Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1321 - Chiến trường, đường nối


...

trướctiếp



- Bát Hoang Cảnh, đại đa số người đều nhất trí cho rằng Lâm Phong đã chết!


Dù sao, Lâm Phong bị Vô Địch Tôn Chủ Tề Thiên Hành trục xuất vào trong không gian hư ảo, từng đạo vết nứt hủy diệt có thể dễ dàng xé rách cơ thể hắn, theo lời đồn, đó là địa phương không phải Vũ Hoàng không thể đặt chân vào, chỉ có Vũ Hoàng mới có thể bình yên ở tại bên trong hư ảo, thậm chí, chiến đấu tại đó. Trong một hoàn cảnh như thế, hầu như không có ai tin tưởng Lâm Phong còn có thể tiếp tục sống. Thời gian trở về một ngày trước, thời điểm Lâm Phong bước vào hư không, ngàn vạn tia lực lượng thần niệm của Mộc Trần cũng đồng thời đi vào theo hắn, khí tức hoang vu, tuyên cổ, vĩnh hằng hiu quạnh lạnh lẽo thâm nhập vào cơ thể Lâm Phong, khiến Lâm Phong cảm thấy cả người lạnh lẽo khôn cùng.


- Sẽ chết phải không?


Lâm Phong nhìn không gian vĩnh hằng hắc ám, tựa hồ có từng luồng từng luồng bão táp đáng sợ kéo hắn không ngừng tung bay.


- Răng rắc!


Phía trước cách đó không xa, một đạo ánh sáng hư ảo lấp loé, dọa Lâm Phong run lên, từng đạo từng đạo vết nứt đáng sợ khiến Lâm Phong cảm giác tử vong đang đến gần.


- Ổn định tâm thần!


Một thanh âm đột nhiên vang lên, khiến con ngươi Lâm Phong cứng đờ, sau đó trên người hắn, một đám lửa bắt đầu cháy rừng rực, hỏa diễm hắc sắc, mà dưới chân của hắn, một đóa Hắc Liên hiện lên, bao lấy thân thể của hắn.


- Lão gia hoả!


Lâm Phong nhìn thấy Hắc Liên xuất hiện dưới chân, trong lòng nóng lên, lão bất tử kia xem ra vẫn không nỡ bỏ hắn bày xuống Hắc Liên trên người hắn.


- Kích động cái rắm, nơi này dù sao cũng không gian hư ảo, có thể vượt qua kiếp nạn này hay không còn phải xem tạo hóa của ngươi!


Âm thanh Viêm Đế từ bên trong Ma Liên truyền ra, khiến Lâm Phong cười khổ, nhìn hơi thở vĩnh hằng hiu quạnh này.


- Cẩn thận!


Một cơn lốc màu đen khủng bố thổi về phía Lâm Phong, Ma Liên đột nhiên lấp loé, tiếng vang răng rắc truyền tới, vị trí vừa nãy của Lâm Phong, lộ ra khí tức tịch diệt, làm trên người Lâm Phong chảy ra một giọt mồ hôi lạnh, nguy hiểm thật, đây mới thực sự là cơn lốc không gian hủy diệt, có thể trong nháy mắt lấy mạng của hắn.


- Có thể phá vỡ vách tường không gian để đi ra ngoài hay không?


Sắc mặt Lâm Phong phi thường khó coi, mảnh hư không quạnh hiu này, xung quanh đều là bão táp tử vong khủng bố, trong nháy mắt liền có thể lấy mạng của hắn.


- Ta dùng một tia thần niệm ký sinh và phân hoá đi ra từ bên trong Ma Liên để lên người ngươi, lực công kích còn thiếu rất nhiều mới có thể phá tan vách tường của không gian.


Âm thanh Cùng Kỳ tựa hồ cũng lộ ra một chút lo lắng, thậm chí cũng quên tự xưng bản Đế.


- Ngươi có thể bảo vệ hắn ở xuyên hành bên trong trên không gian hư ảo ư?


Lại một thanh âm truyền tới, làm cho Lâm Phong run lên, sau đó, trong không gian hắc ám, từng sợi từng sợi hào quang lấp loé sáng lên, lập tức, ở bên trên Ma Liên, bên cạnh hắn xuất hiện một bóng người hư huyễn.


- Đại sư huynh!


Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh hư huyễn này thì hô một tiếng, trái tim lướt qua một dòng nước ấm, tuy rằng kẻ thù rất nhiều, nhưng chung quy có thật nhiều người vẫn quan tâm hắn, Mộc Trần, là một người trong đó.


- Ta biết không gian hư ảo này có một chỗ chiến trường, hơn nữa cũng biết tọa độ, chỉ cần đến nơi đó, sẽ an toàn rồi!


Mộc Trần chậm rãi mở miệng, làm ánh mắt Lâm Phong lướt qua một chút hi vọng, bên trong không gian hư ảo này, lại có một cái chiến trường, đó là chiến trường gì?


- Được, ta bảo vệ các ngươi, ngươi dẫn đường!


Âm thanh Viêm Đế truyền tới, như hai người đều hiểu ngầm, cũng không hỏi đối phương cái gì, tuy rằng, giờ khắc này trong lòng hai bên đều có nghi vấn. Ma Liên mở rộng, hầu như bao vây toàn bộ thân thể của Mộc Trần và Lâm Phong, màu sắc đen kịt kia đặc biệt thâm thúy, tựa như muốn dung nhập vào bên trong mảnh hư ảo này.


- Ầm ầm!


Một tia sáng trắng đột nhiên xuất hiện, phảng phất như có một đạo sấm sét bổ tới, Ma Liên đột nhiên di động, chớp mắt biến mất khỏi chỗ cũ, chỉ kém một chút xíu xiu.


- Nguy hiểm thật, nếu như là ta, đã thành người chết rồi!


Nội tâm Lâm Phong mãnh liệt run rây, cũng còn tốt là lão gia hỏa này đủ nhạy cảm, tốc độ né tránh cũng rất nhanh, đổi lại là hắn thì không thể nào làm được, lang thang bên trong hư ảo này, tuyệt đối không có đường sống. Ý niệm của Mộc Trần chỉ dẫn Ma Liên tiến lên, bão táp răng rắc không ngừng bổ vào trước mặt Lâm Phong, không tới mười bước, Lâm Phong liền cảm thấy cả người đều là mồ hôi, quần áo bị thấm ước.


- Trên người ta có một tấm giường đá, không biết có thể chống lại sự công kích này hay không?


Lâm Phong đột nhiên nhớ tới giường ngủ của Hi Hoàng, ngay lập tức ý niệm khẽ động, giường đá được nâng trong bàn tay hắn. Vật này ngày xưa chịu đựng Tề Vân sử dụng tuyệt phẩm công kích mà không lay chuyển, hiển nhiên cực kỳ vững chắc, giường Hi Hoàng sử dụng khi ngủ và ngộ đạo. Bàn tay Mộc Trần đặt trên giường đá, ánh mắt sững lại, lộ ra thần sắc vui mừng:


- Ngươi vậy mà lại có thứ đồ tốt này, đặt nó trên bầu trời trên đầu chúng ta, có thể chống đỡ không gian chớp giật, chúng ta chỉ cần cố gắng chú ý không gian loạn lưu cùng với bão táp tấn công tới!



- Được!


Lâm Phong gật gật đầu, đặt giường đá của Hi Hoàng trên đỉnh đầu, hai người một Ma Liên tiếp tục tiến lên, bất quá tốc độ của bọn hắn rất chậm, bên trong hư ảo này, vật có thể hủy diệt bọn họ quá nhiều, tùy ý cũng bão táp hắc sắc khủng bố, cùng với cơn lốc tử vong, không thể không thật cẩn thận.


- Lực lượng không gian hủy diệt ở nơi này mới thật sự đáng sợ!


Lâm Phong thầm nói trong lòng, ngày xưa trong cái không gian khủng bố ở Mệnh Vẫn thành, hàm nghĩa sinh ra không gian, để bọn họ lĩnh ngộ hàm nghĩa của không gian, mà nơi này, lực lượng không gian hủy diệt chân chính.


- Xuy!


Một đạo loạn lưu khủng bố từ bên cạnh xẹt qua, dọa Lâm Phong hơi ngửa ra sau, hầu như đồng thời, Ma Liên cũng di động về phía sau, không gian loạn lưu tử vong lướt qua sát người, cắt rời quần áo Lâm Phong, thậm chí, áo giáp thánh khí trên người hắn cũng bị nứt ra, da thịt bên trong cảm thấy rát rát.


- Đây tương đương với công kích của Vô Địch Tôn Chủ, cực hạn hàm nghĩa sức mạnh, vì lẽ đó chỉ có Vũ Hoàng mới có thể ở lại đây!


Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng.


- Đại đa số loạn lưu cùng không gian chớp giật đều tương đương với cực hạn hàm nghĩa sức mạnh, còn có một vài loạn lưu càng thêm đáng sợ, mặc dù là Vũ Hoàng cũng phải chú ý!


Mộc Trần chậm rãi mở miệng nói, vẫn như trước đang thật lòng chỉ dẫn con đường tiến lên.


- Sư huynh, làm phiền ngươi, ta trước tu luyện một chút!


Lâm Phong hướng Mộc Trần mở miệng nói, khiến Mộc Trần hơi ngẩn người, sau đó cười khổ:


- Năng lực thích ứng của cái tên nhà ngươi thật cường hãn, được, ta sẽ giúp ngươi chú ý, nơi này xác thực phi thường thích hợp để lĩnh ngộ sức mạnh hàm nghĩa của không gian, ngươi an tâm tu luyện đi!


Lâm Phong nở nụ cười, hắn ở đây cũng không có tác dụng gì, còn sợ mất mật, chẳng bằng nhắm mắt lại chẳng quan tâm, cảm ngộ lực lượng không gian ở nơi này.


- Lão gia hoả, giao cho ngươi cùng sư huynh vậy!


Lâm Phong nhìn Ma Liên nói, lão bất tử Viêm Đế kia cũng không nói lời nào, hay bởi vì Mộc Trần, hay bởi vì đang cẩn thận đối phó với nguy cơ tử vong ở nơi này. Lâm Phong khép hờ mắt, trong chớp mắt khi hắn nhắm mắt lại, con ngươi phảng phất như hóa thành một màu sắc hắc ám, ngay lập tức trong đầu hiện ra một vùng thế giới tăm tối, hắn liền ngao du bên trong thế giới hắc ám này, từng sợi từng sợi lực lượng không gian hủy diệt kia lại rõ ràng như vậy, hơn nữa, khiến người ta nhìn thấy mà sợ. Bên trong từng sợi từng sợi sức mạnh tử vong này trong lan tràn ra lực lượng không gian, cường đại đến không thể nghi ngờ, Lâm Phong chìm đắm vào bên trong thế giới hắc ám, cảm nhận được mọi thứ vô cùng rõ rằng Dần dần, mồ hôi trên người Lâm Phong khô dần, cảm giác sợ hãi bị trục xuất ra khỏi đầu hắn, hoặc có thể nói, bị hắn quên mất, toàn bộ quên sạch sành sanh, chỉ còn lại tu luyện, cảm ngộ. Lâm Phong đang chìm đắm trong trạng thái tu luyện, thậm chí quên mất thời gian trôi qua, quên mất chính hắn đang ở nơi nào. Cứ như vậy, Mộc Trần và Lâm Phong, cùng Viêm Đế biến thành Ma Liên, vẫn phiêu đãng trong hư ảo, cẩn thận từng li từng tí.


- Lâm Phong, đến rồi!


Một thanh âm phun ra, đánh thức Lâm Phong đang tu luyện, khi hắn mở mắt ra, ý niệm không gian rực rỡ, phảng phất như có thể xé rách tất cả, bổ ra thiên địa, đây là tính chất hủy diệt của lực lượng không gian. Nhưng mà, thời điểm không gian sắc bén trong mắt tiêu tan, ánh mắt Lâm Phong, bị chấn động thay thế. Chiến trường, chiến trường chân chính! Phía trước hắn, trong không gian hư ảo này, lại có một chiến trường, kiếm ảnh hàn quang, tiếng va chạm khủng bố thỉnh thoảng sẽ truyền đến, một chiến trường có không gian riêng biệt.


- Đây là chiến trường lần trước sư tôn cho ta nhìn thấy sao?


Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, lần trước Vũ Hoàng đã từng dẫn hắn đi qua một nơi, ở nơi đó, Như Tà đạp lên con đường sát phạt tiến lên, là một chiến trường rộng lớn, cùng khí tức nơi này giống nhau đến mấy phần, nhưng Lâm Phong không biết chiến trường kia có phải bên trong khe hở của không gian hư ảo hay không.


- Bão táp không gian đây rõ ràng đã yếu bớt rồi!


Lâm Phong nhìn nhìn xung quanh mình, nơi này gần chiến trường kia.


- Đại sư huynh, đó là nơi nào?


Lâm Phong hiếu kỳ hỏi một tiếng, tại sao lại có một nơi như vậy, nằm ở bên trong không gian hư ảo, thật đáng sợ.


- Từ Bát Hoang Cảnh đi Cửu U thập nhị quốc, có một đoạn lộ trình mênh mông mà xa xôi, thế nhưng, nếu như thông qua liên kết tọa độ của không gian hư ảo, đoạn khoảng cách này sẽ giảm thiểu đến mức khủng bố, địa phương ngươi thấy là cầu nối liên tiếp tại không gian hư ảo của Bát Hoang Cảnh cùng Cửu U thập nhị quốc, mà nơi này, cũng đã trở thành một cái chiến trường song phương, nơi rèn luyện của đông đảo cường giả ở Bát Hoang Cảnh cùng Cửu U thập nhị quốc.


Mộc Trần chậm rãi giải thích, khiến Lâm Phong kinh ngạc trong lòng, nơi này, liên kết Bát Hoang Cảnh cùng Cửu U thập nhị quốc!


- Nếu Bát Hoang Cảnh và Cửu U thập nhị quốc có đường nối liên tiếp, vì sao ta chưa từng nghe nói Bát Hoang Cảnh có người của Cửu U thập nhị quốc xuất hiện?


Lâm Phong hỏi một tiếng.


- Lâm Phong, nếu như người đến Cửu U thập nhị quốc, ngươi sẽ nói cho người khác, ngươi là người của Bát Hoang Cảnh sao?


Có thể vài người ngươi nhìn thấy ở Bát Hoang Cảnh, thậm chí thiên tài, bọn họ đến từ Cửu U mười hai quốc cũng không chừng, đến Bát Hoang Cảnh này tu tập, đương nhiên, Bát Hoang Cảnh chúng ta kỳ thực cũng có rất nhiều thiên tài bước vào trong Cửu U mười hai quốc, cái này cũng là nguyên nhân mà Bát Hoang Cảnh thường thường sẽ xuất hiện một ít thiên tài quật khởi, cũng không phải đột nhiên quật khởi, chỉ bởi vì bọn họ đi tới những địa phương khác để rèn luyện, bây giờ trở về mà thôi! Mộc Trần cười nói, khiến Lâm Phong khẽ run trong lòng, trong lòng đã hiểu rõ!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp