Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1270 - Vì Tam Sinh Kinh


...

trướctiếp


- Chạy!

Thần sắc mọi người cứng đờ ra, các Vũ Hoàng đều biến mất không thấy tăm hơi, hiển nhiên đã bị cường giả trên bầu trời kia quát lui rồi.

- Hắn là ai? Lâm Phong cũng ngửa đầu nhìn vị cường giả khủng bố kia, thời khắc này lại xuất hiện thêm một vị đại Đế khủng bố nữa, hôm nay hắn đã được nhìn thấy chấp niệm của Ma Đế mà bây giờ lại gặp được thêm một đại Đế.

- Ngươi cho rằng thế nào!

Cùng Kì truyền âm nói với Lâm Phong khiến cho hắn chỉ biết trầm ngâm, sau khi phong ấn bị phá nát thì Cửu U Ma Đế cũng rời đi, tiếp theo đó thì hư ảnh của vị đại Đế khác xuất hiện, không thể nghi ngờ, người đó hẳn cảm nhận được phong ấn đã bị phá nát mới giáng lâm.

- Phong Ma đại đế sao!

Lâm Phong lẩm bẩm, Cùng Kì không trả lời thì Lâm Phong cũng không hỏi nhiều nữa, nhưng người này chắc chắn là Phong Ma đại đế hoặc người khắc chữ đế nữ trên mộ của Hi Hoàng, nguyên nhân vị cường giả này chỉ xúc động khi phong ấn hay bia mộ bị hỏng thôi, đương nhiên không thể nào khi không lại xuất hiện ở Tuyết Nguyệt, hẳn trên bia mộ có lưu lại dấu ấn. Chỉ có điều Lâm Phong vẫn chưa hiểu, Phong Ma đại Đế không phải người khắc chữ trên bia, còn Tam Sinh Đại Đế đến cùng đóng vai gì trong câu chuyện này mà khiến cho dù Cửu U Ma Đế có hóa thành chấp niệm ngàn năm không tan cũng vẫn không quên nhắc nhở hắn: “Nếu có tâm hãy giết Tam Sinh giúp ta!” Nhưng Tam Sinh Đại Đế là cường giả đáng sợ biết bao nhiêu, dù Cửu U ma khúc, một trong chín khúc có uy lực mạnh nhất đại lục nhưng đợi đến khi hắn tu luyện đến mức thành thạo thì không biết còn bao lâu nữa, Tam Sinh Đại Đế đã vang danh khắp Cửu Tiêu đại lục rồi, cái tên đó khủng bố đến nỗi làm người ta phải kinh hãi. Cường giả tuyệt đỉnh ẩn trong hư không lúc này đang quét mắt nhìn mọi người một cái khiến cho từng người một đều không nhịn được mà run rẩy, chỉ cần cường giả này khẽ giận dữ thôi là bọn họ liền chết không có chỗ chôn. Cuối cùng vị kia cũng hướng mắt về hai tiểu thế giới, không nhịn được mà buông một tiếng thở dài, đã đến nước này thì thôi để tùy duyên đi.

- Tiểu quốc yếu đuổi, mặc dù các ngươi tranh cướp báu vật nhưng cũng không được để căn cở của nó bị dao động, như vậy sẽ hư hỏng nhân đạo!

Bóng người không hư không phát ra một thanh âm, lời nói của hắn thể hiện rõ việc bảo vệ Tuyết Nguyệt, người bên dưới không ngừng cúi đầu, bọn họ không dám có nửa điểm ngỗ nghịch. Gió lốc cuồn cuộn nổi lên, mây trên bầu trời không ngừng chuyển động che hết khuôn mặt vị kia, nơi đó dường như xuất hiện một luồng xoáy khủng bố rồi biến mất, bầu trời Tuyết Nguyệt quốc cũng dần dần khôi phục lại yên tĩnh như trước kia, đại Đế đã đi, Vũ Hoàng cũng mất dạng, thời điểm bây giờ Tôn giả tùy ý hoành hành.

- Hắn tựa hồ như đang cố giúp Tuyết Nguyệt.

Lâm Phong nói nhỏ, hắn cảm thấy bản thân sinh ra một loại ảo giác nhưng cũng không biết nó có chính xác hay không, vị cường giả đại Đế kia đuổi Vũ Hoàng \ đi hết rồi lại bảo mọi người không được làm ảnh hưởng đến căn cơ của Tuyết Nguyệt, phải có nhân đạo. Đây là một cường giả cấp bậc đại Đế, chỉ một ý nghĩ đã có thể phá hủy một tiểu quốc nhỏ nhoi như Tuyết Nguyệt vậy mà người này lại đi bàn về nhân đạo, Lâm Phong không hề tin trong lòng những người này sẽ có cái gọi là nhân đạo đó, trên con đường leo lên vị trí đó thì ai mà không dẫm đạp qua vô số hài cốt, muốn tu thành thì không biết tay đã dính bao nhiêu máu tươi rồi.

- Đối với hắn àm nói thì chuyện này cũng chỉ dễ như ăn cháo mà thôi!

Cùng Kì thấp giọng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn muốn giúp Tuyết Nguyệt nhưng không thể nào, vậy mà đối với vị đại Đế với khí tức kinh khủng đó thì chỉ cần một động tác, một câu nói cũng đã giúp được Tuyết Nguyệt rất lớn.

- Chúng ta cũng nên làm chính sự rồi!

Đôi mắt Cùng Kì sáng lấp lóe lộ ra một tia gian tà của những tên trộm khiến Lâm Phong âm thầm xem thường, tên khốn này từ ngàn năm trước đã có ý nghĩ trộm mộ bây giờ đã qua một thời gian dài như vậy vẫn không hề từ bỏ, nghĩ đến phong thái tuyệt vời của Cửu U Ma Đế, còn có vị đại đế bá đạo khi nãy rồi nhìn lại Viêm Đế….Thực tại này khiến người ta khó lòng chấp nhận nổi!

- Giữa đại Đế với đại Đế quả thật cũng có sự chênh lệch to lớn!

Lâm Phong chỉ có thể nghĩ như thế, cũng giống như trong Vũ Hoàng có sự phân chia đẳng cấp, cùng là Vũ Hoàng nhưng không cùng cấp thì thực lực chênh lệch không thể nói được.

- Lâm Phong, ngươi đi tìm tẩm cung của Hi Hoàng đi, trên người Hi Hoàng có vài bộ Đế kinh tuyệt phẩm lắm đấy.

Cùng Kì bay lên không thì tầm nhìn càng rộng hơn, đôi mắt to lớn của nó nhìn đảo toàn bộ nơi đây.

- Mấy bộ Đế kinh!

Lâm Phong khẽ đờ người, đại Đế cổ kinh lại có thể lấy được dễ dàng như vậy sao, Hi Hoàng lẽ nào đã đến đỉnh phong của Vũ Hoàng nên trên người có đến mấy bộ Đế kinh sao.

- Ngươi cho rằng thăng lên đại Đế dễ vậy sao, thiên phú Hi Hoàng rất trác tuyệt, đồng thời nàng còn phải tìm hiểu đế mấy bộ Đế kinh để giúp bản thân, nhưng cuối cùng cũng phải thân bỏ đại đạo, thân là nữ Hoàng, khí khái đến cỡ nào, từ xưa đến nay mấy ai được như thế, vậy mà cái chết có ai lại biết trước được!

Hai người đều truyền âm cho nhau nên những điều bọn họ nói người ngoài không thể nghe được nếu không thì đã gặp phiền toái lớn rồi, huống hồ Cùng Kì là tên dám hãm hại tám vị Vũ Hoàng nên mới khiến phong ấn nới lỏng và Cửu U Ma Đế thoát ra, món nợ này các vị kia nhất định nhớ kĩ, bọn họ mà biết được Cùng Kì là tên đạo sĩ thúi kia khẳng định sẽ lột da rút gân hắn, ngẫm lại Lâm Phong càng thấy kinh sợ hơn, chuyện này ngàn vạn lần không được để người khác biết, cái kết của việc đắc tội với tám vị Vũ Hoàng Lâm Phong không dám nghĩ đến, trên đời này cũng chỉ có tên khốn Cùng Kì đó mới dám làm chuyện như thế. “Ầm!” Một tiếng nổ truyền đến, mọi người liền thấy một nơi như đang xảy ra đại chiến, có vẻ như là đang tranh cướp món đồ gì đó.

- Đi xem xem!

Thân hình bọn họ chớp lóe rồi di chuyển rất nhanh đến nơi đang xảy ra tranh chấp, đoàn người đang tranh cướp bên trong một tòa cung ngọc bích, bên trên nó dừng như có mấy bức tranh có thể là do Hi Hoàng ngộ đạo mà khắc ra.

- Không có hứng thú!

Cùng Kì nhìn thấy liền đi ra không nhìn lại một lần, ngày xưa hắn là đại Đế, những đồ án mà Hi Hoàng ngộ đạo khắc ra hắn thật sự không thấy hứng thú, đối với hắn cũng không có tác dụng gì lớn, mục đích duy nhất lúc này của hắn chỉ có đế kinh. Nhưng trong phạm vi này không biết có tồn tại Đế kinh bọn họ muốn tìm hay không đây, nói nghe thì dễ rồi.

- Chia nhau ra tìm sẽ có nhiều cơ hội hơn một chút, nhớ kĩ, trong Hi Hoàng cung ngươi có thể tìm thấy được Tam Sinh Kinh hoàn chỉnh!

Ánh mắt Cùng Kì chứa đầy sự hi vọng nhìn Lâm Phong, Ta Sinh Kinh là Đế kinh mà Tam Sinh Đại Đế tu luyện, khó có thể tưởng tượng được nó cường đại đến mức nào, Lâm Phong rốt cuộc cũng biết tên khốn này muốn gì rồi! Trộm mộ Hi Hoàng là phụ, cái chính là hắn vì Tam Sinh Kinh!

- Trong mộ Hi Hoàng sao lại có Tam Sinh Kinh được!

Lâm Phong hỏi ngược lại Cùng Kì.

- Ngươi hỏi quá nhiều rồi!

Cùng Kì đáp lại hắn khiến cho Lâm Phong phải cắn răng, lão hỗn đã kia cư nhiên lại không nói cho hắn biết, lẽ nào đây là mấu chốt mà Tam Sinh Đại Đế tham dự vào việc này?

- Tam Sinh Kinh!

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên các đạo phong mang, đế kinh loại này sao hắn lại không có mong muốn có nó chứ. Tam Sinh Đại Đế, một hóa thành ba, ba bộ thân thể tương đương với ba vị đại Đế, thực lực nó kinh khủng đến cỡ nào a! Nếu như hắn tu luyện Tam Sinh Kinh rồi biến ảo ra được ba bộ thân thể, vậy thì từ đó sức chiến đấu của hắn có thể tăng lên gấp ba lần. Thiên Cơ kiếm ra khỏi vỏ, Lâm Phong cầm nó trong lòng bàn tay, bên trong tiểu thế giới của Hi Hoàng có rất nhiều thế lực cường gải đang tìm bảo, nhất định phải cẩn thận một chút.

- Tẩm cung!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn đến tiểu thế giới mà trong lòng suy nghĩ, tên Cùng Kì kia muốn thông qua tẩm cung để tìm kiếm Tam Sinh Kinh, nếu hắn là Hi Hoàng thid hắn sẽ để đồ vật quý giá nhất ở đâu đây?

- Nếu như ta đương nhiên sẽ để bảo vật đặt trong nhẫn trữ vật rồi, như vậy thì có thể lúc nào cũng mang theo bên người!

Lâm Phong tự mình lẩm bẩm, điều này không thể nghi ngờ, bất luận vị cường giả nào cũng sẽ làm như vậy thôi.

- Thân thể Hi Hoàng đã bị chấp niệm của Cửu U Ma Đế mang đi rồi!

Lâm Phong nói khẽ, Hi Hoàng thân võng đạo tiêu, vậy thì trước khi chết khẳng định sẽ ở bên trong tiểu thế giới của mình thi triển Thánh thuật chờ ngày tái sinh mà quay trở lại lấy đồ, nhưng chỉ sợ Hi Hoàng cũng không ngờ Cửu U Ma Đế vì yêu mê mà cướp đi thân thể của mình.

- Cửu U Ma Đế cũng đã chết, hắn muốn đồ của Hi Hoàng cũng vô dụng thôi, thế bây giờ chiếc nhẫn trữ vật của nàng có thể còn trên cơ thể hoặc đã bị vứt bỏ lại bên trong tiểu thế giới rồi!

Lâm Phong cười khổ, muốn đi tìm quả thật sẽ khó khan vô cùng, nhưng nếu như đã đến tẩm cung của Hi Hoàng thì dù không tìm thấy Tam Sinh Kinh cũng sẽ có phát hiện bảo vật gì đó. Nếu như phát hiện một cái Hoàng khí thì quá tuyệt rồi, một trân bảo dị thế cơ mà, với thực lực của Hi Hoàng đến Đế kinh còn có mấy bộ chứ đừng nói đến Hoàng khí, nàng nhất định sẽ không thiếu.

- Hân Diệp yêu thanh tịnh, an bình, yêu thích rừng trúc có nước chảy, vách núi bao quanh; Nguyệt Tâm tính tình lạnh nhạt, được gọi băng sương mỹ nhân, đương nhiên cũng thích sự thanh tịnh!

Lâm Phong miệng lẩm bẩm mắt nhìn về tiểu thế giới, rất nhanh hắn đã nhìn thấy ở nơi xa quả thật có một dãy núi nhỏ sống động vô cùng, nó dường như còn có cây cổ thụ xanh tốt được trồng sừng sững vững chãi. “Vù!” Lâm Phong lao đế đó với tốc độ xé gió, trong khi đó nhiều người đang đi tới lui lo tìm kiếm bảo bối, thậm chí đã có những cuộc chiến xảy ra. Rất nhanh Lâm Phong đã đến được khu vực này, cổ thụ che được cả bầu trời, đây dường như là một sơn mạch hoàn toàn yên tĩnh, xung quanh chỉ có âm thanh nức chảy mà thôi.

- Hả? Nhưng đúng lúc này bên cạnh Lâm Phong lại xuất hiện một bóng người phóng ra khí tức lạnh băng, luống khí tức này đang nhắm đến hắn.

Lâm Phong đưa mắt nhìn sang, chỉ cảm thấy một cặp mắt yêu tà đang nhìn mình chằm chằm như một yêu thú cuồng dã, hắn cảm giác được một luông khí thế khát máu chạy qua cơ thể.

- Cút!

Đôi mắt Lâm Phong đột nhiên trở nên hắc ám,ánh mắt lạnh lẽo dần, một tia ma ý đáng sợ tỏa ra, thời khắc này tên kia chỉ cảm thấy lạnh lẽo vô tận, dừong như hắn đang ở bên trong Cửu U luyện ngục, bị Cửu U ma tuyền không ngừng ăn mòn cơ thể. Trong ánh mắt tên đó xuất hiện một vết máu, trông càng dữ tợn hơn, bước chân cũng đã dừng lại, thân thể khẽ run rẩy, đây là một ma ý thật khủng khiếp, căn bản không hề thuộc về Lâm Phong!

- Cửu U Ma Đế!

Hắn khẽ run lên nhìn Lâm Phong với sắc mặt thay đổi hoàn toàn thành màu trắng xám, Cửu U Ma Đế tựa hồ đã lưu lại trên người Lâm Phong một tia ma ý khủng bố!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp