Lâm Phong quan sát bên dưới rồi lại liếc mắt nhìn vùng trời nơi đây, sau đó đáp xuống trên một ngọn núi nhỏ, khoanh chân ngồi đó dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn bầu trời và đám người trên mặt đất.

- Người Vấn gia!

Phía bên trái cách Lâm Phong khoảng ngàn mét có một bóng người quay về phía hắn mỉm cười, là Vấn Thiên Ca, có thể bước vào được khu vực này đều là những thế lực đứng đầu Bát Hoang Cảnh, hay còn gọi thế lực Vũ Hoàng, những người khác thì không được dù chỉ là nửa bước, toàn bộ nơi này đã bị phong tỏa.

- Hả? Nhưng đúng lúc này Lâm Phong lại cảm thấy từng đạo ánh mắt lạnh như băng đang trên người mình, chân mày hắn khẽ cau lại, đảo mắt qua nhìn hướng bên phải cách hắn mấy vạn mét, nơi đó cũng có một luồng thế lực lớn – người Tề gia của Bát Hoang Cảnh Đông hoang, Lâm Phong nhìn thấy trong đó có một vị thanh niên ánh mắt đặc biệt lạnh, nhuệ khí ép người, mạnh mẽ vô cùng.

- Muội muội ta đâu? Thanh niên kia mở miệng nói, trong thanh âm lộ ra một vệt hàn băng kiên quyết, đôi mắt khủng bố phóng ra hàn quang như muốn xé rách không gian, Tề gia có ba anh em, Tề Thiên Húc là đại ca của Tề Thiên Thánh và Tề Thiên Kiều, hắn còn nằm trong thập đại yêu nghiệt đời trước.

Ba anh em Tề gia nhưng kì thực chỉ có Tề Thiên Húc, Tề Thiên Thánh có thiên phú cao nhất, thiên phú Tề Kiều Kiều cũng không thấp nhưng phải mang danh hiệu một trong tứ đại mỹ nữ của Bát Hoang Cảnh mới có thể đứng cùng một bầu trời với Tề Thiên Thánh và Tề Thiên Húc, được gọi ba anh em Tề gia. Nhưng đáng tiếc, trong đó Tề Thiên Thánh đã bị Lâm Phong chém, còn Tề Kiều Kiều bị hắn tù, chỉ còn dư lại Tề Thiên Húc, thân làm huynh trưởng, sao hắn lại không hận Lâm Phong chứ, sát ý ngày càng nhiều, nếu như không phải kiêng kị trên người Lâm Phong có Thiên kiếm, hắn chắc chắc đã xóa bỏ Lâm Phong từ lâu.

- Sống sót!

Lâm Phong lãnh đạm phun ra hai chứ, ba anh em Tề gia, huynh trưởng Tề Thiên Húc hắn đều đã được nghe nói tới, xem ra là người này.

- Ta nhất định sẽ chém ngươi!

Tề Thiên Húc lạnh lẽo nói rồi cũng quay đi không nhìn Lâm Phong nữa. Lâm Phong cũng không tiếp tục nhìn hắn mà chỉ ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần, nơi này có người của rất nhiều thế lực Vũ Hoàng ở Bát Hoang Cảnh nhưng người Thiên Đài tựa hồ không đến, gốc gác Thiên Đài không thể so với các thế lực Vũ Hoàng cường giả như mây, dù gì thiên tài cũng cần có thời gian trưởng thành nói chi đến một môn phái, Thiên Đài cũng chỉ vừa mới đặt chân đến Bát Hoang Cảnh, thời gian vẫn quá ngắn. Lâm Phong còn phát hiện thập đại yêu nghiệt, ngoại trừ Tề Thiên Thánh đã bị hắn chém và Bạch Thu Lạc, tám người khác cũng đến, người Mệnh Vận chi thành sau một khoảng thời gian đều thành công xung kích lên cảnh giới Tôn Vũ nên đương nhiên muốn ra ngoài rèn luyện, trốn trong Tông môn hay tu luyện trong gia tộc mà không tranh đấu cùng các yêu nghiệt bên ngoài, sớm muộn gì cũng bị người khác vượt qua. Trừ những nhân vật yêu nghiệt ra, Lâm Phong còn thấy không ít bóng dáng quen thuộc như Phượng Huyên, Tuyết Bích Dao, Lôi Yêu, bọn họ đều là người quen của hắn ở Mệnh Vận chi thành, Lôi Yêu vừa nhìn thấy Lâm Phong chớp mắt hiện lên lôi quang cuồn cuộn, nhưng trong ánh mắt đã có sự kiêng kị nhất định, lâm Phong từ lâu đã không còn là thanh niên Lâm Phong trong Mệnh Vận chi thành khi xưa, hiện tại hắn áp chế không nổi, Long Đằng và Tề Thiên Thánh đều thua trong tay Lâm Phong. Chỉ sợ hiện tại chỉ có Yêu Hoàng hiện thân như Đại Bằng Hoàng Kim Dực trong các thanh niên đồng lứa ở Man Hoang yêu vực mới có thể có đủ khả năng ép Lâm Phong. Đại Bằng Hoàng Kim Dực, so về thân thể hay tốc độ đều tuyệt đỉnh, trong thập đại yêu nghiệt không có mấy ai có thể tranh đấu với hắn, mặc dù Lâm Phong đã đánh bại Tề Thiên Thánh nhưng nếu muốn đối mặt với Đại Bằng Hoàng Kim Dực cũng không thể, Lôi Yêu nhìn chằm chằm Lâm Phong mà trong đầu hắn đang suy nghĩ làm cách nào để chém Lâm Phong. Nhưng hiển nhiên Lâm Phong không chú ý đến Lôi Yêu, hắn đột ngột mở mắt ra, đứng lên bước một bước dài vượt qua tên đó rồi cười nói:

- Ngươi cũng đến rồi!

- Khà khà, nhiều gia hỏa đến rồi a, Viên gia ta tự nhiên cũng phải tập hợp để tham gia trò vui chứ.

Viên Phi nhếch miệng cười nói:

- Nhưng tên Quân Mạc Tích kia không đến, nghe nói Thần Cung sắp xảy ra chuyện lớn, ngày đại nạn của lão Hoàng chủ đã sắp đến.

- Lão Hoàng chủ sắp đến đại nạn rồi ư? Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, chuyện này đối với Thần Cung mà nói thì tuyệt đối không phải tin tức tốt gì, một thế lực Vũ Hoàng mà có lão Hoàng chủ đại nạn, nếu như vậy lại không có người nối nghiệp tiếp nhận thì vô cùng nguy hiểm.

Mà Thần Cung cư nhiên lại không có tân Hoàng tiếp nhận, nếu không cũng không đến phiên Quân Mạc Tích trở thành thiếu cung chủ, lão Hoàng biết được đại nạn của mình thì sẽ tìm người nối nghiệp lúc sinh thời nhưng chỉ đáng tiếc lần đại nạn này đến quá nhanh.

- Hừm, cũng còn may hiện tại toàn bộ ánh mắt của Bát Hoang Cảnh đều tập trung nơi này, nếu không có việc Vấn gia bại lộ thì ánh mắt cũng sẽ không ở đây mà ở Thần Cung rồi, như thế họ càng gặp phiền phức lớn hơn.

Từ trước đến giờ tính cách của Viên Phi rất ngay thẳng, nghĩ gì nói đó, một thế lực Vũ Hoàng là một đại bảo khố, một khi Vũ Hoàng đại nạn tử vong, có thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu người mơ ước nhắm đến nó, dường như Kiếm Các cũng như thế, bị người khác ức hiếp, may Thiên Kiếm Hoàng có lưu lại một vài thứ tốt mới có thể bảo vệ nó đến bây giờ, chính vì vậy mà Kiếm Các mới muốn tại kiếm nô, lựa chọn Thiên Chi Kiếm để thôn tính Lâm Phong.

- Nơi này đến cùng có cái gì? Lâm Phong hỏi ra nghi vẫn trong lòng, sau khi hắn rời đi Bát Hoang Cảnh mới phát sinh ra việc của Vấn gia nhưng Lâm Phong lại không có bất cứ tin tức gì, không biết do nguyên nhân nào mà khiến cho mọi ánh mắt của Bát Hoang Cảnh tập trung vào Vân Hải sơn mạch này như vậy.

- Có tin tức truyền ra nói dãi núi này từng có dấu chân của Tam Sinh Đại Đế, hơn nữa còn từng xảy ra Đế chiến nên có thể sẽ có di tích khủng bố nào đó!

Viên Phi nói cho Lâm Phong nghe, chuyện này đã truyền khắp Bát Hoang Cảnh có nghĩa có người cố ý thả tin ra, vì thế bọn họ cưỡng bức Vấn gia mở ra Thiên Hư cổ trận.

- Tam Sinh Đại Đế!

Ánh mắt Lâm Phong run lên, đột nhiên nhìn về nói Vân Hải phong biến mất, lẽ nào Cửu Chuyển Phật Ma Công là tiền thân của Tam Sinh Ma Kinh, do Tam Sinh Đại Đế lưu lại? Hơn nữa Viêm Đế trước khi biến mất cũng phong ấn tên kia lại bên trong tiểu thế giới, người đó không phải Tam Sinh Đại Đế chứ?

- Đế chiến!

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, Dương Châu thành cùng lắm cũng chỉ là một tòa thành nhỏ cư nhiên lại xảy ra Đế chiến, vậy hẳn chuyện này chí ít cũng cả ngàn năm trước rồi, dù gì Viêm Đế cũng là nhân vật của thời đại nhưng cụ thể đã bao nhiêu năm rồi Lâm Phong cũng không biết, chỉ sợ người biết cũng chỉ có Viêm Đế. Nếu Tam Sinh Đại Đế từng xuất hiện ở Tuyết Nguyệt quốc thì phong ấn của Tam Sinh Đại Đế trong một cơ thể người ở Tử Vong Sơn Mạch là ai?

- Đã có di tích nhưng vì sao vẫn chưa động thủ? Lâm Phong nghi hoặc hỏi.

- Đều đang đợi!

Viên Phi trả lời.

- Ngươi có thể đi thử xem độ bền bỉ của nó!

- - Hả? Lâm Phong hỏi nhướng mày liền phóng ra một ánh kiếm trong đôi mắt, tay vung lên lập tức có một sắc kiếm bén nhọn đâm xuống lòng đất.

“Xì, xì…” Kiếm bén nhọn đâm vào bên trong đại địa nhưng Lâm Phong lại phát hiện thời điểm kiếm khí khủng bố xé rách mấy chục mét dưới đất như bị tiêu tan, kiếm khí giống như đã bị một luồng sức mạnh khủng bố ngăn cản lại. Lâm Phong khẽ nhíu mày, thật không nghĩ đến dưới đất Vân Hải sơn mạch lại cứng như vậy, bây giờ kiếm của hắn đã cực kì sắc bén nhưng vẫn bị một luồng sức mạnh khác chặn lại.

- Không chỉ có ngươi mà cấp bậc Tôn chủ cũng đã mạnh mẽ chém xuống rồi mà không được, các thế lực Vũ Hoàng đương nhiên đều có gốc gác của mình nhưng đương nhiên họ sẽ không ra tay, tất cả đều đang đợi người khác lấy ra gốc gác của mình!

Lâm Phong khẽ nở nụ cười, đều muốn giữ lại bài tẩy để tránh người ta biết sao, nhiều thế lực ở đây như vậy, ai sẽ nguyện ý làm con chim đầu đàn ngu ngốc, nên có thể vì vật mà bọn họ không ai ra tay, đọ sự kiên nhẫn của nhau.

- Nơi này có nhiều lão gia hỏa nhẫn nhịn thật tốt nha!

Lâm Phong cười nói, chỉ sợ bọn họ còn muốn biết bên dưới có gì hơn bất cứ người nào nhưng lại không muốn ra tay a.

- Đều là những người tu luyện cả trăm năm, sao lại thiếu kiên trì được, chỉ có vùng đất này sẽ chạy không khỏi thôi.

Viên Phi quét mắt nhìn đoàn người một cái rồi cười nói, những lão gia hỏa kia bình chân như vại, nhắm mắt dưỡng thần, đối với bọn họ mà nói thì dù có trôi qua mấy tháng cũng chỉ như được nghỉ ngơi một thời gian thôi, chớp mắt đã thành quá khứ.

- Lâm Phong!

Lúc này có một tiếng vang lanh lảnh truyền đến, ánh mắt Lâm Phong chuyển qua lập tức thấy một bóng dáng bạch y, một nam tử xinh đẹp tuyệt trần, còn đẹp hơn con gái. Sau khi Lâm Phong nhìn thấy người này liền nở nụ cười, gặp lại cố nhân thì khó tránh khỏi trong lòng sinh ra cảm giác thân thiết. Bạn cũ ngày xưa ở Thiên Nhất học viện thậm chí có thể nói là sư huynh hắn, bạch y sát thần – Vấn Ngạo Tuyết.

- Đã lâu không gặp!

Lâm Phong nở nụ cười nhìn Vấn Ngạo Tuyết, tên đó đi đến bên người Lâm Phong với vẻ mặt khá kinh ngạc:

- Không nghĩ đến người bạn cũ khi xưa xuất thân từ Tuyết Nguyệt quốc bây giờ đã vang danh Bát Hoang!

- Ta cũng chưa hề nghĩ đến người bạn cũ lại đến từ gia tộc Vũ Hoàng ở Bát Hoang!

Lâm Phong thở dài một tiếng, gặp lại Vấn Ngạo Tuyết nhưng hắn có cảm giác cảnh còn người mất.

- Hết cách rồi, mệnh lệnh của gia tộc, ta đã sững sờ ở Tuyết Nguyệt nhiều năm.

Vấn Ngạo Tuyết nở nụ cười mê người, nó có thể làm cho cả nam nhân phải động tâm. Hai người nói chuyện phiếm hai câu, Vấn Ngạo Tuyết cáo từ rơi đi, trở về trận doanh Vấn gia.

- Hình như không được cao hứng? Viên Phi hỏi Lâm Phong.

Nhưng Lâm Phong cũng chỉ lắc đầu, hắn có chút cảm giác cảnh còn người mất, nhìn thấy được Vấn Ngạo Tuyết cư nhiên là người Vấn gia, khó mà có thể dùng tâm tình trước đây để đối với tên đó, có một số việc khó có thể nói rõ ràng, tuy trước đây quan hệ giữa hai người vô cùng tốt nhưng nếu như tên đó đã là người của Vấn gia, việc cư xử hay mọi chuyện đều mang theo mục đích cả, nếu không thì ngày xưa thời điểm Yên Vũ Bình Sinh chết hắn ở đâu chứ? Đương nhiên Lâm Phong cũng không trách tội gì Vấn Ngạo Tuyết, chỉ khó ở chung được với nhau như trước đây thôi, trong những thế lực lớn kia mà người có thể có mối thâm giao với hắn như Viên Phi rất ít!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play