Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1301 - Ngọc Hoàng lưu lại bảo tàng


...

trướctiếp



- - Vạn Vật Kinh!


Khi thần niệm của Lâm Phong lui ra từ trong kim thư, trong con ngươi thâm thúy nhàn nhạt lướt qua dị sắc, lấy cổ kinh bao la cường thịnh này mà nói, đây là một bộ Đế kinh.


- Hẳn là công pháp tu luyện của Hi Hoàng, nói cách khác, tờ kim thư này thuộc về Hi Hoàng, như vậy Tam Sinh Kinh có chứa phong ấn cùng với tờ kim thư này có chất liệu tương đồng, mang ý nghĩa rằng nó cũng thuộc về Hi Hoàng!


Lâm Phong phỏng đoán trong lòng, chuyện này không thể nghi ngờ đã chứng minh được lời nói của Viêm Hoàng, Hi Hoàng, nắm giữ Tam Sinh Kinh. Viêm Đế trộm mộ của Hi Hoàng, dù hướng về phía Tam Sinh Kinh mà Đến, tuy nhiên sau này tiểu thế giới Cửu U Ma Đế cùng Hi Hoàng hợp táng, Viêm Đế muốn lấy được lại thêm ra một thứ, Cửu U Ma Liên. Nhưng mà bây giờ xem ra, Viêm Đế cảm thấy hứng thú hơn với Cửu U Ma Liên hiển nhiên, Lâm Phong có thể nhìn ra, Viêm Đế, sau khi cướp được nó vẫn đang điên cuồng tu luyện, dùng hỏa diễm cường thịnh, không ngừng tăng lên thực lực của mình.


- Hay Viêm Đế đang muốn báo thù?


Lâm Phong suy đoán trong lòng, bị người đánh giết đến hồn phi phách tán, chỉ còn dư lại một tia hồn phách còn sót lại hậu thế, còn bị phong ấn trong cuộn tranh bị nguyền rủa bên trong tiểu thế giới, Viêm Đế có thể lại có thêm đời này, đã là vạn hạnh, hắn hiển nhiên vô cùng thống hận người đã tru diệt đồng thời còn phong ấn mình. Bất quá Lâm Phong mơ hồ cảm thấy, Viêm Đế muốn báo thù, khó như lên trời, người có thể tru diệt một đại Đế như hắn, lại qua ngàn năm lâu dài, bây giờ đã cường thịnh đến mức nào, không có cách nào tưởng tượng nổi.


- Vạn Vật Kinh này là một con đường tu luyện, bất quá, lại không thích hợp với ta, có thể sẽ khá thích hợp với Nguyệt Tâm!


Lâm Phong khẽ nở nụ cười thu hồi Vạn Vật Kinh, hắn có thể dùng bộ Đế kinh này để tham khảo tu luyện sẽ có trợ giúp không nhỏ. Ý niệm khẽ động, trong tay Lâm Phong xuất hiện một trái tim, bàn tay vung lên, trái tim bay về trước người hắn, hóa thành một cung điện mênh mông, tọa lạc bên trên mặt đất, chính là cung điện của Ngọc Hoàng, bây giờ, đã đến lúc vào nhìn xem. Dọc theo miệng rồng bước vào trong cung điện, sau một khắc, hắn liền cảm giác được rất nhiều tròng mắt lạnh như băng phóng về phía mình, giống như có từng sợi từng sợi sát ý lạnh lẽo tràn ngập trong hư không. Những người này ngồi khoanh chân, bọn họ vẫn đang bảo vệ cửa ra này, bảo vệ hi vọng sẽ có một ngày có thể đi ra ngoài, mà không phải bị giam cầm bên trong cung điện xa hoa của Vũ Hoàng, đã từng, bọn họ bởi vì muốn bước vào nơi này mà điên cuồng, nhưng bây giờ, bọn họ lại vì muốn rời khỏi mà phát rồ.


- Lâm Phong!


Từng đạo từng đạo âm thanh giống như vang lên từ địa ngục, thân thể tất cả mọi người đồng loạt đứng lên, ánh mắt doạ người, tựa như dã thú, dường như muốn nuốt lấy Lâm Phong. Lâm Phong, cuối cùng cũng vào đây lần nữa rồi! Lâm Phong ánh mắt bình tĩnh nhìn đoàn người một chút, những người này đại đa số đều khá là xa lạ với hắn, chỉ có vài bóng người quen thuộc, ngày xưa từ bên trong bí cảnh Ngọc Hoàng đi ra, một đám những người này bức hắn giao ra bảo vật, rơi vào đường cùng, hắn mới sử dụng trái tim Ngọc Hoàng hóa thành cung điện, hấp dẫn những người này tiến vào bên trong, sau đó đóng cung điện nhốt bọn họ bên trong. Bước chân giơ lên, Lâm Phong đi về phía trước, sắc mặt bình tĩnh đến không có một chút dao động, thời điểm những người này bị nhốt vốn cũng có một ít người Thiên Vũ đỉnh cao, nhưng do bị vây bên trong nên không có cách nào an tâm tu luyện, dẫn đến bây giờ, vẫn như trước chưa từng xuất hiện một vị Tôn giả, đối với hắn hôm nay mà nói, không có bất kỳ uy hiếp nào.


- Giết!


Âm thanh gào thét truyền tới, nhất thời, có vài bóng người công kích nhằm vào Lâm Phong, khí tức dâng trào, nhưng mà bây giờ những tên Thiên Vũ của thế lực Càn Vực này, vẫn có thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào với hắn sao? Vuốt rồng kim sắc, hỏa diễm hắc sắc, Hoàng khí mênh mông đồng thời đánh vào trên người Lâm Phong, khiến mái tóc dài của hắn tung lên, nhưng mà, ánh mắt của bọn họ lại đột nhiên trở nên cứng ngắc nơi đó, bởi vì lúc này bọn họ chỉ cảm thấy thứ mà bọn họ đánh vào không phải thân thể máu thịt, mà một tôn thân bất diệt, thân thể vĩ đại không có cách nào dao động. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về hướng mấy người vừa công kích hắn, trong con ngươi bình tĩnh thậm chí không nhìn thấy bất kỳ gợn sóng nào, một loại coi thường, bọn họ, đã sớm không còn là những người có cấp độ đồng nhất.


- Ầm ầm.


Từng đạo từng đạo sấm sét tử sắc khủng bố đột nhiên tỏa ra, đánh vào trên người đám người vừa công kích Lâm Phong, hàm nghĩa sấm sét khủng bố trực tiếp đánh bọn họ đến hồn phi phách tán, bị đốt đến cháy khét, sau đó, từng tia lửa bắt đầu rừng rực cháy lên, thiêu huỷ thân thể bọn họ, gió thổi qua, trên mặt đất chỉ vẻn vẹn lưu lại vài đạo vết tích cháy đen rơi xuống, ngoài ra không còn thứ gì khác.


- Ực… Đoàn người nuốt nước miếng một cái, bắp thịt trên khuôn mặt tựa hồ cũng đang co giật, sắc mặt trắng xám giống y như người chết, Lâm Phong, đã kinh khủng như thế sao, như vậy, bọn họ làm gì còn có hy vọng đi ra khỏi tòa cung điện chết tiệt này nữa!



- Hết hi vọng rồi!


Không gian yên tĩnh truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, thậm chí có thể nghe được thanh âm hô hấp trầm trọng, Lâm Phong đi về phía trước, mọi người không tự chủ được tránh ra một con đường, cho dù tử lôi đáng sợ hay hỏa diễm phần diệt mọi thứ, đều có thể trong nháy mắt đưa bọn họ vào chỗ chết. Trong tháng ngày bọn họ bị nhốt trong Ngọc Hoàng cung, Lâm Phong, đã từ lâu không phải Lâm Phong của ngày xưa!


- Cố gắng tu luyện, đừng mỗi ngày nghĩ đi ra ngoài, có lẽ sau khi có người bước vào Tôn giả, ta sẽ cân nhắc để hắn đi ra ngoài!


Thanh âm đạm mạc của Lâm Phong truyền đến, khiến đám người con ngươi cứng đờ, bước vào cấp bậc Tôn giả, nói nghe thì dễ, nhưng mà, bọn họ hình như không còn lựa chọn nào khác! Lâm Phong một đường tiến lên, không lâu lắm, hắn bước qua con đường bỉ ngạn kia, đi tới đường nối bên trong cung điện, hai bên, đều là cung điện kim sắc, cửa lớn đóng chặt, trung tâm của cung điện đầu tiên, chính là vị trí thân thể của Ngọc Hoàng ngày xưa, tuy nhiên cửa lớn cung điện tựa hồ đã bị nổ ra một lỗ hỏng lớn, Ngọc Hoàng đắc tội Ma Hoàng, vì lẽ đó, đường đường là Vũ Hoàng, lại bỏ mình ngay bên trong tiểu thế giới của chính mình! Hơn nữa, bản thân Ngọc Hoàng cũng biết khi mình đắc tội với Ma Hoàng có ngày sẽ phải chết, vì vậy đã bày xuống tất cả, muốn để người của Ngọc Thiên Hoàng Tộc tìm tới cung điện, lấy lại tất cả của hắn, nhưng không nghĩ, lưu tự của Ma Hoàng trên vách đá cung điện làm hắn xuất phát từ nội tâm của Ngọc Hoàng, khiến Ngọc Hoàng chết cũng không yên ổn. Dừng lại cước bộ, Lâm Phong nhìn tòa cung điện chếch phía bên trái của mình, trên người, đột ngột hiện lên kiếm khí khủng bố, tựa như từng đạo từng đạo lưu quang, cực kỳ lóa mắt.


- Phá!


Bước chân Lâm Phong đạp về phía trước, ngay lập tức thanh âm khủng bố cuồn cuộn xuất hiện, cửa lớn cung điện nứt ra, bị kiếm khí xé rách hủy diệt.


- Công kích mà cung điện này chịu được của một tên Tôn giả phổ thông, xem ra Ngọc Hoàng cố tình làm, nếu không, hậu nhân của hắn không mở được thì có ích lợi gì!


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó bước vào trong đó, trong này có một vài giá sách, đi tới bên cạnh giá sách, Lâm Phong tùy ý nhìn nhìn, đều là một ít công pháp tu luyện, hơn nữa, tựa hồ có công pháp tu luyện thích hợp với các loại võ tu, phi thường toàn diện, những công pháp này, thích hợp cho người dưới Tôn Vũ tu luyện, bước vào cảnh giới Tôn Vũ đã không thích hợp rồi!


- Ngọc Hoàng, đối với hậu nhân thật có tâm!


Lâm Phong nở nụ cười, sau đó đi tới phía bên phải, kiếm khí bừa bãi tàn phá, lần thứ hai phá tan cửa lớn của cung điện, trong này, là kho binh khí, bất quá chỉ có một vài binh khí phổ thông, đều là Thiên khí, tương tự, cũng chuẩn bị cho đám người bên dưới Thiên Vũ, đều do Ngọc Hoàng thu gom, trong ngày thường e rằng Ngọc Hoàng xem thường vứt vào một góc, tuy nhiên trước khi sắp chết, hắn lại lấy chúng ra. Lâm Phong đi ra khỏi toà cung điện này, sau đó lại tiếp tục phá tan một cái cửa lớn khác, độ khó càng lúc càng lớn, mà đồ vật cất giấu bên trong cũng càng ngày càng tốt, trong một căn phòng là tinh thể ý chí, sau đó là tinh thể hàm nghĩa; lại sau đó, vậy mà lại là mảnh vỡ hàm nghĩa, tiếp theo, lại là các loại Thánh khí, còn có những công pháp càng tốt hơn, thích hợp cho Tôn giả tu luyện. Lần thứ hai đi ra đại điện, Lâm Phong thầm mắng trong lòng, gia hoả Ngọc Hoàng rõ ràng đang dọn sẵn đường cho hậu nhân, chỉ cần đạt được tất cả những thứ này, Ngọc Thiên Hoàng Tộc, xưng bá Càn Vực chẳng khó khăn gì, chỉ cần một ít thời gian mà thôi, tuy nhiên, đây là một vị Vũ Hoàng thu gom, cũng hợp tình hợp lý.


- Có những món bảo tàng này, ta nghĩ, không cần vì để Vân Hải Tông trở nên cường đại mà buồn rầu, chỉ cần khống chế thoả đáng, Vân Hải Tông phát triển trở thành bá chủ Tuyết Vực chẳng phải chuyện khó khăn gì!


Lâm Phong nở nụ cười, đối với những bảo tàng hiện tại, còn không có gì có thể làm cho hắn động lòng, tuy nhiên, còn có cửa lớn của ba toà cung điện vẫn chưa phá tan.


- Ầm!


Tiếng nổ tung khủng bố đột nhiên vang vọng trong cung điện, Lâm Phong làm nổ cửa lớn của tòa cung điện thứ ba, công kích mà phiến cửa lớn này có thể chịu đựng hẳn ở cấp bậc Tôn Vũ tầng bốn, Lâm Phong đã vận dụng sức mạnh rất mạnh mới phá tan được nó.


- Thánh văn thần thông thuật!


Lâm Phong đi vào cung điện, nhìn thấy trên vách tường khắc hoạ từng đạo từng đạo đồ án Thánh văn, không khỏi lộ ra ý cười nhàn nhạt, hắn từng nghiên cứu qua hoa văn thời điểm vừa tiến vào bí cảnh, sớm xem như dòm ngó con đường Thánh văn, một chút liền nhìn ra, hoa văn mênh mông trên vách tường, đều là Thánh văn công kích thần thông.


- Ta có chút chờ mong rồi!


Lâm Phong nở nụ cười, hắn giờ phút này xác thực rất chờ mong phía sau cửa lớn của hai toà cung điện cuối cùng kia rốt cuộc đang ẩn giấu thứ gì. Tuyệt phẩm Thánh khí, Hoàng khí của Ngọc Hoàng, còn có, Hoàng kinh của hắn có phải đều trong đó. Tuy nhiên lần này, Lâm Phong lại thất bại, cho dù sử dụng công kích cường thịnh nhất, vẫn như trước không có cách nào phá tan hai cánh cửa lớn cuối cùng, điều này làm cho Lâm Phong hiểu rõ, Ngọc Hoàng hiển nhiên đoán rằng sau khi hậu nhân lấy được bảo vật lại không biết ẩn giấu, quá mức khiến người khác chú ý, bởi vậy hi vọng bọn họ làm đến nơi đến chốn, từng bước một hướng về phía trước, đến thực lực nhất định, mới có tư cách phá tan hai cánh cửa lớn cuối cùng này. Chỉ có điều ý nghĩ của Ngọc Hoàng rất hoàn mỹ, nhưng lại bị Ma Hoàng thay đổi tất cả, quyền hạn của cả tòa cung điện cũng không còn là của hậu nhân của hắn nữa, bị Ma Hoàng bóp méo, lấy đi trái tim của hắn, mới có thể lấy được tòa cung điện này, chuyện này có nghĩa, tiểu thế giới này, cùng với trái tim Ngọc Hoàng có liên hệ không thể phân cách, Vũ Hoàng, tại sao lại có năng lực luyện ra tiểu thế giới thuộc về mình!


- Có nên kêu tên Viêm Đế kia đến giúp đỡ hay không?


Lâm Phong thầm nghĩ, tuy nhiên sau đó hắn liền từ bỏ, hành vi của Ngọc Hoàng có đạo lý của hắn, Lâm Phong hắn cũng đồng ý tuân thủ quy tắc của Ngọc Hoàng, đợi tới khi hắn đạt đến thực lực nhất định, sẽ quay lại phá tan hai cánh cửa cuối cùng kia, lấy được thứ mà hắn muốn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp