Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1268 - Truyền nhân Cửu U


...

trướctiếp

Thời khắc này mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía hư không, trên đó có hai bóng người đang tiến đến gần Ma Đế. Lâm Phong cưỡi Cùng Kì bay lên trời, hắn chưa từng đi lên độ cao như thế bao giờ nên hơi lo, hơn nữa trước mặt hắn còn có một vị Ma Đế, mà bên cạnh hắn có thêm cả Cửu U ma tuyền. “Ầm!” Ma khí khủng bố điên cuồng bay ra, từng sợi âm thanh hiu quạnh chạy vào trong tai làm cho toàn thân hắn đều có ma khí và dần dần bước vào ma đạo. Rốt cuộc bọn họ cũng đến bên cạnh Ma Đế, một bóng người tràn đầy kinh khủng,đây chỉ là một tia chấp niệm ngàn năm không tan mà lại có uy lực thế này, chỉ là một tia chấp niệm cũng có thể kêu ra Cửu U ma khúc vì người mình yêu, khí thế này có thể tiêu diệt cả Vũ Hoàng!

- Cửu U Ma Đế, người có còn nhớ Viêm Đế ta ngày xưa hay không? Cùng Kì giơ mắt nhìn Cửu U Ma Đế giao lưu thần niệm.

- Viêm Đế!

Trong đầu Lâm Phong và Viêm Đế cùng vang lên một thanh âm, chấp niệm của Cửu U Ma Đế hơi cúi đầu nhìn Lâm Phong và Viêm Đế một cái khiến cho Lâm Phong cảm thấy linh hồn mình bị rung động dữ dội, ma khí không ngừng điên cuồng bên trong không nghe theo sự sai khiến của hắn nữa, dường như nó đã bị chấp niệm của Cửu U Ma Đế khống chế mất rồi. Chỉ một ánh mắt của Cửu U Ma Đế liền có thể không chế được ma ý của hắn, điều này cho thấy đối phương mạnh đến cỡ nào a.

- Đúng, Viêm Đế đây!

Cùng Kì nhìn Viêm Đế rồi dùng thần niệm để nói chuyện:

- Ngày xưa ngươi vì Hi Hoàng mà không tiếc đạo vẫn chứ nếu không thì ai có thể phong ấn ngươi được, nhưng bây giờ Hi Hoàng đã phục sinh còn ngươi thì vẫn chỉ là một tia chấp niệm ngàn năm không tiêu tán mà thôi!

- Hi Hoàng phục sinh rồi!

Trong ánh mắt Cửu U Ma Đế đột nhiên lóe lên ma quang, bầu trời Tuyết Nguyệt vào lúc này đáng sợ khi có ma vân không ngừng lăn lộn.

- Đúng, ngươi có thể nhìn vào chi thần của hắn, khi đó sẽ biết được tất cả!

Viêm Đế quay sang Cửu U Ma Đế nói, ánh mắt đen kịt kia lập tức rơi xuống người Lâm Phong. “Ầm!” Một tia ma ý nhảy vào đầu Lâm Phong khiến cả người hắn run rẩy không ngừng, đến cả linh hồn cũng không ngoại lệ, nhưng thế thì thế nào, đối mặt với chấp niệm của Ma Đế hắn căn bản đã không có sức phản kháng rồi chứ nói chi như thế này.

- Tại sao? Cửu U Ma Đế lẩm bẩm rồi lại ngửa đầu thở dài một tiếng, một màn này Lâm Phong đều được chứng kiến.

- Hi Hoàng phục sinh, chấp niệm ngươi cũng nên tiêu tan rồi, nhưng không nên để Cửu U ma khúc bị thất truyền, ta đã tìm thấy truyền nhân cho ngươi, ngươi xem có được hay không? Ánh mắt Viêm Đế sắc bén, lại tiếp tục truyền âm nói chuyện.

- Ngươi không sợ ta sẽ giết các ngươi sao? Cửu U Ma Đế lãnh đạm nói, chỉ một câu thôi đã khiến Lâm Phong không khỏi run lên từng hồi, nếu như Ma Đế muốn động thủ thì hắn phải chết mà không nghi ngờ gì.

- Ngươi sẽ không làm thế, sao ngươi không đưa chấp niệm của mình vào bên trong cơ thể hắn để từ nay về sau ngươi có thể mượn cơ thể hắn mà làm bạn với Hi Hoàng một đời!

Cùng Kì lại nói tiếp khiến cho đôi mắt Cửu U Ma Đế liền trống rỗng, mượn cơ thể Lâm Phong để làm bạn cả đời với Hi Hoàng sao! Cúi đầu, Cửu U Ma Đế nhìn người trong lòng mà ưu thương sâu đậm. “Ầm!” Nhưng lúc này Lâm Phong chỉ thấy một bàn tay lớn trói thân thể hắn lại rồi lập tức vung một cái khiến cho hắn bị bay vào trong Cửu U ma tuyền!

- Thiên địa cửu khúc, Cửu U không dứt!

Một thanh âm phun ra từ miệng Cửu U Ma Đế, Lâm Phong thấy nước ào ào chảy quanh thân thể nhưng không hề hủy diệt hắn mà chỉ háo thành từng đạo âm phù tuyệt đẹp không ngừng chảy vào đầu hắn. Thân hình Lâm Phong run lên, điều này cho thấy Viêm Đế đã thành công nhưng hắn vẫn không ngừng thầm nguyền rủa tên đó, lão khốn nạn kia không hề có niềm tin tuyệt đối mà lại đánh cược vào hắn! Lâm Phong nhắm mắt lại, ngồi khoang chân trong Cửu U ma tuyền, từng dòng nước không ngừng dội xuống thân thể hắn, đồng thời cũng có các âm phù tràn vào trong đầu, tạo nên các bản nhạc giao hưởng bên trong đó. Đám người đứng bên dưới bây giờ đều bị dọa run, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Lâm Phong lại ngồi khoanh chân trong Cửu U ma tuyền? Thần niệm giao lưu giữa Cùng Kì và Ma Đế chỉ có ba người bọn họ biết được nên những người khác cảm thấy kì lạ là điều bình thường, giây phút đó mọi người ở Tuyết Nguyệt quốc đều ngẩng đầu nhìn lên trời, bọn họ thấy Lâm Phong Quân Vương lại ngồi khoanh chân trong Cửu U ma tuyền! Người thân của hắn ở Hoàng cung cực kì lo lắng, sắc mặt bọn họ đều một màu xám, Lâm Phong tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì. Mà giờ khắc này trên người Cùng Kì đổ đầy mồ hôi, hắn đang đánh cược, dùng tình cảm giữa Cửu U Ma Đế đối với Hi Hoàng để đánh cược.

- Ngươi nói đúng, thiên địa cửu khúc không nên để thất truyền nhưng dù Hi Hoàng đã phục sinh nhưng cũng đã không còn là Hi Hoàng ngày xưa, ta bầu bạn thì có ý nghĩa gì nữa, đời này kiếp này ta tồn tại cũng chỉ vì nàng thôi.
! Cửu U Ma Đế cúi đầu nhìn người trong lòng, một đời Ma Đế thế nhưng lại nhu tình như nước, Cửu U ma khúc vẫn vang vọng trong đất trời mang theo nỗi bi thương vô tận.

- Hồng nhan đã mất, cần gì thủ mộ nữa!

Cửu U Ma Đế lại cúi đầu nhìn phong ấn to lớn bên dưới, trong thanh âm của hắn có một chút quyến luyến. Cuối cùng hắn nhìn về phía Lâm Phong:

- Cửu U ma khúc vang danh Cửu Tiêu đại lục, nếu có tâm, ngày khác thay ta giết Tam Sinh!

Âm thanh hạ xuống cũng là lúc một tia chấp niệm khủng bố của Cửu U Ma Đế nhập vào mi tâm Lâm Phong, bầu trời rung động mạnh mẽ, thân thể Cửu U Ma Đế di chuyển, hắn bước chân đi khiến cả thiên địa cũng theo đó mà động nhưng một khắc sau thân ảnh cũng đã biến mất!

- Tuy ngươi chết nhưng chấp niệm vẫn còn lại, tồn tại ngàn năm!

Trong ma khúc vang lên âm thanh thê lương khiến cho lòng người như bị tan nát, bóng người của Ma Đế triệt để biến mất, ma ý trong thiên địa đã không còn, Cửu U ma khúc đã ngưng còn Cửu U ma tuyền đã ngừng chảy nhưng trong đầu Lâm Phong vẫn còn cang vọng âm thanh của âm phù không ngừng nhảy múa. Trong mi tâm có một ma ý khủng bố, bên trong đôi mắt hắn dường như cũng có ma quang đáng sợ đang ẩn giấu những ý niệm ma đạo vô cùng đáng sợ. Cửu U Ma Đế rời đi nhưng vẫn phân ra để lại một phần chấp niệm trên người hắn.

- Cửu U ma khúc này để lại cho ngươi, ngày khác nếu có tâm, thay ta giết Tam Sinh!

Lâm Phong lẩm bẩm nói, đây chính là âm thanh mà Cửu U Ma Đế đã lưu lại trước khi ngài đi, Tam Sinh hẳn chỉ Tam Sinh Đại Đế; nhưng Tam Sinh Đại Đế, Phong Ma đại đế, Cửu U Ma Đế, Hi Hoàng, rốt cuộc giữa bọn họ có mối quan hệ gì, còn có bia mộ kia do ai làm, Phong Ma đại đế phong ấn Cửu U Ma Đế nhưng tại sao hắn lại muốn giết Tam Sinh Đại Đế chứ, hơn nữa dựa theo cuộc đối thoại giữa hắn với Viêm Đế thì tựa như Cửu U Ma Đế nhân cơ hội Hi Hoàng mất, muốn ở bên cạnh nàng nên cố ý để cho Phong Ma đại đế phong ấn mình?

- Dư âm chấp niệm, chỉ như thế mà đã có thể phá tan bầu trời, vậy bây giờ nó sẽ đi về đâu? Lâm Phong nhìn về phương hướng biến mất của người kia liền cảm thấy thất vọng cùng mất mát.

“Oanh,oanh, oanh…” Bên dưới không ngừng truyền đế từng đạo âm thanh khủng bố khiến cho Lâm Phong và cả mọi người đều thức tỉnh, bọn họ nhìn về nơi đó liền thấy có người đang công kích vết nứt trên phong ấn khiến nó ngày càng rộng hơn, tùy thời có thể bị phá.

- Phá cho ta!

Lúc này Bằng Hoàng dường như đã rơi vào ma đạo, cả người hắn tràn ngập khí thế kiêu ngạo mà xông đến, ánh sáng vàng kim bây giờ dường như đã bị hòa trọn với ma ý đen kịt không ngừng từ phía trên công kích xuống. Bảy vị Vũ Hoàng còn lại cũng điên cuồng mà công kích phong ấn, nó đã sắp vỡ ra rồi, một tia chấp niệm của Cửu U Ma Đế có thể lao ra từ trong đó cũng đủ để nói rõ phong ấn này đã không còn hoàn chỉnh nữa. “Ầm!” Rốt cuộc vô số ma văn bay lên thì phong ấn mới bị phá nát, một luồng khí mang theo khí thế chém giết mạnh mẽ lao lên trời, ma văn tan rã, khối đen như áo giáp sắc bọc thép vônfram đã hỏng, khí tức lập tức dâng trào!

- Ai có thể ngăn trở ta!

Thân thể Đại Bằng Hoàng Kim Dực hóa lớn hàng trăm mét, gió lốc không ngừng thôi, yêu khí cuồn cuộn không ngớt và cường thịnh vô cùng. Những Vũ Hoàng khác đều thoát ra rồi nhưng bọn họ đương nhiên không có được khí thế khủng bố như Đại Bằng Hoàng Kim Dực mà thay vào đó là sắc mặt hơi tái nhợt cùng khí thế mờ nhạt dần.

- Phong ấn chết tiệt, cuối cùng ta cũng thoát ra được rồi!

- Ha ha ha, phong ấn cũng đã phá!

- Hi Hoàng đã chết, Ma Đế cũng đã đi, xem ai có thể ngăn trở ta được nữa!

Từng đạo âm thanh truyền đến như làm chấn động cả đại lục, Cùng Kì cùng Lâm Phong nhanh chóng bỏ chạy ra xa. Thời khắc này mọi người đều cúi đầu nhìn phong ấn đã được phá tan mà trong lòng mạnh mẽ rung động, bị dọa đến chấn động không ngừng. Từng luồng linh khí hướng về bâu trời mà tỏa ra hóa thành từng trận ánh sáng tràn ngập từng ngõ ngách của Tuyết Nguyệt, một tòa cung điện mênh mông xuất hiện sau cơn gió lốc!

- Trộm mộ, chẳng trách tên khốn Cùng Kì kia muốn trộm mộ, đây rõ ràng là tiểu thế giới của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế!

Lâm Phong khẽ run lên, khu nghĩa địa này chân chính là một tiểu thế giới của hai người họ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp