Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1246 - Đả kích Thiên Trì Tuyết


...

trướctiếp


- Tại sao con muốn gặp Thiên Cơ tử.

Nếu có chuyện gì, thì nói với chúng ta cũng được? Tuyết tôn giả nói.

- Một lúc sau, Thiên Cơ tử lão hoả sẽ tự mình lại đây.

Tiểu Phong, lão sư không nghĩ tới ngươi có thể trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng. Ngươi nhất định phải cố gắng quý trọng nó. Không nên như những lão già vô dụng như chúng ta. Con nhất định phải trở thành một nhân vật có thể quát tháo phong vân. Tuyết tôn giả nói. Có thể trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng là cơ duyên lớn lao.

- Đúng là cơ duyên lớn.

Lúc trước Tiểu Phong rời đi Càn Vực đi tới Bát Hoang Cảnh, tuyệt đối chính xác. Hỏa Tôn giả cũng kích động cười nói.

- Phí lời!

Kiếm Tôn giả khinh bỉ hỏa Tôn giả một chút.

- Lâm Phong, con nhất định đã tiến bộ rất lớn, hãy để chúng ta nhìn xem con tiến bộ đến mức nào rồi.

Ánh mắt Kiếm Phong Tử trở nên sắc bén như kiếm, nhìn chằm chằm Lâm Phong. Mà Tuyết tôn giả cùng hỏa Tôn giả đều nở nụ cười, bọn họ cũng muốn nhìn một chút. Rốt cục Lâm Phong bên ngoài đã học được bản lãnh gì? Mà ánh mắt Thiên Trì Tuyết đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong. Khi nàng nghe được tin Lâm Phong trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, trong lòng nàng cũng cảm thấy chấn động như núi lỡ biển gầm. Vũ Hoàng cao cao tại thượng làm sao lại có thể thu Lâm Phong làm đệ tử thân truyền. Khoảng cách của Lâm Phong và nàng đã xa như vậy rồi sao?

- Lâm Phong, ta cùng muốn so tài với ngươi thử xem!

Thiên Trì Tuyết mở miệng nói. Mặc dù tu vi của nàng chỉ là Thiên Vũ tầng sáu, nhưng nàng đã có thể chiến Thiên Vũ tầng bảy phổ thông. Tuy rằng nàng không cho là mình có thể chiến thắng Lâm Phong, nhưng nàng cũng muốn thử xem. Lâm Phong hướng mắt nhìn Thiên Trì Tuyết, sau đó mỉm cười, nhưng lại khẽ lắc đầu một cái. Thiên Trì Tuyết cùng hắn vố không phải là một cấp bậc, nên hắn không biết phải đánh làm sao?

- Ngươi xem thường ta sao? Ánh mắt của Thiên Trì Tuyết cứng đờ, lạnh lùng nói: - Lâm Phong.

Tuy rằng ngươi mạnh hơn ta, nhưng ta sẽ dốc toàn lực ứng phó. Dù ngươi muốn chiến thắng ta, cũng phải tốn một ít khí lực. Nói xong, Thiên Trì Tuyết đi đến trước người hắn.khi thấy Lâm Phong cười khổ, thì Tuyết tôn giả nháy mắt ra dấu, khẽ gật đầu.

- Lão sư, ngươi muốn ta? Lâm Phong truyền âm nói.

- Đi đi, làm cho nàng biết sự chênh lệch giữa các ngươi, để cho nàng lĩnh hội một chút tàn khốc.

Tuyết tôn giả đáp lại. Lâm Phong khẽ gật đầu, nếu Thiên Trì Tuyết không chịu đựng được thất bại, con đường võ đạo của nàng không thể nào kéo dài, cho Thiên Trì Tuyết tiếp thu một lần thất bại để gột rửa cho nàng, nếu nàng ta có thể vượt qua, nàng ta sẽ lột xác!

- Ta sẽ dốc toàn lực, nên ngươi cũng cần phải toàn lực ứng phó.

Không được hạ thủ lưu tình, để ta nhìn một chút thực lực chân chính của ngươi. Sau khi Thiên Trì Tuyết nói xong, trên người nàng xuất hiện một luồng khí tức mạnh mẽ. Mà những hoa tuyết quanh người nàng bắt đầu hóa thành một cái vòng xoáy.

- Tuyết bạo!

Khi Thiên Trì Tuyết đạp chân xuống, vòng xoáy khủng bố đầy rẫy khí tức băng hàn cùng bạo ngược kia điên cuồng phun trào, hóa thành từng đạo từng đạo khủng bố tuyết nhận bay về hướng Lâm Phong. Mà Thiên Trì cũng bay về hướng Lâm Phong. Nhưng mà Lâm Phong vẫn đứng đó, không hề nhúc nhích. Khi băng sương khủng bố kia va chạm với thân thể hắn, một tiếng ầm ầm đáng sợ vang lên. Đúng như như Thiên Trì Tuyết nói, nàng đã toàn lực ra tay, không hề có nửa điểm lưu tình, một đòn đóng băng Lâm Phong. Nhưng ánh mắt Thiên Trì Tuyết trở nên cứng ngắc. Nàng cảm giác thứ nàng đánh trúng không phải thân thể bằng máu thịt, mà là kim cương. Cái tuyết bạo khủng bố kia không hề làm thân thể Lâm Phong nhúc nhích. Khi hoa tuyết bị hòa tan, bóng người Lâm Phong cũng xuất hiện. Nắm đấm của Thiên Trì Tuyết vẫn đang đánh trên trên người hắn, nhưng ánh mắt của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào. Đều này làm cho nàng cảm giác cả người nàng đều run rẫy như đang một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Ngay cả khi dùng công kích khủng bố nhất của nàng, mà Lâm Phong vẫn không nhúc nhích? Chênh lệch giữa nàng và hắn khủng bố như vậy sao?

- Quá yếu.

Vào lúc này, Lâm Phong từ tốn nói, khiến Thiên Trì Tuyết run rẫy hơn.

- Đóng băng!

Bàn tay Thiên Trì Tuyết xoay tròn, cả thiên địa điên cuồng. Nhưng bất luận luồng băng sương đó đáng sợ đến cở nào, khi chạm tới thân thể Lâm Phong, nó bị hòa tan trong nháy mắt.

- Ngươi đã tu luyện lâu như vậy, mà mới chỉ có thực lực như thế này thôi sao? Âm thanh tàn khốc của Lâm Phong dường như một thanh búa tạ nện đánh vào người Thiên Trì Tuyết.

- Oanh, oanh, oanh… Nhưng Thiên Trì Tuyết vẫn không ngừng công kích Lâm Phong.

Dù nàng có tấn công bao nhiêu lần đi nữa, nó cũng không có tác dụng. Chênh lệch giữa nành và Lâm Phong quá to lớn, lớn đến mức Thiên Trì Tuyết không dám tưởng tượng.

- Sự tiến bộ của ngươi chỉ có như vậy thôi sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy, còn nói gì đến võ đạo.

Lâm Phong vẫn không ngừng đã kích Thiên Trì Tuyết, khiến ánh mắt Hàn Thu Vũ trở nên rất khó coi. Sau đó Hàn Thu Vũ phẫn nộ quát:

- Để ta đến thử ngươi!

Vừa dứt lời, Thiên Thư vũ hồn của hắn xuất hiện, khiến Lâm Phong phải chuyển qua nhìn Hàn Thu Vũ. Hắn quát to.

- Cút!

Khi Một chữ kia vang lên, hư không mơ hồ xuất hiện những tia sét khủng bố, đánh Hàn Thu Vũ bay ra ngoài. Tong miệng hắn không ngừng phun ra máu tươi, cả người run rẩy không thôi.

- Thu Vũ!

Khi thấy cảnh đó, thần sắc Thiên Trì Tuyết cứng đờ, bay đến đỡ Hàn Thu Vũ dậy. Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, Lâm Phong lại mạnh như vậy, chỉ cần Lâm Phong hét một tiếng, hai bọn họ đều không thể chịu đựng được. Sau đó, Thiên Trì Tuyết nhìn về phía Lâm Phong, vô lực nói.

- Có thể để cho ta nhìn một chút thực lực chân thực của người được không? Thiên Trì Tuyết nhìn chằm chằm Lâm Phong nói, Lâm Phong không hề nói gì, mọi người chỉ thấy hắn đưa tay ra.

Ngay sau đó một tiếng Kinh Lôi nổ vang, trong bàn tay Lâm Phong tràn đầy những tia sét khủng bố. Một lúc sau có những tiếng ầm ầm ầm khủng bố từ trên trời giáng xuống, từng đạo từng đạo tia sét lóng lánh đáng sợ lập tức bổ vào bên trên Tuyết Phong. Khiến cho Tuyết Phong hóa thành thế giới của những tia sét. Vào lúc này, trong thiên địa dường như chỉ có sấm sét, Lâm Phong chính là hóa thân của lôi Thần.

- Oanh ca.

Khi nột tia sét nổ tung trước mặt Thiên Trì Tuyết, sắc mặt nàng trắng bệch. Uy thế của tia sét kia khiến cho nàng cảm giác như mình sắp bị đánh chết. Khi nàng mở mắt ra, nàng nhìn thấy người thanh niên kia vẫn bình tĩnh đứng đó. Mà ánh mắt Hàn Thu Vũ cũng cứng ngắc, tâm thần hắn đang run rẩy vô cùng dữ dội. Người thanh niên Lâm Phong đã từng cùng hắn sóng vai chiến đấu, bây giờ đã trưởng thành đến mức độ hắn chỉ có thể ngước nhìn. Không lâu sau, khuôn mặt Thiên Trì Tuyết cũng đã từ từ khôi phục khí sắc. Nàng đột nhiên nở nụ cười, nàng dường như đang giễu cợt chính mình. Nàng là ai mà có thể thách đấu Lâm Phong, bây giờ nàng mới thấy nàng vô tri tới cở nào. Chẳng trách Lâm Phong lại lắc đầu từ chối, chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn. Vào lúc này, ngay cả ba vị lão sư cũng đều chấn động mãnh liệt.

- Không hổ là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng!

Giờ khắc này, cả ba người mới ý thức được thân phân đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng nặng bao nhiêu? Đâu phải dễ dàng trở thành đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng? Vũ Hoàng cao cao tại thượng đâu có dễ dàng thu đồ đệ. Chỉ có thể nói, đồ đệ tốt Lâm Phong của bọn họ có thiên phú nghịch thiên mới được Vũ Hoàng thu làm đồ đệ.

- Nhìn không thấu rồi!

Tuyết tôn giả thở dài một tiếng, sau đó nhìn về phía Hỏa Tôn giả cùng Kiếm Tôn giả. Vào lúc này, trên mặt hắn đang nụ cười, bọn họ vui mừng vì đã nhìn không thấu được Lâm Phong.

- Các ngươi nhìn thấy chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm mà thôi, trong Bát Hoang Cảnh, người như ta người cũng không phải hiếm.

Nên bây giờ các ngươi còn kiêu ngạo nữa không? Âm thanh lạnh nhạt của Lâm Phong lại vang lên, khiến Thiên Trì Tuyết có cảm giác mình thật vô tri. Càn vực chỉ là một nơi nho nhỏ của cả đại lục, dù nàng có xưng bá càn vực cũng chỉ ếch ngồi đấy giếng.

- Cảm tạ.

Khuôn mặt băng sương của Thiên Trì Tuyết đột nhiên nở nụ cười, nói với Lâm Phong. Sau đó nàng lập tức nhìn Hàn Thu Vũ, cả hai người bọn họ cũng muốn đi Bát Hoang Cảnh, để mở man kiến thức. Mà Lâm Phong cũng nở nụ cười, không có nói gì.

- Lâm Phong trở về rồi à.

Lúc này, xa xa có một nhóm người cuồn cuộn bay đến. Khi Lâm Phong chuyển mắt nhìn, thì hắn liền nhìn thấy Thiên Cơ tử đang đạp bước tiến lên.

- Sư bá!

- Sao con lâu về như vậy, tu vi đã đến Thiên Vũ tầng tám, không sai!

Thiên Cơ tử nụ cười, mang theo đệ tử của Thiên Cơ Phong giáng lâm Thiên Tuyền Phong.

- Ha ha, ta nói ai xông vào Thiên Trì, hóa ra Lâm Phong đã trở về.

Cùng lúc đó, Diêu Quang phong chủ cũng mang người đến.

- Lâm Phong.

Sau đó có lần lượt từng bóng người giáng lâm, ngoại trừ Thiên Xu Phong đã thay đổi phong chủ, những phong chủ còn lại đều cùng Lâm Phong khá quen thuộc.

- Ta nói này Tuyết lão đầu, có phải ngươi nhìn thấy Lâm Phong trở về, nên mới tổ chức tiệc vào ngày hôm nay.

Để Lâm Phong bắt nạt đệ tử của sáu phong chúng ta không? Diêu Quang phong chủ cười nói.

- Nếu Tiểu Phong ra tay, hôm nay không cần tỷ thí nữa rồi.

Tuyết tôn giả cười nói, khiến phong chủ của những chủ phong khác đều hướng mắt nhìn Lâm Phong. Nếu Tuyết tôn giả đã nói như vậy, sức chiến đấu bây giờ của Lâm Phong chắc phi thường mạnh mẽ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp