Tuy Bát Hoang Cảnh vô cùng mênh mông, nhưng tốc độ truyền bá tin tức lại vô cùng khủng bố. Nên mọi chuyện diễn ra ơtrong ngày mừng thọ sáu trăm của Vấn lão thái gia lấy lan với tốc độ nhanh chóng đến khắp Bát Hoang Cảnh. Mà Kiếm Thành cùng Thiên Hư Cổ Thành đều iqr Trung Hoang, nên tin tức truyền đạt rất nhanh, trong các tửu lâu to nhỏ của Kiếm Thành, đều đang bàn luận chuyện tại Thiên Hư Cổ Thành. Vấn gia tốn vô số công sức mở ra Thiên Hư Cổ Thành để đưa cường giả trong gia tộc truyền tống đến chỗ hẻo lánh kia, hiển nhiên Vấn gia đã phát hiện nơi đó có khả năng có bí cảnh. Mà khi chuyện Lâm Phong dù bảo kiếm của Thiên Kiếm Hoàng chém Tề Thiên Thánh, Bạch Thu Lạc và mấy vị cường giả Tôn Vũ cũng khiến cho mọi người kinh động. Mà khi đám người Kiếm Các nghe được tin này, họ cũng cực kỳ chấn động và hưng phấn. Mặc dù tổ kiếm cướp đoạt thân thể Lâm Phong, nhưng uy lực của kiếm vẫn còn như trước. Chẳng trách lúc trước thiếu chủ lại không muốn đi theo bọn họ. Mà thiếu chủ không cần dựa vào tổ kiếm, mà đã có thể đánh bại Tề Thiên Thánh. Thập đại yêu nghiệt trước mặt thiếu chủ, chẳng tính là gì? Tương lai thiếu chủ nhất định sẽ cùng Tổ kiếm danh chấn Bát Hoang, khiến cho Kiếm Các lấy lại vinh quang của ngày xưa. Mà khi đám người Kiếm Các đang vui mừng, lại có mấy bóng người Xuất hiện ở Kiếm Các. Mà người cầm đầu chính là Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong cũng không có tiến vào bên trong Kiếm Các. Khi thấy như vậy, các cường giả của Kiếm Các dồn dập đi ra, cung kính hành lễ với Lâm Phong.

- Cung nghênh thiếu chủ trở về!

một ông lão dẫn đầu có tu vi tôn chủ cung kính nói với Lâm Phong một tiếng.

- Không cần, ta tới để cho các ngươi thay ta đi làm một chuyện!

Tuy thần sắc Lâm Phong rất bình tĩnh, nhưng cả người hắn đều là những luồng kiếm khí. Ở trước mặt đám người cũng Kiếm Các, hắn phải duy trì bá đạo khí tức, cao cao tại thượng. Bởi vì trong mắt của đối phương, hắn không phải Lâm Phong, mà là bảo kiếm của Thiên Kiếm Hoàng.

- Xin thiếu chủ cứ phân phó!

Đám người Kiếm Các cung kính nói.

- Ta sẽ cho ngươi một cái tọa độ, nơi đó được gọi là Tuyết Nguyệt quốc của Tuyết Vực.

Đó là nơi Vấn gia đã truyền tống các cường giả của họ tới. Nên các ngươi hãy phái ra đội hình mạnh nhất Kiếm Các đi tới Tuyết Nguyệt quốc. Nhớ xé lẻ ra, sau đó bí mật đóng quân tại đó. Đặc biệt không nên gây sự chú ý với những người khác, không có mệnh lệnh của ta, trừ phi người khác giết các ngươi, bằng không, không được động thủ, hiểu chưa? Tên tôn chủ của Kiếm Các tự nhiên nghe hiểu được lời của Lâm Phong, nhưng hắn có chút không rõ dụng ý của thiếu chủ. Mà có chút tò mò tại sao Lâm Phong biết điểm đến của Vấn gia là Tuyết Nguyệt.

- Thiếu chủ, ta đã rõ!

Tuy rằng trong lòng vẫn rất nghi hoặc, nhưng hắn vẫn cung kính đáp lại một tiếng. Chuyện thiếu chủ giao cho, hắn đương nhiên phải toàn lực ứng phó.

- Ta sẽ đưa tọa độ cùng một bộ địa đồ cho ngươi!

Sau khi dứt lời, thần niệm Lâm Phong hóa thành một thanh tiểu kiếm, đưa vào mi tâm của đối phương. Lúc hắn ở Càn Vực, hắn đã từng chiếm được một bộ địa đồ mênh mông, mà trong đó cũng có đánh dấu vị trí của Bát Hoang Cảnh, nhưng do địa đồ miêu tả rất nhiều nơi nên nó cũng không có đánh dấu vị trí của mấy địa phương nhỏ như Càn và Vực Tuyết Vực. Nên Lâm Phong mới trích một phần ký ức của hắn, để người Kiếm Các dễ dàng tìm tới Tuyết Nguyệt.

- Được rồi, nhớ kỹ, phải tới nơi đó bằng tốc độ nhanh nhất.

Sau khi đến nơi, cứ yên lặng chờ tin tức của ta! Lâm Phong lại lấy giọng ra lệnh dặn dò một tiếng. Sau đó hắn điểu khiển cự kiếm bay về Bắc Hoang. Muốn về Tuyết Nguyệt quốc, tất nhiên phải đi về Bắc Hoang, sau đó vượt qua Hoang Hải.

- Nguyệt Tâm, ta muốn đi về quê một chuyến, nàng muốn theo ta, hay ở lại Bát Hoang Cảnh? Trong lúc cự kiếm đang bay, Lâm Phong hỏi Thu Nguyệt Tâm một tiếng.

Mà Thu Nguyệt Tâm cũng mở miệng nói:

- Thiếp sẽ không đi theo chàng, thiếp phải về Thu gia!

- Được, nàng về nhà một chuyến, cố gắng ở cùng với cha mẹ một chút, tâm ý đoạn tình của nàng sẽ nhạt đi rất nhiều.

Nhớ kỹ, không được tu luyện vô tình công . Lâm Phong nở một nụ cười, vút ve gò má Thu Nguyệt Tâm nói. Hắn không phản đối quyết định của Thu Nguyệt Tâm, dù sao chuyện đi tới Tuyết Nguyệt quốc cũng không phải một chuyện dễ dàng. Không những phải tốn rất lâu mà còn phải vượt qua Hoang Hải. Mà khi đến Tuyết Nguyệt, còn muốn đối mặt với rất nhiều cường giả, Thu Nguyệt Tâm không thích hợp theo hắn. Mà khi nàng về nhà bầu bạn với cha mẹ, có thể có giúp nàng chiến thắng chấp niệm kia. Sau khi thương lượng xong, Lâm Phong đưa Thu Nguyệt Tâm về Thu gia. Sau đó hắn điều khiển cự kiếm đi thẳng đến Thiên Đài. Khi Lâm Phong mở cửa lớn cũng cung điện trên cửu trùng thiên, hắn cảm thấy một luồng tiên linh khí mãnh liệt phả vào mặt. Lúc này, trong cung điện đó đang có một vi tiên tử mỹ lệ mặc bạch y trắng đang khoanh chân ngồi trên một đóa kim liên tinh khiết. Giờ khắc này, ơtrên đóa kim liên kia có một tầng tuyết tinh khiết bám vào, mà tiên linh khí cũng tràn ngập trong hư không, khiến cho bóng người tuyệt mỹ của Mộng Tình trong đó giống như cửu thiên tiên nữ, không thể khinh nhờn.

- Mộng Tình đang tu luyện tới thời khắc mấu chốt, nên không cần nói với nàng đâu.

Khi thấy Mộng Tình đang tu luyện, Lâm Phong tự nói trong lòng. Bây giờ cũng đã đến lực Mộng Tình nên xung kích cảnh giới Tôn Vũ. Mộng Tình là hồ trung tiên tử, Tuyết Linh Lung, nàng nắm giữ huyết mạch cực kỳ cao quý. Mà thiên phú tu luyện của nàng cũng cực kỳ khủng bố, có thể sánh ngang với những yêu thú đáng sợ trong truyền thuyết như Yêu Long, Kỳ Lân,... Mà thiên phú của những yêu thú đó là thứ mà tất cả những nhân loại đều mơ ước hướng tới. Ví dụ như đám Thiên Long Thần Bảo, bọn họ chỉ tu luyện hóa Long thuật, mà đã trở nên phi thường cường hãn, sức mạnh thân thể cùng với phòng ngự đều đạt đến trình độ khủng bố. Khi nhìn bóng người giống như tiên tử kia, Lâm Phong nở một nụ của nhã nhặn, hắn chậm rãi đi ra khỏi cung điện, lặng yên đóng cửa lại.

- Có lẽ sau khi ta từ Tuyết Nguyệt trở lại, Mộng Tình đã là Tôn Vũ rồi.

Khi nghĩ tới đó, Lâm Phong nở nụ cười. Hắn không đành lòng đánh thức Mộng Tình từ trong tu luyện, tất cả những gì Mộng Tình làm đều vì hắn, nên trong lòng Lâm Phong, ngoài sự yêu thương nồng đậm, còn có một chút hối lỗi nhàn nhạt. Một vị tiên nữ hoàn mỹ hết lòng yêu hắn, mà hắn lại để nàng chịu khổ, nên hắn mới cảm thấy bứt rức.

- Sau khi xong việc ở Tuyết Nguyệt, ta sẽ trở về.

Sau khi đóng cửa, Lâm Phong quay về phía cung điện, hô to một tiếng. Sau đó hắn đạp trên cự kiếm, xông lên mây xanh. Vào lúc này, Tề Kiều Kiều cũng đang bên trên cự kiếm, nàng vẫn bị Lâm Phong trói bên người. Nhưng vẫn không nói một lời, chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong, mà Lâm Phong cũng mặc kệ nàng.

- Xem ra ngươi là người cũng Tuyết Nguyệt quốc, nơi đó hẳn có thân nhân của ngươi.

Khi cự kiếm đã bay được một lúc này, Tề Kiều Kiều đột nhiên lên tiếng. Sau đó thấy Lâm Phong nhàn nhạt nhìn nàng, bình tĩnh hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì? - Ngươi mang ta bên người, không thấy sợ ta biết thân nhân và bằng hữu của ngươi đang ở đâu sao.

Nếu ta tiết lộ nó, ngươi sẽ cảm thấy hối hận khôn cùng. Tề Kiều Kiều uy hiếp nói. Khi nghe mấy lời của Tề Kiều Kiều, Lâm Phong nở nụ cười nhàn nhạt, đặc biệt thú vị nhìn Tề Kiều Kiều, cười nói:

- Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội rời khỏi ta sao? - Ngươi… Vẻ mặt Tề Kiều Kiều cứng đờ.

Nàng không ngờ tên khốn đó lại muốn cầm tù nàng cả đời bên người hắn? Khi nghĩ tới đây, trong lòng Tề Kiều Kiều bắt đầu hoảng loạn. Nàng thật sự không dám tưởng tượng, nên nàng phải đối mặt với kẻ thù cả mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm, nàng sẽ ra cái gì?

- Trước khi ta có năng lực tiêu diệt một Vũ Hoàng gia tộc, nàng không cần nghĩ tới chuyện rời xa ta.

Cũng may bên cạnh ta đang thiếu người chăm sóc, nên nàng cứ yên tâm ở lại. Khi Lâm Phong nhìn vào đôi mắt xinh đẹp mà lạnh lẽo của Tề Kiều Kiều, bình tĩnh nói.

- Đương nhiên, nếu như nàng không an phận, ta sẽ giam nàng vào lồng giành cho yêu thú, nàng phải cẩn thận đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play