- Lúc ngươi trộm mộ chắc Cửu U Ma Đế vẫn còn sống, nói như vậy ngươi trộm mộ của Hi Hoàng, ngươi thân là một cường giả đại Đế mà lại đi trộm mộ của một Vũ Hoàng sao? Lâm Phong truyền âm nói với Cùng Kì, gia hỏa này đến cùng là muốn có cái gì, còn về phần chữ đế nữ kia có ý gì đây.

- Ngươi không biết gì cả, tuy Hi Hoàng chỉ là Vũ Hoàng nhưng mà trên người nàng ta có mấy cuốn Đế kinh khủng bố lắm đấy.

Ánh mắt Cùng Kì lóe sáng nói với Lâm Phong:

- Ngươi không hỏi ta chuyện vừa nãy vì sao có liên quan đến ngươi sao? - Còn cần hỏi nữa à!

Lâm Phong lộ ra một nụ cười khổ, nghe Cùng Kì nói chuyện với Cửu U Ma Đế thì hắn đã hiểu rõ phần nào rồi.

- Thật không nghĩ tới ngươi không hề ngu xuẩn a, hiện tại có vẻ đã hiểu được sự dụng tâm lương khổ của bản Đế!

Khóe miệng Cùng Kì nở ra một nụ cười khiến Lâm Phong chỉ biết trợn tròn mắt, tên khốn này làm như sinh con không bằng vậy!

- Bên kia có náo nhiệt kìa!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm phong ấn đã bị phá, một cung điện từ từ xuất hiện trên mặt đất, nó không ngừng mở rộng ta, từ tòa rồi lại từng tòa xuất hiện từ hư không, không gian xung quanh như hóa thành chốn tiên cảnh, ánh sáng mang theo sức mạnh cường thịnh tràn ngập khắp mọi nơi, che kín toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc.

- Mấy vị Vũ Hoàng cho rằng phá tan phong ấn đã tự do a, người Bát Hoang Cảnh khi nào cho bọn họ tự ý làm càn chứ, muốn chết à!

Cùng Kì nói một cách đầy khinh thường, chúng Hoàng Bát Hoang Cảnh giáng lâm, về số lượng đã nắm giữ thế chủ động tuyệt đối ở đây chứ đừng nói đến chất lượng, đương nhiên bọn họ không cho phép những Vũ Hoàng này ngang ngược tranh đoạt bảo.

- Tuyết Nguyệt quốc của ngươi xem ra từ đây về sau có phúc rồi.

Cùng Kì nói thầm một tiếng, bây giờ có hai tiểu thế giới tọa lạc ở đây rồi, từ bây giờ chuyện Tuyết Nguyệt quật khởi cũng là điều đương nhiên. Tiểu thế giới của Hi Hoàng vô cùng tú lệ, nó dường như tràn ngập tiên linh khí, bên trong sơn mạch nức chảy không ngừng, trong phạm vi xung quanh khuếch tán ra nguồn khí dồi dào, từ nay Vân Hải sơn mạch ngày xưa và một khu vực lớn của Hắc Phong Lĩnh đều bị Tiên cung ngày xưa của Hi Hoàng thay thế. Đồng thời tiểu thế giới của Cửu U Ma Đế cũng bên cạnh tiểu thế giới của Hi Hoàng, điều đó càng khiến những tòa cung điện trở nên bao la rộng lớn hơn, tiểu thế giới của Cửu U Ma Đế bao quanh cái của Hi Hoàng tạo thành hình vòng cung, dù cho có tiểu thế giới hắn tạo ra thì cũng phải luôn bảo vệ Hi Hoàng.

- Đây là tiểu thế giới của cường giả cấp bậc đại Đế sao, thật đồ sộ!

Tâm thần Lâm Phong bị chấn động nhìn chằm chằm vào những tòa cung điện mênh mông, cung điện của Cửu U Ma Đế giống như Vạn Lí Trường Thành ở kiếp trước hắn thấy, nó uốn lượn khúc chiết không biết kéo dài đến mấy chục triệu dặm nữa, đồng thời độ rộng cũng kéo ra không ngừng, chỉ sợ trên ngàn dặm vạn dặm.

- Tiểu thế giới này có khi nào muốn kéo từ đây đến Dương Châu thành luôn không!

Trong lòng Lâm Phong thầm than một tiếng, nếu như tiểu thế giới này kéo dài hơn vạn dặm đến cả Dương Châu thành, toàn bộ linh khí kinh khủng kia sẽ thật sự tắm rửa toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc và kể từ đây Tuyết Nguyệt quốc sắp sửa có sự biến hóa long trời lở đất, khi đó sợ rằng cường giả khắp nơi sẽ tự tập ở đây mất.

- Lâm Phong, còn không xuống!

Lúc này Viên Phi rống một tiếng với Lâm Phong, cuộc đại chiến của các Vũ Hoàng đã muốn bắt đầu rồi nhưng để tránh việc phá hủy tiểu thế giới, bọn họ đã bay lên cao hơn, trận chiến khiến cho thiên địa lại cuồn cuộn không yên, còn người đang ở dưới thì không ngừng đi đến tiểu thế giới của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế, tùy tiện nhặt được một món đồ bên trong đó thôi cũng có thể xem như bảo bối có giá trị không nhỏ rồi.

- Tốc độ thật nhanh!

Lâm Phong nhìn thấy mọi người vốn đang trên hư không lại không ngừng hạ xuống lao đến tiểu thế giới thì hắn cũng ngay lập tức cùng Cùng Kì chạy nhanh về phía đó. Từng luồng nguyên khí nồng đậm đập vào mặt khi bọn họ bước vào, bên trong đó còn có các loại khí tức kì diệu khác, vào trong rồi Lâm Phong liền cảm thấy cả người khoan khoái hơn trước nhiều, máu chảy nhanh hơn bình thường, có thể nói như được đả thông vậy.

- Toàn bộ cút ra ngoài!

Nhưng lúc này lại có một tiếng hét như sấm truyền đến, một thân hình khổng lồ hơn trăm mét xuất hiện trên hư không trước mặt bọn họ, đó không ai khác chính là Bằng Hoàng. Âm thanh của hắn vô cùng bá đạo, cả người tràn ngập ánh vàng nhưng cũng có xen lẫn ma quang đen kịt, mặc dù đôi mắt tràn đầy kiêu ngạo nhưng nó đã bị hòa lẫn bởi tâm ma.

- Nhìn thấy không, đây là sức mạnh của Cửu U ma khúc đấy, chỉ một ánh mắt đã có thể đưa nó xuyên qua não tên đó khiến hắn sinh ra ma ý, hiện giờ hắn đã có xu hướng nhập ma rồi!

Cùng Kì truyền âm cho Lâm Phong biết, Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm hắn không thôi, chỉ một ánh mắt của Cửu U Ma Đế đã khiến cho Cửu U ma khúc xuyên qua đầu làm cho Bằng Hoàng nhập ma, sức mạnh đáng sợ đến cỡ nào a.

- Đã có Vũ Hoàng chết!

Mọi người nhìn chằm chằm lên hư không mà tâm thần chấn động, các Vũ Hoàng xảy ra loạn chiến, nổ đến trời long đất lở, tất cả người ở Tuyết Nguyệt quốc đều bị dọa cho kinh sợ một phen.

- Không lăn liền giết!

Bằng Hoàng điên cuồng hét một tiếng gây ra chấn động đến nỗi thân thể của Lâm Phong cũng run rẩy, huyết mạch căng phồng như sắp nổ tung vậy, tên yêu tà Bằng Hoàng kia thật khủng bố, ai cũng không thể phản kháng lại hắn nếu không thì chết không nghi ngờ gì. “Vù…” Vào thời khắc này trên vòm trời mây không ngừng lăn lộn, bầu trời dần trở nên loạn hơn. Lúc này đây chúng Hoàng đều đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn bầu trời phía trên bọn họ, lại có cường giả tuyệt đỉnh xuất hiện nữa sao, hơi thở này thật đáng sợ. Trên hư không xuất hiện một khuôn mặt uy nghiêm nhưng bá đạo quét mắt nhìn xung quanh một chút, chỉ một cái quét mắt mà trời đất dường như đang ngừng thở. Cuối cùng ánh mắt kia nhìn về phía hai cái tiểu thế giới bên dưới liền thở dài một tiếng.

- Chúng Hoàng mau cút khỏi quốc gia này, vĩnh viễn đều không được đặt chân đến đây nữa!

Một âm thanh thô bạo phát ra từ miệng hắn, lạnh lẽo lại mang theo sự uy nghiêm như một mệnh lệnh khiến cho bất cứ người nào cũng không được cãi lời, hơn nữa hắn còn gọi trực tiếp Vũ Hoàng, ra lệnh họ phải cút khỏi quốc gia này và vĩnh viễn không được quay lại!

- Khẩu khí thật lớn, ngươi cho rằng chính mình là ai? Bằng Hoàng giơ đôi mắt sắc bén nhìn lên khuôn mặt của người trên trời với khí thế bá đạo.

Người đó nhìn Bằng Hoàng một cái, tên kia ngay lập tức cảm nhận được áp bức từ thiên địa giáng lên người mình, người bên ngoài chỉ thấy một bàn tay to bằng trời hạ xuống chèn ép, có vài người chịu không nổi mà kêu thảm một tiếng,nhắm chặt mắt lại không dám nhìn lên, cũng bởi vì bàn tay lớn đó chỉ trong nháy mắt liền ép xuống, tốc độ quá nhanh làm bọn họ không phản ứng kịp, chỉ có cảm giác như đến ngày tận thế vậy, chỉ sau một khắc nữa mình sẽ bị hủy diệt mà không thể làm gì nên bây giờ chỉ có thể nhắm hai mắt chờ chết mà thôi. “Ầm ầm!” Một luồng sức mạnh chấn động làm thiên địa thêm lần rung động, mọi người chỉ cảm thấy uy thế nghẹt thở nhưng lại không chết. Ngay lúc bọn họ mở mắt ra nhìn, sắc mặt nhất thời chuyển sang màu trắng, trong lòng như có hàng ngàn cơn bão nổi lên, trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Đại Bằng Hoàng Kim Dực hay còn gọi là Bằng Hoàng của Yêu Hoàng điện mạnh mẽ, kiêu ngạo là thế nhưng bây giờ lại bị bàn tay lớn kia nắm lấy, hắn chỉ có thể gào thét một cách điên cuồng mà đầy giận dữ, tiếng thét làm chấn động cả đất trời nhưng bất luận hắn giãy thế nào cũng không thể tránh thoát được bàn tay kia.

- Đừng nói đến một con chim nho nhỏ như ngươi, ngay đến cả Long Hoàng của Chân Long nhất tộc hay Phượng Hoàng nhìn thấy lão phu cũng không dám nói như vậy!

Bóng người trên trời dùng ánh mắt bá đạo nhìn xuống như một vị chút tể, đường đường là Bằng Hoàng của Yêu Hoàng điện xưng bá toàn bộ Bát Hoang yêu vực mà chỉ là một con chim nho nhỏ trong mắt hắn, bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không thể động được vào hắn, điều đó cho thấy thực lực của người này đáng sợ đến mức mọi người cũng không dám tưởng tượng. Không thể nghi ngờ nữa, đây hẳn là một vị đại Đế, hơn nữa còn là đại Đế khủng bố, Long Hoàng, Phượng Hoàng cũng không dám nói vậy với hắn, đây là lời nói vô cùng bá đạo làm cho những Vũ Hoàng còn lại bị chấn động mà run rẩy không ngừng.

- Niệm tình ngươi tu hành không dễ mà ta tha tội chết cho ngươi, mau cút!

Bàn tay lớn đột nhiên vung lên ném Bằng Hoàng đi, hắn ngay lập tức như xé không mà bị bắn ra ngoài, chỉ chốc lát không thấy bóng dáng đâu.

- Nếu như ngươi lại dám đến thì đừng trách!

Âm thanh cuồn cuộn hướng đến Bằng Hoàng, sau đó hắn quay lại quan sát chúng Hoàng còn lại, lạnh lùng nói:

- Các ngươi cũng mau cút ra khỏi quốc gia này, bất luận tên Vũ Hoàng nào dám to gan đặt chân đến đây đều sẽ chết!

Bất cứ vị Vũ Hoàng nào đến Tuyết Nguyệt cũng sẽ bị giết! Âm thanh bá đạ khiến cho bọn họ run rẩy, sau đó từng người một như cơn lốc mà biến mất, không dám ở lại thêm dù chỉ là một giây, thật đáng sợ, Bằng Hoàng khủng bố như thế mà trong mắt đối phương chỉ là một con chim nho nhỏ bị nắm trong tay không thể động đậy, thực lực bậc này bọn họ không dám đắc tội mà chỉ có thể ngước nhìn thôi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play