- Ách... Lão đệ, ngươi... Đây là ý gì? Vi huynh khó khăn lắm mới động tình...
- Tiểu Lệ, tên đầy đủ là Dương Thiên Lệ, nữ nhân của ta. Tiểu Âm, tên đầy đủ là Lục Thanh Âm, nữ nhân của ta. Những người khác là Tiểu Hàm, Hương Hương, Tiểu Di, Tiểu Nhã, Thiên Thiên, Tiểu Vũ? Đúng hay không? Tiểu Hàm, tên đầy đủ là Trương Tử Hàm, nữ nhân của ta, Hương Hương, tên đầy đủ là Sở Hương Hương, nữ nhân của ta, tiểu Di, tên đầy đủ là Lâm Tâm Di, nữ nhân của ta...
Nghe Dương Thiên Lôi nói, Chu Giác Thuần, Lý Kiếm Phong, Kỷ Tiêu Lam, Hạ Quân Trúc... Đều mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi nói không ra lời, Kỷ Tiêu Lam, Hạ Quân Trúc khá tốt, chỉ là khiếp sợ nữ nhân của Dương Thiên Lôi lại nhiều như vậy, con mẹ nó may mắn như vậy... Chu Giác Thuần và Lý Kiếm Phong từ khiếp sợ biến thành bi kịch, nhưng lập tức biến mất không còn.
Nhưng bi kịch nhất chính là Kim Chính Thái, gia hỏa bưu hãn này, ngay cả tâm muốn khóc cũng có... Đây là chuyện gì? Ca ca rất khó khăn mới động tình một lần... Thế mà... Lại chính là nữ nhân của huynh đệ mình, chơi ca sao?
- Huynh đệ, nén bi thương đi... Chuyện này, thực không thể trách ta, thật sự là... Ngay cả ta cũng không biết các nàng đã tới đây.
Dương Thiên Lôi dùng ánh mắt đồng tình nhìn Kim Chính Thái đang đắm chìm trong bi kịch, vổ vỗ vai Kim Chính Thái, tràn ngập bất đắc dĩ.
- Lão đệ... Vi huynh muốn khóc... Vi huynh rất được tổn thương... Ah ah ah...
Kim Chính Thái và đám người khác cũng ôm Dương Thiên Lôi, sau đó vỗ vai Dương Thiên Lôi, kêu lên đầy thê lương.
- Đối với tao ngộ của ngươi, huynh đệ đều đồng tình... Tục ngữ nói tốt, huynh đệ như tay chân, nữ người như quần áo...
- Lão đệ, ngươi muốn cho ta?
Nghe được Dương Thiên Lôi nói những lời này, Kim Chính Thái lập tức buông Dương Thiên Lôi ra, tràn ngập vui mừng nói.
Dương Thiên Lôi sững sờ, hít sâu một hơi, nói tiếp:
- Ai động tới y phục của ta, ta chặt tay người đó... Chuyện này, không còn cách nào... Kim huynh, thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, ngươi cố nén bi thương...
- Móa!
Kim Chính Thái phiền muộn ngồi xuống ghế, hắn nghẹn lời, nhưng hắn tin tưởng, lần đầu tiên mình động tình, còn chưa bắt đầu, thì đã chết non. Vợ huynh đệ, không thể chiếm. Đúng là Kim Chính Thái ưa thích, không còn khả năng tiếp tục nữa. Điểm giác ngộ này hắn vẫn có, chỉ hơi phiền muộn mà thôi.
- Chuyện này... Dương huynh đệ, hiện tại ta muốn dẹp ngươi. Truyện Tiên Hiệp
Chu Giác Thuần nhịn không được nói ra.
- Ta cũng muốn!
Lý Kiếm Phong cũng nói.
- Phi thường hoan nghênh, tùy thời phụng bồi!
Dương Thiên Lôi có chút đắc chí nhìn hai người nói, trong nội tâm đã không bình tĩnh được. Có loại cảm giác xúc động muốn lập tức tấn thân lên Tiên Thiên. Các lão bà thânái, lại đang ở bên cạnh mình, tuy đã bốn năm không gặp, nhưng có pháp tắc thời không tồn tại, làm cho Dương Thiên Lôi lúc này, cảm thấy rất nhớ các nàng. Cũng không phải tưởng nhớ sự kiều diễm của các nàng, mà là nhớ thương da diết.
Các nàng, chỉ có thể nhìn mà không thể làm, nhưng chỉ trò chuyện cũng tốt.
- Kháo... Lý huynh, chúng ta có nên đi nói cho Trần Thiến không?
- Đúng! Nhất định phải nói cho Trần Thiến!
Vẻ mặt Kim Chính Thái cũng xoắn xuýt nhìn Dương Thiên Lôi.
Bất quá Dương Thiên Lôi nhìn ra được, trúng độc sâu nhất chính là Kim Chính Thái, đã điều chỉnh tâm tình của mình rồi.
- Không có ý tứ, tiểu Thiến đã biết rõ từ sớm. Chỉ chưa gặp nhau thôi, chờ chúng ta đến Tiên Thiên cảnh, chính là thời điểm các nàng gặp mặt, Kim huynh, ngươi tranh thủ thời gian đi thôi, đi tiền trạm cho huynh đệ, nói cho các nàng biết, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại nhau.
Dương Thiên Lôi khẽ cười nói.
- Không!
Kim Chính Thái trả lời rất dứt khoát, nói:
- Ta đời này, sẽ không gặp lại nàng. Miễn cho, nhìn một lần lại thương tâm một lần.
- Ách... Không cần khoa trương như vậy chứ?
- Có! Lão đệ, không phải vi huynh đã nói sẽ luận bàn với ngươi sao? Nhưng vẫn không có cơ hội, hiện tại vi huynh rất muốn luận bàn với ngươi một chút! Đi một chút nào! Ủng hộ ta một tay!
Kim Chính Thái nói ra.
Kim Chính Thái lên tiếng, chỉ thoáng một cái, ngay cả Hạ Quân Trúc cũng giơ tay.
- Bà mẹ nó... Ngươi là Tiên Thiên cảnh!
- Bởi vì ta là Tiên Thiên cảnh nên mới cùng ngươi luận bàn! Lần này, không có thương lượng!
Kim Chính Thái nói xong liền lôi kéo Dương Thiên Lôi ra ngoài, mọi người cười vang đi theo, trực tiếp bắt cóc, áp giải Dương Thiên Lôi ra khỏi khách sạn.
- Sát... Các ngươi định làm thật sao?
Dương Thiên Lôi phiền muộn nói.
- Đương nhiên là thật! Ca ca ta không đi, chuyên môn ở chỗ này chà đạp ngươi, một đám đệ muội xinh đẹp, không tranh thủ thời gian tấn thăng Tiên Thiên, ngươi thế nào màyên tâm được? Ca ca ta đang ngứa tay, sẽ bồi luyện miễn phí với ngươi.
Lời lẽ của Kim Chính Thài đầy chính nghĩ, nói rất nghiêm chỉnh.
Băng Tinh thành, thời điểm tu luyện giả đạt tới Thiên Thiên cảnh, sẽ có thể bước vào đây. Bọng người Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lệ vào ba năm trước đã bước vào Tiên Thiên cảnh, đã tiến vào Băng Tinh thành. Thành thị này lớn hơn Ngải Tuyết thành gấp nhiều lần. Tụ tập tu luyện giả cũng nhiều hơn. Nhưng mà, cũng không có người từbên ngoài đến.
Phàm là những tu luyện giả chọn Ngân Tuyết Khu ngay từ đầu, thời điểm bắt đầu tiến vào Mộng Huyễn Tinh lịch lãm rèn luyện, toàn bộ đều xuất hiện trong các thôn xóm, sau khi tấn chức Tinh Giả. Ngải Tuyết thành chính là thành thị cao cấp duy nhất, đồng dạng, sau khi bước vào Tiên Thiên, Băng Tinh thành là địa phương mà bọn bọ phải đến. Chỉcó điều sau Thần Đạo, tất cả tu luyện giả mới được phép tiến vào một không gian rộng lớn hơn, như lịch lãm rèn luyện trong Tinh vực, có thể đi địa phương mà mình muốn đi. Hơn nữa, Mộng Huyễn Tinh có ba mươi sáu đại khu tu luyện, lúc này sẽ giao hòa với nhau.
Cho nên, chỉ có sau Thần Đạo, Mộng Huyễn Tinh lịch lãm rèn luyện, mơĆi là đặc sắc nhất, kích thích và hung hiểm nhất.
Thời gian một năm, mỗi tu luyện giả đều có thời gian tương đương 365 năm trong Mộng Huyễn Tinh. Nhưng mà, sau khi tấn chức đến cảnh giới của chân thân, muốn tấn chức sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Tuyệt đại đa số nhiều nhất ở đây chính là tu luyện đến cảnh giới của chân thân bên ngoài, không tiến thêm một tấc nào cả.
Ba năm.
Trong nháy mắt đã ba năm qua đi, ngay từ đầu, Dương Thiên Lôi đã gặp thê thảm, lịch lãm rèn luyện thì đừng nói, nhưng mỗi lần mọi người trở về, bắt đầu khiêu chiến lẫn nhau, Dương Thiên Lôi dù là một đấu một, hay một đấu hai, thậm chí một đấu ba, đấu bốn, Dương Thiên Lôi cũng không sợ, có thể nói, trong mắt mọi người, hắn chính là tồn tại vô địch. Nhưng mà, mỗi lần Dương Thiên Lôi hoàn thành khiêu chiến, Thiên Thiên cao thủ Kim Chính Thái sẽ ra tay, lúc này mới là thời điểm mọi người vui vẻ nhất, cũng làthời điểm Dương Thiên Lôi thê thảm nhất. Kim Chính Thái, bằng vào cảnh giới Tiên Thiên cường hãn, mỗi lần như thế là lúc Dương Thiên Lôi thê thảm nhất. Tuy Kim Chính Thái cũng giúp đỡ và chà đạp người khác lúc tu luyện, nhưng thời điểm tên này chà đạp Dương Thiên Lôi, không có chút cố kỵ, cho nên Dương Thiên Lôi rất thê thảm.