, đều chết! Tề Thiên Hành ánh mắt cứng đờ, không nghĩ tới Lâm Phong thế nhưng lại truyền đạt mệnh lệnh điên cuồng như vậy, Thiên Kiếm này, có thể tự khống chế bản thân, căn bản không cần Lâm Phong khống chế, triển khai giết chóc.


- Ngươi muốn chết!


Tề Thiên Hành giận dữ hét lên một tiếng, hư không không ngưng chấn động, không ngừng bị xé rách, cỗ khí tức kinh khủng kia càng ngày càng mãnh liệt hơn.


- Giết.


. . Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, Thiên Kiếm điên cuồng giết chóc, âm thanh phốc phốc không ngừng vang lên, từng người từng người của Tề gia và Thiên Long Thần Bảo vẫn lạc, ngay cả sắc mặt Thiên Long Hoàng cũng trở nên khó coi, trên người lộ ra hàn ý mãnh liệt.


- Nghiệt súc!


Thiên Long Hoàng giơ tay ra, nhưng chỉ nghe Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng, bàn tay đánh giết tới hướng Tề Thiên Hành.


- Ngươi làm gì!


Thiên Long Hoàng gầm lên một tiếng, bàn tay đột nhiên biến tướng, cùng bàn tay Vũ Hoàng va chạm vào nhau, hư không nổ tung, xuất hiện một cửa động to lớn hắc ám, cực kỳ đáng sợ, bất quá vết nứt kia lại lấy tốc độ nhanh chóng hồi phục lại như cũ.


- Ta không can thiệp, lẽ nào ngươi có thể can thiệp?


Vũ Hoàng ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Thiên Long Hoàng.


- Sư tôn, cứu ta.


. . Một tiếng kêu hốt hoảng thất thố truyền tới, Thiên Long Hoàng chuyển mắt nhìn qua, lập tức hắn nhìn thấy một gương mặt tuyệt vọng, trong đôi mắt còn mang theo một chút hi vọng, người sư tôn này của hắn, là hy vọng duy nhất.


- Xuy, ầm ầm.


Thiên Kiếm giận dữ xông tới, gương mặt tuyệt vọng lại mang theo một tia hi vọng kia khắc sâu trong đầu Thiên Long Hoàng, không thể rũ bỏ, khiến đôi mắt Thiên Long Hoàng càng trở nên lạnh lẽo.


- Biết phẫn nộ rồi sao, Thiên Long Hoàng, ngươi là dùng mạng nhiều đệ tử của ngươi, chỉ để đổi một cái mạng của Lâm Phong, ngươi muốn vả vào mặt của ta, kết quả rõ ràng là ngươi tự đánh vào mặt mình!


Thanh âm lạnh như băng của Vũ Hoàng kích thích Thiên Long Hoàng, khiến sắc mặt Thiên Long Hoàng ngày càng khó coi hơn, hắn hiển nhiên không có dự liệu được Lâm Phong sẽ làm ra loại phản công điên cuồng trước khi chết này, hắn từ bỏ Thiên Kiếm không đối phó với Tề Thiên Hành, để giết sạch những người khác.


- Hừ, sau khi Tề Thiên Hành giết Lâm Phong, đương nhiên sẽ giết hết đám người Thiên Đài của ngươi, Thiên Long Thần Bảo ta điều động bất quá chỉ là bộ phận sức mạnh, mà nơi này, là toàn bộ tinh anh của Thiên Đài ngươi nhỉ?


Thiên Long Hoàng lạnh lẽo nói, tựa hồ đang nhắc nhở Tề Thiên Hành nhớ giết hết tất cả mọi người, đương nhiên, cho dù không có lời nhắc nhở của hắn, Tề Thiên Hành cũng biết bản thân mình nên làm như thế nào, giết Lâm Phong, đám người Thiên Đài kia, cũng đều phải chết. Cửa động hắc ám càng ngày càng đáng sợ, đầy rẫy vô tận khí lưu, ánh mắt lạnh lẽo của Tề Thiên Hành nhìn chằm chằm vào Lâm Phong:


- Chết đi, đắc tội Tề gia, trục xuất ngươi, mặc cho ngươi tự sinh tự diệt!



- Ầm ầm!


Hầu như là đồng thời, huyết tế Long Đài trong hư không hình như đã bị phá tan, một bóng người từ bên trong gào thét xuất hiện, thân hình lóe lên, lao thẳng tới chỗ Tề Thiên Hành.


- Dừng lại!


Gầm lên giận dữ, âm thanh Mộc Trần tựa như cuồng phong sóng lớn, phải khiến thiên địa như bị lật tung lên, Tề Thiên Hành ánh mắt lạnh lẽo, nổi giận gầm lên một tiếng:


- Trục xuất đi!



- Ầm!


Cánh tay to lớn kia ném Lâm Phong vào trong khe nứt, khiến đám người Thiên Đài ánh mắt cứng ngắc, vết nứt đáng sợ kia tựa như Cửu U Địa ngục, bọn họ không thể ngăn cản động tác của Tề Thiên Hành.


- Đi.


Chỉ thấy Mộc Trần quát lạnh một tiếng, ngay lập tực như có ngàn vạn sợi tơ đi vào trong vết nứt kia, muốn khóa thân thể Lâm Phong lại.


- Ngươi ngăn cản không được!


Bàn tay Tề Thiên Hành chém ra một lưỡi dao không gian vô cùng mãnh liệt, cắt đứt ngàn vạn sợi tơ kia, Lâm Phong, trục xuất!


- Tề Thiên Hành, ngươi tự tìm đường chết!


Trong miệng Mộc Trần phun ra một đạo hàn âm, ngay lập tức phảng phất như có vô tận sợi tơ phóng về phía Tề Thiên Hành. Tề Thiên Hành hừ lạnh một tiếng, bước chân đạp xuống, thân thể biến mất, nhưng mà hắn lại phát hiện ngàn vạn tia sợi tơ kia tựa như có thể xuyên thấu hư không, vẫn như trước đánh về phía hắn, không thể nào né tránh.


- Phá cho ta!


Tề Thiên Hành quát lạnh một tiếng, bốn phía xung quanh hắn xuất hiện vô cùng vô tận lưỡi dao, chặt đứt tất cả. Thế nhưng ngàn vạn sợi tơ phảng phất như xuất hiện ở mỗi một góc xung quanh thân thể của hắn, bao vây hắn trong đó.


- Nứt!



- Xì, xì.


. . Nương theo tiếng nói Mộc Trần hạ xuống, xung quanh cơ thể của Tề Thiên Hành thủng trăm ngàn lỗ, toàn bộ đều là cửa động đáng sợ, khiến Tề Thiên Hành thần sắc cứng ngắc, thực lực của Mộc Trần, so với hắn tưởng tượng còn cường đại hơn.


- Ầm ầm!


Thiên Kiếm giết tới hướng Tề Thiên Hành, giống như muốn lấy mạng hắn.


- Đủ rồi!


Tiếng gầm giận dữ truyền tới, giống như sấm sét giữa trời quang, chỉ thấy có một thân ảnh trực tiếp từ trong vết nứt đi ra, mang thân thể Tề Thiên Hành rời khỏi vị trí cũ, sau khi nhìn thấy người đến, con ngươi Mộc Trần ngay lập tức cứng đờ.


- Tề Hoàng!


Mộc Trần nhìn chằm chằm bóng người trong hư không, trong con ngươi lộ ra hàn ý.


- Tề Hoàng, ngươi hình như đã vi phạm rồi!


Vũ Hoàng giờ khắc này cũng nhìn về phía Tề Hoàng, lạnh lùng nói một tiếng.


- Hết thảy người của Tề gia, đi đến bên cạnh ta!


Tề Hoàng lãnh đạm phun ra một thanh âm, ngay lập tức mấy vị cường giả còn sót lại của Tề gia đi tới phía sau Tề Hoàng, trên người bọn họ toàn bộ đều là mồ hôi.


- Vũ Hoàng, Lâm Phong giết nhiều người của Tề gia ta như vậy, tru diệt hắn là chuyện đương nhiên, hơn nữa, ngày hôm nay tổn thất của Tề gia cũng rất lớn, tới đây là dừng lại được rồi!


Tề Hoàng lạnh lùng phun ra một thanh âm.


- Chuyện đương nhiên?


Tề gia các người phái Vô Địch Tôn chủ ra tay, tru diệt Lâm Phong, nhưng bây giờ, người của Tề gia ngươi cũng bị tiêu diệt, ngươi thế nhưng lại đi ra che chở, đúng buồn cười đến cực điểm, ngươi có phải đã quên hay không, Tề gia của ngươi, chính là gia tộc Vũ Hoàng! Mở miệng cũng không phải là Vũ Hoàng, mà là Như Tà, chỉ thấy sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Tề Hoàng.


- Vậy thì như thế nào, Thiên Đài muốn khai chiến, tùy ý!


Tề Hoàng lạnh như băng nói một tiếng, lại nói:


- Mặt khác, Vũ Hoàng nói chuyện, tới phiên người xen miệng vào ư?


Một luồng khí tức mênh mông bao phủ thân thể Như Ta, khiến ánh mắt Như Tà cứng đờ, Tề gia, thế lực Vũ Hoàng, gốc gác vô cùng thâm hậu, tuyệt đối thâm hậu hơn so với Thiên Đài rất nhiều, vì lẽ đó, Tề Hoàng mới không kiêng kỵ như vậy. Tề Hoàng dứt lời, ánh mắt của hắn rơi vào trên Thiên Kiếm, trong con ngươi lướt qua dị sắc, nói:


- Thiên Kiếm này tru diệt người Tề gia ta, ta muốn đem nó theo!



- Đây mới là mục đích mà ngươi tự mình đến đây đúng không?


Vũ Hoàng một lời nói toạc ra tâm tư của Tề Hoàng, giết Lâm Phong, chỉ là một trong số đó, Thiên Kiếm, là thứ hai! Tề Hoàng, xác thực vì Thiên Kiếm mà đến, ngày xưa, thời điểm thanh kiếm này phá diệt đồ phổ thôn thiên, xuất hiện ý chí của Thiên Kiếm Hoàng, chém đứt một tia ý chí của hắn, hắn nhất định phải mang thanh kiếm này trở lại!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play