- Rống...

Hào quang trước mắt chợt lóe lên, một con sói to lớn đột nhiên xuất hiện, nó há cái miệng lớn đầy máu, gầm rú không một chút kiêng dè.

Doanh Thừa Phong lẳng lặng nhìn, trên tay cầm Lang Vương Thuẫn, trên người mặc trọn vẹn nguyên bộ trang bị thánh khí, đặc biệt nhất là viên định vị thạch sáng bóng lập lòe thần bí trên khải giáp trước ngực hắn.

Thấy Lang Vương lên tiếng gầm rú, Doanh Thừa Phong do dự một chút, giơ nhẹ cánh tay lên, từ áo giáp, cánh tay, bảo vệ đùi, mũ giáp... đều bắn ra một luồng ánh sáng trắng. Những luồng sáng này trong nháy mắt bay tới người Lang Vương.

Khoảnh khắc mà Lang Vương và luồng sáng kia kết hợp, thân thể Lang Vương lập tức cao lớn lên, tốc độ biến thành hình người có thể thấy được bằng mắt thường. Chỉ có điều, cái đầu mang mũ giáp dù có nhìn thế nào cũng thấy giống như một đầu sói hung mãnh.

Phô trương một lúc lâu, người sói kia mới xoay người, khom người hướng về phía Doanh Thừa Phong, nói:
- Bái kiến chủ nhân.

Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Thú vị, thú vị.

Phía sau hắn, một làn khói sáng lặng lẽ hiện ra. Đan Lô Khí Linh cảm thán:
- Doanh Thừa Phong, không ngờ ngươi lại tạo ra được bộ linh khí như vậy, không tệ chút nào.

Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói với người sói:
- Từ nay về sau ngươi chính là cận vệ của ta, gọi ngươi là... Cáp Đạt đi.

- Vâng, đa tạ chủ nhân đã ban tên.
Người sói mười phần vui vẻ.

Sau khi đã thuần thục kĩ năng rèn thánh khí, Doanh Thừa Phong liền dùng thời gian một tháng này để tạo ra một bộ thánh khí hoàn chỉnh cho mình.

Do chúng đều là thánh khí để bảo vệ tính mạng, cho nên Doanh Thừa Phong đã đầu tư hết công sức, rèn tất cả trang bị trở thành Thiên Kỵ Thánh Khí.

Sau đó, hắn lại dùng những tài liệu quý giá để rèn lại Lang Vương Thuẫn và Hàn Băng Trường Kiếm, nâng cao phẩm chất của chúng lên thành Thiên Kỵ Thánh Khí.

Chính bởi vì được tạo ra từ cùng một lò nên khi những linh khí này kết hợp với nhau sẽ lập tức trở nên mạnh mẽ dị thường.

Lúc này, tổ hợp khí linh do khí linh của Lang Vương Thuẫn làm chủ phát ra một hơi thở mạnh mẽ, khủng bố đến khó tin. Luồng hơi thở này rất cường đại, không kém chút nào so với Bá Vương.

Khí linh đã rời khỏi bản thể thánh khí mà còn có thể phát ra khí thế khoa trương như vậy, tình huống này đúng là quá hiếm hoi. Đến cả Đan Lô Khí Linh cũng phải ngạc nhiên, thán phục không ngừng.

Doanh Thừa Phong gật nhẹ đầu, nói:
- Thi triển năng lực của ngươi cho ta xem đi.

- Vâng!
Người sói Cáp Đạt lên tiếng, Thân thể nó hơi nhoáng lên một cái, lập tức biến mất.

Lập tức một lực lượng từ tính quỷ dị hiện ra quanh người Doanh Thừa Phong. Cỗ lực lượng này bao trùm không gian một thước xung quanh hắn, trừ phi tới gần, bằng không sẽ rất khó phát hiện.

Doanh Thừa Phong tập trung cảm nhận, sắc mặt khẽ đổi, bởi hắn phát hiện bên trong lực lượng từ tính mạnh mẽ này có ẩn chứa một tia lực lượng không gian..

Không ngờ đây lại là một lực lượng quỷ dị có cả lực lượng không gian và từ tính cùng tồn tại bên trong.

Nếu có người tới đánh lén mà chưa phát hiện ra lực lượng không gian, chắn chắn sẽ phải ăn một vố đau đớn.

- Hay lắm! Che dấu thật kĩ!

Doanh Thừa Phong âm thầm thán thưởng. Cũng may mắn đây là thánh khí do tự hắn rèn ra, biết những đặc tính của nó rõ như lòng bàn tay. Nếu không ngay cả hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện ra sự tồn tại của lực lượng không gian này.

- Vâng, đa tạ chủ nhân đã khen ngợi.

Đột nhiên tiếng của người sói Cáp Đạt vang lên bên trong khu vực từ tính.

Doanh Thừa Phong kinh ngạc, há to miệng, không ngờ hắn không phát hiện được bóng dáng của Cáp Đạt

Có lẽ cảm nhận được hoài nghi trong lòng hắn, định vị thạch phía trước áo giáp đột nhiên sáng lên, theo sau đó Cáp Đạt lại hiện ra.

Lúc này Doanh Thừa Phong mới chợt hiểu ra, người sói Cáp Đạt là nhờ có sự bảo vệ của lực lượng từ tính mà vụng trộm tiến vào bên trong định vị thạch. Điều làm hắn cảm thấy khó tin chính là đây không phải là việc do hắn đã sắp đặt, mà là một năng lực mới được sinh ra sau khi vài món thánh khi kết hợp lại với nhau.

- Ha ha...Nguyên bộ Thiên Kỵ Thánh Khí thật là lợi hại.
Đan Lô Khí Linh ở bên cạnh tấm tắc khen.
- Những khí linh này cũng không tầm thường chút nào. Một khi kết hợp lại sẽ sinh ra những kỹ năng đặc biệt mà ngay cả ngươi cũng không nghĩ tới. Doanh Thừa Phong à, tiểu tử ngươi thật quá may mắn.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu. Hắn nhìn bộ đồ phòng ngự trên người, trong lòng liền an tâm. Có bộ thánh khí phòng thân như vậy thì còn thứ gì có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn chứ.

Ánh mắt đảo một vòng quanh một phương tiểu thể giới này một chút, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Mọi thứ đã rèn xong toàn bộ, chúng ta cũng nên ra ngoài thôi.

Đan Lô Khí Linh trầm ngâm một chút, nói:
- Đúng vậy, cũng được một tháng từ khi ngươi đột phá rồi, hình dạng bên ngoài hạt nhân cũng có biến đổi lớn, hẳn là không ai có thể nhận ra được hạt nhân nguyên thủy của ngươi.

Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, ý niệm tinh thần của hắn lập tức đi tới ấn đường.

Bên trong, đoàn ánh sáng nho nhỏ vẫn không ngừng xoay tròn thỏng thả như trước, tuy nhiên bên ngoài đoàn ánh sáng cũng đã bao phủ một lớp vật thể sền sệt mỏng manh, che lại hào quang tinh thuần đó.

Sau khi hạt nhân nguyên thủy trải qua quá trình hấp thu ngoại lực trong một tháng, nó sẽ tự động bành trướng thành các loại bộ dạng khác nhau. Lúc này, cho dù người cường đại hơn nữa cũng đừng mong nhìn thấu hình dạng chân thực của hạt nhân nguyên thủy.

Thở ra một hơi dài, Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, sau khi sửa sang lại một chút liền mở cửa chính đi ra.

Thông đạo vẫn âm u và yên tĩnh đến đáng sợ, đôi lúc lại có chút ánh sáng le lói, càng làm tăng thêm sự thần bí quỷ dị nơi đây.

Doanh Thừa Phong chậm rãi đi tới bên trong nhà kho.

Bên trong nhà kho vẫn là một tước vị lão giả tọa trấn ở đó. Khi nhìn thấy đích thân Doanh Thừa Phong tới, lão lập tức đứng lên, trên mặt đầy vẻ tươi cười, nói:
- Doanh đại sư, cuối cùng ngài cũng đã xuất quan rồi.

Doanh Thừa Phong đáp nhẹ:
- Ta đã bế quan bao lâu rồi?

- Ngài bế quan đã được một tháng rưỡi rồi.

Doanh Thừa Phong khẽ cau mày:
- Đã quá hạn rồi sao?

Trước khi bế quan, hắn chỉ thuê quyền sử dụng U Quang Không Gian với thời gian vẻn vẹn trong một tháng. Nhưng không nghĩ tới còn tiếp tục rèn thánh khí, rồi lực lượng tinh thần cũng tăng lên, cho nên phải ở lại thêm nửa tháng mới xuất quan.

Ông lão kia xua tay liên tục, nói:
- Doanh đại sư, đây là điều rất bình thường, đừng nói là nửa tháng, cho dù xuất quan chậm hơn một, hai tháng cũng không có vấn đề gì.


Khi chúng đại sư rèn thường đề hết sức tập trung, họ không để tâm một chút nào đối với sự chảy trôi của thời gian cho nên ông lão kia cũng không cảm thấy có chút gì kì quái cả.

Doanh Thừa Phong lật bàn tay, đưa ngọc bài, nói:
- Hãy trừ điểm tích lũy để bù lại đi.

Ông lão cung kính lên tiếng, trong lòng thầm than.

Những vị đại sư khác cho dù có xuất quan chậm chễ cũng không bảo hắn trừ điểm tích lũy bù lại. Mặt khác, trong toàn bộ Thánh Điện cũng không có ai lên tiếng về vấn đề này

Chúng đại sư cũng không phải tiếc một chút điểm tích lũy này, chỉ là họ cũng mặc kệ thôi.

Nhưng hôm nay Doanh Thừa Phong lại chấp hành quy củ của Thánh Điện một cách nghiêm chỉnh. Điều này tất nhiên làm hắn cảm thán trong lòng.

- Ồ, Doanh đại sư đã xuất quan rồi!
Một âm thanh quen thuộc vang lên từ phía sau.

Doanh Thừa Phong quay đầu lại cười, nói:
- Khấu đại sư, ngài đã tới rồi à?

Khấu Nhuệ khẽ gật đầu, nhưng sau khi ánh mắt dừng trên người Doanh Thừa Phong, lão sửng sốt, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.

Doanh Thừa Phong mỉm cười nhìn lại. Bởi hắn biết Khấu Nhuệ có kiến thức sâu rộng, chỉ cần nhìn qua một cái là nhìn thấy hết thực hư của hắn.

- Ngươi, Doanh đại sư, ngươi đã đột phá rồi.
Khấu Nhuệ khẽ cười, nói.

Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Cũng nhờ may mắn. Trong lúc rèn Doanh mỗ chợt có chút cảm ngộ, do vậy không cẩn thận liền đột phá luôn.

Lúc này, trước nhà kho còn có hơn mười vị đệ tử của Thánh Điện, ánh mắt họ nhìn về phía Doanh Thừa Phong đều mang chút u oán.

“Cái gì mà không cẩn thận liền đột phá? Chuyện như vậy mà cũng có thể không cẩn thận hay sao?”

Ông lão kia hơi giật mình, vội vàng nói:
- Chúc mừng Doanh đại sư đã thăng cấp tước vị!

- Chúc mừng Doanh đại sư thăng cấp tước vị!

Lập tức, hơn mười tên đệ tử kia cũng đồng thanh hô lớn.

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng khoát tay chặn lại, nói:
- Đa tạ, xin đa tạ!

Khấu Nhuệ chậm rái đi tới trước người hắn, cười dài nói:
- Doanh đại sư, ngươi hiện giờ đã thăng cấp đến tước vị, sau này khi rèn chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều. Ha ha, nếu không ngại thì rèn vài món Thiên Kỵ Thánh Khí cho môn phái đi.

Đôi mắt mọi người đều sáng lên, chăm chú nhìn Doanh Thừa Phong

Doanh đại sư ngay khi chỉ mới đang ở Tử Kim Cảnh đã có thể rèn được Thiên Kỵ Thánh Khí, đây là việc khó có thể tin đối với bất cứ người nào. Hiện giờ hắn lại tăng cấp tước vị thì sẽ có thành tựu như thế nào nữa đây?

Nhất thời, trong lòng tất cả đệ tử của thánh điện đều dao động, cảm thán không thôi.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Thiên Kỵ Thánh Khí sao có thể rèn dễ dàng như vậy chứ? Khấu đại sư lại nói đùa rồi.

Tuy rằng lúc này trên người hắn toàn là Thiên Kỵ Thánh Khí, nhưng vì cái gọi là tiền tài không để lộ ra ngoài, hắn không việc gì mà phải đi rêu rao gây ồn ào cả.

Khấu Nhuệ cười dài, nói:
- Doanh đại sư, ta dám đánh cuộc, ngươi đã chế tạo được ít nhất là một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí cho nên mới có thể thuận lợi đột phá như vậy.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, kinh ngạc nói:
- Khấu đại sư làm sao biết được vậy?
Trong lòng hắn cực kì kinh ngạc, bởi vì đúng là sau khi hắn rèn xong thánh giáp liền đột phá lên tước vị ngay lập tức.

Khấu Nhuệ cười dài, nói:
- Doanh đại sư, ngươi lựa chọn chính là đoán tạo chi đạo (đạo rèn), mỗi khi rèn được một kiện thánh khí, lực lượng đều trưởng thành lên. Mà mỗi lần rèn được một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí thì tinh thần lực lượng của ngươi đều phải một lần trải qua tẩy lễ và tôi luyện của Thiên Kỵ Lực. Ha ha, mấy ngày ở Thánh Điện ngươi đã tạo ra được không ít thứ tốt, đủ để làm cho lực lượng tinh thần của ngươi trong giai đoạn Tử Kim Cảnh tăng lên tới cực hạn. Cho nên lão phu mới suy đoán, ngươi chỉ cần tạo ra một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí nữa thôi cũng có thể thăng cấp một cách thuận lợi rồi.

Doanh Thừa Phong mở to mắt, líu lưỡi nghe. Hắn rốt cuộc đã hiểu được nguyên nhân tại sao Khấu Nhuệ đại sư rõ ràng không am hiểu võ đạo mà lại có một thân tu vi cường đại như thế.

Đoán tạo chi đạo, cũng là một nhánh của đại đạo.

Nếu nghiên cứu đạo này, tuy không nâng cao nhiều sức chiến đấu, nhưng có thể làm lực lượng tinh thần không ngừng tăng trưởng, có cơ hội thăng cấp dựa vào Thiên Kỵ Lực.

Chúng đại sư của Thánh Điện có tư cách sánh vai với Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ cũng không phải là ngẫu nhiên.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, hắn cười khổ một tiếng, nói:
- Đúng là không thể giấu được Khấu đại sư, vãn bối đã may mắn rèn được một kiện Thiên Kỵ Thánh Khí.

- Oa!!!

Mọi người xung quanh đều tỏ ra sợ hãi.

Doanh Thừa Phong mới gia nhập Thánh Điện được có mấy tháng, vậy mà có thể tạo ra được hai kiện Thiên Kỵ Thánh Khí rồi. Thành tựu cỡ này tuy không phải là vô tiền khoáng hậu, nhưng ít nhất cũng xếp hạng trên trong đám đại sư của Thánh Điện

Khấu Nhuệ chậm rãi gật đầu, lấy một khối ngọc thạch từ trên người, nói:
- Doanh đại sư, đây là những điều tâm đắc nhất của lão phu sau khi đột phá, giờ tặng cho ngươi vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play