- Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đích thân báo thù cho đệ đệ.
Tuy nhiên hiện tại ngươi có cơ hội để nhục nhã hắn.
- Hiện tại? Lông mày Cổ Kiêu nhíu lại, thì thầm nói: - Thiên Khung Tiên Khuyết thì sao? - Cũng không phải giết hắn, chỉ nhục nhã hắn mà thôi!
Long Đằng tiến về phía trước, đi về chỗ tu luyện của Lâm Phong. Đôi mắt Cổ Kiêu hiện lên vẻ lạnh lùng, cũng lập tức tiến về phía trước, gã từng va chạm với Lâm Phong, chiến lực Lâm Phong không kém, hiện giờ kiếm đạo ý chí sắp đột phá tầng tám, phải cẩn thận không để Lâm Phong may mắn thắng.
- Lâm Phong!
Cổ Kiêu tới trước người Lâm Phong, hét lớn một tiếng, sóng âm khủng bố giống như tiếng sấm, muốn khắc sâu vào đầu Lâm Phong, nhiễu loạn Lâm Phong tu luyện. Từng sợi khí tức tràn ngập đến, vô cùng cường đại. Ánh mắt Long Đằng chợt lóe, nhìn về phía vài tòa hành cung, nói:
- Chư vị yên tâm, chúng ta sẽ không làm gì hắn!
Long Đằng nói xong, những khí tức đó mới rút đi, biến mất không thấy. Cổ Kiêu nhìn tình cảnh này, đôi mắt hiện lên ý lạnh, bước chân từ từ tiến về phía Lâm Phong, khiến người xung quanh để ý xem chừng. Tên này thật ác độc, lại muốn nhục nhã Lâm Phong trong lúc tu luyện, thủ đoạn có chút vô sỉ.
- Lâm Phong, lúc trước, ngươi tìm được đường sống trong chỗ chết, chật vật chạy trốn, huyết nhuộm tế đàn, giống như heo chó.
Lúc này, ta xem ngươi làm sao giữ được mạng. Âm thanh Cổ Kiêu giá lạnh, mang theo chút chấn động, giống như muốn khắc sâu vào đầu Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong bịt tai không thèm nghe, vẫn nhắm mắt như trước, kiếm khí vờn quanh, thật lâu không tiêu tán, những kiếm ảnh kia càng ngày càng ngưng tụ. Lông mày Cổ Kiêu nhíu lại, hàn ý càng tăng, không ngờ Lâm Phong không thèm để ý.
- Ầm vang!
Bước lên trước một bước, mặt đất lập tức chấn động, một vết nứt tràn về phía Lâm Phong.
- Đê tiện.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, chỉ thấy thân thể Mông Bá cản phía trước, một bước bước ra, chặn lại vết nứt trên mặt đất. Trong khoảng khắc mắt đất phát ra tiếng động bùng nổ.
- Người Thiên Long Thần Bảo cũng quá vô sỉ đi, lại dùng thủ đoạn bỉ ổi thế này!
Lâm Nhược Thiên chắn trước người Lâm Phong, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn đám người Thiên Long Thần Bảo.
- Các ngươi dám đụng tới Thiên Long Thần Bảo sao? Ánh mắt Long Đằng như điện, đạp vào hư không, lập tức một cỗ dao động khủng bố truyền ra, hướng về phía Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.
Giữa hư không có một đầu yêu Long mơ hồ xuất hiện, điên cuồng hét lên một tiếng, công kích về phía Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.
- Thế hóa thành yêu Long, Long Đằng thật đáng sợ, không hổ là yêu thể Thiên Long!
Trong lòng mọi người run lên, đầu nộ long do Long Đằng biến ảo bao phủ cả mảnh không gian, vô cùng cuống bá, uy thế đáng sợ. Lâm Nhược Thiên và Mông Bá hội tụ công kích, đánh về phía hư ảnh yêu Long. Uy thế vô cùng đáng sợ đánh bọn họ không ngừng lùi về phía sau, nhưng hai người vẫn ra sức chống cự.
- Đom đóm mà dám so sánh với trăng sao, giết!
Long Đằng bá đạo hét lên một tiếng, đại thế lập tức ngập trời, cả mảnh hư không quay cuồng, từng đầu yêu Long khủng bố từ trong hư không chui ra, đánh giết về phía hai người. Lâm Nhược Thiên và Mông Bá hội tụ toàn bộ lực lượng, ngăn cản uy thế khủng bố của yêu Long, nhưng khí huyết vẫn bị chấn động sôi trào, khóe miệng tràn máu, sắc mặt hai người trắng bệch. Hai người bọn họ cũng được coi là thiên tài ở Bắc hoang, nhưng lại không chịu được một kích của Long Đằng. Mặc dù cảnh giới Long Đằng cao hơn bọn họ một tầng, nhưng từ đó có thể thấy, thực lực củ yêu thể thiên Long đáng sợ cỡ nào.
- Các ngươi muốn chết.
Long Đằng nhìn hai người vẫn chắn trước người Lâm Phong như trước, bước chân hơi tiến lên, sát ý phóng ra ngoài, khiến người phía xa cũng cảm nhận được sự cường đại và đáng sợ của y. Long Đằng thực sự sẽ chém chết Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.
- Các ngươi tránh ra, y không dám giết ta!
Lúc này thanh âm của Lâm Phong truyền vào tai của Lâm Nhược Thiên và Mông Bá. Hai người nhìn nhau, lập tức lau vết máu tại khóe miệng, con ngươi giá lạnh nhìn đám người Long Đằng, không cam lòng tránh đi.
- Ta còn tưởng người Thiên Đài có bao nhiêu trượng nghĩa, cũng không phải rất sợ chết sao, phế vật vô dụng.
Mệnh Vận thành chính là nơi táng thân của đám người Thiên Đài các ngươi. Sau khi Lâm Phong chết, các ngươi cũng theo hắn, một cũng đừng nghĩ còn mạng sống! Thanh âm Long Đằng vô cùng bá đạo, Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần sỉ nhục Thiên Long Thần Bảo. Y không nể mặt Thiên Đài, muốn giết hết bọn họ trong Mệnh Vận thành, tám mươi mốt môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài, ai có thể ngăn cản y, ai cản giết người đó. Cổ Kiêu tiếp tục tiến về phía trước Lâm Phong, cười lạnh nói:
- Ta biết ngươi cái gì cũng nghe thấy, nhưng không ngờ ngươi lại nhìn đồng bạn vì mình mà bị thương, lại giả chết trong đó.
Nếu ta là ngươi, không bằng chết sớm đi! Lâm Phong vẫn như không nghe, kiếm khí ngưng mà không phát, tiếng rít gào chói tai, mơ hồ như muốn phá diệt mọi thứ.
- Ta thật muốn xem ngươi có thể giả chết tới khi nào.
Cổ Kiêu liên tục bước chân, mỗi một bước đều chấn vỡ mặt đất, công kích về phía Lâm Phong. Nhưng lúc này một đạo kiếm quang rực rỡ dường như phá vỡ mọi thứ, đôi mắt Lâm Phong mở ra.
- Giết!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, vạn kiếm trỗi dậy. Giờ phút này, kiếm khí ngút trời, kiếm đạo ý chí khủng bố phá tan tầng tám, kiếm khí vốn ngưng mà không phát, lúc này lại hóa thành từng đạo hào quang rực rỡ, tỏa ra ánh sáng, quấn quanh người Lâm Phong, ngay lập tức trảm giết về phía Cổ Kiêu.
- Ông!
Kiếm quang rực rỡ đâm phá hư không, hội tụ thành một đường, đâm về phía mi tâm Cổ Kiêu, khiến Cổ Kiêu hoảng hốt, thân thể nhanh chóng thối lui, phóng ra Kim Chung.
- Giết, giết, giết!
Lâm Phong liên tục quát ba tiếng, kiếm rít lăng thiên, kiếm khí dường như bắt đầu chuyển động, giống như quang bản, muốn chém giết Cổ Kiêu tại chỗ.
- Diệt!
Hào quang chợt lóe, kim quang vạn trượng chiếu sáng đêm tối, tiếng chuông vang lên. Chỉ thấy vô số kiếm khí kia đâm lên trên Kim Chung, tiếng chuông dồn dập, không ngừng phát ra tiếng vang, kiếm khí rốt cục tan biến. Kim Chung biến nhỏ, trở lại trong tay Cổ Kiêu, chỉ thấy gã lạnh lùng nhìn Lâm Phong, sát ý càng mạnh.
- Thiên Vũ tầng tám, thật phế vật, cũng chỉ dám vụng trộm ra tay lúc ta tu luyện thôi.
Thiên Long Thần Bảo quả nhiên tàng long ngọa hổ, nhân tài đông đúc, thậm chí có nhân tài như Cổ Kiêu ngươi. Lâm Phong châm chọc, khiến sắc mặt Cổ Kiêu càng ngày càng khó coi. Vừa rồi Lâm Phong hội tụ ý chí đột phá lực lượng kiếm đạo, phát ra công kích linh hoạt, sắc bén đối với gã, khiến gã vội vàng không chuẩn bị kịp, nên lúc sau mới chật vật như vậy. Lâm Phong vẫn áp chế không đột phá, có ý định tạo ra một kiếm khủng bố, khiến gã mất mặt.
- Hừ, cứ đắc ý đi, ta nói rồi, lần này tiến vào trong Mệnh Vận thành, tám mươi mốt vị môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài các ngươi, sẽ chôn xương tại đó.
Sau khi ngươi chết, ta sẽ đánh chết toàn bộ bọn họ! Long Đằng lạnh lùng nói, thanh âm như đao phong.
- Tốt, ta muốn xem ai sống, ai chết.
Lâm Phong lạnh như băng nói, ngón tay lập tức chỉ về phía Cổ Kiêu, lạnh nhạt nói:
- Ngươi là người thứ nhất ta muốn giết.
- Một người chết cũng dám khoác lác.
Cổ Kiêu bị Lâm Phong chỉ, người thứ nhất muốn giết, sắc mặt âm trầm, giận không thể tự tay giết Lâm Phong.
- Tranh luận với một người chết làm gì, đáng tiếc hắn không nhìn thấy người của Thiên Đài chết trong Mệnh Vận thành như thế nào.
Long Đằng quay người lại, bay lên không:
- Tiến vào Mệnh Vận thành, sinh tử do mệnh, ta tuyên bố, Thiên Đài, có bao nhiêu người đi vào, ta giết bấy nhiêu!
Nói xong, Long Đằng biến mất trong đêm tối, người Thiên Long Thần Bảo đi theo y. Trong đêm tối, Long Đằng tuyên bố với mọi người muốn tính mạng người Thiên Đài, cường âm bá đạo của yêu thể Thiên Long vào đời nói, muốn gạt bỏ toàn bộ người Thiên Đài, đánh thẳng vào mặt Thiên Đài.
- Mệnh Vận thành quyết định vận mệnh của các ngươi, lực lượng nguyền rủa sẽ khiến vận mệnh của các ngươi kết thúc!
Lâm Phong chăm chú nhìn thân ảnh rời đi, trong lòng thầm nghĩ. Một đêm này bị bóng đen thần bí tập kích, được Thiên Khung Cung Khuyết ngăn cản. Sau đó không còn ai có ý đồ với Lâm Phong nữa, bọn họ biết không thực tế. Bảy ngày sau, tin tức truyền ra, Thiên Khung Tiên Khuyết đã luyện chế thành công Tạo Hóa Đan, đưa tới Kiếm thành. Chiến đấu giữa Thánh nữ Tuyết Bích Dao của Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong rốt cuộc được định ra. Bát phương lập tức tụ hội, tiến đến Kiếm thành, chiêm ngưỡng phong thái Tuyết tiên tử. Đồng thời bọn họ cũng muốn xem đệ nhất môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài và thánh nữ Tuyết Bích Dao có bao nhiêu chênh lệch. Cùng lúc này, ngoài Kiếm thành, một chiếc chiến hạm hư không, bay nhanh về phía Kiếm thành. Trên chiến hạm hư không có một con mãnh thú Cùng Kỳ và một thanh niên có thân hình cường tráng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT