- Con cũng muốn gặp hắn.

Thiên Trì Tuyết lãnh đạm nói. Vào lúc này, ánh mắt của nàng đang lấp loé không yên, mà trên người nàng cũng có một luồng chiến ý nhàn nhạt. Dường như nàng đang muốn đấu với Lâm Phong một trận

- Nếu Lâm Phong trở về, con cũng muốn cùng luận bàn với hắn một phen.

Xem thử tu vị của hắn bây giờ đã đến mức nào rồi? Khi Thiên Trì Tuyết vừa dứt lời, mấy vị tôn giả cũng nhìn thấy chiến ý trong mắt nàng. Tất cả bọn họ đều nở một nụ cười, nhưng cũng vẫn chưa chú ý lắm. Thiên Trì Tuyết vốn là đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Tuyền Phong, nhưng sau khi Lâm Phong gia nhập, hắn đã dùng thiên phú đáng sợ của hắn ép Thiên Trì Tuyết xuống vị trí thư hai. Bây giờ, Thiên Trì Tuyết muốn chiến một trận cùng Lâm Phong, chưa chắc đã không phải một chuyện tốt. Bởi vì có sự tồn tại của Lâm Phong, nên mới khích lệ Thiên Trì Tuyết phấn đấu.

- Được, nếu Lâm Phong trở về, ta sẽ để hắn luận bàn cùng con một phen.

Tuyết tôn giả cười nói, tuy hắn không cho rằng Thiên Trì Tuyết có thể đánh bại được Lâm Phong, nhưng hắn vẫn đồng ý yêu cầu của nàng.

- Thu Vũ, con có hay bị Tuyết nhi bắt nạt không? Hỏa Tôn giả cười nhìn Hàn Thu Vũ nói.

Mà Hàn Thu Vũ nở nụ cười, không nói gì.

- Ha ha, không nói việc này, vốn ta cùng cái tên Thiên Cơ tử kia quyết định sẽ tổ chức một buổi tiệc để cho các đệ tử của Thất đại chủ phong tụ hội vào bảy ngày sau.

Mà hôm nay, Tuyết nhi cùng Thu Vũ lại cùng nhau trở về. Ta thấy không bằng tổ chức vào ngày hôm nay đi. Buổi tiếc này cũng không phải là đại sự gì, chỉ để cho đệ tử của Thất đại chủ phong giao lưu một chút, để khích lệ lẫn nhau mà thôi.

- Cũng được, ngươi chuẩn bị tổ chức ở đâu? Hỏa Tôn giả cười hỏi.

- Ngay trên Thiên Tuyền Chủ Phong của bọn ta đi.

Tuyết tôn giả cười đáp. Hỏa Tôn giả và Kiếm Phong Tử đều khẽ gật đầu. Khi các thế lực lớn của Càn Vực tấn công Thiên Trì Tuyết Sơn, đã ảnh hưởng rất lớn đến Thiên Trì. Nhờ chuyện đó, mà Tuyết tôn giả mới lộ ra thực lực chân chính của hắn. Mà đệ tử Lâm Phong của Thiên Tuyền Phong lại vì là Thiên Trì bố trí thánh văn đại trận, nên địa vị Thiên Tuyền Phong đã hơn xa ngày xưa. Huống hồ Thiên Xu Tử chết, Thiên Trì tự cũng càng thêm đoàn kết, nên sẽ không có ai phản đốí đề nghị của Tuyết tôn giả. Sau khi thương lượng xong, Tuyết tôn giả bay lên không trung, hét lớn một tiếng:

- Thiên Tuyền Phong, cho mời chư vị phong chủ và các đệ tử Thiên Trì đến Thiên Tuyền Chủ Phong dự tiệc.

Âm thanh Tuyết tôn giả cuồn cuộn lan ra bốn phía vang vọng ở trên Thiên Trì Tuyết Phong. Khi âm thanh kia chấm dứt, đám người trên các chủ phong khác đều trở nên bận rộn. Các vị phong chủ bắt đầu triệu tập đệ tử, chuẩn bị đến Thiên Tuyền Phong. Họ đang thắc mắc, không biết Tuyết tôn giả tự nhiên đang yên đang lành, lại dời thời gian tổ chức. Khi Lâm Phong nghe được âm thanh cuồn cuộn kia, thần sắc của hắn hơi ngưng lại. Trên mặt hắn lập tức lộ ra một nụ cười ôn hòa.

- Tiếng của lão sư, làm sao lại trùng hợp như vậy? Sao hôm nay lão sư lại mời đệ tử của chư phong đến Thiên Tuyền Phong tụ tập.

Chẳng lẽ lão sư biết ta đã trở về sao? Lâm Phong tự lẩm bẩm. Sau đó hắn nụ cười ôn hòa.

- Lão sư!

Giọng nói cuồn cuộn của Lâm Phong lao thẳng tới Thiên Tuyền Phong. Khiến cho Tuyết tôn giả đang lơ lững trong hư không lập tức cương cứng.

- Giọng nói này sao lại quen vậy, hình như giọng của.
.. Lâm Phong! Cùng lúc đó, khi hỏa Tôn giả cùng Kiếm Tôn giả nghe được thanh âm kia, thần sắc của bọn họ cũng hơi ngưng lại. Sau đó, hỏa Tôn giả lập tức nở một nụ cười, thấp giọng cười nói:

- Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi.

- Tiểu Phong tử trở về rồi Kiếm Phong Tử lập tức hô to, trong đôi mắt của hắn lập loè như muốn phá tan hư không, nhìn về phương xa.

- Lâm Phong!

Mà sắc mặt Thiên Trì Tuyết tỏ ra bất ngờ.

- Lâm Phong!

Đôi mắt xinh đẹp của Hoắc Thi Vận sáng lên, ôn nhu nói. Trên mặt nàng xuất hiện một vệt đỏ ửng, thân thể khẽ run lên. Rất nhanh, mọi người nhìn thấy một bóng người tuấn dật mặc trên người một bộ bạch y.

- Về rồi à, hình như con đã trở nên mạnh hơn thì phải.

Ba vị Tôn giả mỉm cười, nhìn chằm chằm bóng người đang đi tới

- Lão sư!

Lâm Phong bay đến trước mặt ba vị lão sư, mỉm cười nói.

- Thiên Vũ tầng tám, không tệ!

Tuyết tôn giả đi lên trước, vỗ vai Lâm Phong:

- Đi, chúng ta mau đi vào trong!

Khi mọi người đi vào trong Thiên Tuyền Phong, Lâm Phong nhìn thấy Thiên Trì Tuyết và Hàn Thu Vũ. Hắn quay lại gật đầu chào hỏi hai người đó. Mặc dù hắn và Thiên Trì Tuyết có một ít ma sát, nhưng đều vì Thiên Trì, nên đương nhiên sẽ không tính toán những việc nhỏ đó. Đối với hắn mà nói, nhưng chuyện kia chỉ là một cơn sóng nho nhỏ trong cuộc đời bảo táp của hắn thôi. Khi Thiên Trì Tuyết nhìn thấy Lâm Phong gật đầu chào hỏi nàng, nàng không khỏi hơi sửng sốt một chút. Sau đó lập tức nở một nụ cười đáp lại, nhưng không được tự nhiên như Lâm Phong. Điều này làm cho Thiên Trì Tuyết cảm thấy có chút tự ti, trong lòng nàng luôn lấy Lâm Phong là đối thủ của nàng. Nàng luôn luôn muốn chứng minh cho Lâm Phong thấy, nàng cũng là thiên tài như hắn. Nhưng khi hai người gặp lại, phản ứng đầu tiên của nàng dường như đã rơi xuống hạ phong. Sau khi chào tất cả mọi người, Lâm Phong nhìn về phía Hoắc Thi Vận. Nàng chính là người hắn đã từng gặp trong Long Sơn đế quốc, nàng vẫn mỹ lệ giống như trước đây, nhưng bây giờ, nàng có chút ngượng ngùng.

- Lâm Phong.
..
- Hình như Hoắc Thi Vận muốn nói cái gì, nhưng lại chần trừ không có thể nói đi ra.

Nàng chỉ nở một nụ cười càng ngày càng xán lạn, khiến người ta cảm thấy thư thái và rất ngọt ngào. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười ấy, người ta dường như có thể loại bỏ hết thảy buồn phiền.

- Thi Vận, đã lâu không gặp!

Lâm Phong nở nụ cười, đánh vỡ trầm mặc, Hoắc Thi Vận cũng lập tức nói nhỏ.

- Đã lâu không gặp.

- Lâm Phong, các con.
.. biết nhau à? Khi Hỏa Tôn giả nhìn thấy biểu hiện hai người, đôi mắt hắn liên lóe lên một cái. Mới vừa nảy, hắn còn nói nếu như Thi Vận nhìn thấy Lâm Phong sẽ yêu hắn. Không ngờ hai người này đã quen nhau từ trước.

- Dạ, khi đó con vẫn không chưa đến Càn Vực, con đã quen Thi Vận ở Long Sơn đế quốc.

Khi thấy Lâm Phong cười nói, đôi mắt Hỏa Tôn giả lóe sáng, lập tức cười lớn nói:

- Tốt lắm, tốt lắm.
.. Khi nhìn thấy nụ cười ý vị thâm trường của hỏa Tôn giả, Hoắc Thi Vận không khỏi trở nên đỏ ửng, dường như có chút e lệ.

- Tiểu Phong, sau khi con rời đi Thiên Trì, con có đến Bát Hoang Cảnh không? Hỏa Tôn giả đột nhiên hỏi Lâm Phong.

Khi vị cường giả kia giáng lâm Càn Vực, tuyên bố Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng muốn thu Vũ Hoàng môn đồ. Thì Lâm Phong lập tức rời khỏi Thiên Trì, đi theo vị cường giả kia. Từ đó đến đến hôm nay, Lâm Phong mới trở về, nên bọn họ cũng muốn biết, Lâm Phong đi nơi nào? Có phải đến cái Bát Hoang Cảnh xa xôi kia hay không?

- Có, con trở về từ Bát Hoang Cảnh.

Lâm Phong cười nói.

- Bát Hoang Cảnh như thế nào? Có nhiều cường giả hay không? Hỏa Tôn giả cấp tốc hỏi, tuy hắn đã đến Tôn Vũ cảnh, nhưng hắn cũng chỉ từng tới mấy khu vực xung quanh Càn Vực.

Còn cái Bát Hoang Cảnh xa xôi kia, chỉ bên trong tưởng tượng của hắn.

- Bát Hoang Cảnh mênh mông tận, ngay cả cường giả Vũ Hoàng có khả nằn hủy thiên diệt địa, cũng có hơn mười vị.

Mà dưới mỗi một vị Vũ Hoàng đều sẽ có một luồng thế lực khủng bố, trong đó có không ít cường giả Tôn chủ, còn Tôn giả thì nhiều như mây. Mà bất kì một hoang cảnh nào của Bát Hoang cảnh đều lớn hơn Càn Vực không biết hơn bao nhiêu lần! Câu trả lời của Lâm Phong khiêến cho đôi mắt hỏa Tôn giả đột nhiên trở nên sắc bén, dường như hắn cũng muốn đi tới cái nơi xa xôi kia để xông sáo một phen. Mà thần sắc mấy người còn lại cũng đều trở nên cứng đờ.

- Chẳng trách, tu vi hắn lại đến Thiên Vũ tầng tám, ở Bát Hoang Cảnh xa xôi kia, lấy tu vi của Lâm Phong chỉ sợ cũng sống không được tốt cho lắm.

Thiên Trì Tuyết âm thầm nói.

- Lâm Phong, con có hay thử trở thành Vũ Hoàng môn đồ không? Sau khi nói xong, Hỏa Tôn giả nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Vị cường giả tên Hầu Thanh Lâm kia đã từng nói, nửa năm sau sẽ có hai vị Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ. Không biết Lâm Phong có đuổi tới kịp hay không?

- Có.

Lâm Phong cười nói.

- Kết quả làm sao? Vào lúc đó, ba vị Tôn giả gần như cùng lúc đó mở miệng hỏi.

Bọn họ vô cùng tò mò muốn biết Lâm Phong có trở thành Vũ Hoàng môn đồ hay không? Khi Lâm Phong nhìn thấy ánh mắt mong chờ của ba vị lão sư, trong lòng hắn cảm thấy ấm áp, lập tức nở một nụ cười trên xán lạn nói.

- Tất nhiên con thành công rồi!

- Được!

- Rất tốt, vô cùng tốt.

Khi nghe câu trở lời của Lâm Phong, mấy vị Tôn giả đặc biệt kích động, trong ánh mắt họ lộ ra một tia vui mừng. Vũ Hoàng môn đồ, Thiên Trì cũng đã có người trở thành Vũ Hoàng môn đồ. Mà ánh mắt Thiên Trì Tuyết cùng Hàn Thu Vũ lại lấp loé không yên, Lâm Phong, hai người bọn họ đều không ngờ Lâm Phong lại trở thành Vũ Hoàng môn đồ. Mà trên mặt Hoắc Thi Vận lại lộ ra một nụ cười vui vẻ, dường như kích động vì Lâm Phong.

- Lão sư, ta không chỉ trở thành Vũ Hoàng môn đồ, mà ta còn tận mắt thấy Vũ Hoàng!

Khi Lâm Phong nhìn các thần sắc kích động của mọi người, hắn tiếp tục cười nói:

- Mà Vũ Hoàng còn thu ta làm đệ tử thân truyền.

- Ầm!

Khi nghe tới đó, trái tim đám người Tuyết tôn giả mạnh mẽ đập một cái. Vũ Hoàng trong mắt bọn họ, cường giả đứng trên đỉnh cao của đại lục, nên có thể tưởng tượng được một câu nói kia của Lâm Phong đã khiến cho bọn họ chấn động đến cỡ nào. Khi thấy thần sắc kích động của lão sư, nụ cười của Lâm Phong càng thêm sáng lạn. Nếu như bọn họ biết vị Vũ Hoàng mà hắn nhìn thấy là ai? Thì không biết vẻ mặt của họ sẽ ra gì nữa.

- Lão sư, con muốn gặp Thiên Cơ tử sư bá, con có mấy lời muốn nói với sư bá!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play