Trong hành cung, Lâm Phong khoanh chân ngồi, đôi mắt nhắm lại, tay cầm Thiên Tuyền thạch, Vũ Hồn Thiên Thư xuất hiện. Giờ phút này, trong Vũ Hồn Thiên Thư, thái cực âm dương ngư diễn xuất ra toàn bộ tiểu thế giới, kim liên rực rỡ bao dung vạn vật thiên địa. Mặc dù Lâm Phong ngồi bên ngoài, nhưng giống như vẫn có thể cảm nhận được mọi thứ trong Vũ Hồn. Hắn ngồi lĩnh ngộ đại đạo, đồng thời, mọi thứ phát sinh xung quanh không thể tránh được ý thức của hắn. Cả người Lâm Phong, âm dương điều hòa, dường như giao hòa với thiên địa. Đây là trạng thái tu luyện hoàn mỹ nhất của Lâm Phong. Từng tia kiếm ý cường đại tràn ngập không gian, trong ý thức của hắn, dường như mọi thứ trong thiên địa đều có thể là kiếm, tất cả mọi thứ, đều là kiếm. Giờ phút này, vô số kiếm trôi nổi, xuất hiện tại mọi ngõ ngách trong hư không, vô cùng an tĩnh. Nếu bọn chúng động, dường như có thể xé rách thiên địa.

- Vạn vật có linh, kiếm cũng có sinh mạng, Vô Thiên Kiếm Hoàng cả đời sử dụng vô số thanh kiếm, sau khi bỏ đi, kiếm chôn trong Kiếm Trủng, đều sinh ra kiếm hồn, có được tính mạng của mình!

Lâm Phong cẩn thận cảm ngộ, ngày đó trong Kiếm Trủng, hắn lần đầu tiên thật sự cảm nhận được sinh mạng của kiếm. Nhất là chuôi kiếm tuyệt thế niêm phong trong hoàng thổ, có thể khiến vạn kiếm thần phục, giống như vương giả trong kiếm, kiếm hồn mà nó sinh ra, nhất định rất cường đại. Kiếm tu, ý niệm khẽ động, vạn kiếm đều xuất hiện, đây là ý niệm của người. Nếu vạn kiếm đều có linh, có ý niệm của mình, như vậy sẽ vô cùng đáng sợ! Lâm Phong cẩn thận thể ngộ, hắn không hề coi kiếm là vật chết, mà coi mỗi một đạo kiếm khí, mỗi một tia kiếm khí, đều có linh tính của riêng mình, lắng nghe kiếm rít, thưởng thức chúng luật động. Lúc này, Lâm Phong giống như bước chân vào một cảnh giới huyền diệu, hắn giống như lại lần nữa cảm nhận được kiếm lúc ở Kiếm Trủng. Những thanh kiếm phủ đầy bụi đó ghi lại lịch sử của Vô Thiên Kiếm Hoàng, mỗi một chuôi kiếm đều trải qua những năm tháng khác nhau, đã trải qua thời gian mà lắng đọng lại. Còn hắn, bây giờ mới bắt đầu đụng chạm tới. Hắn chưa bao giờ chân chính đi vào thế giới của kiếm tu, tu luyện công pháp kiếm đạo cường đại. Thậm chí, hắn không biết lực lượng ý chí kiếm đạo sau khi thành lực lượng áo nghĩa sẽ dẫn xuất như thế nào. Hiện giờ tu vi Lâm Phong đã bước vào Thiên Vũ tầng năm, nếu cường đại thêm một chút, tới Thiên Vũ tầng tám, có lẽ hắn phải thỉnh giáo nhóm người đại sư huynh Mộc Trần về con đường tu luyện sau này. Sau Thiên Vũ là Tôn Vũ, nhưng Tôn Vũ nên đi như thế nào, Lâm Phong chỉ có một khái niệm mơ hồ, chỉ biết Tôn giả nắm giữ lực lượng áo nghĩa. Tôn giả càng cường đại, nắm giữ lực lượng áo nghĩa càng khủng bố. Giống như Hầu Thanh Lâm, Luân Hồi áo nghĩa, độ người vào luân hồi. Còn đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, hoang chi tuế nguyệt áo nghĩa, có thể khiến người cảm nhận được năm tháng ăn mòn, từ từ già đi. Lực lượng áo nghĩa có ngàn vạn, hiện giờ hắn nắm giữ ba loại lực lượng ý chí, có thể hóa toàn bộ thành lực lượng áo nghĩa không? Nếu về sau hắn có thể lĩnh ngộ áo nghĩa khác, có nên lĩnh ngộ hay không? Những vấn đề này, Lâm Phong đều nghĩ qua, lần thí luyện ở Mệnh Vận thành này nếu thuận lợi, có thể giúp tu vi của hắn nâng cao một bước. Đợi Mộng Tình khôi phục, tu vi cường đại trở lại, hắn sẽ bế quan, tranh thủ xung kích Thiên Vũ bậc cao, chạm tới con đường Tôn Vũ. Kiếm khí khủng bố phát ra âm thanh chấn động trong hư không, ngưng tụ thành kiếm hình hư ảo. Dưới ý niệm của Lâm Phong, chúng dường như có tính mạng của mình, không ngừng run rẩy chấn động. Còn Lâm Phong, hắn cảm giác kiếm cầm trong tay càng rõ hơn, lực lượng ý chí kiếm đạo dường như từ từ lột xác!

- Oanh!

Một tiếng động khủng bố đột nhiên truyền đến, tiếng răng rắc không ngừng vang lên, thân thể Lâm Phong chấn động. Lúc này, một đạo lực lượng khủng bố chém về phía hành cung của hắn, đánh sụp cả tòa hành cung, tiếng nổ khủng bố không ngừng vang lên.

- Có người ra tay với Lâm Phong rồi.

- Không tốt, có người muốn cướp đoạt bảo vật trên người Lâm Phong.

Hiện giờ Lâm Phong bị rất nhiều người quan sát. Giờ phút này chỉ thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh màu đen, lao về phía hành cung của Lâm Phong, một kích phá nát hành cung, mấy đạo thân ảnh màu đen mạnh mẽ phóng về phía Lâm Phong. Hiển nhiên, bọn họ cũng không phải muốn tính mệnh Lâm Phong. Nếu không một kích vừa rồi, không có khả năng một chút cũng không trúng Lâm Phong như vậy.

- Lưu lại!

Một tiếng hừ lạnh truyền ra, vài tòa hành cung bên cạnh Lâm Phong đột nhiên có mấy vị lão giả tiến vào hư không. Trong khoảnh khắc, từng sợi dây che trời, che chắn khoảng không phía trên Lâm Phong, mưa gió không lọt, không ai có thể tiếp cận Lâm Phong.

- Thiên Khung Tiên Khuyết kìa!

Chậc chậc, không ngờ, hiện giờ người Thiên Khung Tiên Khuyết lại âm thầm bảo vệ Lâm Phong! Mọi người thấy cảnh này đều âm thầm líu lưỡi. Lâm Phong dường như đã trở thành một thành viên trọng yếu của Thiên Khung Tiên Khuyết. Tuy nhiên, không có ai cảm thấy kỳ lạ, Thánh nữ Tuyết Bích Dao của Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong sắp chiến đấu với nhau. Người của Thiên Khung Tiên Khuyết đã coi tính mạng của Lâm Phong bao gồm toàn bộ bảo vật trên người hắn, là của bọn họ, sao có thể để những người khác chen chân vào. Chiến đấu giữa Thánh nữ Tuyết Bích Dao và Lâm Phong, hơn nữa còn áp chế tu vi đấu với Lâm Phong, dù giết Lâm Phong, Thiên Đài cũng không thể nói gì. Lấy bảo vật của Lâm Phong cũng đường đường chính chính, vì do bản thân Lâm Phong đề xuất.

- Đám người áo đen là ai, không ngờ toàn bộ đều là cường giả Tôn Vũ, thật khủng bố!

Mọi người âm thầm nói, đại chiến trong hư không trong lập tức nổ ra, hư không bùng nổ, các loại lực lượng thần thông phóng ra, khiến người ta có cảm giác hoa mắt. Với sự cường đại của Thiên Khung Tiên Khuyết, vậy mà lại không chiếm được ưu thế, có thể thấy thực lực đối phương mạnh tới cỡ nào, chỉ sợ thế lực lớn nào đó xuất thủ.

- Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong - Thiên Đài có ước hẹn chiến đấu, mong các hạ thối lui, ít nhất trước trận chiến, không thể động tới Lâm Phong.

Nếu không người khác còn tưởng Thiên Khung Tiên Khuyết chúng ta hành động. Lúc này ở giữa hư không, một thanh âm cuồn cuộn truyền ra. Thiên Khung Tiên Khuyết thản nhiên đối mặt, đây đang muốn tuyên bố, Lâm Phong là con mồi của bọn họ, những người khác đừng mơ tưởng nhúng chàm.

- Nếu Lâm Phong chiến bại, Thiên Khung Tiên Khuyết tha Lâm Phong sao!

Thanh âm của hắc y nhân truyền ra, khiến vẻ mặt mọi người cứng lại, đây là chuyện gì? Vừa rồi hắc y nhân đối phó Lâm Phong, muốn bắt Lâm Phong. Hiện giờ lại muốn Thiên Khung Tiên Khuyết tha Lâm Phong không chết. Kể cả Thiên Khung Tiên Khuyết cũng không giải thích được, không hiểu rõ ý của đối phương.

- Trận chiến này là chuyện giữa Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong, chuyện sinh tử chúng ta không thể thay Bích Dao quyết định.

Người Thiên Khung Tiên Khuyết trả lời.

- Hôm nay chúng ta bỏ qua, không động tới Lâm Phong, nhưng lúc quyết chiến, nếu Tuyết Bích Dao thắng, nhất định phải lưu lại tính mạng Lâm Phong.

Nếu không, ta sẽ không để người Thiên Khung Tiên Khuyết ra khỏi Kiếm thành! Âm thanh lạnh lùng tràn ngập hư không, mấy bóng dáng áo đen lập tức biến mất. Nhưng mọi người đều nghe thấy tuyên bố của bọn họ trước khi rời đi, ánh mắt cứng lại, không để người của Thiên Khung Tiên Khuyết ra khỏi Kiếm thành?

- Khẩu khí thật lớn!

Cường giả Thiên Khung Tiên Khuyết giận quát một tiếng, phi thường phẫn nộ, lại có người dám uy hiếp Thiên Khung Tiên Khuyết bọn họ. Không ra khỏi Kiếm thành, quá cuồng vọng.

- Những người thần bí áo đen đó rốt cuộc là ai, vì sao lại tới bắt Lâm Phong? Lại vì sao muốn Tuyết Bích Dao lưu lại tính mạng Lâm Phong? Trong lòng mọi người đều có nghi hoặc khó hiểu, tuy nhiên có thể khẳng định, những người này thuộc một thế lực to lớn, thực lực mạnh mẽ.

Nếu không, không dám uy hiếp Thiên Khung Tiên Khuyết không thoát khỏi Kiếm thành. Người Thiên Khung Tiên Khuyết tuy phẫn nộ, nhưng thực lực đối phương mạnh mẽ, bọn họ không lưu được, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lui bước. Duy chỉ có Lâm Phong, vẫn khoanh chân ngồi trong hành cung bị phá nát, kiếm khí điên cuồng tàn sát. Trong đêm tối, dường như có rất nhiều kiếm khí hư ảo ngưng tụ, vờn quanh hắn, không ngừng phát ra tiếng rít gào giận dữ. Mà chuyện bên ngoài, hắn dường như không nghe, không thấy, không biết.

- Lực lượng kiếm đạo ý chí vượt qua tầng tám!

Mọi người thấy cảnh này, cơ mặt cứng ngắc. Tên này, quá biến thái, lúc tu luyện hành cung bị phá nát, vẫn chuyên tâm đột phá kiếm đạo ý chí, quả thực hỗn đản không sợ chết. Trong đám người, Long Đằng và Cổ Kiêu cùng với người của Thiên Long Thần Bảo đứng chung một chỗ, chỉ thấy sắc mặt Cổ Kiêu âm u lạnh lẽo.

- Thiên phú tu luyện của tên này không kém, phải sớm giết chết.

Có người mở miệng nói, Cổ Kiêu trừng mắt nhìn gã, người này lập tức ngậm miệng.

- Lực lượng ý chí không đại biểu được gì, một bàn tay của ta cũng có thể bóp chết hắn!

Sau khi Long Đằng biết thù hận giữa Lâm Phong và Thiên Long Thần Bảo, vẻ mặt của y lạnh lùng, thanh âm bá đạo.

- Chuyện đó đương nhiên, nếu Long Đằng sư huynh ra tay, tất nhiên có thể dễ dàng giết chết hắn, cho dù tu vi của hắn có mạnh lên cũng vô dụng.

Có người nịnh nọt nói.

- Đáng tiếc, hiện tại người Thiên Khung Tiên Khuyết không cho chúng ta động đến hắn, nếu không, hiện tại ta muốn chém chết hắn!

Đôi mắt Cổ Kiêu lợi hại như đao, lóe lên sát khí, muốn lấy tính mạng Lâm Phong!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play