- - Bá phụ, U U nàng hiện tại ở đâu?


Trong lòng Lâm Phong không bình tĩnh nổi, ánh mắt chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía Đường phụ hỏi, nếu U U cũng còn tốt, tại sao không có đi tìm hắn.


- Ta không biết, U U chỉ để ta mang ngươi đến nhìn Tương Y Thụ này thôi, sau khi ngây ngốc mấy ngày, đã rời khỏi Đường gia, người làm cha như ta, thậm chí cũng không biết khi nào có thể gặp lại được nàng!


Đường phụ nhíu mày, thở dài trong lòng.


- Nhất định đã xảy ra chuyện gì, đúng không?


Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra một vệt phong mang, nhìn Đường phụ, nếu U U sống sót, sao lại không tới Thiên Đài tìm hắn, sau khi đến nhà, cũng không rõ tung tích, U U nhất định gặp phải chuyện gì.


- Hừ, vì sao ngươi không tự hỏi ngươi một chút, không có chăm sóc tốt U U, nàng cùng ngươi đi ra ngoài xông pha, hơn nữa trong lòng còn có ngươi, ngươi vì sao lại không mang nàng theo bên người!


Đường phụ hừ lạnh một tiếng, khiến Lâm Phong Thần sắc cứng đờ, chuyện ở Hoang Hải ngày xưa, hắn có thể làm chỉ có thể đưa U U bọn họ đưa vào bên trên chiến hạm Cửu Long đảo, còn mình thì lẻn vào Hoang Hải bỏ chạy. Tuy nhiên Lâm Phong cũng không có biện giải cái gì, thừa nhận nói:


- Bá phụ, là sai lầm của ta, nhưng tình huống của U U, hy vọng có thể ngài báo cho cho ta!



- Ta đã nói rồi, U U bây giờ thế nào, ta cũng muốn biết!


Đường phụ hít một tiếng.


- Lâm Phong, phụ thân ta không có lừa ngươi, tỷ tỷ lén lút rời đi, nàng nói sau này có cơ hội sẽ trở về nhìn.


Đường Y Y lúc này mở miệng nói, khiến Thần sắc Lâm Phong hơi sững lại, xem ra Đường phụ thật sự không biết, giờ khắc này hắn vẫn đang suy đoán trong lòng, rốt cuộc U U đã xảy ra chuyện gì, sau khi nàng rời khỏi tiểu thế giới Hoang Hải, lại đi nơi nào, gặp phải cái gì? Lâm Phong trầm mặc trong chốc lát, bất đắc dĩ gật gật đầu, nói:


- Bá phụ, nếu như U U lại trở về, phiền nhờ người đến Thiên Đài ở Bát Hoang Cảnh tìm ta!



- Bát Hoang Cảnh!


Trong con ngươi Đường Duệ lộ ra một tia khác thường, sau đó đi lên trước, hướng Lâm Phong nói:


- Cái kia.

.. Tỷ phu, có thể mang theo ta đi tới Bát Hoang Cảnh lang bạt hay không?


- Ách… Lâm Phong Thần sắc sững sờ, tỷ phu?



- Đường Duệ!


Đường Y Y không biết nói gì.


- Gia hỏa không có tiền đồ.


Đường phụ mạnh mẽ trừng Đường Duệ một cái, tuy nhiên chỉ thấy Đường Duệ run run cười nói:


- Cha, tỷ không phải cũng nói yêu thích hắn sao, còn gieo xuống Tương Y Thụ, nói như vậy, không phải tỷ phu thì là gì?


Nghe thấy Đường Duệ nói thế, Đường phụ ngay lập tức thổi râu mép trừng mắt, gia hoả này, quá không có tiền đồ...


- Phụ thân, người xem tỷ phu tuổi còn trẻ đã có thể mạnh hơn người, nếu không, cho ta cùng tỷ phu đi ra ngoài lang bạt đi?


Đường Duệ trốn sau lưng Lâm Phong, nhược nhược nói một tiếng, chọc Lâm Phong muốn phát cười lên, tên tiểu tử này, có cá tính, vậy mà một lòng muốn đi ra ngoài lang bạt.


- Đi ra đây cho ta!


Đường phụ mạnh mẽ quát một tiếng. Đường Duệ rất không tình nguyện đi ra, nói:


- Tỷ nói rồi, nam nhi chí, ở thiên hạ, vẫn ngây ngốc trong Long Sơn Đế quốc này, có gì thú vị chứ!



- Hừ, U U còn muốn nhị tỷ của ngươi ở Long Sơn Đế quốc tìm một vị hôn phu gả cho đấy!



- Bởi vì nhị tỷ là nữ nhân, nam nhi chí tại thiên hạ nhiều sóng gió, muốn lăng vân thiên hạ nói dễ hơn làm, nữ nhi tình trường đương nhiên phải hạn chế, bởi vậy anh hùng mặc dù có tình, nhưng vẫn bạc tình, vì lẽ đó tỷ tỷ mới muốn nhị tỷ gả ở Long Sơn Đế quốc, thậm chí không cầu có cường giả có chí lớn, nhưng ta cùng nhị tỷ không giống nhau, ta là thân nam nhi!


Đường Duệ tranh luận nói. Lâm Phong nghe Đường Duệ nói vậy, cũng lộ ra nụ cười khổ, lời ấy, không phải có ý riêng sao, anh hùng mặc dù có tình, nhưng vẫn bạc tình, nhưng hắn yêu nàng, thật sự cầu một đời phù hoa sao, chỉ hy vọng có thể nhớ tới nhau, cũng giống như Hân Diệp và Liễu Phỉ vậy, bản thân mình thì vinh quang bên ngoài, còn các nàng cũng chỉ có thể ở lại Tuyết Nguyệt. Muốn thành tựu trên con đường võ đạo, nhất định phải mất đi rất nhiều, có rất nhiều cường giả vô cùng khủng bố, bọn họ thậm chí không có hậu nhân, một lòng vì võ.


- Một chút thực lực này của ngươi mà cũng muốn đi ra ngoài lang bạt, đủ sao, một người tùy tiện cũng có thể chém chết ngươi, muốn đi ra ngoài, trước tiên vượt qua lão tử thì nói tiếp!


Đường phụ gầm lên, ai mà không có tuổi trẻ, Đường phụ hồi còn trẻ cũng từng đi ra ngoài lang bạt, nhưng thế giới bên ngoài quá lớn, cũng quá nguy hiểm, không có thiên phú, không có kỳ ngộ mạnh mẽ, không có trái tim cứng cỏi, muốn đạt thành tựu võ đạo mạnh mẽ, nói dễ nhưng khó làm.


- Tỷ phu.


Đường Duệ ném cho Lâm Phong một ánh mắt cầu sự trợ giúp, Lâm Phong nhún vai một cái, ý niệm khẽ đồng, lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đoạt lấy từ trên người Tôn giả nào đó, giao cho Đường Duệ nói:


- Trong này có không ít thứ tốt, ngươi cẩn thận tu luyện, chờ tới ngày có thể đánh bại bá phụ, nếu như muốn đi ra ngoài lang bạt, có thể tới Thiên Đài Bát Hoang Cảnh tìm ta!


Đường Duệ biết không làm gì được phụ thân, tiếp nhận chiếc nhẫn chứa đồ của Lâm Phong, gật gật đầu nói:


- Được!



- Ngươi thích loại binh khí gì?


Lâm Phong lại hỏi một tiếng.


- Kích, hoặc thương cũng được!


Đường Duệ đáp. Lâm Phong hơi suy nghĩ, ngay lập tức trong tay xuất hiện một thanh phương thiên họa kích, từng sợi từng sợi khí tức sát phạt khủng bố lan tràn xung quanh, khủng bố đến cực điểm, khiến ánh mắt Đường Duệ phóng ra Thần sắc kích động, một phương thiên họa kích thật khủng khiếp, Đường phụ cũng cả kinh, phương thiên họa kích này, thật mạnh, tuyệt đối là cấp độ Thánh khí trong truyền thuyết.


- Ta đã mở ra liên hệ với nó, sau này, ngươi cầm dùng đi!


Lâm Phong đem phương thiên họa kích ở Mệnh Vận thành đưa cho Đường Duệ nói.


- Tạ tỷ phu!


Trong con ngươi Đường Duệ lộ ra Thần sắc kích động, không khách khí tiếp nhận phương thiên họa kích, vài tiếng tỷ phu này, gọi thật đáng a! Lâm Phong đi tới bên người Đường Y Y, cười hỏi:


- Ngươi vẫn không có nói cho ta ngươi tên gì vậy?


Ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, Đường Y Y đáp lại nói:


- Đường Y Y!



- Y Y!


Lâm Phong nở nụ cười, tương tự lấy ra một chiếc nhận chứa đồ, đưa cho Đường Y Y.


- Nhị tỷ, còn đứng ngây ra đó làm gì, lẽ nào ngươi không muốn trở thành thanh niên đệ nhất ở Long Sơn Đế quốc ư?


Đường Duệ mở miệng nói, lúc này Đường Y Y mới tiếp nhận chiếc nhẫn chứa đồ mà Lâm Phong đưa qua, thấp giọng nói:


- Cảm tạ!



- Y Y, vũ y này đưa cho ngươi!


Lâm Phong lấy ra một Thánh khí vũ y phòng ngự đưa cho Đường Y Y. Đường phụ nhìn thấy tất cả những thứ này, không hề nói gì, bây giờ hắn căn bản nhìn không thấu Lâm Phong, thanh niên đoạt được vị trí đệ nhất khi thi đấu Tuyết Vực này, trưởng thành đến có chút khủng bố, Thánh khí, tùy ý cũng có thể lấy ra, phảng phất như Thiên khí phổ thông, toàn bộ Long Sơn Đế quốc, có lẽ đều chưa từng nghe nói có Thánh khí xuất hiện.


- Bá phụ, ta liền không tiếp tục quấy rối, cáo từ!


Lâm Phong không có dừng lại lâu, nói một tiếng cáo biệt.


- Chờ đã.


Đường Y Y hô một tiếng, sau đó đi tới trước người Lâm Phong, đưa một chiếc nhẫn trữ vật giao cho Lâm Phong, nói:


- Tỷ nói ngươi sẽ thích, ta cố ý chế riêng nhiều một chút!



- Ừm!


Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra nụ cười xán lạn như ánh mặt trời, vô cùng tuấn lãng, hắn biết, trong này nhất định là Phần Nguyên Liệt Tửu.


- Gặp lại sau!


Lâm Phong theo Lam Kiều và Viêm Đế cùng nhau rời đi, ba người Đường phụ nhìn bóng người Lâm Phong rời đi, trong lòng sinh ra một tâm tình không tên, đặt ở Long Sơn Đế quốc, thanh niên ưu tú như vậy hầu như không thể tìm được, có lẽ đúng như U U nói, chí hướng của Lâm Phong là ở Cửu Tiêu đại lục, một Đế quốc hạ phẩm sao có thể ràng buộc được hắn. Sau khi Lâm Phong rời khỏi Đường gia, cũng không có trực tiếp rời khỏi Long Sơn Đế quốc, mà đưa Lam Kiều trở về Tinh Mộng Các, sau đó lại đi tới hoàng cung của Long Sơn Đế quốc một chuyến, nếu đã Đến Hoàng Thành của Long Sơn Đế quốc, Lâm Phong làm sao có thể không thay Quân Mạc Tích đến nhìn phụ thân của hắn một lát, thăm hỏi một tiếng, Lâm Phong báo cho phụ thân của Quân Mạc Tích tình trạng gần đây của hắn, phụ thân của Quân Mạc Tích biết được nhi tử trở thành thiếu chủ của thế lực Vũ Hoàng Bất Tử Thiên Cung, đương nhiên phi thường cao hứng, chỉ tiếc cho ngôi vị hoàng Đế này, vốn định để lại cho hắn. Cũng không dừng lại lâu trong hoàng cung, Lâm Phong đưa cho phụ thân của Quân Mạc Tích một vài thứ tốt, liền rời khỏi Long Sơn Đế quốc, chạy như bay về hướng Bát Hoang Cảnh. Lâm Phong đi qua Càn Vực, cũng không có vội vã đi báo thù, bây giờ thực lực của hắn tuy không tồi, nhưng e rằng muốn tiêu diệt mấy đại cự đầu của Càn Vực cũng không quá dễ dàng, ngày sau còn dài, hắn không thể không trở về Tuyết Nguyệt, thời điểm lần sau trở về, chính là ngày diệt vong của những thế lực Càn Vực kia. Giải quyết xong chuyện của Tuyết Nguyệt, hơn nữa biết được U U còn sống sót, Lâm Phong cảm thấy thoải mái hơn không ít, tuy rằng vẫn chưa tìm được U U, nhưng chỉ cần sống sót, chung quy sẽ gặp lại, bây giờ, chỉ còn dư lại Vân Phi Dương vẫn như trước không có tin tức. Cự kiếm chạy như bay trong hư không xuyên qua từng mảng từng mảng đại địa, quốc gia, không ngừng tiến lên, sau đó, vượt qua Hoang Hải, bước vào vùng đất Bắc Hoang của Bát Hoang Cảnh, lại trở về mảnh đất quen thuộc. Lúc này, bên trên cự kiếm, Lâm Phong đang ngồi khoanh chân, Cùng Kỳ thì lại lười nhác nằm, nhưng vào lúc này, một tiếng nổ vang cuồn cuộn truyền tới, cự kiếm tựa như bị đánh trúng cấm chế, đột nhiên ngừng lại, bởi vì đột nhiên dừng lại, thân thể Lâm Phong không tự chủ nhào tới phía trước.


- Ầm.


Một bàn tay lớn thò ra từ trong đám mây, bất ngờ chụp lấy Lâm Phong, lộ ra một luồng tinh lực cuồn cuộn, muốn trực tiếp đập chết hắn.


- Có phục kích!


Ánh mắt Lâm Phong động lại, công pháp ẩn nấp thật lợi hại, không nghĩ tới vừa trở về Bát Hoang, đã trực tiếp gặp phải cường giả mai phục giết.


- Giết!


Lâm Phong phun ra một chữ, bàn tay mạnh mẽ chém tới một kiếm, nhanh như chớp giật, chém về phía chưởng lực khủng bố bên trong chòm mây kia.


- Xì!


Kiếm khí dập tắt, bàn tay kinh khủng kia vẫn như trước đánh tới hướng Lâm Phong, hư không chấn động, tầng mây điên cuồng áp bức xông Đến phía Lâm Phong.


- Ầm ầm!


Ma khí lăn lộn, ma chưởng vô pháp vô thiên đánh giết tới, cùng bàn tay to lớn bên trong đám mây cuồng bá đụng vào nhau, chấn động Đến mức Lâm Phong thân thể quay cuồng, khí huyết quay cuồng không ngừng, ngực giống như có một ngụm khí huyết đang chặn ở đó. Trong tầng mây, có ba đạo bóng người đi ra, ánh mắt lộ ra từng luồng từng luồng sát khí khát máu, vừa nhìn chính là hung lệ đồ.


- Đưa chiếc nhẫn chứa đồ trên người ngươi giao ra đây, bọn ta sẽ tha cho cái mạng chó của người.


Người cầm đầu lạnh lẽo nói.


- Còn có, Lâm Phong, quần áo cũng cởi ra toàn bộ!


Người bên cạnh cũng mở miệng nói, làm cho ánh mắt Lâm Phong cứng lạu, đôi mắt sắc bén trực tiếp nhìn chằm chằm vào người vừa nói chuyện.


- Làm sao ngươi biết ta tên Lâm Phong?


Trong con ngươi lướt qua một đạo hàn mang, xem ra đây cũng không phải đánh cướp bình thường, mà sớm có dự mưu, một mực chờ đợi hắn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play