- Tạo Hóa Thánh Đan dẫn phát ánh sáng thánh tiên, chư vị nghĩ mà xem, đây là một loại yêu tộc chưa được ghi lại trong điển tịch.
Lúc này, một thanh âm cuồn cuộn truyền đến, dường như đang cố ý nhắc nhở mọi người. Tiếng nói người này vừa dứt, bóng người hiện ra càng nhiều. Rất hiển nhiên, trong lòng nhiều người đều mơ hồ đoán được, nhưng mà lại không có người nào nguyện ý nói ra. Trong lòng hiểu được rồi, nói ra liền phạm một chút kiêng kỵ. Đương nhiên, sở dĩ bọn họ dám ra tay, kỳ thật cũng chỉ ỷ vào Bát Hoang cảnh không có tồn tại Yêu tộc này, nếu không, thì không có người náo dám công khai hạ thủ như thế. Nghe đồn, có một vài Hoàng giả Yêu tộc khủng bố, bọn họ được trời chiếu cố, ở trong đầu bọn họ có một chút trí nhớ đến từ viễn cỗ. Loại trí nhớ này được gọi là trí nhớ truyền thừa, nếu bọn họ có thể khai quật được trí nhớ này ra, sẽ trở thành bảo tàng kinh thế cỡ nào.
- Bắt lấy nàng, chiếm nàng làm của riêng.
Trong đám người, thanh âm cuồn cuộn kia lại lần nữa truyền ra, sau đó mọi người lại càng trở nên điên cuồng hơn. Cường giả Thiên Đài nhăn mày lại, cảm giác có chút lực bất tòng tâm. Cường giả có lòng tham càng ngày càng nhiều.
- Bọn ngu xuẩn này, ai tới đây trước, để bản đế tiễn hắn lên đường trước.
Cùng Kỳ hung tợn nhìn chằm chằm những bóng dáng đang công kích kia, thầm mắng trong lòng. Thân phận của Tuyết Linh Lung, hơn nữa dung nhan nghiêng thế tựa tiên tử, cũng khó trách lại dẫn đến điên cuồng như thế.
- Chíu ….
Íu ….!!!!! Chíu …..u…u!!!! Vào thời khắc này, giữa hư không, dường như có vạn kiếm trỗi dậy, xa xa, đám người Thiên Vũ không tham chiến ngẩng đầu, nhìn về phía xa. Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả bọn họ đều mở lớn. Kiếm, kiếm ý ngút trời, từ đằng xa cuồn cuộn mà tới, nhanh đến không thể tin nổi. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, kiếm ý đáng sợ nơi phương xa đã đi tới phụ cận. Một cỗ lực lượng kiếm đạo không gì sánh kịp tràn ngập trong lòng mọi người, khiến chiến đấu không tự chủ được mà chậm lại. Rất nhiều cường giả ngẩng đầu, nhìn về phía hư không. Ngay sau đó, bọn họ thấy bóng dáng cầm đầu kia, ánh mắt không khỏi kinh ngạc. Lâm Phong! Lâm Phong, hắn đã trở lại, còn sống trở về. Hơn nữa, sau lưng Lâm Phong, còn mang theo vô số kiếm tu khủng bố, trong đó có mấy người, cảnh giới có thể nói đáng sợ, làm cho người ta hít thở không thông.
- Người của Kiếm Các!
Vẻ mặt mọi người ngưng trọng, những người này nhất định là người của Kiếm Các, trong Kiếm thành ngoại trừ Kiếm Các, không có khả năng còn một cỗ thế lực kiếm tu cường đại như thế. Nhưng mà, Kiếm Các, tại sao lại xuất hiện cùng lúc với Lâm Phong? Còn có, ngày đó, thế lực thần bí bắt Lâm Phong đi, chẳng lẽ…Kiếm Các? Lúc này, chân tướng dường như càng trở nên khó bề phân biệt, mọi người nghĩ mãi mà không rõ, sau khi Lâm Phong bị người bắt đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy giờ phút này, Lâm Phong so với ngày đó rời đi, càng trở nên phong duệ hơn, giống như một thanh kiếm. Mà những bóng dáng trong hư không kia, dường như không phải một đoàn người, mà là một chuôi lợi kiếm tuyệt thế. Lúc này, con ngươi sắc bén mà băng lãnh của Lâm Phong chậm rãi đảo qua, cuối cùng, dừng lại trên bóng đen vừa mới lên tiếng, khiến bóng đen đứng sau giật dây mọi người cứng đờ cơ mặt. Gã từ trong đôi mắt Lâm Phong thấy được, sát ý khủng bố.
- Giết gã!
Lâm Phong lạnh lùng phun ra một câu. Theo tiếng nói của hắn, từng luồng kiếm quang vô cùng rực rỡ nộ sát mà ra, cũng chém vòm trời thành một khe hở nhỏ. Mọi người dường như chỉ thấy một tia lôi điện đánh xuống, liền nhìn thấy bóng đen giật dây mọi người kia, bị một kiếm bổ đôi, máu tươi phiêu tán rơi xuống, đến chết cũng không biết mình chết thế nào.
- Ầm ầm!
Rất nhiều người nuốt nuốt nước miếng. Giờ khắc này, chiến đấu cuồng bạo đột nhiên lắng xuống, tất cả mọi người đều dừng lại nhìn những bóng dáng trong hư không kia, hoặc cũng có thể nói chỉ nhìn Lâm Phong. Một vị cường giả Tôn Vũ hùng mạnh, bị một kiếm chém chết trong nháy mắt, không có khả năng trả đòn, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra. Tôn giả kia có tu vi Tôn Vũ tầng bốn, có thể thấy được người bổ ra kiếm quang kia mạnh cỡ nào, một kiếm kia nhanh bao nhiêu.
- Hắn sao có thể sai sử cường giả Kiếm Các!
Đám người cảm giác thân thể có chút lạnh. Nếu những người Kiếm Các kia đều nghe theo mệnh lệnh của Lâm Phong, vậy thì đáng sợ cỡ nào, sẽ trở thành tai nạn hủy diệt. Về phần nhóm người Thiên Đài thấy được Lâm Phong cũng đều sửng sốt, nhưng sau đó họ đều mỉm cười. Không ngờ người này lại lấy loại phương thức rung động này mà trở về. Mộng Tình dường như cảm nhận được cái gì, con ngươi xinh đẹp của nàng mở ra. Song đồng kia còn mỹ lệ hơn cả ánh sao, nhìn về phía Lâm Phong, lại có chút hơi nước, sau đó nàng mỉm cười, cười thật ngọt ngào, cực kỳ rạng rỡ. Nếu Lâm Phong mạnh khỏe, thì nàng cũng tốt. Tuyết Bích Dao lúc này cũng nhìn Lâm Phong. Cùng cảnh giới, thân làm Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết, thiên chi kiêu nữ nàng lại bại trong tay Lâm Phong. Hiện giờ, Lâm Phong lấy phương thức rung động thế này trở về, mà bản thân hắn dường như cũng hùng mạnh hơn một chút, trên người lộ ra một cỗ khí thế vô thiên. Lại thấy ánh mắt Lâm Phong quét về phía những bóng dáng áo đen che dấu thân phận, trong con ngươi lạnh lùng lóe lên hàn quang. Những người này, xuống tay với Mộng Tình, đáng chết!
- Tất cả những người che dấu, giết chết toàn bộ, một tên cũng không để lại!
Lâm Phong lạnh lùng phun ra hàn âm, khiến ánh mắt những cường giả Kiếm Các đó hơi cứng lại. Giết chết toàn bộ? Bọn họ là những nhân vật cấp bậc nguyên lão trong Kiếm Các, thực lực đều ngập trời, nếu muốn giết, bọn họ chắc chắn rửa sạch chiến trường, giết sạch toàn bộ. Nhưng sau lưng những người này, rất có thể đều liên lụy đến một phương thế lực, nếu thực sự giết chết toàn bộ, thì sự tình có chút lớn rồi. Lúc này, một vị nguyên lão Kiếm Các muốn nói chuyện, lại không biết nên xưng hô với Lâm Phong như thế nào. Đây là thần binh của tổ tiên, hiện giờ hóa thành thành người, ký thác hy vọng Kiếm Các.
- Thiếu chủ!
Nguyên lão kia còn thực sự lên tiếng, gọi Lâm Phong một tiếng thiếu chủ, trong đôi mắt hiện lên vẻ chờ mong. Chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong chậm rãi đảo qua, dừng trên người lão, trong con người bắn ra kiếm mang vô thiên rực rỡ, chỉ phun ra một chữ:
- Giết!
Nguyên lão kia hơi co quắp trong lòng, thần binh nuốt Lâm Phong, Lâm Phong trở thành kiếm nô, mặc dù lấy Lâm Phong làm thân, nhưng dùng hồn thần binh làm chủ, càng thêm quyết đoán, nói giết liền giết.
- Lúc này mới không hổ thần binh của tổ tiên!
Nguyên lão kia nghĩ thầm trong lòng, trong con người cũng lập tức hiện lên tia sắc bén đáng sợ, lạnh nhạt nói:
- Tuân lệnh Thiếu chủ, người che dấu, giết không tha!
- Giết không tha!
- Ầm!
Kiếm ý ngập trời dường như muốn chiếm cứ cả mảnh hư không, đám người lập tức nhìn thấy những cường giả Kiếm Các kia động thủ. Giống như từng luồng lưu quang, nhanh đến mắt thường không thể nhìn thấy.
- Xuy, xuy ….
Máu tươi phiêu tán trên hư không, rơi rụng xuống, chỉ trong nháy mắt, đã có vài vị Tôn giả bị chém chết tại chỗ, không có chút cơ hội trả đòn. Cảnh tượng này khiến vô số người cả kinh, trong lòng điên cuồng run rẩy, tiếng hô hấp càng ngày càng nặng. Cường giả Kiếm Các gọi Lâm Phong là Thiếu chủ, chấp hành mệnh lệnh của hắn, giết không tha!
- Này, này … Kiếm Tôn tầng tám, ba người kia cũng là Kiếm Tôn tầng bảy.
Cảm nhận được thực lực của những cường giả Kiếm Các đó, mọi người sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông, một cỗ sợ hãi bắt đầu lan tràn … Những người này, đều là cường giả tinh anh chân chính của Kiếm Các, tồn tại khủng bố cấp bậc nguyên lão. Tôn giả ở dưới kiếm bọn họ, không ngừng hóa thành vong hồn. Dưới ánh trăng, mặt đất bị máu tươi nhuộm đỏ, tham lam bị sợ hãi bao trùm. Những bóng đen kia bắt đầu tháo chạy, bọn họ không nghĩ Lâm Phong lại trở về, còn mang theo cường giả nguyên lão Kiếm Các, vô tình tàn sát tính mạng của bọn họ. Vì sao? Ai có thể nói cho bọn họ biết, vì sao cường giả nguyên lão Kiếm Các lại gọi Lâm Phong là Thiếu chủ.
- Một người cũng không được tha, hễ người tham dự, lưu mạng của chúng lại!
Lâm Phong lại phun ra một mệnh lệnh âm hàn, khiến sợ hãi đang lan tràn càng ngày càng dâng cao. Một, cũng không được tha, chạy trốn cũng phải giết.
- Xem ra sau khi Thiếu chủ dung hợp với kiếm nô cũng đã có được một tia tình cảm của nhân loại!
Cường giả Kiếm Các thầm nghĩ trong lòng. Lúc này mới hợp tình hợp lý, Vô Thiên kiếm cắn nuốt thân thể Lâm Phong, khiến Lâm Phong trở thành kiếm nô, nhưng cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng từ tư duy của Lâm Phong. Cho nên, Thiếu chủ vừa có hữu thần nhuệ khí của binh, vừa có tình cảm của Lâm Phong. Nghĩ vậy, khí tức sát phạt của cường giả Kiếm Các càng mạnh, một người cũng không buông tha. Đám người không có tham dự đứng ở phía xa nhìn lại, trong lòng run sợ, có người cảm giác tay chân lạnh lẽo. Bởi vì, trong những người bị tàn sát có trưởng bối của bọn họ, vì tham gia mà che dấu thân phận. Hiện tại, những người đó thành công rồi, bởi vì đều giống nhau, toàn bộ bị giết, ai cũng thành người chết rồi, không ai biết người nào vào với người nào. Hôm nay, đánh xong một trận chiến này, còn ai dám ở Kiếm thành xuống tay với Lâm Phong! Lâm Phong đứng ở giữa hư không, con người vẫn lạnh lẽo. Ngày đó, những người này đều mơ ước mạng hắn, hôm nay, bọn họ lại cùng nhau đối phó Mộng Tình, sao có thể còn sống. Hắn không có lộ ra quá nhiều cảm xúc, vẫn duy trì thái độ lạnh lùng sắc bén. Ở trước mặt cường giả Kiếm Các, hắn cần lấy thái độ cường giả ngụy trang bản thân, hắn không phải Lâm Phong, mà là thần binh hóa thân!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT