Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1304 - Tương Y Thụ


...

trướctiếp



- Ánh mắt đám người trên bàn rượu cũng đều hơi cứng đờ, gia hoả này, rõ ràng thèm nhỏ dãi với mỹ sắc của Đường Y Y, liên tục nhìn chằm chằm vào Đường Y Y, hơn nữa, còn hỏi dò họ tên, quả thực mơ hão, tiểu thư nghìn vàng của Đường gia, cường giả đứng thứ ba trong các thanh niên đồng lứa ở Long Sơn Đế quốc, bao nhiêu người thèm nhỏ dãi, Đến phiên hắn sao!



- Mù con mắt của ngươi, danh tính của Đường tiểu thư, ngươi có tư cách hỏi dò ư!


Một bàn tay lớn rơi vào trên người Lâm Phong, hơi dùng sức, ngay lập tức xương cốt phát ra tiếng vang răng rắc, tựa như muốn đem bàn tay xâm nhập vào bên trong thân thể Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong hơi chuyển qua, liếc mắt nhìn người đó, bên trong đôi mắt kia, đột nhiên xuất hiện một tia đen kịt, ma ý cuồn cuộn vào đúng lúc này phóng thích, lạnh lẽo khôn cùng, người kia chỉ cảm thấy con ngươi đau nhức, trong mắt lộ ra thần sắc ngơ ngác.


- Cút!


Lâm Phong phun ra một chữ, thanh âm êm ái giống như đang cảnh tỉnh thanh niên kia, làm cho hồn phách của hắn chấn động, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, hô hấp dồn dập.


- Hô.


. . Trái tim người kia thình thịch nhảy lên, hô hấp thật lâu cũng không thể ổn định, đó là một loại cảm giác mạnh mẽ mà hắn không có cách nào chống đỡ nổi, chỉ một ánh mắt, hắn cũng không thể chịu nổi.


- Ngươi là ai?


Thời khắc này đoàn người làm sao có thể không biết sự cường đại của Lâm Phong, xem ra người này cũng không phải tu luyện pháp thuật ẩn giấu gì đó, mà là thật sự có thực lực cường thịnh đáng sợ, bọn họ không thể nào nhìn thấu. Đường Y Y kinh ngạc trong lòng, người có thể đi tới tầng thứ chín Thiên Hành Cung, đều là người nổi bật trong các thanh niên đồng lứa, người kia chính là nhân vật nằm trong mười vị trí đầu của thanh niên đồng lứa, so với nàng cũng không kém hơn bao nhiêu, nhưng lại không chịu nổi một ánh mắt của đối phương, thanh niên này, không khỏi thật quá đáng sợ đi.


- Ta không có ác ý, nếu như ta không có đoán sai, ngươi có lẽ chính là muội muội của U U nhỉ?


Đối với chuyện vừa rồi, Lâm Phong hiển nhiên cũng không để trong lòng, nụ cười trên mặt vẫn ôn hoà như trước, hắn quen biết với U U bởi vì thi đấu Tuyết Vực, nhưng vẫn chưa từng có tiếp xúc với người nhà của U U, mà Đường gia thân là đại gia tộc trong Thiên Long Thành, gia tộc dòng dõi hiển nhiên không chỉ vẻn vẹn có một mình U U, bởi vậy Lâm Phong nhìn thấy tướng mạo của Đường Y Y tương tự với U U cũng không có giật mình. Đường Y Y nghe thấy câu hỏi của Lâm Phong, con ngươi mỹ lệ hơi co rút, người này, hắn quen biết tỷ tỷ, đúng y như Lâm Phong suy đoán, Đường Y Y, chính là muội muội của Đường U U, mạch này của nàng có Tam tỷ đệ, tỷ tỷ Đường U U là lớn nhất, phía dưới nàng còn có một đệ đệ, Đường Duệ.


- Ngươi biết tỷ tỷ ta?


Đường Y Y nhìn Lâm Phong hỏi.


- Ừm.


Lâm Phong mỉm cười gật đầu, hỏi:


- Tỷ tỷ của ngươi, nàng đã trở lại sao?


Đường Y Y có chút hoài nghi nhìn Lâm Phong, lại hỏi một tiếng:


- Ngươi rốt cuộc là ai?



- Ta tên Lâm Phong!



- Lâm Phong!


Ánh mắt Đường Y Y sững lại, có vẻ đặc biệt kinh ngạc, điều này làm cho trong con ngươi Lâm Phong lướt qua một chút tia sáng kỳ dị, xem ra Đường Y Y biết hắn.


- Lâm Phong?


Đoàn người cũng hơi nhíu mày, cái tên này, tựa hồ có hơi quen thuộc.


- Thi đấu Tuyết Vực, Lâm Phong!


Thời khắc này, có người kinh ngạc thốt lên một tiếng, cuối cùng cũng nhớ tới một tia quen thuộc này từ đâu mà đến, âm thanh này hạ xuống, ngay lập tức ánh mắt của mọi người đều run lên, người đoạt được đệ nhất tịch vị trong thi đấu Tuyết Vực Lâm Phong, hóa ra là hắn, chẳng trách lợi hại như vậy! Nếu như vậy, hắn quen biết với Đường U U cũng bình thường, có người nói những thiên tài đi tới tham gia thi đấu Tuyết Vực ở Long Sơn Đế quốc, trong đó có mấy người quan hệ cũng không tệ, Lâm Phong, Quân Mạc Tích, Đường U U, Thanh Mộng Tâm còn có Kiếm Thần.


- Ngươi đúng là Lâm Phong?


Đường Y Y tiếp tục hỏi. Lâm Phong nở nụ cười, lực lượng Thần niệm hội tụ, đem một đoạn ký ức trước đây khi ở chung với Đường U U hòa vào bên trong lực lượng Thần niệm, sau đó truyền vào mi tâm Đường Y Y. Đường Y Y cảm thụ đoạn ký ức này, ngay lập tức kiêng kỵ trên mặt liền biến mất, lộ ra một nụ cười nhợt nhạt:


- Ta dẫn ngươi đi tới nhà ta nhìn một chút!



- Được!


Lâm Phong tuy có một tia nghi hoặc, nhưng vẫn gật gật đầu, đoàn người cùng đi ra khỏi Thiên Hành Cung, Lâm Phong cùng Đường Y Y đi phía trước, Lam Kiều cùng Viêm Đế bước chậm phía sau. Đường Y Y tựa hồ rất trầm mặc, vẫn không có mở miệng nói chuyện, Lâm Phong cũng lẳng lặng theo sau lưng, nếu Đường Y Y muốn dẫn hắn đi tới Đường gia nhìn, hiển nhiên có nguyên nhân. Đường gia cách Thiên Hành Cung cũng không xa, không Đến bao lâu đoàn người liền đi vào đại viện Đường gia, đối với Lâm Phong xa lạ không ít người của Đường gia đều khá là bất ngờ.


- Y Y, bọn họ là ai?


Một vị trung niên hỏi Đường Y Y.


- Ngũ thúc, bọn họ là bằng hữu của ta.


Đường Y Y tùy ý đáp lại một tiếng, trung niên cũng không hề nói gì, rất nhanh, mọi người xuyên qua hành lang, đi tới một chỗ đại điện ở trong sân.


- Nhị tỷ, hắn là ai?


Một thanh niên khoảng chừng mười tám tuổi từ bên trong đại điện đi ra, ánh mắt có chút không quen nhìn Lâm Phong.


- Đường Duệ, ta có việc muốn tìm phụ thân!


Đường Y Y hướng thanh niên nói.


- Muốn gặp phụ thân, trước tiên qua cửa của ta đã!


Ánh mắt Đường Duệ vẫn như trước nhìn chằm chằm Lâm Phong, thân hình run lên, mang theo một trận cuồng phong nhào tới hướng Lâm Phong, bước tiến tinh xảo, giống như từng đạo từng đạo huyễn ảnh, tu vi của Đường Duệ, vậy mà Huyền Vũ tầng năm, tuổi đời này ở Long Sơn Đế quốc có tu vi thế này đã xem khá rồi.


- Tiếp chưởng!


Đường Duệ quát một tiếng, chưởng phong gào thét.


- Hồ nháo!


Đường Y Y nhíu chặt mày liễu, tuy nhiên lại có chút bất đắc dĩ. Bất quá Lâm Phong cũng không quá chú ý, nếu Đường Duệ gọi Đường Y Y là nhị tỷ, như vậy hiển nhiên là thân đệ đệ của U U.


- Vù!


Thân hình khẽ run lên, một chưởng này của Đường Duệ lướt qua thân thể Lâm Phong, không có chạm được Lâm Phong dù chỉ một chút.


- Muốn cưới nhị tỷ của ta, trước tiên phải qua cửa ải của ta!


Đường Duệ quát lạnh một tiếng, thân thể giống như chia ra làm hai, biến ảo thành huyễn ảnh, đồng thời công kích Lâm Phong.


- Đường Duệ, ngươi dừng tay!


Đường Y Y quát một tiếng, tên tiểu hỗn đản này, đang ở đó nói loạn cái gì. Nhưng mà thân thể Lâm Phong vẫn như trước nhẹ nhàng rung động, giống như là một trận gió nhẹ.


- Thiên Ảnh!


Đường Duệ quát một tiếng, thân thể biến ảo vạn ngàn, tựa như có mấy đạo tàn ảnh đang lấp loé, đồng thời đánh về phía Lâm Phong, Lâm Phong bước chậm bên trong vô số tàn ảnh, bước tiến Tiêu Diêu, như gió phất qua, nhàn nhã giống như đang đi bộ, mặc cho Đường Duệ cố gắng như thế nào, cũng không thể chạm được dù chỉ là góc áo của Lâm Phong.


- Đường Duệ, được rồi!


Một tiếng quát uy nghiêm truyền Đến, lập tức, từ trong chính điện phía trước có một đạo thân ảnh trung niên đang đi ra, thân thể Đường Duệ dừng lại, cả người đều là mồ hội, có chút không phục nhìn chằm chằm Lâm Phong.


- Bá phụ!


Lâm Phong hướng về trung niên khẽ khom người, thực hiện lễ nghi của vãn bối.


- Cha, ta còn muốn thử một chút.


Đường Duệ nhìn thấy động tác của Lâm Phong, không khỏi chấp nhất, xem ra hắn đoán không lầm, người này nhất định là muốn theo đuổi nhị tỷ. Đường phụ trừng Đường Duệ một chút, lạnh nhạt nói:


- Hay ta tự tay đến thử xem!


Dứt lời, thân hình Đường phụ lóe lên, ngay lập tức tàn ảnh che ngợp bầu trời đánh về phía Lâm Phong, chưởng lực cuồng bá rung động không gian, vô tận tàn ảnh đồng thời đánh về phía Lâm Phong.


- Oanh, oanh, oanh.


. . Từng đạo từng đạo chưởng lực ầm ầm đập xuống trên người Lâm Phong, trong miệng hóa thành một đạo thân ảnh, khí lực ngập trời cuộn trào khiến trường bào trên người Lâm Phong bay lượn, nhưng ánh mắt của Lâm Phong vẫn bình tĩnh như trước, động cũng không động một chút.


- Phá!


Đường phụ bước chân run lên, tóc dài cuồng loạn bay lượn, mặt đất nứt ra, quyền ý khủng bố tựa như hồng thủy lăn lộn đánh về phía Lâm Phong, cho dù là một toà đại điện cũng phải bị phá hủy, nhưng mà lông mày Lâm Phong cũng không từng nhíu một cái, tình cảnh này khiến Đường Duệ trợn cả mắt lên, thần sắc cứng ngắc, thật khủng khiếp, cha của hắn, vậy mà không có cách nào dao động Lâm Phong dù chỉ một chút.


- Hậu sinh khả úy!


Đường phụ biết không thể lay động được Lâm Phong, thu hồi chưởng lực, hít một tiếng:


- Vì sao không đánh lại!



- Không dám động thủ với bá phụ!


Lâm Phong cười khổ nói, lẽ nào hắn lại đánh phụ thân của U U.


- Hừ, ngươi là tự biết thẹn với U U ư?


Đường phụ hừ lạnh một tiếng, mang theo vài phần không thích.


- Hô.


. . Lâm Phong nghe Đường phụ nói thế thì ngược lại lộ ra nụ cười, xem ra Đường gia thật sự có tin tức của U U, không khỏi khá kích động, hỏi:


- U U, nàng có khỏe không?



- Chuyện gì xảy ra?


Đường Duệ nghe được phụ thân và Lâm Phong nói chuyện thì ngẩn người, sau đó ánh mắt nhìn về phía Đường Y Y, nhưng chỉ thấy đôi mắt đẹp của Đường Y Y lườm hắn một cái, nói:


- Hắn là Lâm Phong!



- Lâm Phong!


Đường Duệ tự lẩm bẩm một tiếng, tuy nhiên ngay lập tức đôi mắt của hắn liền cứng lại, trong ánh mắt lộ ra một vệt phong mang:


- Hạng một thi đấu Tuyết Vực, đánh bại Đế Lăng, Đoàn Đạo cùng với các cao thủ trẻ tuổi khác Lâm Phong, phụ thân cũng hoàn toàn không phải đối thủ của hắn rồi!



- Ngươi lại đang có ý đồ gì.


Đường Y Y trừng mắt liếc Đường Duệ, mà lúc này Đường phụ lại đi về một hướng khác, quay lưng mở miệng nói với Lâm Phong:


- Đi theo ta đi!


Lâm Phong đuổi tới, mà Đường Y Y bọn họ cũng đi phía sau, xuyên qua hành lang, bọn họ đi tới một chỗ khuê các của nữ tử, Đường phụ lại mở miệng nói:


- Đây là nơi ở của U U.


Lâm Phong khẽ gật đầu, ánh mắt đánh giá sân vườn tao nhã này, nàng trồng trọt không ít cây, lộ ra mùi hương thơm ngát, trong đó có một cây thực vật đặc biệt làm người khác chú ý, hoặc nói đó là thư hùng cây, gắn bó mà sinh, làm bạn mà tồn, nương tựa lẫn nhau, cho dù gió táp mưa sa, cùng không thể nào chia lìa.


- Mới vừa trồng không lâu?


Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, Đường phụ đi tới trước mặt Lâm Phong, nhìn cái cây nói kia:


- Xác thực mới vừa trồng không lâu, tên Tương Y Thụ, là đoạn thời gian trước đây U U tự tay gieo xuống, nàng nói nếu như ngươi đến, dẫn ngươi tới nhìn!



- U U gieo xuống!


Trong ánh mắt Lâm Phong phóng ra một tia phong mang, U U, thật sự còn sống, cây này, tên Tương Y, ngụ ý gắn bó gần nhau, không chia cách! Trong lòng Lâm Phong cảm thấy khá là khó chịu, ở chung lâu như vậy, U U vẫn nương theo khoảng cách, thậm chí thời điểm hắn nhập ma cũng không rời không bỏ, thậm chí liều lĩnh chịu nguy hiểm mà lúc nào cũng có thể bị hắn khi nhập ma chém chết, Lâm Phong lại sao lại không hiểu tâm tư của U U, chỉ là, nàng chưa từng mở miệng nói mà thôi, bây giờ, nàng ở trong nhà, gieo xuống Tương Y Thụ, nếu hắn đến, để Đường phụ dẫn hắn đến xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp